Huyền Thiên

Chương 380: Chương 380: Khiếp sợ, cường đại!




- Lập tức tới ngay!

Đan Thanh Dương miệng cười toe toét, cái mặt già giống như là sồ cúc nở rộ, từ lúc lão xuất hiện đến bây giờ, vẫn chưa thấy lão khép miệng lại bao giờ. Nếu không phải phần đông cường giả Thần Đạo biết rõ lão già này cũng không có bồi dưỡng đệ tử dự thưm nếu không thực đúng là cho rằng lão gia hỏa này đã nắm chắc thắng lợi trong tay, mới có thể hưng phấn như vậy.

Phong Vô Kỵ Nhan Uyên khi nhìn thấy Đan Thanh Dương cũng hỏi qua tình huống của Đan Thanh Dương, nhưng lão đầu này gan lớn, chết sống không nói, chỉ thần thần bí bí nói, đến lúc đó các ngươi sẽ biết.

Đúng lúc này, một hồi tiếng chuông thanh thúy bỗng nhiên vang lên, nương theo bốn đạo kiếm quang, Phong Linh Nhi mang theo năm vị cao thủ trẻ tuổi Tiên Thiên cấp sáu chậm rãi đáp xuống khu trung tâm lôi đài. Năm vị cao thủ Tiên Thiên cấp sáu này, thực lực bản thân thì chưa đủ để người khác khiếp sợ, nhưng nhuyễn giáp cùng bảo kiếm trên người mỗi người, lại làm cho vài vị cường giả Thần Đạo cấp năm đang muốn cạnh tranh chức vị trưởng giáo đời kế tiếp khẽ biến sắc.

Mấy người này đã sớm dự liệu được Phong Linh Nhi khẳng định sẽ vì tuyển thủ đệ tử của nàng mà luyện chế nhuyễn giáp cùng vũ khí nhưng lại không thể tưởng tượng được, trong thời gian một tháng ngắn ngủi, không ngờ nàng đã luyện chế ra năm bộ, mỗi một bộ nhuyện giáp cùng vũ khí đều phi thường cường đại, nhất là từng đạo phù văn phức tạp được khắc trên đó ngay cả bọn hắn bọn hắn cũng chưa từng gặp qua. Năm bộ đồ nhuyễn giáp cùng vũ khí này tuy rằng không phải đạo khí nhưng khẳng định đã đạt đến cảnh giới cực phẩm linh khí. Hơn nữa không hề nghi ngờ là nhuyễn giáp cùng vũ khí thích hợp nhất cho năm người đệ tử Tiên Thiên này! Uy lực có thể xuất ra tuyệt đối sẽ gia tăng thêm vài lần!

Phong Linh Nhi cười nói tự nhiên, sau khi hành lễ với Phong Vô Kỵ liền nhẹ nhàng đi tới chỗ ngồi của bản thân mình.

Lý Tiêu nguyên bản vốn nắm chắc đạt được đệ nhất danh, thấy một màn như vậy cũng chậm rãi nhíu mày.

Hắn tuy rằng sớm đã biết rõ Phong Linh Nhi là kình địch lớn nhất của hắn. Nhưng hắn vốn cho rằng, dùng nhân mạch của hắn tại Trảm Không Kiếm Phái, nhất định có thể nắm chắc bốn phần mười số đệ tử ưu tú nhất được tuyển chọn ra, căn bản không cần lo lắng cái gì. Thế nhưng mà không nghĩ tới Phong Linh Nhi không ngờ cũng có thể tìm được tên cao thủ Tiên Thiên cấp sáu. Tuy năm tên cao thủ Tiên Thiên cấp sáu này khách quan mà nói thực lực cá nhân so với hắn yếu nhược hơn một chút, nhưng bởi vì được Phong Linh Nhi đặc biệt luyện chế cực phẩm linh khí, ngược lại đã khiến hắn mất đi ưu thế, tỷ lệ hiện tại nhiều nhất chỉ còn năm: năm.

- Như thế nào còn chưa tới? Tiểu tử thối này làm cái gì vậy?

Phong Vô Kỵ nhịn không được hỏi Đan Thanh Dương thêm một lần nữa.

- Ách, Thiên Lôi nói một khắc cuối cùng hắn sẽ xuất hiện, cho nên Phong chưởng giáo người không cần lo lắng!

Đan Thanh Dương vội vàng nói.

- Chỉ còn hơn mười phút đồng hồ, chẳng lẽ tiểu tử này thực sự muốn đến thời điểm cuối cùng mới xuất hiện?

Phong Vô Kỵ thầm nghĩ. Lão mặc dù biết Dương Thiên Lôi đã có thể khởi động thời không pháp tắc, nhưng chỉ còn hơn mười phút đồng hồ,có hữu dụng không? Đúng lúc phải xác định nhân số dự thi cùng bắt đầu rút thăm, Thiên Đan Phong Lăng Vân các bỗng nhiên tràn ra một đạo ngũ sắc quang hoa cực lớn, thân ảnh Dương Thiên Lôi trực tiếp xuất hiện giữa không trung, lập tức xé rách không gian xuất hiện phía trên khu trung tâm lôi đài. Lúc hắn xé rách không gian đi ra năm đạo kiếm quang xuất hiện từ trong hư không đi tới bên cạnh hắn.

Trương Tử Hàm, Sở Hương Hương, Dương Thiên Lệ, Lục Thanh Âm, Mộc Tử Vi!

Trên mặt Dương Thiên Lôi tràn đầy một nụ cười thản nhiên, pháp lực bàng bạc tự động vờn quanh quanh thân của hắn, ngưng không hư độ, chậm rãi đáp xuống trung tâm lôi đài, mấy người Trương Tử Hàm cũng lập tức ngự kiếm quang đi theo phía sau! Tất cả mấy chục vạn đệ tử Trảm Không Kiếm Phái, đều ngẩng đầu lên quan sát một màn kinh diễm này!

Thần Đạo Cường giả!

Tuy rằng mọi người đã sớm nghe được rất nhiều lời đồn đại rằng Dương Thiên Lôi đã bước vào Thần Đạo, nhưng tất cả đều có một tia hoài nghi. Dương Thiên Lôi có thiên phú biến thái không người nào phủ nhận, nhưng có thể trong thời gian ngắn như vậy có thể tấn cấp lên Thần Đạo sao? Nhưng bây giờ, Dương Thiên Lôi có thể lăng không hư độ, đã thực sự chứng minh cho tất cả mọi người thấy, hắn dĩ nhiên đã chân chính là một Thần Đạo cường giả!

Một người bọn hắn tận mắt chứng kiến, trong thời gian ngắn ngủi chỉ có hơn ba nắm, từ Hậu Thiên Tinh Giả bước vào cường giả Thần Đạo!

Ngắn ngủi khiếp sợ, cả khu lôi đài bỗng nhiên tuôn ra tiếng hoan hô cùng gào thém rầm trời!

Danh tự Dương Thiên Lôi vang vọng trong phạm vi trăm ngàn dặm!

Trong đám người, tiểu la lị Hoàng Niếp Niếp, mẫu bạo Tằng Cách La Mẫu, từng giao tập qua cùng Dương Thiên Lôi Thiên Minh Phong Tiêu Hà, Tiên Thiên đệ tử Linh Lung, cùng với đang đứng bên cạnh Tiêu Hà, dĩ nhiên chính là Trảm Không Kiếm Phái Dương lão Dương Kình Thiên đã chính thức trở về. Biểu cảm của mỗi người đều tràn đầy kích động cùng hưng phấn, Dương lão trong ánh mắt lại càng ẩn chứa lệ quang cùng với tự hào!

Đúng vậy chính là tự hào!

Từ lần trước báo tin sẽ quay trở lại Trảm Không Kiếm Phái, sau khi lão được cứu chữa, bởi vì lão quen biết với Dương Thiên Lôi, Trương Tử Hàm. Mà mấy người này đã đi Cát Ương Đế Quốc, cho nên lão tạm thời lưu lại bên trong Thiên Minh Phong. Hơn nữa nhận được Tiêu Hà, thậm chí kể cả Âu Dương cùng tất cả mọi người trong Thiên Minh Phong toàn tâm chiếu cố, thậm chí còn có ý kết giao. Ngay từ đầu, Dương lão thụ sủng nhược kinh căn bản không rõ là đang xảy ra chuyện gì. Bản thân mình chỉ là một tên Tiên Thiên cấp ba, hơn nữa còn là một tên tu luyện giả Tiên Thiên cấp ba sắp sửa hao hết thọ nguyên không có một chút tiềm lực nào, vì sao lại được hậu đãi như vậy?

Nhưng là thông qua cùng mọi người tiếp xúc, không lâu sau lão đã minh bạch nguyên nhân chân chính. Đó chính là Dương Thiên Lôi!

Tại Trảm Không Kiếm Phái, thậm chỉ cả tu luyện giới đều có được không gian phát triển vô hạn Dương Thiên Lôi!

Giờ phút này lần nữa thấy được thân ảnh Dương Thiên Lôi quen thuộc mà lạ lẫm, Dương lão sao có thể không kích động, không tự hào cho được?

- Cái này, sao có thể?

Thời điểm Phong Vô Kỵ thấy Dương Thiên Lôi còn không nói gì, nhưng khi hắn cảm ứng được khí tức của Trương Tử Hàm cùng chúng nữ. Cường giả Thần đạo cấp bảy đỉnh phong Phong Vô Kỵ, khuôn mặt già nua lập tức hiện lên thần sắc cực độ khiếp sợ.

Cho dù lúc trước Dương Thiên Lôi tuyên bố khẳng định dị thường, hơn nữa hắn cũng lựa chọn tin tưởng, nhưng sâu trong nội tâm vẫn thủy chung có một tia hoài nghi cùng lo lắng. Nhưng giờ phút này, hắn đã hiểu được hoài nghi cùng lo lắng của bản thân là dưa thừa cỡ nào. Một tháng, chỉ cần thời gian gần một tháng, Tiên Thiên cấp bảy Trương Tử Hàm giờ phút này không ngờ đã tấn thăng lên Tiên Thiên cấp chín, càng thêm khủng bố chính là nàng chỉ cần một bước ngắn nữa là có thể tiến vào Thần đạo!

Cái này con mẹ nó là khái niệm gì? Cho dù Phong Vô Kỵ kiến thức rộng rãi, trong đầu cũng ong ong một mảng, nghĩ không ra, căn bản chính là nghĩ không ra, Dương Thiên Lôi đã dùng thủ đoạn gì? Trương Tử Hàm còn có thể giải thích rằng nàng cũng là tồn tại biến thái như Dương Thiên Lôi, nhưng Sở Hương Hương, Dương Thiên Lệ, Lục Thanh Âm cùng Mộc Tử Vi thì sao? Tu vi bốn người này thời điểm quay trở lại Trảm Không Kiếm Phái, hắn vô cùng rõ ràng. Nhưng bây giờ....

Hoặc giả có thể nói trắng ra, dùng kiến thức như của Phong Vô Kỵ, đương nhiên là biết rõ sự tồn tại của song tu, hơn nữa cũng biết rõ Trương Tử Hàm vì sao lại có thể tiến vào Tiên Thiên cấp năm. Nếu như Dương Thiên Lôi đồng dạng dùng loại phương thức này khiến cho mấy người Sở Hương Hương, Dương Thiên Lệ nhanh chóng lĩnh ngộ bình chướng tấn cấp, hắn cũng có thể miễn cưỡng lý giải được. Nhưng Sở Hương Hương, Dương Thiên Lệ, Lục Thanh Âm cùng Mộc Tử Vi tứ nữ, hiển nhiên đều là hoàn bích (còn trinh). Mà hiện tại Sở Hương Hương dĩ nhiên đã bước vào cảnh giới Tiên Thiên cấp tám, hơn nữa còn là Ngũ Hành Đại viên mãn Tiên Thiên cấp tám đỉnh phong!

Dương Thiên Lệ, Tiên Thiên cấp tám đỉnh phong!

Lục Thanh Âm, Tiên Thiên cấp bảy đỉnh phong!

Mộc Tử Vi, Tiên Thiên cấp bảy đỉnh phong!

Phong Vô Kỵ cực độ khiếp sợ, khuôn mặt già nua khẽ co giật, Nhan Uyên khiếp sợ đến trừng lớn hai mắt, chỉ có lão nhân Đan Thanh Dương tựa hồ là đã sớm biết được việc này, nụ cười cả buổi trên khuôn mặt già nua giống như sồ cúc, giờ phút này dường như khóe miệng đã ngoác tới tận mang tai. Dáng vẻ đắc ý kia, quả thực quá là vô sỉ rồi! Cùng Phong Vô Kỵ, Nhan Uyên bất đồng, Phong Linh Nhi cùng Lý Tiêu vốn là tràn ngập tin tưởng, thời điểm nhìn thấy mấy người Trương Tử Hàm, trong lòng hai người lập tức giống như là bị hắt một chậu nước lạnh lên người. Cái này con mẹ nó là ý nghĩa như thế nào? Đệ tử Phong Linh Nhi được trang bị cường đại thì như thế nào? Đệ tử Lý Tiêu thực lực cao cường còn có cực phẩm đan dược làm bảo đảm tì như thế nào?

Trước thực lực tuyệt đối, hết thảy đều là cặn bã!

Cái gì là thực lực tuyệt đối? Đám người Dương Thiên Lôi, Trương Tử Hàm chính là thực lực tuyệt đối!

Vài vị cường giả Thần Đạo cấp năm đồng dạng trong nội tâm cũng cảm thấy lạnh buốt, bất quá chỉ sau một lát đã biến thành vui vẻ. Bởi vì bọn hắn vốn không có thực lực tranh đoạt chỗ tốt ở nơi này. Điều bọn hắn muốn cũng chỉ là không quá thua kém so với hai người Lý Tiêu, Phong Linh Nhi là tốt rồi. Cho nên, bọn hắn chỉ toàn lực bồi dưỡng hai, ba người đệ tử mà thôi. Hiện tại, tuy rằng còn chưa bắt đầu vòng tuyển chọn, năm người Trương Tử Hàm đã chắc hắn chiếm cứ năm danh ngạch. Ý nghĩa của chuyện này như thế nào? Ý nghĩa chính là Phong Linh Nhi, Lý Tiêu cùng bọn họ chỉ còn lại ba danh ngạch để cạnh tranh ! Ý nghĩa của câu nhiều người không mất đi ưu thế chỉ hữu dụng với những người đệ tử có tu vi đỉnh cấp mà thôi. Điều này trực tiếp đẩy mấy vị cao thủ Thần Đạo cấp năm cùng Phong Linh Nhi, Lý Tiêu trở lại cùng một điểm xuất phát!

Dương Thiên Lôi đứng trước tiếng hò hét kinh thiên động địa, không kìm lòng được trên mặt tràn trề vẻ mỉm cười hèn mọn vô cùng đắc ý. Hết cách, hắn tuy rằng rất muốn biểu hiện ra một chút lạnh nhạt, một chút xuất trần, có phong phạm của một vị cao thủ, nhưng bản tính hèn mọn bỉ ổi đã khiến cho hắn hiện nguyên hình. Sau khi đáp xuống trung tâm lôi đài, Dương Thiên Lôi khom người hành lễ với Phong Vô Kỵ, sau đó trước mặt mấy chục vạn người đang tràn đầy nhiệt tình ôm quyền hỏi thăm! Lập tức khiến cho vô số thiếu nam thiếu nữ gào thét, sau đó mới chậm rãi đi tới bên cạnh Đan Thanh Dương, đắc chí ngồi xuống.

Biểu hiện trên mặt sư đồ hai người... Phong Vô Kỵ sáng láng Nhan Uyên đều không đành lòng nhìn lại!

Mà năm người Trương Tử Hàm thì thần thái sáng láng mang theo một tia xấu hổ nhàn nhạt, trước vạn chúng chú mục, đi đến hàng ghế tuyển thủ.

- Lợi hại! Không ngờ thực sự đều tăng lên tới trạng thái đỉnh phong!

Sau khi Dương Thiên Lôi ngồi xuống, Đan Thanh Dương truyền âm nói. Hai canh giờ trước hắn đã gặp mấy người Dương Thiên Lôi. Lúc ấy trình độ khiếp sợ của lão gia hỏa này so với Phong Vô Kỵ cùng Nhan Uyên tuyệt đối còn khoa trương hơn. Bởi vì lúc đó mấy người Trương Tử Hàm đã đã đạt đến cảnh giới như hiện tại, chỉ là chưa có đạt tới trạng thái đỉnh phong mà thôi. Nhưng không nghĩ tới hai canh giờ sau, các nàng không ngờ toàn độ đều đã tấn thăng đến trạng thái đỉnh phong của cấp bậc tương ứng.

- Đương nhiên! Nếu không phải là đan dược không đủ dùng, hắc hắc, sư phụ, có lẽ ngươi nhìn thấy đã là năm cường giả Thần Đạo ah!

Dương Thiên Lôi đắc chí nói. Hắn sau khi thu phục được thần kiếm, khôi phục tu vi, thời gian còn thừa lại đã rất ít, nhưng thực lực mọi người hiển nhiên còn chưa đủ! Không còn biện pháp, Dương Thiên Lôi liền cùng Lăng Hi trực tiếp tăng thời không pháp tắc của "Thanh Tịnh Lưu Ly Bình" lên mức cực hạn! Tốc độ hao phí đan dược của chuyện này, quả thực chỉ có thể dùng hai từ khủng bố để hình dung. Lăng Hi ngay cả một chút thời gian nghỉ ngươi cũng không có, tâm thần hoàn toàn tập trung vào việc thiêu đốt đan dược.

Mà Dương Thiên Lôi thì rất vô sỉ, không ngờ thuyết phục chúng nữ cùng hắn song tu. Bất quá, khiến cho Dương Thiên Lôi phiền muộn chính là Sở Hương Hương, Dương Thiên Lệ Lục Thanh Âm cùng với Mộc Tử Vi tất cả đều đồng thời cự tuyệt! Nhất là Sở Hương Hương, Dương Thiên Lôi vốn thời cơ đã chín muồi rồi, thế nhưng Sở Hương Hương không ngờ lại giống mấy người Dương Thiên Lệ, kiên quyết cự tuyệt. Nguyên nhân rất đơn giản, hai từ "trinh tiết" trong suy nghĩ của chúng nữ đều rất nặng, nếu như là lúc "không cầm nổi lòng", "tình đến dạt dào", các nàng cũng không có ý kiến gì, cho dù có ý kiến, cũng "không cầm nổi lòng" phải không? Nhưng hiện tại lại là vì tu luyện, vì đề thăng cảnh giới! Lý do trần trụi như vậy, các nàng sao có thể tiếp nhận được?

Đây không phải là điều các nàng mong muốn. Tuy nhiên khi không còn cách nào khác Dương Thiên Lôi liền toàn lực vận dụng công phu uốn ba tấc lưỡi của mình, trước tiên thuyết phục Sở Hương Hương chỉ tiến hành tâm hồn song tu cùng hắn. Sau khi Sở Hương Hương đi đầu, Dương Thiên Lệ, Lục Thanh Âm cùng Mộc Tử Vi cũng nhao nhao lập tức theo sau. Mặc dù không chân thật thực chiến, nhưng điều kiện khởi động của Âm Dương Niết Bàn Kinh thực sự khiến cho Dương Thiên Lôi đã tay, đã miệng, nếu muốn diễn tả tâm tình hắn lúc này, tuyệt đối chỉ có một chữ "khoái".


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.