Huyền Thiên

Chương 808: Chương 808: Hiên Viên kiếm, đài cửu long!






Mười ngày sau!

- Phù...

Dương Thiên Lôi thở dài một hơi, khí tức quanh thân phóng xuất ra càng tà khí lẫm nhiên hơn, tinh quang trong hai mắt bắn ra bốn phía, có lẽ vì linh hồn lực quá mạnh mẽ, làm cho nhãn thần so với vì sao trên trời càng sáng chói hơn.

Lúc này, đơn thuần lấy chân nguyên thuần dương để luận, cho dù hắn ngự thập nữ, đương nhiên còn xa xa không bằng Hiên Viên Lăng Vân, bất quá nếu như muốn ra khỏi cấm địa thì miễn cưỡng đạt yêu cầu.

Dương Thiên Lôi biết, chỉ cần tiếp tục lợi dụng đan dược cùng thiên địa linh khí ẩn chứa trong động tu luyện một đoạn thời gian là có thể thoải mái ra vào cấm địa. Hơn nữa từ nay về sau, nếu như không có tình huống đặc biệt nguy hiểm, hắn không cần phải vận dụng lực lượng của bản thân, chân chính mà "hóa phàm".

- Hiên Viên kiếm, Hiên Viên lão ca... Nếu quả thật chính là ngươi thì tốt rồi.

Dương Thiên Lôi chậm rãi đứng dậy, trong ánh mắt tràn ngập kích động, ở trong lòng nói.

- Chủ nhân!

Khi Dương Thiên Lôi cả người trần truồng ra khỏi tu luyện thất, mười nữ tử đã mất đi nguyên âm, bộ dáng càng thêm động lòng người, lập tức vây quanh, ánh mắt quyến rũ, thanh âm nhu mì nói.

Nguyên bản mười nữ tử này gọi Dương Thiên Lôi là tông chủ, nhưng sau khi Dương Thiên Lôi thu được nguyên âm của các nàng, lại đổi giọng gọi là chủ nhân. Hơn nữa, vẻ mặt chúng nữ nhìn về phía Dương Thiên Lôi, đã không còn cung kính câu thúc như lúc đầu, thay vào đó là thân mật.

Bởi vì các nàng biết, địa vị của mười người các nàng đã được thay đổi thành người bầu bạn bênh cạnh Hiên Viên Lăng Vân, giống như mười nữ nhân bên cạnh Hiên Viên Cửu Dương, chân chính bắt đầu song tu, linh nhục hoà vào nhau. Không những làm tu vi của các nàng đề thăng rất nhanh, hơn nữa sẽ thanh xuân vĩnh viễn, trở thành chỗ dựa tốt nhất của Hiên Viên Lăng Vân. Đại lượng linh dược, vật phẩm tu luyện của Hiên Viên Kiếm Tông đều sẽ cung cấp cho các nàng.

Tuy nhiên, các nàng không biết rằng, hiện tại nam nhân trước mắt khiến các nàng toàn tâm toàn ý giao phó cả linh hồn, đã không phải là Hiên Viên Lăng Vân nữa mà là Dương Thiên Lôi.

- Chủ nhân, tỷ muội chúng em đã thương lượng xong cả rồi... Xét thấy ngài uy mãnh như vậy... Sau này... Sau này tỷ muội chúng em cùng nhau hầu hạ ngài...

Thủy Tiên dán thân thể mềm mại uyển chuyển của mình trên người Dương Thiên Lôi, quyến rũ đến cực điểm nói.

- Giúp ta thay quần áo!

Khóe miệng Dương Thiên Lôi mang theo một nụ cười tà, thản nhiên nói. An bài mười nữ nhân này cùng với Hiên Viên Kiếm Tông như thế nào, hắn tự nhiên đã sớm dự tính trong lòng.

- Chủ nhân, hiện tại chúng ta có ra ngoài không?

- Ta ở thánh địa tìm hiểu một phen, các em trước hết hãy tiến vào tu luyện thất tu luyện đi.

Dương Thiên Lôi thản nhiên nói.

Dương Thiên Lôi giống như là đại gia, sau khi để cho chúng nữ hầu hạ thay quần áo, trực tiếp bằng vào trí nhớ trong đầu, đi về phía thánh địa thần bí nhất trong cấm địa của Hiên Viên Kiếm Tông.

Hiên Viên kiếm!

Dựa vào trí nhớ trong đầu của Hiên Viên Lăng Vân, giờ phút này Dương Thiên Lôi phi thường chờ mong, bởi vì ít nhất bề ngoài, Dương Thiên Lôi xác định đó chính là Hiên Viên kiếm. Nhưng bởi vì Hiên Viên Lăng Vân căn bản không thể cảm ứng bất kỳ khí tức nào của Hiên Viên kiếm, càng không thể câu thông, cho nên, Hiên Viên kiếm này là thật hay giả, chỉ có bản thân Dương Thiên Lôi tự mình tìm hiểu mới có thể minh bạch.

Liên tục xuống dưới rồi lại xuống dưới, lúc đầu Dương Thiên Lôi cũng không kinh ngạc, bởi vì hắn vốn đã biết trước, nhưng chính mình thể nghiệm lại là một cảm giác hoàn toàn khác. Ông trời ơi, thực sâu a, sâu không thấy đáy luôn.

Dọc theo bậc thang hình xoắn óc, ước chừng đi sâu xuống ba ngàn mét, Dương Thiên Lôi rốt cục đi tới đáy động rộng rãi vô cùng.

Một thanh cổ kiếm màu sắc ảm đạm, chuôi kiếm cắm vào thạch đài cực lớn được điêu khắc cửu long vờn quanh, thân kiếm phủ kín phù văn phức tạp hướng thẳng lên đỉnh động.

Thạch đài cửu long kia tản ra một luồng khí tức dâm tà ngất trời, hiển nhiên tuyệt không phải do thạch đài đơn thuần tạo thành. Mà Hiên Viên kiếm ngay cả một chút ít khí tức cũng không có, giống như một khối sắt có niên đại rất lâu.

Ánh mắt Dương Thiên Lôi sáng ngời nhìn chằm chằm Hiên Viên kiếm, tiến tới từng bước một, giờ phút này hắn đồng dạng không hề cảm ứng được chút dị thường nào của Hiên Viên kiếm.

Tuy nhiên, khi hắn tiếp cận đến thạch đài cứu long khoảng năm thước, một luồng khí tức dâm tà liền thổi quét về phía hắn.

- Đạo cao một thước, ma cao một trượng. Hiên Viên kiếm, chẳng lẽ chính là bị thạch đài cửu long này trấn áp?

Trong lòng Dương Thiên Lôi thầm nghĩ, bằng vào tu vi tâm cảnh siêu cường, đối với khí dâm tà khủng bố không chút sợ hãi, sau khi hoàn toàn thúc dục trận pháp cửu dương tuyệt mạch trong linh hồn, khí dâm tà lập tức không thể tiếp cận gần người.

Trước kia, mỗi khi Hiên Viên Lăng Vân tiến vào cảm ngộ đều gặp tình cảnh như thế.

Đi đến trước thạch đài cửu long, Dương Thiên Lôi tỉ mỉ xem xét phù văn trên thân Hiên Viên kiếm, làm cho hắn có chút kinh ngạc chính là, đánh giá của hắn và Hiên Viên Lăng Vân hoàn toàn không giống nhau, trong trí nhớ của Hiên Viên Lăng Vân, phù văn trên thân kiếm là không được trọn vẹn đầy đủ, nhưng Dương Thiên Lôi thì khẳng định phù văn không trọn vẹn đó vốn tồn tại sẵn trên Hiên Viên kiếm. Mà lúc này, Dương Thiên Lôi nhìn thấy lại càng rõ ràng hơn một chút, nhưng vẫn không được đầy đủ.

Rất hiển nhiên, đây là bởi vì cửu dương tuyệt mạch ẩn chứa trong cơ thể hắn so với Hiên Viên Lăng Vân trước khi bị mình cắn nuốt mạnh hơn rất nhiều.

Nếu đã đến đây, Dương Thiên Lôi sẽ không có lý do rời đi, cường độ của cửu dương tuyệt mạch không đủ, chẳng lẽ hắn còn phải giống như Hiên Viên Lăng Vân chờ đợi ngàn năm, không ngừng hấp thu cửu dương tuyệt mạch của hậu nhân mình sao? Đó là không có khả năng.

Cho nên, Dương Thiên Lôi hơi hơi do dự liền thúc dục lượng của bản thân, một luồng ý niệm tinh thuần trực tiếp dung nhập bên trong cửu dương tuyệt mạch, trong phút chốc, liền làm cho cửu dương tuyệt mạch vận chuyển bên trong trở nên ngày càng mãnh liệt.

Cùng lúc đó, phù văn trên thân Hiên Viên kiếm cũng càng ngày càng rõ ràng, khi hoàn toàn không còn chút ẩn giấu, Dương Thiên Lôi quát nhẹ một tiếng, bất thình lình thúc dục lực lượng ẩn chứa bên trong cửu dương tuyệt mạch, nhập vào tay, chộp tới Hiên Viên kiếm.

"Ông..."

Nhưng vào lúc này, Hiên Viên kiếm nguyên bản ảm đạm không ánh sáng, đột nhiên run rẩy kịch liệt, phát ra âm thanh "ong ong", cùng lúc đó, kim quang sáng chói bỗng nhiên phát ra, trong phút chốc làm cho Dương Thiên Lôi cũng nhịn không được phải nheo hai mắt lại.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.