Huyền Thiên

Chương 247: Chương 247: Định lực tuyệt đối là thâm hậu




Nghe Chung Khuê nói vậy, Dương Thiên Lôi nhất thời thôi động niệm lực, tiến nhập vào viên Ngưng Huyết đan Tiên Thiên cấp năm mà hắn đã lấy ra, cùng với Ngưng Huyết đan trong bình ngọc lưu ly thanh tĩnh. Một lát sau, hắn có vẻ thất vọng lắc đầu nói:

- Mấy viên Ngưng Huyết đan cũng không có thuộc tính diễn sinh. Ta vốn đang nghĩ sẽ đưa cho mấy người huynh đệ tỷ muội. Nếu đã không có thuộc tính diễn sinh, không bằng đổi thành nội đan yêu thú.

Nghe Dương Thiên Lôi nói vậy, trong mắt Chung Khuê hiện lên một tia vui mừng. Dương Thiên Lôi nói câu kia đã chứng tỏ sự quý trọng của hắn đối với huynh đệ tỷ muội. Như vậy quả là rất hào phóng. Tuyệt đối là lông phượng và sừng lân, cực kỳ hiếm thấy. Chung Khuê tự nghĩ, cho dù là hắn cũng làm không được.

- Lão ca, tổng cộng có năm viên. Bốn viên nhỏ, một viên lớn. Lão ca giúp ta đổi toàn bộ thành nội đan yêu thú đi, càng nhanh càng tốt, ta cần tăng pháp lực gấp.

Dương Thiên Lôi lại chọn ra thêm bốn viên nội đan Tiên Thiên cấp bốn mà hắn kiểm tra không có thuộc tính diễn sinh, đưa tới trước mặt Chung Khuê.

- Ách... Lão đệ, đổi toàn bộ thành nội đan yêu thú thì nhiều lắm. Hãy đổi thêm bất kỳ đan dược và tiên thảo linh dược gì đó. Nội đan có tốt một chút, cũng không phải là vạn năng, chỉ có hiệu quả tốt nhất trong lần đầu tiên, sau đó càng dùng nhiều, hiệu quả cũng sẽ từ từ giảm bớt. Cho nên, lão ca kiến nghị ngươi chỉ cần hơn mười viên, trên trăm viên nội đan yêu thú cũng là đủ rồi. Cái khác đổi thành Thuần Dương đan, đến lúc đó ngươi muốn mua cái gì cũng có thể.

- Như vậy hả... Được, vậy nghe theo lời của lão ca, lão ca xem rồi bán đi.

Dương Thiên Lôi nói.

- Tốt, lão đệ yên tâm. Lão ca ta sẽ tuyệt đối bán ra với giá tốt nhất, chỉ có điều cũng cần thêm một chút thời gian mới có thể bán xong. Nếu lão đệ cần gấp, vậy thương hội Tinh Diệu sẽ chi trước cho ngươi một trăm viên nội đan yêu thú Tiên Thiên cấp bốn. Lão đệ dùng trước, chờ khi bán đấu giá xong, sẽ lại cùng nhau kết toán. Lão đệ thấy thế nào?

Chung Khuê nói.

- Không thành vấn đề.

- Vậy là tốt rồi, lão đệ chờ chút. Ta đi gặp môn chủ, tranh thủ trích ít phần trăm, hoàn thành giao dịch lần này của lão đệ, thuận tiện lấy nội đan yêu thú.

Chung Khuê nói xong, liền bước vội đi.

Nhìn Chung Khuê kích động mà rời đi như vậy, Dương Thiên Lôi vô cùng đắc ý dựa lưng vào ghế. Tuy rằng hắn đã sớm đoán được đan dược màu hồng ki vô cùng giá trị, nhưng lại không nghĩ rằng nó tự nhiên lại giá trị tới như vậy. Nếu như để Chung Khuê biết hắn lấy ra chưa được một phần mười số hắn đang có, không biết lão ca sẽ có cảm tưởng gì? Hơn nữa trong đó không ít viên đều có thuộc tính diễn sinh?

Dương Thiên Lôi càng nghĩ càng cảm thấy mấy con Thiên Ma kia rất đáng yêu. Đáng tiếc, từ sau khi giết chết con Thiên Ma Vương kia, dù chỉ nửa con cũng lại không thể gặp được.

...

Sau khoảng thời gian uống xong chén trà nhỏ, Chung Khuê với vẻ mặt đầy hưng phấn mà đi tới trước mặt Dương Thiên Lôi.

- Lão đệ, môn chủ nói, sẽ rút ra hai phần trăm đưa vào làm chi phí hoạt động. Đây là mức thấp nhất trong hiệp hội Tinh Diệu rồi. Thông thường với tình huống này thường là 10%, với khách quý là 5 phần trăm. Thế nào, đã thoả mãn chưa?

- Vâng, đa tạ lão ca.

- Khách khí cái gì. Lão ca cũng có thể kiếm được không ít lợi từ chỗ này của lão đệ. Công trạng mà, ha ha ha... Vậy, đây là một trăm viên nội đan yêu thú Tiên Thiên cấp bốn. Vừa vặn thích hợp cho ngươi luyện hóa. Chờ lão đệ tấn cấp đến Tiên Thiên cấp năm, sẽ đưa thêm một ít nội đan yêu thú Tiên Thiên cấp năm nữa. Lão đệ thích dùng phòng tu luyện khách quý bao lâu thì dùng bấy lâu. Lão ca sẽ miễn toàn bộ chi phí cho lão đệ. Lão đệ nhanh lên đi tu luyện đi. Lão ca phải đi thu xếp việc bán đấu giá.

- Được.

Dương Thiên Lôi lên tiếng, Chung Khuê liền đưa tới vào phòng tu luyện dành cho khách quý mà hắn đã sớm thu xếp cho Dương Thiên Lôi.

...

- Không biết Tử Hàm đã bắt đầu rèn luyện chưa. Ôi, nếu như sư phụ Vân Dao không ở đây thì tốt rồi, ta hoàn toàn có thể chiếu cố cho Tử Hàm mà...

Sau khi Dương Thiên Lôi chậm rãi ngồi xếp bằng xuống, trong lòng thầm nghĩ.

Nghĩ đến Trương Tử Hàm, bản thân hắn liền cảm thấy toàn thân rung động. Hắn mới nếm thử trái cấm, mấy người cũng mới say sưa đại chiến mấy canh giờ, sau khi Vân Dao chạy tới, liền không còn có bất kỳ cơ hội nào nữa.

Tuy rằng Dương Thiên Lôi không để ý, nhưng chung quy Tử Hàm muội muội cũng không dám quá thân thiết với Dương Thiên Lôi ở trước mặt sư phụ. Điều này làm cho Dương Thiên Lôi cảm thấy khó chịu.

- Ở đây không biết có thể cảm ứng được với muội muội Tử Hàm hay không?

Dương Thiên Lôi bỗng nhiên nghĩ ra một cách, không có bất kỳ do dự gì, bản thân hắn liền đem toàn bộ tâm thần dung nhập tới trên người Trương Tử Hàm.

Trong nháy mắt, một đạo dao động rõ ràng liền truyền tới trong đầu Dương Thiên Lôi, Dương Thiên Lôi vốn chỉ muốn thử xem, không ngờ tự nhiên có thể thực sự cảm ứng được sự tồn tại của Trương Tử Hàm. Trong nháy mắt, bản thân hắn giống như vừa uống tiết gà, hưng phấn không hiểu nổi. Nhưng hưng phấn không bao lâu, liền thấy một tia cảm ứng vừa mới phát sinh này lại biến mất không thấy nữa.

- Lẽ nào loại thần thông này có thể xuyên qua không gian pháp tắc được?

Dương Thiên Lôi không chút lo lắng, chỉ cần có thể cảm ứng được, liền ý nghĩa rằng chỉ cần hắn muốn, tùy thời đều có thể kiểm tra tình huống bên Trương Tử Hàm.

- Thật bất thường. Phòng tu luyện dành cho khách quý này của thương hội Tinh Diệu hẳn là một Đạo khí, chẳng qua bị phân chia thành mấy khu vực nhỏ. Nghiêm túc mà nói, vẫn trong một thời không.

Sau khi Dương Thiên Lôi nghĩ thông suốt về điểm ấy xong, lại dùng tâm thần dung nhập đến trên người Trương Tử Hàm. Tâm thần không ngừng ngưng tụ, và cảm ứng về Trương Tử Hàm cũng càng ngày càng mãnh liệt. Dần dần hình ảnh xung quanh Trương Tử Hàm từ không rõ bắt đầu dần dần trở nên rõ ràng hơn...

Chỉ là, khi Dương Thiên Lôi thấy rõ phạm vi xung quanh Trương Tử Hàm, tròng mắt thiếu chút nữa thì rơi xuống mặt đất.

Hầu như chỉ trong nháy mắt, do Dương Thiên Lôi quá khiếp sợ, sự liên hệ này liền bị cắt đứt.

- Ông trời ơi...

Dương Thiên Lôi nhịn không được mà phát ra một tiếng la:

- Cuối cùng, vì sao ta lại ở đây? Hả a a a?

Bản thân hắn hưng phấn muốn phun máu, lại phiền muộn muốn hộc máu. Hắn tự nhiên thấy được...

Hai thân thể mềm mại

Tuy rằng chỉ vừa liếc mắt, nhưng Dương Thiên Lôi lại thật sự không phân biệt được, ai là Trương Tử Hàm và ai là Vân Dao?

Bất luận như thế nào, Dương Thiên Lôi cũng không ngờ được, hai người dĩ nhiên lại khỏa thân ngồi khoanh chân, chỉ cần thấy Trương Tử Hàm tràn ngập mê hoặc như vậy, cũng đủ để làm cho Dương Thiên Lôi phải nhiệt huyết sôi trào, càng không chỉ nói đến... còn có dáng vẻ thành thục mà kiều diễm ướt át của Vân Dao, dùng châu tròn ngọc sáng để hình dung, cũng không phải là quá đáng. So với Trương Tử Hàm, lại tản ra một sự mê hoặc khác thường.

Bất luận như thế nào, Vân Dao và Trương Tử Hàm cũng không ngờ được, Dương Thiên Lôi có thể nhìn thấy các nàng.

Để trợ giúp tốt cho Trương Tử Hàm khi rèn luyện âm sát khí, sau khi tiến vào phòng tu luyện dành cho khách quý, Vân Dao liền tạo ra kết giới đậm đặc xung quanh nàng và Trương Tử Hàm. Cho dù là Chung Khuê có nắm phòng tu luyện dành cho khách quý trong tay, cũng đừng mơ tưởng có thể trông thấy thân thể các nàng. Sau khi hai người hoàn toàn khỏa thân, liền ngồi xếp bằng đối diện nhau, hai tay chạm vào nhau, năng lượng trong cơ thể đã làm thành một thể. Như vậy, Vân Dao có thể cảm ứng được rõ ràng sự thay đổi trong cơ thể Trương Tử Hàm. Trong thời gian rèn luyện âm sát khí, sẽ không phát sinh bất kỳ điều gì ngoài ý muốn, đồng dạng, cũng có thể dùng tốc độ nhanh nhất để hấp thu linh khí thiên địa ở xung quanh.

- Sư phụVân Dao... Ngưòi cũng không nên trách ta, ta chỉ là muốn xem muội muội Tử Hàm có gặp chuyện gì không? Tuyệt đối không ngờ, muội muội Tử Hàm, ta lo lắng cho nàng mà, nhìn, phải nhìn... Một lát nữa. Chí ít cũng phải xem muội muội Tử Hàm có an toàn hay không?

Dương Thiên Lôi đấu tranh tư tưởng, cuối cùng sự hèn mọn đã chiến thắng lý trí. Tên vô sỉ này, lại dùng tâm thần dung nhập tới trên người Trương Tử Hàm.

Rất nhanh, bộ phận đó của hắn đáng xấu hổ mà có chút cứng lên.

Rốt cục, khi Dương Thiên Lôi cũng không chịu nổi nữa, hắn vung kiếm lãng tĩnh, chặt đứt mối liên hệ với Trương Tử Hàm.

Sau khi hít mấy hơi thật sâu, Dương Thiên Lôi loại trừ tất cả tạp niệm.

- Tu luyện, tu luyện. Thực lực mới là trọng yếu nhất. Ta phải bớt phóng túng một chút, bằng không ba năm sau, nếu vẫn chưa luyện âm sát khí xong cái gì cũng như mây bay. Thêm cả luyện hóa nội đan, không biết có thể tấn cấp đến Tiên Thiên cấp năm hay không? Nghĩ đến đây, Dương Thiên Lôi chậm rãi tập chung tâm để tu luyện. Trong nháy mắt liền có thể chuyên tâm không suy nghĩ tới những chuyện khác.

Loại định lực này tuyệt đối là kinh người. Đương nhiên, Dương Thiên Lôi có thể làm được như vậy, phải cảm tạ một người. Đó chính là Tiêu Như Mộng. Hơn ba trăm, cứ sáu năm một lần, lại gặp và ở cùng với Tiêu Như Mộng trong nửa năm. Hơn nữa mỗi lần như vậy, bản thân hắn đều phải trần truồng đối mặt với vẻ mê hoặc vô hạn của Tiêu Như Mộng. Đó là mê hoặc thế nào? Cũng nhờ vào mê hoặc này, khiến định lực của Dương Thiên Lôi tăng tới một đẳng cấp không ngờ.

Hành trình tới Ma Vực lần này khiến Dương Thiên Lôi hấp thu âm sát khí tuyệt mãnh mẽ hơn nhiều so với lần trước, số lượng cũng lớn hơn rất nhiều. Tuy rằng, lần này hắn ở trong Ma Vực không lâu, nhưng thời gian Dương Thiên Lôi nhìn Trương Tử Hàm tu luyện, tuy rằng ra vẻ vô công rồi nghề, tự do tự tại. Nhưng lại làm một việc bất kỳ người tu luyện nào cũng đều không dám làm. Người này tự nhiên chủ động từ tốn hấp thu năng lượng trong Ma Vực, hơn nữa hấp thu trực tiếp tới mức độ của cùng của khả năng dung nạp trong cơ thể hắn.

Hành vi này tuyệt đối là một hành vi điên khùng.

Nhưng tâm thần của Dương Thiên Lôi lại dường như không có đã bị bất kỳ ảnh hưởng gì, hắn có một loại cảm giác, năng lượng của âm sát khí không khác gì năng lượng của hắn, có thể đơn giản dung nhập vào trở thành một trong những tế bào của cơ thể hắn.

Đã có kinh nghiệm rèn luyện âm sát khí của lần trước, lần này Dương Thiên Lôi dễ dàng theo thói quen đem hết tâm thần của mình hoàn toàn chìm đắm trong cảnh giới huyền diệu của âm sát khí, lại nhập vào trong thân thể.

Dương Thiên Lôi cũng không rõ ràng lắm, khi hắn chìm đắm trong tu luyện, không rõ sau bao lâu, một đạo thân ảnh liền vô thanh vô tức địa xuất hiện ở ngoài phòng tu luyện dành cho khách quý của hắn, quan sát Dương Thiên Lôi hết nửa canh giờ, mới lại vô thanh vô tức mà biến mất.

Đạo thân ảnh kia không phải ai khác, chính là Vũ Văn Tinh Diệu nhân vật lớn nhất trong thương hội Tinh Diệu.

Sau khi Vũ Văn Tinh Diệu trở lại gian phòng của hắn, nhẹ nhàng mở ra một bản tư liệu.

Trên trang đầu tiên của bản tư liệu bất ngờ viết tên của một người mà Dương Thiên Lôi rất quen thuộc —— "Thương Huyền Bác”. Sau đó mỗi một trang đều ghi chép về chiến tích vẻ vang trong cuộc đời của Thương Huyền Bác.

Ở trang cuối cùng, bất ngờ có một dòng chữ viết bằng mực nước về tình hình mới nhất:

- Ngày 18 tháng 7 năm 982, lịch Thiên Huyền, Vu Thiên Huyền tấn cấp Phá Đan Thành Anh - Tiên Thiên cấp chín, tấn chức khách quý "Đỉnh cấp". Ngày 30 tháng Cho nên, mua một viên Lôi Kiếp Đan, sắp bước vào Thần Đạo tới, có hi vọng tấn cấp khách quý cấp S.

- Hai năm, thời gian còn có hai năm, rốt cuộc ai có thể thắng được? Đáng tiếc, bất luận là ai, đều là một tổn thất lớn đối với bản môn. Thương Huyền Bác đúng là thiên tài khó gặp. Tuổi còn trẻ như vậy đã bước vào Tiên Thiên cấp chín. Tuy rằng một phần nguyên nhân trong đó là nhờ có sự bồi dưỡng toàn lực của Thương Huyền Phủ, nhưng ngộ tính và tư chất của bản thân hắn, cũng là cũng vào hạng nhất rồi! Mà Dương Thiên Lôi lại càng kinh hãi hơn, thân thể sung mãn, trăm năm khó gặp! Đáng tiếc... Hắn sinh muộn mất mấy năm, bằng không Thương Huyền Bác sẽ không nắm được bất kỳ phần thắng nào. Thời gian hai năm, việc Thương Huyền Bác bước vào Thần Đạo, cũng không quá có thể... Thần Đạo và tiên nhân...

Vũ Văn Tinh Diệu lắc đầu.

Hắn thân là cao thủ Thần Đạo, đương nhiên hiểu rõ sự chênh lệch giữa Thần Đạo và Tiên Thiên, đó là một khoảng cách lớn không thể vượt qua dễ dàng. Chỉ tính khoảng cách giữa Hậu Thiên và Tiên Thiên đã có sự chênh lệch kinh khủng rồi.

Nếu như Thương Huyền Bác không tấn cấp tới Thần Đạo, Dương Thiên Lôi chỉ cần có thể tấn chức đến Tiên Thiên cấp bảy, liền có được năm phần thắng. Dù sao, thân thể hắn sung mãn như vậy, không người nào có thể sánh bằng, cũng không phải không có khả năng khiêu chiến vượt cấp với Tiên Thiên cấp chín. Thế nhưng, nếu như trong hai năm này, Thương Huyền Bác bước vào Thần Đạo, cho dù Dương Thiên Lôi tấn chức đến Tiên Thiên cấp chín, cũng không hề có phần thắng nào!

Vũ Văn Tinh Diệu không biết Phong Vô Kỵ nghĩ thế nào, là đánh giá thấp Thương Huyền Bác, hay là hắn có dự định khác? Có lẽ nói, căn bản chính là não hắn đã hỏng rồi, mới có thể đưa ra như vậy một ước định mang tính phiêu lưu rất lớn, không có lợi cho Dương Thiên Lôi như vậy?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.