Huyền Thiên

Chương 813: Chương 813: Dẫn mỹ nữ rời đi!




Lão nhân cùng tất cả mọi người cảm thấy kinh ngạc, không rõ tại sao Dương Thiên Lôi lại nhìn lão nhân hỏi lời này.

Đồng thời lão nhân cũng chăm chú nhìn Dương Thiên Lôi, nhưng mà làm ông ta thất vọng chính là, ở trong mắt Dương Thiên Lôi, ông ta không nhận ra bất kỳ một chút tình cảm nào, căn bản không biết ý đồ của Dương Thiên Lôi là gì, giờ khắc này, người được Dương Thiên Lôi dùng chăn phủ kín tự nhiên là Lý Hàn Mai, hắn muốn làm gì? Chẳng lẽ muốn ôm thi thể cháu gái đi sao? Lão nhân không hiểu. Sau khi ngưng mắt nhìn Dương Thiên Lôi một lát, vẫn là bi thống gật gật đầu.

- Vậy từ nay về sau, Lý Hàn Mai của Lý gia đã chết rồi. Đúng không, Lý gia gia tôn kính?

Làm cho mọi người không thể tưởng được chính là, không ngờ Dương Thiên Lôi vẫn nhìn thẳng lão nhân nói.

- Đúng!

Tuy rằng lão nhân không muốn, nhưng vẫn gian nan phun ra chữ này.

- Vậy hôn ước giữa Hàn Mai và Tống gia, ngài có khăng khăng giữ nữa không?

Dương Thiên Lôi lại nói.

- Thiên Lôi...Trước khi anh đến Lý gia gia đã nói với Mai tỷ rồi, ông ấy...

Lúc này Tống Hiểu Phân mới hiểu được Dương Thiên Lôi muốn làm gì, vội vàng nói.

- Cậu...Cậu...

Lão nhân tinh minh cơ trí, nhìn thấy biểu tình của Dương Thiên Lôi, lại nhìn Tống Hiểu Phân, đột nhiên ý thức được điều gì đó, nguyên bản nét mặt già nua vô cùng ảm đạm, giờ phút này trở nên hưng phấn cực độ, nhìn chằm chằm Dương Thiên Lôi, đôi môi run rẩy, ngay cả nói cũng khó nói nên lời.

- Cậu...Có thể cứu sống Mai Mai sao?

Dương Thiên Lôi vẫn nhìn thẳng lão nhân, không hề trả lời.

- Chỉ cần Mai Mai có thể sống lại, đừng nói hôn ước kia, tất cả hết thảy đều nghe theo cậu.

- Vậy đa tạ gia gia! Hàn Mai, không chết được! Tuy nhiên, tôi muốn mang nàng đi.

Sau khi nghe được lão nhân chính mồm nói ra, vẻ mặt nghiêm nghị của Dương Thiên Lôi rốt cục buông lỏng, khóe miệng lộ ra nụ cười, liếc mắt nhìn lão nhân một cái. Nguyên bản Lý gia gia tôn kính cũng trở thành gia gia. Không có biện pháp với lão nhân trước mắt, mặc dù Dương Thiên Lôi kính ngưỡng ở trong lòng, ở trước mặt ông ta thể hiện ra bộ dáng này, Dương Thiên Lôi cũng cảm thấy hổ thẹn, chỉ bất quá vì Lý Hàn Mai hắn nhất định phải làm như vậy. Đây là cơ hội tốt nhất, nếu bỏ qua, sau này muốn tranh thủ tự do cho Lý Hàn Mai, vậy càng khó khăn hơn.

- Lão đại, thật sự có thể cứu sống tỷ ấy?

Lý Ngọc vô cùng kích động nói.

Mà mọi người đứng ở xung quanh cũng trở nên kích động, tràn ngập chờ mong nhìn Dương Thiên Lôi.

- Yên tâm đi!

Dương Thiên Lôi ôm cơ thể Lý Hàn Mai nói với Lý Ngọc, sau khi nói xong, đột nhiên lại nhìn về phía lão nhân, nói:

- Là ai làm? Có tra được không?

- R quốc, tổ chức cường đại nhất, Thần Hoàng Tông...

- Thần Hoàng tông của R quốc sao? Được, tốt lắm.

Dương Thiên Lôi lẩm bẩm, đồng thời đột nhiên vươn tay ra kéo Tống Hiểu Phân lại, khi hai chữ "tốt lắm" vừa thốt ra, hắn, Lý Hàn Mai cùng với Tống Hiểu Phân giống như dạo chơi bước ra khỏi biệt thự rồi thân hình chợt lóe, trong chớp mắt liền biến mất khỏi tầm mắt mọi người.

- Súc địa thành thốn...

Mặc dù lão nhân không có tu vi, nhưng kiến thức rộng rãi, giờ khắc này mở to hai mắt nhìn, vô cùng kinh ngạc nói.

Súc địa thành thốn, người tu đạo có thể thi triển ra không ít, Thanh Long đối với pháp môn này rất tinh thông. Lão nhân kiến thức qua vô số lần, nhưng lúc này đây vẫn khiến ông ta khiếp sợ trừng lớn hai mắt, quả thực không thể tin được làm sao có thể nhanh đến như thế? Cho dù là Thanh Long cũng không thể làm được.

Sau giây phút ngắn ngủi trợn mắt há mồm, Lý Ngọc đột nhiên hét lên như gà bị cắt tiết, kêu đến tê tâm liệt phế:

- Lão đại, dẫn em theo với...

Chỉ có điều, làm sao còn thấy bóng dáng của Dương Thiên Lôi nữa chứ?

R quốc, Thần Hoàng Tông!

Tại đất nước này có được địa vị vô thượng, tông chủ Thần Hoàng tông, chính là vương giả phía sau màn của R quốc. Quốc gia nhỏ như con kiến này, vì sao lại có thể đứng vào hàng ngũ cường quốc? Bởi vì Thần Hoàng tông!

Thực lực của Thần Hoàng tông, cho dù là sở nghiên cứu siêu nhiên cũng không thể đối kháng.

Cộng thêm tổ chức của Thanh Long, cũng miễn cưỡng hơn một chút mà thôi. Thế nhưng, cho dù Thanh Long và Ngưu lão hợp lại cũng không thể chiếm được chỗ tốt. Cho nên, giữa Thần Hoàng tông và các tổ chức đặc thù của Hoa Hạ, nhiều năm qua luôn luôn tồn tại chiến đấu quy mô nhỏ, hơn nữa bởi vì R quốc đê tiện vô sỉ, cơ bản mỗi lần xung đột, Hoa Hạ đều ăn thiệt thòi.

Tin tức của bọn chúng linh mẫn dị thường, nhẫn giả gián điệp trải rộng khắp nơi trên thế giới.

Cũng chính vì như thế, Lý Hàn Mai mới gặp phải kiếp nạn.

Lý Hàn Mai thân là đệ nhất nhân của phân bộ Ma Đô, sớm là một trong những mục tiêu trọng yếu nhất của Thần Hoàng tông, nguyên nhân rất đơn giản, tuổi tác của Lý Hàn Mai rất trẻ, có được tiềm lực vô hạn. Nếu mặc cho siêu năng lực của Lý Hàn Mai tiếp tục phát triển thêm vài năm, tương lai nhất định sẽ trở thành một đại kình địch của Thần Hoàng tông.

Cho nên, sau khi nhận được tin tức môn phái tà ác của Hoa Hạ Hiên Viên Kiếm Tông cùng người của sở nghiên cứu siêu nhiên ác chiến với nhau, bọn hắn liền phái ra cao thủ, âm thầm lẻn vào Hoa Hạ, chờ cơ hội ngư ông đắc lợi.

Lý Hàn Mai bất hạnh bị mười tên kiếm khách nhẫn giã vây công, đây là sau khi Thần Hoàng tông phỏng đoán thực lực của Lý Hàn Mai, phái ra đội hình cao thủ đủ để thực hiện nhiệm vụ, tuy nhiên, làm cho bọn hắn không nghĩ tới chính là, thực lực của Lý Hàn Mai dưới tuyệt cảnh bộc phát ra lại làm cho mười người có đến mà không có về, toàn bộ chết hết dưới tay nàng, thế nhưng, cuối cùng Lý Hàn Mai cũng bị thương nặng, sau khi bấm gọi số điện thoại của Lý Ngọc xong thì ngã trong vũng máu.

Vì vậy Lý Ngọc chính là người đầu tiên chạy tới!

Một tay ôm Lý Hàn Mai, một tay kéo theo Tống Hiểu Phân, sau khi Dương Thiên Lôi xác định mọi người không còn nhìn thấy thân ảnh của hắn thì liền trực tiếp lăng không, trong nháy mắt bay về hướng khu quốc tế Lam Phong.

Về phần thể hiện ra một chút thực lực của mình ở trước mặt đám người Lý gia Dương Thiên Lôi cũng rất bất đắc dĩ, không có biện pháp, vừa mới cúp điện thoại của Lý Ngọc hắn liền xuất hiện, bất kể giấu diếm như thế nào cũng giấu không được hệ thống theo dõi cấp cao của Lý gia. Dương Thiên Lôi đột nhiên xuất hiện, lại không làm kinh động bất kỳ người nào, riêng điểm ấy, thực lực của hắn đủ làm cho người ta chấn kinh rồi, huống chi, khi hắn nghe điện thoại, còn chưa biết Lý Hàn Mai ở nơi nào, sao có thể đuổi tới nhanh như vậy được chứ?

Dương Thiên Lôi không băn khoăn nhiều như vậy, chỉ có thể để cho bọn họ tự đoán đi. Không quản như thế nào, đều đoán không được thực lực chân chính của hắn.

Cũng chính bởi vì như thế, Dương Thiên Lôi mới bọc kín Lý Hàn Mai đã được chữa trị lành lặn, bởi vì hắn không muốn mọi người biết, hắn nhanh như vậy đã chữa xong cho Lý Hàn Mai.

- Phù...

Sau khi vọt lên trên trời cao, Dương Thiên Lôi nới lỏng chăn ra một chút, Lý Hàn Mai với thần tình đỏ bừng tức thì thở dốc một hơi, không biết là vì khó thở hay bởi vì toàn thân trần trụi hiện ra trước mặt Dương Thiên Lôi, tóm lại, khuôn mặt hiện tại của nữ thần băng sơn đã tràn trề sức sống.

Sau khi tỉnh lại, nàng căn bản chưa kịp nói câu nào, Dương Thiên Lôi liền làm thủ thế "suỵt", trực tiếp dùng chăn bọc kín nàng lại.

Những lời nói của Dương Thiên Lôi với người của Lý gia, Lý Hàn Mai đều nghe rõ ràng.

Trong lòng ngoại trừ sự kinh hỉ vì chết đi sống lại ra, càng làm cho nàng vui sướng hơn chính là, những lời vừa rồi của Dương Thiên Lôi, đã rất rõ ràng nói cho nàng biết, hắn thích nàng. Bằng không sẽ không vào lúc đó nói đến hôn sự với Tống gia. Nhưng trừ chuyện đó ra, càng làm cho Lý Hàn Mai khiếp sợ chính là, vốn nàng hẳn rất suy yếu, không ngờ cảm giác trong cơ thể tràn ngập lực lượng khủng bố, không phải lực lượng của đan điền mà là lực lượng của thân thể.

Nguyên bản Lý Hàn Mai đã xác định bản thân mình hẳn phải chết không thể nghi ngờ, trong khoảnh khắc trái tim bị đâm thủng, nàng biết mình sẽ chết, không biết là bởi vì dụng tình quá sâu, hay nguyên nhân gì, một khắc này, không ngờ trong đầu nàng tràn ngập thân ảnh của Dương Thiên Lôi, tựa hồ có một loại thanh âm đang nói cho nàng biết, kiên trì, kiên trì, tiếp tục kiên trì, bất kể như thế nào mình cũng không thể chết được! Không thể chết được!

Tận sâu bên trong, dường như nàng nhận được một loại lực lượng gia trì, dưới tình huống trái tim bị xuyên thủng không ngờ bộc phát ra lực lượng càng cường đại hơn, chém giết, điên cuồng mà chém giết.

Cuối cùng sau khi giết hết toàn bộ mười người, nàng liều mạng dùng toàn bộ năng lượng thuộc tính băng hàn của mình đóng băng các vị trí bị thương nặng. Khi nàng bấm xong số điện thoại của Lý Ngọc mới lâm vào hôn mê. Khi nàng hôn mê, trong đầu vẫn tràn ngập thân ảnh của Dương Thiên Lôi, giúp nàng một mực kiên trì...Kiên trì...

Mà hiện tại, rốt cục nàng đã tỉnh, nhưng...Chẳng những thương tích đầy người biến mất không còn dấu vết, mà vì sao thân thể còn trở nên tràn ngập lực lượng như thế?

Tuy nhiên, khi đầu lộ ra, mở to mắt, thở dốc một hơi, chứng kiến cảnh tượng trước mắt, Lý Hàn Mai thần tình đỏ bừng trực tiếp dại ra...

Phi hành!

Lăng không phi hành!

Dương Thiên Lôi mang theo nàng cùng Tống Hiểu Phân, lăng không phi hành!

Điều này sao có thể?

Siêu năng lực phi hành, trong sở nghiên cứu siêu nhiên, tuy rằng rất thưa thớt nhưng vẫn có. Chỉ có điều có thể tự mình phi hành cũng tương đối khó khăn, càng không nói đến dẫn theo hai người. Cho dù là Thanh Long giống như thần thoại cũng không thể làm được.

Huống chi, Lý Hàn Mai không hề cảm ứng được sự dao động của năng lượng.

Ba người bọn họ giống như thuận gió mà đi!

Tốc độ đạt tới mức độ khủng bố!

- Mai tỷ...

Tống Hiểu Phân hưng phấn nhìn Lý Hàn Mai với thần tình đỏ bừng xen lẫn khiếp sợ, mang trên mặt nụ cười rực rỡ, kêu lên. Vừa rồi tinh thần Tống Hiểu Phân vô cùng uể oải, tiều tụy không chịu nổi, tuy rằng Dương Thiên Lôi không làm gì với Tống Hiểu Phân nhưng mà ở trong phạm vi năng lượng bao phủ, tự nhiên nàng đã khôi phục thành thần thái hào hứng, giống như một đóa hoa nở rộ.

Còn Dương Thiên Lôi thì nở nụ cười thản nhiên nhìn Lý Hàn Mai.

- Cậu gạt tôi...Cậu đã làm gì tôi?

Lý Hàn Mai không dám nhìn thẳng ánh mắt của Dương Thiên Lôi, quay đầu sang một bên, tuy rằng thanh âm vẫn lạnh như băng bẩm sinh, nhưng ngữ khí này, vẻ mặt này lại phi thường có ý tứ. Ngay cả Tống Hiểu Phân nhìn thấy chiếc cổ tuyệt mỹ trắng hồng kia của Lý Hàn Mai mà cũng có chút ngẩn người.

Nữ nhân khi nào là đẹp nhất?

Nữ nhân khi thẹn thùng là đẹp nhất.

Mà Lý Hàn Mai được Dương Thiên Lôi tôi luyện thân thể, không thể nghi ngờ mỗi một tấc da thịt đều càng thêm sáng loáng tinh tế hơn so với trước kia, hơn nữa sự phong tình trong sát na này, thật sự...Muôn vàn hấp dẫn.

- Hắc hắc...

Ánh mắt Dương Thiên Lôi lộ ra một tia đáng khinh, cười cười nói:

- Bây giờ không phải nói cho cô biết sao? Làm cái gì à, đương nhiên là đánh nhau một trận với lão diêm vương, cứu mỹ nữ sắp phải uống canh Mạnh bà về...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.