Huyền Thiên

Chương 872: Chương 872: Đại kết cục (10).




Thời điểm nhìn thấy Dương Thiên Lôi, tựa hồ như hồi ức dừng lại tại thời điểm một khắc trước kia đại băng diệt xảy ra, tràn ngập kinh ngạc và kinh hỉ nhào về phía Dương Thiên Lôi.

Lăng Hi nhìn chúng nữ, khóe miệng nở nụ cười ngọt ngào, trong cuộc sống, cái gì quan trọng nhất? Tình!

Ái tình, thân hình, hữu tình, tình huynh đệ tỷ muội!

Giờ khắc này, cho dù Dương Thiên Lôi đã trở thành hỗn độn chi chủ cũng không tránh khỏi tâm tình kích động, khó có thể khống chế, cùng chúng nữ lần lượt ôm nhau một lượt, không có biện pháp, thực sự là rất nhiều nha, ba mươi ba người, chỉ có thể từng người ôm một chút.

- Mẫu thân!

Sau khi Dương Thiên Lôi ôm hết chúng nữ, nhanh chóng bước tới mẫu thân đã sớm chờ đợi từ lâu.

Kỷ Nhạ Yên, mẫu thân của Dương Thiên Lôi, đã từng là Lộ Miểu Ân, vô tinh thụ thai sinh hạ Dương Thiên Lôi, từ đầu tới cuối trong nội tâm của nàng nhận định, nhi tử của chính mình tuyệt đối không tầm thường. Chỉ là, nàng không hề nghĩ tới chính mình cũng không phải là người bình thường.

Thậm chí cho tới bây giờ, nàng vẫn không biết chính mình là một trong những “cơ duyên” kèm theo cơ duyên chi nhân Dương Thiên Lôi.

Cửu Thiên Huyền Nữ!

Thời điểm Dương Thiên lôi chậm tới chân tướng bản nguyên, đã hiểu rõ mẫu thân Kỷ Nhạ Yên là tồn tại như thế nào, Cửu Thiên Huyền Nữ, tục xưng là Cửu Thiên nương nương, Cửu Thiên Huyền Nữ nương nương, một trong những Chân Tiên tiên ban trước kia, địa vị so với đám người Lục Áp kém hơn rất nhiều, nhưng là một vị Chân Tiên nữ tính, chính nghĩa chi thần dự bị, mỹ nhân đông phương, cũng là một trong những mẫu thần vĩ đại của dân tộc Hoa Hạ. Vì vậy, bốn người Lục Áp bày cơ duyên, trở thành người dựng dục ra Dương Thiên Lôi trong Tam Thập Tam Thiên!

Thần tình mang theo một tia kích động, vui sướng, sủng nịnh phát ra từ sâu trong nội tâm, nhìn vào Dương Thiên Lôi, bàn tay ngọc khẽ run rẩy, sờ vào mặt Dương Thiên Lôi, nói:

- Mẫu thân lại sống… Chúng ta… Không phải đang nằm mơ, đúng không?

- Không phải! Mẫu thân, tất cả đều kết thúc! Không có người nào có thể nắm giữ được sinh tử của chúng ta trong tay!

Dương Thiên Lôi nhìn vào mẫu thân, vừa cười vừa nói.

- Đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?

Kỷ Nhạ Yên hỏi.

Nghe được lời nói của Kỷ Nhạ Yên, chúng nữ cũng tràn ngập hiếu kỳ và kinh ngạc nhìn Dương Thiên Lôi, sau khi băng diệt, các nàng mất đi linh trí, chỉ còn lại lạc ấn linh hồn thuần khiết, trong vũ trụ hình thức ban đầu Tam Thập Tam Thiên bắt đầu chậm rĩa vận chuyển, đối với tất cả mọi chuyện xảy ra bên ngoài đều không rõ ràng lắm. So với Lăng Hi tương đối đặc thù, sớm tỉnh lại mà nói, các nàng thực sự “hạnh phúc” hơn rất nhiều, bởi vì các nàng căn bản không biết tưởng niệm, không biết đau đớn…

Nha đầu Tiểu Bạch kia, vẫn không tim không phổi, tràn ngập hạnh phục và ngọt ngào ôm chặt cổ Dương Thiên Lôi.

Dương Thiên Lôi mỉm cười, mi tâm phát ra hơn mười đạo quang mang ký tức màu trắng, trực tiếp dung nhập vào trong mi tâm mẫu thân và chúng nữ.

Sau một lát, chúng nữ đều mở to hai mắt nhìn, tràn ngập khiếp sợ và không thể tưởng tượng.

Các nàng một lần nữa ngưng tụ ra chân thân, khôi phục tu vi và linh trí, khi nhìn thấy Dương Thiên Lôi và Lăng Hi, đã cảm ứng được hai người cường đại tới cảnh giới các nàng căn bản không thể tưởng tượng nổi, nhưng vẫn như trước không ngờ tới, hắn và Lăng Hi dĩ nhiên là tồn tại đỉnh phong tới mức như thế này.

- Mọi người cũng ra đi…

Thông qua quán thâu ký ức, để mọi người hiểu chuyện gì đã xảy ra, Dương Thiên Lôi nhẹ giọng nói, nói xong, mi tâm nhất thời lấp lánh một đạo quang mang ánh sáng ngọc, Lý Tuyết, Tống Hiểu Phân, Lý Hàn Mai, Trương Nhã Tĩnh, Liễu Diệc Nhi, chị em Hắc Long, Dany, còn có Nữu Nữu đáng yêu nhất thời đều xuất hiện bên cạnh Dương Thiên Lôi.

Nữ nhân tại hai không gian hai nửa lạc ấn linh hồn của Dương Thiên Lôi rốt cuộc gặp mặt lần đầu tiên.

- Uy, người là ma ma sao? Đây là vị trí của Nữu Nữu…

Chúng nữ vốn có chút trừng mắt to, quan sát lẫn nhau, trong khoảng thời gian ngắn, bầu không khí tương đối yên tĩnh. Nhưng một thanh âm non nớt đã đánh vỡ sự yên lặng, kéo Tiểu Bạch vẫn quấn chặt trên người Dương Thiên Lôi, trực tiếp nói.

Ánh mắt mọi người nhất thời tập trung vào người cô bé đáng yêu này.

- Nữu Nữu, nhanh nhanh ra mắt nãi nãi và các vị ma ma!

Dương Thiên Lôi nhéo nhéo khuôn mặt nhỏ nhắn béo mập của Nữu Nữu, nói.

- Nãi nãi… Ba ba, người nào là nãi nãi?

Nữu nữu trừng đôi con mắt đáng yêu thật to, thế nhưng nàng thông minh láu lỉnh thực sự không nhìn ra được người nào mới là nãi nãi. Dung nhan và thân hình tuyệt mỹ của Kỷ Nhạ Yên so với chúng nữ thực sự không có gì khác biệt. Dung mạo của tiên nhân, thanh xuân vĩnh trú, Nữu Nữu sao có thể từ tướng mạo phân biệt được?

Nhưng vào lúc này, trên người Kỷ Nhạ Yên lại tỏa ra ba động năng lượng nhu hòa, cùng lúc đó, để chúng nữ và Dương Thiên Lôi không giải thích được, mái tóc đen của Kỷ Nhạ Yên rất nhanh biến thành xám trắng, mặc dù không có biến hóa gì, thế nhưng ánh mắt của nàng lại tràn ngập quang mang từ ái chỉ có những lão nhân mới sở hữu.

Kỷ Nhạ Yên mỉm cười nhìn Nữu Nữu.

- Nãi nãi…

Nữu Nữu nhất thời nhu thuận kêu lên.

Kỷ Nhạ Yên hơi khom người, liền sủng nịnh ôm tôn nữ chưa từng gặp mặt, giữ chặt trong lòng:

- Nữu Nữu, nói cho nãi nãi biết, con tên gì?

- Nữu Nữu gọi Dương Liễu Nghiên, Dương là họ của ba ba, Liễu là họ của ma ma, Nghiên là tên của Nữu Nữu…



- Tật!

Tại lúc mẫu thân, Lăng Hi cùng với chúng nữ tại Địa Cầu và Tam Thập Tam Thiên quen thuộc lẫn nhau, vây bắt cô bé Nữu Nữu loạn thành một đoàn, Dương Thiên Lôi xuất hiện bên trên Địa Cầu, phát ra một tiếng quát nhẹ.

Nhất thời hai đạo kim quang một trước một sau từ trong Địa Cầu bắn ra.

Hồng Quân lão tổ và Bàn Cổ lão tổ, thần cách của hai người đi đầu xuất hiện trước mặt Dương Thiên Lôi. Tuy rằng lúc này hai người không có chân thân, nhưng thời điểm Dương Thiên Lôi phá vỡ phong ấn Địa Cầu và khởi nguyên long mạch đã khôi phục thanh tỉnh. Chỉ bất quá tạm thời bị Dương Thiên Lôi thu lại mà thôi.

Trong nháy mắt xuất hiện, hai người liền ngưng tụ thân hình, trong mắt mang theo khiếp sợ và kích động cường liệt nhìn Dương Thiên Lôi.

- Hai vị không cần kinh ngạc!

Dương Thiên Lôi nhẹ giọng nói, đồng thời khi nói đã chuyển hai đạo ký ức vào trong thần cách của hai người.

Sau một lát, hai người biết được một bộ phận chân tướng, ngược lại càng trở nên khiếp sợ hơn!

- Hồng Mông đại thế giới nguyên bản vẫn như trước do các ngươi tới chưởng quản, thần cách đã băng diệt của Lục Áp đạo quân, ta chỉ có thể ngưng tụ được lạc ấn linh hồn của hắn, tin tưởng không bao lâu là có thể khôi phục tu vi, tạm thời do các ngươi chiếu cố, được không?

Dương Thiên Lôi nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.