Huyền Thiên

Chương 762: Chương 762: Chọn người (thượng,hạ)!






Phải biết rằng, vốn Dương Thiên Lôi cho là luồng ý niệm này căn bản sẽ không tăng trưởng, bởi vì sau khi hắn quay về, tuy rằng năng lượng bổn nguyên liên tục tăng trưởng, nhưng luồng ý niệm tinh thuần này lại không xảy ra chút biến hóa nào, không tăng không giảm, tiêu hao bao nhiêu rồi sẽ khôi phục bấy nhiêu. Nhưng vài ngày hóa phàm ngắn ngủi này, không ngờ lại bắt đầu tăng trưởng, chuyện này nói lên điều gì?

Dương Thiên Lôi mơ hồ cảm thấy được, sự tăng trưởng này của ý niệm so với năng lượng bản nguyên càng quan trọng hơn.

Cho nên, hắn phải triệt triệt để để biến mình thành phàm nhân, chỉ có như thế mới khiến cho ý niệm tăng trưởng mau hơn.

Bởi vậy, hắn phải chân chân chính chính dung hòa vào cái xã hội cá lớn nuốt cá bé này, trở thành cường giả.

Cường giả phàm nhân chân chính, khiến cho những người ngăn trở, uy hiếp mình toàn bộ đều trở thành hòn đá kê chân trên con đường trở thành cường giả của mình.

Chỉ có leo lên đỉnh cao nhất, hắn mới có thể chính thức không chút vướng bận, làm một phàm nhân cao cao tại thượng.

Ngày đầu tiên, Dương Thiên Lôi hoàn toàn chìm đắm vào trong huấn luyện, đối với giáo huấn của Đỗ Lâm San hoàn toàn coi là một lần tôi luyện, cũng tiện thể cho nàng trút giận.

Chẳng qua là sau khi Đỗ Lâm San trút giận rồi lại phát hiện ra thực lực của Dương Thiên Lôi ít nhất phải đến cấp năm, so với Lý Hàn Mai nói cao hơn tới ba cấp, điều này hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của nàng.

Nhưng đây không phải là chuyện làm cho Đỗ Lâm San kinh ngạc nhất, Đỗ Lâm San nổi tiếng với tốc độ và phản ứng cực nhanh, tuy rằng thực lực cá nhân chỉ miễn cưỡng đạt tới cấp tám, nhưng trên phương diện sở trường của minh thì tuyệt đối là cao thủ đứng đầu. Thân làm một giáo viên đặc huấn, trọng yếu nhất là huấn luyện tốc độ cùng phản ứng của học viên. Vào lúc giáo huấn Dương Thiên Lôi, nàng giật mình phát hiện tốc độ công kích và phòng ngự của Dương Thiên Lôi hoàn toàn vượt xa tiêu chuẩn bình thường, căn bản không cần huấn luyện đã đạt đến tốc độ yêu cầu cần để tốt nghiệp, còn tốc độ phản ứng càng làm cho nàng cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, lấy công kích tuyệt luân cực nhanh của nàng, không ngờ Dương Thiên lại có thể ngay lập tức bày ra phòng ngự thích hợp nhất, cảm giác giống như lúc hắn lái xe trong rừng thể hiện ra, người xe hợp nhất, từng chiêu từng thức, tự nhiên như mây trôi nước chảy.

Tuy rằng mục đích giáo huấn đã đạt được, nhưng hoặc nhiều hoặc ít nàng cảm thấy Dương Thiên Lôi chưa hề dốc hết toàn lực, tựa hồ như đang cố ý cho mình trút giận, nguyên nhân rất đơn giản, hắn quá thong dong, quá bình tĩnh đi... Chẳng qua Đỗ Lâm San không biết được, đây mới là sự khởi đầu cho các lần kinh ngạc hết lần này đến lần khác về sau của nàng.

Nàng đã từng làm một giáo viên chủ nhiệm huấn luyện ra một nhân vật truyền thuyết, Lý Hàn Mai, trong chín tháng lẻ ba ngày, hoàn thành toàn bộ hạng mục đặc huấn, hơn nữa thành tích được xếp vào loại đứng đầu. Nhưng truyền thuyết này, không lâu sau đã bị một người phá vỡ, đó là Dương Thiên Lôi do chính học trò Lý Hàn Mai của nàng tiến cử.

Thời gian ba tháng ngắn ngủi, Dương Thiên Lôi đã hoàn thành hết các môn học của bộ môn vũ lực. Có thể kể ra như tri thức cơ bản về điều khiển các loại súng ống, các loại phương tiện giao thông, bao gồm máy bay dân dụng, máy bay trực thăng và máy bay chiến đấu. Ngoài ra còn có kỹ năng sinh tồn nơi hoang dã, ám sát, ngụy trang… Đặc biệt là ngụy trang được Dương Thiên Lôi nghiên cứu rất kỹ vì kỹ năng này có thể giúp cho mình tùy thời tùy chỗ trà trộn vào trong hầu hết các ngành nghề, hoặc cao tầng, hoặc tầng dưới chót, cũng sẽ không làm cho người ta nhìn ra bất kỳ sơ hở nào. Thêm nữa là các kỹ năng phá giải các loại hệ thống phòng ngự, theo dõi vân vân... Là những kỹ năng bắt buộc phải thành thạo.

Thời gian ba tháng, trên thực tế hắn chỉ dùng có hai tháng để học tập, một tháng còn lại hoàn toàn là ở trong phòng thí nghiệm, tiến hành kiểm tra thành tích để báo lên cho Đỗ Lâm San, thiếu phụ xinh đẹp này phải nói là được một phen kinh ngạc đến ngây người.

Khi hoàn thành xong tất cả chuyện này, khoảng cách đến kỳ nghỉ đông tết âm lịch chỉ còn một tháng.

Mà mục tiêu của Dương Thiên Lôi đó là trong một tháng này, hoàn thành hết mười hai cuộc kiểm tra huấn luyện của mười hai siêu năng lực giả.

Dương Thiên Lôi giảm thời gian nghỉ ngơi xuống còn ba tiếng. Mỗi ngày hắn chỉ ngủ ba tiếng, thời gian khác thì Đỗ Lâm San cùng mười hai giáo viên luân phiên đưa ra các bài tập đặc huấn, tốc độ, phản ứng, lực lượng, thể năng. Mỗi một giáo viên đều có phương thức kiểm tra cùng yêu cầu của riêng mình, đạt tới tiêu chuẩn đó là đủ tư cách. Khi Dương Thiên Lôi liên tục huấn luyện đến ngày thứ hai mươi liền yêu cầu được kiểm tra, kết quả toàn bộ đạt tiêu chuẩn "xuất sắc".

Chỉ có với một giáo viên nội gia quyền thực lực yếu nhất là khiến cho Dương Thiên Lôi mất thêm năm ngày để cho hắn học được toàn bộ các chiêu thức cơ bản của các loại nội gia quyền lưu truyền ở Hoa Hạ hiện nay, quan trọng nhất là học thêm các môn võ có chiêu thức đồng dạng, bao gồm Judo, triệt quyền đạo, quyền thái, quyền anh, tán thủ, cầm nã vân vân...

Những kỹ năng đó đều là kỹ năng cần thiết cho sau này tùy lúc sử dụng để che giấu bản thân.

Ba tháng hai mươi lăm ngày, toàn bộ xuất sắc.

Dương Thiên Lôi bằng thành tích khủng bố xô đổ kỷ lục Lý Hàn Mai duy trì mấy năm nay.

Gần bốn tháng, Đỗ Lâm San sớm đã quẳng hai tiếng "a di" kia của Dương Thiên Lôi ra khỏi đầu, mức độ thân thiết đối với Dương Thiên Lôi hiện tại quả thực không thể dùng ngôn ngữ hình dung. Tuy rằng nàng chỉ phụ trách xử lý tất cả thủ tục cho Dương Thiên Lôi, chân chính đặc huấn nàng chỉ góp một phần nhỏ, nhưng vinh dự này lại thuộc về nàng, làm sao có thể không cao hứng cho được?

Tuy nhiên mười hai giáo viên siêu năng lực vẫn tiếp tục yêu cầu Dương Thiên Lôi huấn luyện thêm nửa năm, bởi vì mặc dù Dương Thiên Lôi đều đạt loại ưu các hạng mục huấn luyện của họ, nhưng còn có không gian tăng trưởng rất lớn, thời gian nửa năm, hoàn toàn có thể đề thăng thêm một cấp bậc, nhưng Dương Thiên Lôi lại khéo léo từ chối, chỉ đáp ứng khi nhàn rỗi sẽ tới huấn luyện, mới coi như là được nghỉ.

Tối ngày hôm sau, trại huấn luyện đặc công, sau khi toàn bộ hạng mục huấn luyện chấm dứt, trong cả ngàn đặc công sắp tốt nghiệp, đạt loại xuất sắc có một trăm người, được Đỗ Lâm San cùng mười mười hai giáo viên siêu năng lực tập trung lại với nhau.

Một trăm người xếp thành hai hàng, vô thanh vô tức, sừng sững bất động. Khí tức trên thân mỗi một người, tựa hồ hoàn tòan thu liễm, trầm tĩnh như núi, giống như một pho tượng không có sinh mạng.

Chương 762: Chọn người (hạ)!

Thế nhưng, khi Dương Thiên Lôi chầm chậm đi tới, những người lính đặc chủng này tức thì như bảo kiếm xuất khỏi vỏ, khí tức của mỗi người trong nháy mắt trở nên cuồng bạo, ánh mắt như đao kiếm sắc bén nhìn về phía Dương Thiên Lôi.

Dù là Dương Thiên Lôi cũng cảm thấy một chút kinh hãi.

Một trăm tinh anh bộ đội đặc chủng, tập trung tại một chỗ, khí thế khổng lồ tản mát ra, không ngờ cường đại đến như thế.

Chỉ có điều, trong khoảnh khắc những ánh mắt này nhìn thấy Dương Thiên Lôi thì xen lẫn một chút coi thường cùng thất vọng.

Bọn họ được thông báo rằng, hôm nay sẽ có người đến tuyển lựa ra mười người từ trong bọn họ, sau khi tốt nghiệp đi theo người ấy. Trừ điều này ra thì không có bất kỳ tin tức nào nữa. Dưới tình huống bình thường, có thể tới nơi này chọn người đều là nhân vật trọng yếu, hoặc là người nhà của nhân vật trọng yếu ở Hoa Hạ. Đối với viện nghiên cứu siêu nhiên, bọn họ cũng không rõ ràng lắm, vì vậy bọn họ thân là tinh anh trong bộ đội đặc chủng được tập trung đến nơi đây đều hi vọng người đến tuyển lựa mình là một đại nhân vật, chứ không phải là đi bảo vệ người nhà của họ, đó khác nào là giết gà dùng đao mổ trâu, đại tài tiểu dụng chứ!

Khi nhìn thấy Dương Thiên Lôi, bọn họ hoàn toàn thất vọng rồi!

Chưa bao giờ thấy qua, hơn nữa tuổi nhỏ như vậy, há là đại nhân vật được? Rất hiển nhiên đã là một người con của đại nhân vật nào đó. Hơn nữa khiến cho bọn họ rất không ưa chính là, thiếu niên trước mắt này với bộ dáng đầu tóc chải chuốt, mặt đeo kính râm, xem qua rất giống dân ăn chơi, điển hình của bọn hoàn khố.

Ai nguyện ý đi theo người như thế chứ? Không làm xằng làm bậy đã cảm ơn trời đất rồi, khỏi nói đến làm chuyện lớn lao gì.

Dương Thiên Lôi cũng là hết cách, tuy rằng hắn ngây ngốc ở nơi này bốn tháng, những người hắn gặp không phải rất nhiều, nhưng dù sao đó đều là các thành viên viên nghiên cứu siêu nhiên, còn các học viên bình thường hắn cơ hồ chẳng gặp một ai.

Thêm nữa nếu có người gặp qua hắn sau khi tham gia huấn luyện lại đến đây chọn người, sẽ khiến cho người khác hoài nghi. Đương nhiên, quan trọng nhất là bởi vì Dương Thiên Lôi tiếp nhận nhiệm vụ hắc đạo, cho nên hắn mới chọn phương thức xuất tràng này, nếu đã là người của hắn, tất nhiên phải đi trên một con đường đặc biệt, một con đường dị thường hắc ám.

Khi Dương Thiên Lôi càng lúc càng đến gần, khiến cho trăm tên tinh anh hơi chút kinh ngạc là Dương Thiên Lôi tựa hồ đối với khí thế bọn họ liên hợp phát tán ra không có bất kỳ phản ứng nào.

Phải biết rằng, trước khi tham gia huấn luyện, bọn họ là tinh anh trong bộ độ đặc chủng, đều đã trải qua vô số trận chém giết, sống sót từ trong máu lửa, khí tức bọn họ phát ra, đừng nói liên hợp, chỉ riêng một người thôi cũng đủ làm cho người thường cảm thấy sợ hãi từ nội tâm, còn nếu như liên hợp lại, tuyệt đối có thể làm cho người bình thường tái sắc, hai chân run rẩy, thậm chí cả dũng khí bước đi cũng không có.

Nhưng Dương Thiên Lôi hoàn toàn không có phản ứng!

- Dương thiếu, đây là một trăm tinh anh chân chính trong bộ đội đặc chủng sắp tốt nghiệp. Đây là tư liệu về bọn họ, cậu có thể tùy ý lựa chọn mười người.

Đỗ Lâm San nhìn thấy bộ dáng dân chơi của Dương Thiên Lôi trong lòng âm thầm buồn cười, nhưng không có biểu hiện ra, lớn tiếng nói.

- Tôi không thích ép buộc!

Khóe miệng Dương Thiên Lôi mỉm cười nói một câu khiến cho mười hai giáo viên đều trở nên kinh ngạc.

- Đi theo tôi có bốn cái hại lớn. Một, không thể quang minh chính đại. Hai, vĩnh viễn không bao giờ nhận được hoa tươi hay tràng pháo tay chào mừng mà là sự sợ hãi mang đến cho người khác. Ba, rất huyết tinh, rất bạo lực. Bốn, có thể mất mạng bất cứ lúc nào. Được định trước là một cuộc sống trong bóng tối, nằm trên bàn chông, đi trên lưỡi đao.

Dương Thiên Lôi nói năng một cách rất quyết đoán.

Thẳng thắn trực tiếp như thế, làm cho Đỗ Lâm San nhíu mày nhìn hắn, những giáo viên khác cũng đồng dạng khó hiểu như vậy.

Nếu không thích bắt buộc, vậy tiểu tử ngươi không thể nói cái lợi sao? Há mồm ra là dọa người như vậy, cho dù ban đầu tự nguyện cũng sẽ bị hù dọa chạy mất.

Sự thật đúng là như thế, nghe thấy lời nói của Dương Thiên Lôi, tuyệt đại đa số ánh mắt đều mang vẻ khinh thường, nhưng cũng có một số, ánh mắt vốn xem thường lại bắn ra một tia ánh sáng nóng bỏng.

Dương Thiên Lôi thu nhận toàn bộ ánh mắt của mọi người vào tầm mắt của mình, quả nhiên đúng như hắn dự liệu, có một số người trời sinh yêu thích loại cuộc sống phiêu lưu này.

Dương Thiên Lôi mỉm cười, lấy hơi rồi nói tiếp:

- Đi theo tôi cũng có bốn cái lợi lớn. Một, tự do. Hai, có tiền. Ba, các người không chết, là huynh đệ của tôi, có nạn cùng chịu có phúc cùng hưởng; nếu các người chết, không cần quốc gia, tôi sẽ đích thân báo thù cho các người. Bốn, sau này các người sẽ biết, đi theo tôi, chính là quyết định anh minh nhất trong cuộc đời các người. Không quản các người có tin hay không, tôi tin là được rồi.

Những lời này của Dương Thiên Lôi tương đối cuồng ngạo, trần trụi thể hiện ra sự tự tin điên cuồng của hắn. Quả nhiên, sau khi nghe hắn nói ra những lời này, tuyệt đại đa số ánh mắt nhìn về phía hắn, đều như đang nhìn thằng ngu.

Còn trong những ánh mắt vốn đã phát ra một tia ánh sáng nóng bỏng, lại càng trở nên nóng hừng hực, nhưng kèm theo một chút hoài nghi.

Rốt cục, một người nhịn không được gay gắt nói:

- Anh dựa vào cái gì để tự tin như vậy? Tôi chết rồi, anh có năng lực báo thù cho tôi sao?

- Anh ta có!

Dương Thiên Lôi chưa kịp trả lời thì Đỗ Lâm San liền mỉm cười, cực kỳ thong dong nói thay.

- Cậu muốn kiểm tra không?

- Kiểm tra! Cái loại cuộc sống mà anh ta nói, tôi rất muốn, nhưng sự ngông cuồng của anh ta, tôi rất phảm cảm. Để tôi xem, nếu anh ta có vốn để cuồng ngạo, tôi sẽ theo anh ta.

Người đặc công kia lạnh giọng nói. Đồng thời từ trong đội ngũ đi ra, khí tức cả người tỏa ra trầm trọng như núi, cũng không bởi vì sự ngông cuồng của Dương Thiên Lôi mà ảnh hưởng đến tâm cảnh chiến đấu.

- Tất cả tự do quan chiến!

Theo một tiếng ra lệnh của Đỗ Lâm San, "rầm" một tiếng, các tinh anh của bộ đội đặc chủng đang đứng thành hai hàng tức thì rất nhanh tách ra, tạo thành hình tròn vây quanh Dương Thiên Lôi cùng người lính đặc công khiêu chiến kia vào giữa, trong lòng mấy người lính đặc công này đều có chung một cảm giác hưng phấn.

Lúc này, bọn họ đã mơ hồ cảm thấy được Dương Thiên Lôi cực độ cuồng ngạo và tự phụ kia có lẽ thật sự có vốn để cuồng ngạo. Nếu không Đỗ Lâm San, vị thần trong lòng bọn họ cũng sẽ không phụ họa cho Dương Thiên Lôi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.