Huyền Thiên Hồn Tôn

Chương 1839: Chương 1839: Tất cả đều vẫn lạc (2)




- Hô, hô!

Trong hư không, Hạ Vũ Tôn thở hổn hển, tuy hắn ở thời khắc sống còn bước vào cửu giai tam trọng đỉnh phong, nhưng trên mặt hắn, lại không có một chút ý mừng, chỉ có bi thương dày đặc.

- Các tộc nhân, các ngươi nhìn thấy không, nhìn thấy không? Cuồng Ngục Vũ Đế năm đó ở Hạ gia ta tàn phá, đã bị ta giết.

Hạ Vũ Tôn quỳ ở trên hư không, ngửa mặt lên trời gào thét, nước mắt giàn giụa.

Mấy chục năm qua, hắn mang theo chút ít tộc nhân còn lại, mỗi ngày sống ở địa phương nhỏ như mười ba quốc liên minh, còn trong lòng run sợ, sợ bị Vô Lượng Sơn phát hiện.

Kẻ địch mạnh mẽ, khiến cho hắn căn bản không nhấc lên được tâm báo thù.

Nhưng hôm nay, khi hắn tự mình đâm Cuồng Ngục Vũ Đế, hắn cuối cùng mới rõ ràng, chỉ cần nỗ lực, không có chuyện gì là không thể làm được.

Hắn rốt cục lĩnh ngộ, mà hết thảy chuyện này, hoàn toàn là bởi vì Diệp Huyền.

Nếu như không phải là bởi vì Diệp Huyền, hắn căn bản sẽ không có dũng khí, trở lại Huyền Vực, cùng Vô Lượng Sơn so sánh cao thấp.

- Các tộc nhân, các ngươi yên tâm, Hạ Vũ Tôn ta ở đây xin thề, nhất định sẽ nhổ tận gốc Vô Lượng Sơn, báo huyết hải thâm cừu của tộc ta năm đó, mối thù diệt tộc, nhất định phải để Vô Lượng Sơn nợ máu trả bằng máu.

Hạ Vũ Tôn ngửa mặt lên trời thét dài, trong thanh âm mang theo ý chí vô cùng kiên định.

Xa xa mọi người, tất cả đều trầm mặc, không có ai không bị bi phẫn, ý chí kiên định của Hạ Vũ Tôn làm chấn động.

Đồng thời, huyền án hơn sáu mươi năm qua rốt cục chân tướng rõ ràng.

- Vô Lượng Sơn, năm đó tiêu diệt Đông Lăng Hạ gia dĩ nhiên là Vô Lượng Sơn.

- Làm sao có thể, mặc dù Vô Lượng Sơn là một trong bảy đại tông môn, tồn tại đứng đầu nhất đại lục, nhưng Đông Lăng Hạ gia cũng là lánh đời gia tộc, luận thực lực, cũng không kém Vô Lượng Sơn bao nhiêu a?

- Đúng, bằng vào Vô Lượng Sơn, căn bản không có cách tiêu diệt Hạ gia, càng không cần phải nói là trong một đêm, lặng yên không một tiếng động như vậy.

- Lẽ nào Vô Lượng Sơn liên hợp thực lực khác, hay là nói, Vô Lượng Sơn ẩn giấu thực lực của mình?

- E sợ tất cả những thứ này, chỉ có người Đông Lăng Hạ gia hoặc Vô Lượng Sơn mới biết rồi.

Đoàn người chấn động, nghị luận sôi nổi, gợi ra sóng lớn mênh mông.

- A a a a, các ngươi những người này, thực sự là lãng phí a.

Thấy rõ Diệp Huyền cùng Hạ Vũ Tôn chém giết đám người Đạo Nhất các chủ, Chiến Thương đối kháng Quỷ Minh lão tổ, đồng thời cực kỳ phiền muộn kêu to lên.

Linh hồn của Vũ Đế tam trọng, đó là đồ đại bổ cỡ nào, cứ như thế trực tiếp giết, nếu có thể cho hắn thôn phệ, thật là tốt biết bao a.

Trong lòng Chiến Thương phiền muộn.

Nhưng ở dưới con mắt mọi người, hắn không thể trực tiếp đường hoàng đi hấp thu linh hồn của đám người Cuồng Ngục Vũ Đế, nếu như công nhiên hấp thu, vậy thân phận của hắn liền lộ ra ánh sáng.

- Cuồng Ngục!

Trong lòng Chiến Thương phiền muộn, trong lòng Quỷ Minh lão tổ lại kinh nộ, hoảng sợ.

Hắn không nghĩ tới, chuyến đi này của mình sẽ tao ngộ trọng thương như vậy.

Bản ý của bọn họ là đến tiêu diệt Huyền Quang Các, nhưng hôm nay, người của Huyền Quang Các một cái cũng không có vẫn lạc, ngược lại Vô Lượng Sơn hắn đã tổn thất hai đại phó sơn chủ, còn mang theo Tề Đạo Các Đạo Nhất các chủ.

- Đi!

Vào giờ phút này, Quỷ Minh lão tổ cũng không còn chút ý nghĩ tiếp tục chiến đấu nào, Quỷ Minh Võ Hồn chấn động, một luồng lực lượng Võ Hồn đặc biệt bao phủ, muốn trốn khỏi nơi đây.

- Bổn tôn chủ ngay cả một linh hồn cũng không được, ngươi lại còn muốn chạy, đứng lại cho ta.

Chiến Thương thấy Quỷ Minh lão tổ trọng thương muốn chạy khỏi nơi này, liền thôi thúc lực lượng linh hồn trong đầu, một luồng sóng linh hồn đặc biệt cấp tốc bao phủ ra, đánh vào đầu óc của Quỷ Minh lão tổ.

Đồng thời một đạo Ma khí, giống như lưới lớn, bao trùm Quỷ Minh lão tổ ở bên trong.

Ầm!

Bị linh hồn của Chiến Thương xung kích, Hồn Hải của Quỷ Minh lão tổ đột nhiên cuồn cuộn lên, linh hồn trong nháy mắt bị trọng thương.

- U Minh chi giới, đi!

Quỷ Minh lão tổ cố nén linh hồn trọng thương, nổi giận gầm lên một tiếng, phun ra một ngụm máu tươi, toàn thân hắn đột nhiên biến thành một màu đen kịt, phảng phất như hóa thành U Minh quỷ tướng, âm u đầy tử khí, trong nháy mắt xé rách Chiến Thương ràng buộc, lao ra vùng thế giới này.

Sau khi hắn chạy ra ràng buộc, vọt thẳng về phía rất nhiều cường giả của Thiên Vẫn thành cách đó không xa, làm những cường giả Thiên Vẫn thành kia hoảng sợ tứ tán.

Quỷ Minh lão tổ rất rõ ràng, đi chỗ khác, tất nhiên sẽ bị Hạ Vũ Tôn, Chiến Thương còn có Diệp Huyền chặn lại, chỉ có phương hướng rất nhiều cường giả thế lực kia, công kích của bọn họ mới không cách nào bao trùm đến.

Hơn nữa, có cường giả rất nhiều thế lực yểm hộ, đám người Diệp Huyền tất nhiên không dám toàn lực ra tay.

- Đáng chết a, tức chết Bổn tôn chủ.

Con vịt tới tay bay mất, Chiến Thương phiền muộn đến sắp phun ra máu, hắn quát to một tiếng, hóa thành một đoàn Ma khí, điên cuồng đuổi theo Quỷ Minh lão tổ.

- Chiến Thương, ngừng tay.

Diệp Huyền gầm lên bay đến, nếu đòn đánh này của Chiến Thương hạ xuống, cường giả rất nhiều thế lực trong Thiên Vẫn thành, ít nhất cũng phải chết hơn phân nửa.

- Cái tên này sắp chạy trốn, còn lưu thủ làm gì a.

Chiến Thương giận dữ hét.

- Yên tâm, hắn không trốn được.

Diệp Huyền híp mắt cười gằn.

Ầm!

Ngay trong nháy mắt Quỷ Minh lão tổ sắp nhảy vào đoàn người, một bàn tay cực lớn đột nhiên xuất hiện ở trong thiên địa, bàn tay này, rộng rãi mông lung, mang theo lực lượng không gì địch nổi, phong tỏa lại một phương hư không, để trong lòng Quỷ Minh lão tổ dâng lên một luồng hoảng sợ mãnh liệt.

Quỷ Minh lão tổ căn bản không nghĩ tới trong đám người lại sẽ có cường giả như vậy, chờ thời điểm hắn phản ứng lại, bàn tay mông lung kia đã trong nháy mắt rơi vào trên người hắn.

- Không!

Tiếng kêu thảm thiết đau đớn vang lên, Quỷ Minh lão tổ trừng lớn hai mắt, bị bàn tay này đập nát, hóa thành U Minh Quỷ Khí đầy trời, những U Minh Quỷ Khí này không ngừng lưu động, nỗ lực muốn ngưng tụ thành hình.

Bàn tay kia nhẹ nhàng chấn động, lần thứ hai bay về phía trước, che đậy xuống.

- Dừng tay, để cho ta tới!

Chiến Thương lo lắng kêu to, trực tiếp vọt tới, nếu như Quỷ Minh lão tổ bị tên kia đập chết, mình chạy đi đâu hấp thu linh hồn của hắn?

Oanh, Chiến Thương không chờ bàn tay trắng nõn kia hạ xuống, trực tiếp hóa thành màn trời bao phủ Quỷ Minh lão tổ lại.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.