Huyền Thiên Hồn Tôn

Chương 1869: Chương 1869: Chạy mất dép




Còn Phúc Thiên Ma Thánh điều khiển Thiên Ma kính, càng vô cùng chật vật, thân thể ở dưới trùng kích trong nháy mắt nổ tung, phốc phốc phốc, các nơi thân thể đều phun máu tươi tung toé, cả người bay ngược ra ngoài, kinh mạch trong cơ thể triệt để nát tan.

Trong ánh mắt hắn có một tia kinh hãi cùng hoảng sợ, này đến tột cùng là bảo vật gì, vì sao kinh khủng như thế, ngay cả chí bảo Linh Ma tộc cũng gặp phải trọng thương.

Trong lòng hắn bay lên hối hận mãnh liệt, nếu như sớm biết bảo tháp kia đáng sợ như thế, hắn tuyệt đối sẽ không lựa chọn dùng Thiên Ma kính đi mạnh mẽ chống đỡ, dù sao Thiên Ma kính không chỉ là một bảo vật, càng là không gian Thánh khí quan hệ đến Linh Ma tộc hắn có thể lần thứ hai giáng lâm nhân gian hay không.

- Uy lực của Hoang Thiên Tháp dĩ nhiên mạnh như thế.

Diệp Huyền cũng bị uy lực của Hoang Thiên Tháp làm cho cả kinh, đã như vậy, ánh mắt của Diệp Huyền ngưng lại, lần thứ hai khóa chặt Phúc Thiên Ma Thánh, đột nhiên thôi thúc Hoang Thiên Tháp.

Một luồng Hoang cổ tâm ý cuồn cuộn bốc lên, chấn hư không nát tan, như khai thiên tích địa, trong nháy mắt giáng lâm đến đỉnh đầu của Phúc Thiên Ma Thánh.

- Không được, lại ăn một đòn, bản Thánh nhất định sẽ bị thương nặng, thậm chí rơi vào trạng thái ngủ say.

Phúc Thiên Ma Thánh kinh hãi đến biến sắc, hắn xoay chuyển ánh mắt, đột nhiên cắn răng một cái, vội vàng thu hồi Thiên Ma kính, thân hình loáng một cái, liền hóa thành một đạo lưu quang màu đen, trong nháy mắt xuất hiện ở bên người Long Chiến.

- Đi theo ta!

Một tay tóm lấy Long Chiến, thân hình Phúc Thiên Ma Thánh loáng một cái, liền muốn trốn vào hư không.

- Muốn đi, đứng lại cho ta!

Toàn thân Diệp Huyền chảy ra mồ hôi lạnh, cật lực dẫn dắt Hoang Thiên Tháp thả ra khí thế khủng bố, đánh về phía Phúc Thiên Ma Thánh.

- Hừ, nếu không phải bản Ma Thánh tu vi mới khôi phục hai ba phần mười, hơn nữa vùng thế giới này quy tắc có khuyết thiếu, dẫn đến uy lực của bản Ma Thánh vung không ra, bản Ma Thánh sao lại sợ ngươi, ngươi chờ cho bản Ma Thánh, sớm muộn gì cũng có một ngày, đại quân của Linh Ma tộc ta sẽ giáng lâm mảnh đại lục này, đến lúc đó bản Ma Thánh sẽ chém ngươi thành muôn mảnh.

Ầm ầm gầm lên vang vọng thiên địa, Phúc Thiên Ma Thánh trốn vào hư không, đột nhiên lướt qua một đạo quy tắc không gian kỳ dị, phảng phất như vượt lên trên thế giới này, tiếp theo tất cả khí tức biến mất, Diệp Huyền đã triệt để không cảm ứng được khí tức của Phúc Thiên Ma Thánh.

Ầm!

Khí tức đáng sợ của Hoang Thiên Tháp chấn động ở trong hư không, trực đánh vào nơi sâu xa của không gian loạn lưu, sau đó tùy theo chậm rãi tiêu tan.

- Phúc Thiên Ma Thánh lại chạy trốn?

Đám người còn sót lại đầu tiên là sững sờ, nhưng tiếp theo một loại cảm giác sống sót sau tai nạn xuất hiện ở trong đầu mỗi người.

- Được cứu trợ, chúng ta được cứu trợ.

- Cường giả Linh Ma tộc dĩ nhiên đào tẩu.

- Ha ha ha, quá tốt rồi, chúng ta sống sót.

Từng thanh âm kinh hỉ vang lên, không ít cường giả sống sót, tất cả đều khóe mắt rưng rưng, cả người kích động run rẩy.

Duy nhất không có cảm thấy vui mừng, chính là Bạch Cốt Pháp Vương cùng hơn mười thành viên Chấp Pháp điện trước còn ở dưới Long Chiến dẫn dắt điên cuồng đuổi giết cường giả các thế lực lớn.

Phúc Thiên Ma Thánh rời đi, chỉ cứu Long Chiến điện chủ, còn thành viên Chấp Pháp điện khác lại không mang đi, tất cả đều ở lại nơi này.

Bọn họ đều sợ hãi nhìn đám người Công Dương Vũ xung quanh, trong lòng sản sinh sợ hãi cùng hối hận.

Bạch Cốt Pháp Vương không nói hai lời, trực tiếp trốn vào hư không, muốn trốn khỏi nơi đây.

Ngay cả điện chủ cũng đào tẩu, hắn là Pháp Vương ở lại chỗ này, chỉ có một con đường chết.

Thế nhưng, cường giả các thế lực lớn ở đây sao sẽ cho hắn đào tẩu.

Trong phút chốc, hết thảy cường giả sống sót đều ra tay, chặn hết thảy thành viên của Chấp Pháp điện ở trong hư không.

Chấp Pháp điện, dĩ nhiên cùng Vô Lượng Sơn, cùng với cường giả Linh Ma tộc cấu kết, hành vi đê tiện như vậy, bọn họ nhất định phải biết rõ tất cả những thứ này đến tột cùng là xảy ra chuyện gì.

Một bên khác, sau khi Phúc Thiên Ma Thánh trốn, trong lòng Diệp Huyền buông lỏng, Hoang Thiên Tháp trong nháy mắt hóa thành một vệt sáng, đi vào mi tâm của hắn.

Vừa nãy hắn thôi thúc Hoang Thiên Tháp, cũng đã đạt đến cực hạn, lại để hắn tiếp tục thôi thúc một lần, cơ hồ là chuyện không thể nào.

Diệp Huyền mới vừa thu hồi Hoang Thiên Tháp, một cảm giác đau nhức mãnh liệt liền từ linh hồn của hắn lan truyền ra, loại đau nhức này, sâu tận xương tủy, khiến cho hắn không tự chủ được kêu thảm một tiếng, khắp toàn thân từ trên xuống dưới bao quát linh hồn đều đang run rẩy.

Xì xì!

Thân thể hắn bỗng dưng nứt ra vô số vết thương, từ bên trong phun ra từng tia từng tia máu tươi.

Đau đớn mãnh liệt, khiến cho sắc mặt Diệp Huyền nhăn nhó, cả người co giật.

Căn cứ lão giả râu tím lúc trước từng nói, Diệp Huyền nhất định phải đột phá Thánh cảnh, mới có thể chân chính điều khiển Hoang Thiên Tháp, thế nhưng vừa nãy sau khi hắn đột phá Vũ Đế tam trọng, mơ hồ cảm giác được mình tựa hồ có thể phóng thích Hoang Thiên Tháp ra, lúc này mới ở bước ngoặt nguy hiểm dùng Hoang Thiên Tháp.

Nhưng trên thực tế bản chất lực lượng của hắn, cũng không đủ hoàn toàn thôi thúc Hoang Thiên Tháp, bởi vậy trong tiêu hao kịch liệt, thân thể Diệp Huyền ngay lập tức sản sinh phản phệ.

Hậu quả mạnh mẽ thôi thúc Hoang Thiên Tháp, chính là thân thể của hắn hầu như gần kề tan vỡ, ngay cả linh hồn cũng bị thương nặng, hầu như chia năm xẻ bảy.

- Hả?

Cách đó không xa, Chiến Thương thấy cảnh này, ánh mắt hơi lóe lên, lộ ra một tia âm lãnh, thân hình lặng yên không một tiếng động tới gần Diệp Huyền.

- Các hạ muốn làm gì!

Lúc này một tiếng quát chói tai đột nhiên vang lên, Công Dương Vũ bị thương nặng, thoi thóp cật lực đi tới trước mặt Chiến Thương, đỉnh đầu hắn trôi nổi Cửu Thiên Huyền Hồn Tháp, lạnh lùng nhìn Chiến Thương.

Tuy khí tức trên người hắn cực kỳ yếu ớt, nhưng ánh mắt kiên nghị, không nghi ngờ chút nào, chỉ cần Chiến Thương có chút dị động, hắn tất nhiên sẽ liều lĩnh ra tay.

Loạch xoạch!

Thần Giao Hồn Đế cùng Thiên Thương Hồn Đế, lúc này cũng tới bên người Công Dương Vũ, tương tự lạnh lùng nhìn Chiến Thương.

Hai người cả người tràn huyết, nơi sâu xa của con ngươi mang theo vẻ bi thương.

Lần này Thần Đô phái ra năm tên cường giả, cuối cùng chỉ có ba người bọn họ còn sống, mà Man Hoang Hồn Đế cùng Lưu Tinh Hồn Đế, là chết ở trong tay Phúc Thiên Ma Thánh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.