Hữu Thỉnh Tiểu Sư Thúc (Cho Mời Tiểu Sư Thúc)

Chương 11: Chương 11: Luyện mắt




Một số siêu cấp cường giả ở Đại Duyễn Châu, sử dụng pháp lực và nguyên khí cũng có thể làm được như vậy, nhưng người trẻ tuổi này, một chút chân nguyên đều không dùng, tất cả đều dựa vào sức mạnh cơ bắp bình thường...

Thế này thì quá kinh rồi!

Không chỉ cần thị lực, động tác, tốc độ và thời gian cần nắm bắt, mà còn phải có độ chính xác cực cao. Việc kiểm soát sử dụng cơ bắp và phản ứng thần kinh cũng đến mức kinh người!

Nhiều nhát dao như vậy bổ xuống cái cây chết khô được hoàn thành chỉ trong vài hơi thở, dù chỉ là sai sót về kích thước bằng sợi tóc, kết quả cũng có thể sai tới ngàn dặm, nhưng người thanh niên này không hề mắc một chút sai lầm nào!

Sự kiểm soát của người này đúng là ngoài sức tưởng tượng!

Và, điều quan trọng nhất là sau khi làm xong việc này, anh ta không những không hào hứng mà còn lắc đầu, có chút thất vọng... Điều đó cho thấy làm được như vậy chẳng coi vào đâu đối với anh ta.

Điều này... quá hư cấu rồi!

Khi nào mà Trấn Tiên Tông lại xuất hiện một cường giả bá đạo như vậy?

“Chẳng lẽ là... vị tiền bối kia?”

Mặc dù ở Đại Duyễn Châu thì Tuyệt thế Kiếm Tiên cũng không có nhiều, không thể nào có hai người cùng trong một chỗ được, đây rất có thể là vị cao nhân không lộ mặt đã dạy nàng luyện kiếm trong khu viện phủ kia!

Về diện mạo giống như một người trẻ tuổi... Nhiều cao nhân sống hàng trăm tuổi cũng trông rất trẻ, truyền thuyết cũng có một vị Đại Ma Vương sống mấy nghìn năm, nhìn y vẫn trông như một cậu bé con vậy.

Vì thế, ngoại hình không thể đại diện cho thực lực và tuổi tác.

“Nếu thật sự là người đó thì quá tuyệt rồi...”

Nàng còn đang suy nghĩ làm cách nào để vào trong viện phủ và làm cách nào để tiền bối thu nhận đồ đệ, không ngờ vận may lại tốt như vậy, đã gặp được ở đây.

Đây là cơ hội tốt nhất, nàng không thể bỏ lỡ!

Nghĩ đến đây, nàng không chần chừ nữa, bước nhanh về phía trước hai bước rồi quỳ xuống đất: “Đệ tử Liễu Y Trấn Tiên Tông, thật may mắn khi được tiền bối dạy kiếm thuật và đã có rất nhiều hiểu cảm ngộ. Đệ tử hy vọng có thể bái tiền bối làm sư phụ!

Tô Ẩn giật mình.

Cái con khỉ này... đến đây từ khi nào vậy?

Làm người ta sợ hết hồn hà!

Xem ra trước khi có thực lực, ta cũng nên ít ra bên ngoài, nếu không, ta chết cũng không biết chết như thế nào!

Mạnh mẽ áp chế chấn động, Tô Ẩn xua tay: “Vị đạo hữu này có phải nhận nhầm người rồi không?”

Hắn không có một chút tu vi nào, thì dạy cái quái gì!

Liễu Y Y cũng sững sờ.

Giọng nói người dạy kiếm thuật đêm qua sắc bén, chói tai, mà giọng người thanh niên này dịu dàng và ấm áp, rõ ràng là hai người.

“Tiền bối đã dạy kiếm thuật cho đệ tử tối hôm qua, đệ tử đã hiểu được một ít...”

Dừng lại một lúc, Liễu Y Y ngập ngừng hỏi dò.

“Ngươi nhất định là nhận sai người rồi, ta chưa từng gặp ngươi, huống chi là kiếm pháp...” Tô Ẩn cười khổ nói.

Bái sư, cũng có thể bái nhầm sao...

Liễu Y Y hơi bối rối sau khi nghe hắn nói chắc chắn như thế.

Những người mạnh mẽ đến trình độ này, cũng không cần thiết phải nói dối một tiểu nhân vật như nàng, cũng khinh thường nói như vậy... Thật sự không phải là người hôm qua sao?

Trong Trấn Tiên Tông, vậy mà ẩu giấu hai vị tuyệt thế kiếm tiên không muốn người biết?

Không hổ là một tông môn đã được lưu truyền hàng vạn năm, quả nhiên có nội tình thâm hậu!

Nhưng là... Trong trường hợp này, nàng nên bái ai làm sư phụ?

Trong một thoáng, nàng hơi cân nhắc.

Tiền bối ngày hôm qua dạy học, không biết thực lực mạnh đến mức nào, nhưng chỉ cần vài câu nói có thể đột phá gông cùm, đánh bại Chu Nguyên, cũng đủ thấy uy lực của y như thế nào.

Về phần người này, không cần thực lực, chân nguyên hay pháp lực, chỉ cần sức mạnh cơ bắp cũng có thể điều khiển độ chính xác như vậy, kiếm pháp cao cường như vậy, hẳn là cũng đã đạt tới trình độ không thể tưởng tượng nổi...

Có thể nói, bất luận là nàng bái ai làm sư phụ, cũng đều có thể khiến nàng càng ngày càng được nâng cao, trở thành chân chính cường giả!

Chỉ là, nàng chỉ có thể chọn một người làm sư phụ, nếu như nàng do dự rất dễ bị chán ghét, thậm chí bị đuổi khỏi sư môn.

“Là ta lỗ mãng...”

Biết rằng mình đã nhận nhầm người, trong lòng rất xấu hổ, Liễu Y Y lại cúi đầu thật sâu: “Vừa rồi ta nhìn thấy tiền bối không cần dùng sức cũng có thể dễ dàng chém hạ cây cối. Đây chắc là... kiếm pháp vô thượng?”

Không ngờ trí tưởng tượng của tên này lại phong phú như vậy, Tô Ẩm dở khóc dở cười, chỉ là bổ củi mà thôi, kiếm pháp... cái đầu ngươi á!

Hắn lắc đầu giải thích: “Chỉ là chút tiểu xảo mà thôi, không có gì đáng nói!”

Mí mắt giật giật, Liễu Y Y hít vào một ngụm khí lạnh.

Cảnh giới của cao nhân quả nhiên khác biệt!

Trong mắt của mình thì là ảo diệu vô song, khó có thể hoàn thành, nhưng ở trong mắt đối phương cũng chỉ là tiểu xảo bình thường, thậm chí trong lời nói còn có cảm giác không hứng thú cùng mất mặt...

Điều này đột nhiên... khiến người ta ngưỡng mộ.

“Vậy... tiền bối có thể dạy cho ta được không?”

Càng nghĩ lại càng kích động, Liễu Y Y nhìn về phía trước.

Đối với cảnh giới của đối phương, cảnh tượng vừa rồi có thể thật sự không coi vào đâu, nhưng đối với nàng, nếu học được một chiêu hay nửa thức, có lẽ có thể báo thù rửa hận rồi!

“Ngươi muốn học chẻ củi?” Tô Ẩn sửng sốt.

Có thể tu Tiên thật là tuyệt, có thể bay trên trời, độn thổ dưới đất, trường sinh bất tử... Não có vấn đề hay sao mà lại đi học bổ củi?

Liễu Y Y vội vàng gật đầu.

“Cái này học rất đơn giản, nhưng nếu ngươi muốn làm được như ta, ước chừng cần ít nhất mấy tháng khổ luyện, vậy trước tiên để ta dạy ngươi một ít căn bản!”

Thấy nàng rất muốn học, Tô Ẩn lắc đầu, nhớ tới lúc bản thân đang học, cười hỏi: “Ngươi nghĩ việc đầu tiên nên luyện tập để bổ củi là gì?”

Biết đó là đang kiểm tra mình, Liễu Y Y suy nghĩ một chút, mới cẩn thận nói: “Cầm kiếm... à không phải, là tư thế cầm dao bổ củi?”

Để luyện kiếm, trước tiên phải luyện tập những điều cơ bản, cách cầm kiếm, cách rút kiếm, xuất kiếm, tất cả đều rất quan trọng, Trấn Tiên ba mươi sáu thức bắt đầu từ nền tảng này.

“Sai rồi!” Tô Âm lắc đầu nói: “Trước tiên ngươi phải luyện mắt! Bổ củi, không biết củi ở đâu thì bổ kiểu gì? Cho dù biết chỗ, nếu không thể tìm thấy chuẩn vị trí, thì làm sao bổ tốt được? “

“Ánh mắt rất quan trọng, chỉ khi nhìn thấy rõ ràng vị trí của thanh gỗ, tìm ra vân gỗ và kết cấu, tính toán quỹ đạo vận động của gỗ, chúng ta mới có thể chặt và bổ tốt hơn.”

“Giống như là lóc thịt. Không biết khớp xương ở đâu. Chỉ dựa vào sức mà chém lung tung. Chẳng những không làm được đầu bếp róc thịt trâu, còn phản tác dụng!”

Đây là ngày đầu tiên khi hắn học cách bổ củi, được dạy bởi linh hồn tàn dư tên là Lý Tiều Phu.

Để luyện được đôi mắt, hắn đã phải trải qua rất nhiều đau khổ.

“Mắt?”

Toàn thân chấn động, não Liễu Y Y oanh một tiếng, cảm giác được cánh cửa một thế giới mới đang từ từ mở ra.

Đúng là như thế, phải luyện mắt trước khi muốn luyện kiếm!

Chỉ khi biết trước động tác của đối phương là gì và chúng muốn làm gì, chúng ta mới có thể đoạt trước được thời cơ và ứng phó trước!

Một câu ngắn gọn bộc lộ trực tiếp ý nghĩa sâu sắc nhất của kiếm thuật...

Không hổ là cao nhân, sử dụng bổ củi như một ẩn dụ cho kiếm thuật, nói thành một cách thấu đáo và sâu sắc.

Bùm!

Hiểu được điều này, những chỗ trước đây mình không hiểu về kiếm đạo liền tích hợp lại, khí thế lại tăng vọt, sớm đột phá xiềng xích tầng năm cảnh giới Tụ Tức, đạt tới tầng sáu.

Xoay cổ tay một cái, thức thứ sáu và thức thứ bảy của Trấn Tiên Kiếm Pháp đã được thi triển thành công.

Nhất thời, kiếm khí trong rừng ngang dọc, không khí ảm đạm, cây cối xung quanh bị nghiền nát không thể ngẩng đầu lên.

“Thật mạnh...”

Tô Ẩn đầy ghen tị.

Đây là người tu Tiên!

Hắn chỉ bổ một cây củi, còn người ta chỉ khẽ nhấc tay, cỏ cây đều cúi đầu... Hai người đều cỡ mười tám chín tuổi, sao lại có sự chênh lệch lớn như vậy?

Thật đáng xấu hổ, quá mất mặt!

Ngay lúc hắn cảm thấy xấu hổ, Liễu Y Y vừa thi triển ra kiếm pháp xong đã quỳ rạp xuống đất, vẻ cảm kích trong mắt nàng không thể nói thành lời, không thể che giấu được.

“Cám ơn tiền bối giải thích nghi hoặc! Liễu Y vô cùng cảm kích...”

Thật ngưỡng mộ!

Có thể đột phá nhanh như vậy không chỉ đơn giản là lĩnh hội được ý nghĩa thực sự của kiếm đạo, tiên sư bọn copy truyện của bachngocsach.com mà không ghi nguồn. mà do có thể hấp thụ một ít Thánh Nguyên Chân Ý bị phân tán ra khi đối phương bổ củi.

Vì vậy, ân tình này thật sự quá lớn!

“???”

Đang hâm mộ đối phương lại nhìn thấy đối phương quỳ xuống, Tô Ẩn hơi bối rối.

Sao lại hành lễ lớn như vậy?

Ta...đã giải thích điều gì?

Vừa nói về cách luyện mắt cơ bản nhất, thì sau đó đối phương liền hiểu ra...

Hiểu cái quái gì nhỉ?

Chẳng lẽ là... tên này cũng biết mình là Sư thúc tổ, cũng giống như mấy người Trần Ngự và Ngô Nguyên, cố ý đến đây diễn kịch?

Nếu thực sự là như thế...

Trấn Tiên Tông... cũng quá nhây rồi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.