Hữu Gia Chân Hảo (Có Nhà Thật Tốt)

Chương 10: Chương 10: Tiền nhiệm này loại sinh vật đáng ghét !




Vốn Cao Dật Phi muốn mang Long Trấn Hùng về nhà cho cha mẹ y nhìn thử, bất quá kế hoạch thường thường vẫn hay bị thay đổi, vì cha Cao Dật Phi cuối tuần này phải đến vùng khác tham gia hội nghị nghiên cứu thảo luận, mẹ y cũng đi theo. Cho nên Cao Dật Phi chỉ có thể đề cập một chút về Long Trấn Hùng với cha mẹ y, nói tìm cha nuôi cho Tiểu Tri Hành, hắn chăm sóc Tiểu Tri Hành không tệ.

Có một lần lúc Cao Dật Phi đang kể chuyện trước khi đi ngủ cho Tiểu Tri Hành, y có hỏi ý kiến Tiểu Tri Hành, hỏi nó thích ở nhà đại bá bá hay là vẫn thích ở nhà hơn, thích đại bá nương hay Long Trấn Hùng nhiều hơn.

Tiểu Tri Hành liền hai mắt đẫm lệ rưng rưng, kéo tay áo Cao Dật Phi nói:”Con thích ở cùng với ba ba, ba ba không cần lại bỏ con, được không?”

Cao Dật Phi không nghĩ tới Tiểu Tri Hành lại đột nhiên như vậy, lại nghĩ đến lúc trước quyết định ly hôn vợ, đáng lẽ nên hỏi qua Tiểu Tri Hành vấn đề này trước, giờ trấn an nói:”Ngoan, đừng khóc, ba ba sẽ không bỏ con lại nữa, chỉ hỏi con thích chơi cùng với ai thôi.”

“Con thích nhất là cùng ba ba ngoạn ~” Tiểu Tri Hành lập tức trả lời.

Cao Dật Phi liền xoa xoa mặt Tiểu Tri Hành, dẫn dụ nói:”Ba ba cũng thích ngoạn với Tiểu Tri Hành, nhưng là đôi khi ba ba phải đi công tác nha. Vậy lúc ba ba đi công tác, Tiểu Tri Hành thích ngoạn với ai nào?”

“Nếu như vậy a, con thích đi học, có thật nhiều tiểu bằng hữu cùng nhau ngoạn nha.”

“Kia vậy lúc không đi học thì sao?” Cao Dật Phi tiếp tục dẫn dụ.

“Ân….. Vậy thích ngoạn với Long Trấn Hùng.”

Long Trấn Hùng trốn ở bên ngoài nghe lén yên lặng rơi lệ: Mẹ nó thì ra ông đây cư nhiên xếp đằng sau tiểu bằng hữu ở trường mẫu giáo!! Vẫn là xếp đằng sau một đám tiểu bằng hữu của mi! Tiểu tử thối xem ngày mai ông đây trị mi như thế nào! Nhưng thật sự phải ra tay sao nha — Long Trấn Hùng lúng túng, hắn thật ra không có dám nha.

Lại nói tiếp, Long Trấn Hùng hắn cũng không phải cố ý nghe lén, hắn chỉ là không muốn vào quấy rầy thời gian của cha con Cao Dật Phi, mới không phải tắm rửa xong đợi Cao Dật Phi đợi đến đợi đi đợi không được đâu!

Cao Dật Phi lấy được đáp án, lại truy hỏi:”Tại sao vậy?”

Tiểu Tri Hành nói:”Do con không thích cùng bá nương ngoạn, tuy rằng ngoạn với biểu ca cũng rất vui, nhưng bá nương rất hung dữ nga, ta muốn ở cùng với ba ba. Ba ba không cần đem ta bỏ lại nhà đại bá bá được khôg?”

“Tri Hành, ba ba không phải đem ngươi bỏ lại nhà bá bá, lúc trước bởi vì công việc nên không có cách nào khác để chăm sóc con, vì lo lắng cho con nên mới để bá nương đến chăm sóc con, bá nương hung dữ với con sao? Nói cho ba ba nghe nào?” Cao Dật Phi sốt ruột thay cho con trai, lo lắng lúc Tri Hành một mình ở với đại tẩu sẽ khiến nó uỷ khuất.

“Bá nương không có hung dữ với con nha, nàng hung dữ với biểu ca. Con có làm sai cái gì nàng đều nói là do biểu ca dạy con không tốt, mỗi ngày con đều sợ làm cho biểu ca bị liên luỵ mà bị mắng, rất áp lực nga.”

Tiếp, Cao Dật Phi liền hỏi Tiểu Tri Hành lúc ở nhà đại bá đã làm sai cái gì, lại chỉ bảo nó một phen, rồi hỏi:”Vậy Long Trấn Hùng có hung dữ với con không?”

“!” Long Trấn Hùng đang nghe lén trong lòng động một cái, liều mạng cầu nguyện Tiểu Tri Hành sẽ nói hắn không có hung dữ với nó.

Bởi vì Long Trấn Hùng thật sự có hung dữ với Tiểu Tri Hành! Có một lần muốn chơi trò nữu đản cơ nữu có Doraemon nó thích, Long Trấn Hùng lúc đầu còn theo ý nó, thậm chí còn muốn đem toàn bộ mấy cái máy đó về hết đem về cho Tiểu Tri Hành từ từ chơi. Cho đến khi xoay đến mười mấy lần không trúng, mới giật mình nhớ Cao Dật Phi từng nói với hấn, những loại trò chơi tiêu khiển có hình thức như đánh bạc này nọ không thể để cho Tiểu Tri Hành động vào, đành phải ngăn cản đem Tiểu Tri Hành đang mếu máo trừng hắn đấm hắn rồi lăn xuống đất, khiến hắn phải lớn tiếng quát to mới bắt Tiểu Tri Hành không tình nguyện theo hắn về nhà.

Tuy rằng Tiểu Tri Hành không tình nguyện, đem mất hứng toàn bộ bày ra trên mặt, nhưng Long Trấn Hùng phát hiện, kỷ thật thu phục cha con Cao Dật Phi rất dễ, chỉ cần làm đồ ngọt tình yêu cho cha con Cao Dật Phi ăn, bọn họ lập tức sẽ đem toàn bộ những chuyện không vui vứt hết trong nháy mắt, lập tức trở lại thành người một nhà tương thân tương ái ~!

Vậy nên lần đó Long Trấn Hùng trước khi Cao Dật Phi về liền dùng đồ ngọt thu phục Tiểu Tri Hành.

Nếu Tiểu Tri Hành thật sự cáo trạng hắn với Cao Dật Phi, tỷ như nói lúc Cao Dật Phi không có mặt hắn đối xử với Tiểu Tri Hành thập phần hung ác, kia khả năng Cao Dật Phi lập tức ném hấn đi là — 300%!! %_%

Mà lúc này, Tiểu Tri Hành thuận theo như Long Trấn Hùng cầu nguyện với trời, nói:”Không có nga, Long Trấn Hùng rất nghe lời. Ân, chú ấy cũng rất lợi hại nữa. Có một lần, có mấy người xấu muốn cướp Tiểu BB của một a di nọ, Long Trấn Hùng đem bọn họ đánh ngã hết, đem Tiểu BB cướp về cho a di đó. Ba ba, ta cũng muốn lợi hại giống chú ấy!”

Long Trấn Hùng ở ngoài cửa thở dài nhẹ nhõm, hắn còn sợ Tiểu Tri Hành nói hắn không tốt, sau đó Cao Dật Phi đem hắn ném đi.

“Con muốn học võ không?” Cao Dật Phi hỏi Tiểu Tri Hành.

“Muốn!” Tiểu Tri Hành lập tức nói.

“Vậy nếu không sợ khổ, không sợ đau, không sợ mệt, phải kiên trì mới được nga.”

“Dạ!”

“Vậy con đợi vài ngày, ba ba sắp xếp cho con, trước đi ngủ đi, ngủ ngon.”

Cao Dật Phi từ trong phòng Tiểu Tri Hành đi ra, vừa mở cửa ra liền thấy Long Trấn Hùng đang giữ nguyên trạng thái ghé vào trên cửa tiến hành sự nghiệp nghe lén.

Hai người không nói gì nhìn nhau, Cao Dật Phi nhẹ nhàng đem cửa đóng lại, nhỏ giọng hỏi:”……. Cậu không phải đi tắm sao?”

Long Trấn Hùng nửa điểm thẹn vì đã nghe lén cũng không có, vội vàng đem Cao Dật Phi kéo về trong phòng một bên nhỏ giọng nói:”Đã sớm tắm rồi, đang chờ anh đó!”

Còn tưởng rằng cùng một chuyện làm rất nhiều lần dần sẽ chán, nhưng bọn họ lại đều cảm thấy vui thích, lúc nhiệt độ cơ thể trùng nhau tại thời khắc thể xác cà tinh thần giao nhau, khoái hoạt và hạnh phúc không có gì có thể so bằng, khiến bọn họ ngày càng chờ mong lần tiếp theo ~~

Thân mật triền miên qua đi, Long Trấn Hùng đưa ra đề nghị của bản thân:”Nếu Tiểu Tri Hành muốn học võ, không bằng đưa đến chỗ công ty tôi học đi, gần đây mới mở lớp võ thiếu nhi, sẽ dạy một ít động tác cơ bản, vận động này nọ, chủ yếu là rèn luyện thân thể khoẻ mạnh, rèn lực chú ý. Có thầy dạy chuyên nghiệp, một thầy chỉ phụ trách 5 người. Cuối tuần này chúng ta đi xem thử ha?”

Cao Dật Phi hỏi một số vấn đề của lớp học võ thiếu nhi, cũng không đến xem nơi Long Trấn Hùng làm việc liền đáp ứng luôn.

Cuối tuần một nhà ba người cùng đến công ty Long Trấn Hùng. Thì ra công ty nhà Long Trấn Hùng không chỉ là công ty bảo an, mà còn khai thác các mặt về rèn luyện cơ thể, các loại lớp dạy võ này nọ,…. Mà công ty này cũng không phải loại cao ốc mấy tầng, mà là mua cả luôn một toà nhà lớn, bên ngoài cao ốc, đặt một bảng hiệu chữ vàng thật lớn ghi ‘Long Thị Bảo An’.

Long Trấn Hùng một bộ ‘Xem! Ông đây chính là lợi hại như vậy đó!’ tư thế lên mặt tiến vào toà nhà, đưa cha con Cao Dật Phi đến lớp học võ thiếu nhi, mặt khác giới thiệu cơ cấu công ty. Dọc trên đường đi, nhân viên làm việc bên trong đều hướng Long Trấn Hùng tôn kính chào hỏi, làm cho Long Trấn Hùng cảm thấy vô cùng có mặt mũi.

Long Trấn Hùng đề cử vài vị thầy giáo tốt cho cha con Cao Dật Phi lựa chọn, lúc Cao Dật Phi nghe thầy dạy võ giảng giải cùng khái quát sơ chương trình học xong, lập tức xác nhận chọn được một thầy giáo. Tiểu Tri Hành cũng vui vẻ đồng ý, cuối cùng quyết định mỗi tuần chiều thứ ba và thứ năm đến đây học

Cao Dật Phi trước đây tuy có biết nhà Long Trấn Hùng là một công ty bảo an, nhưng không nghĩ đến quy mô công ty này lại lớn như vậy, phạm vi nghiệp vụ còn đa dạng như vậy, lại còn giải quyết được vấn đề tìm thầy dạy võ cho Tiểu Tri Hành.

Đêm đó Long Trấn Hùng liền hướng Cao Dật Phi tranh công:”Hô, nay anh đến xem công ty của tôi, thấy tôi có lợi hại không?”

“Ân, lợi hại.” Cao Dật Phi gật đầu. Nghĩ đến Long Trấn Hùng bình thường bỏ nhiều thời gian chăm sóc gia đình như vậy, còn có thể quản một công ty lớn như vậy, quả thực không dễ dàng.

Long Trấn Hùng đột nhiên lại gần, truy vấn y:”Vậy anh có ngày càng thích tôi hơn không ~~”

Cao Dật Phi bật cười, thì ra trọng điểm là bày ưu thế ra cho y xem, để y càng thích hắn hơn sao?

Long Trấn Hùng thấy Cao Dật Phi không trả lời ngay, liền giành trước nói:”Nếu càng thích thì chúng ta liền hôn một chút ~!” Tiếp trộm hôn một cái, sau đó lẩm bẩm đáp:”Ai, chúng ta hôn rồi ~! Anh thích tôi, đúng vậy, chính là như vậy nha!”

Cao Dật Phi cười đè ót Long Trấn Hùng lại, đem Long Trấn Hùng áp về phía mình, cho hắn một nụ hôn thật sâu….

Trong lúc một nhà ba người bọn họ đang hạnh phúc như mọi ngày, vợ cũ sớm bị Cao Dật Phi quên đi không biết lại đánh từ nơi nào ra ~! Hôm nay, lúc Cao Dật Phi tan tầm về nhà, thình lình bị vợ cũ phục sẵn ở trước nhà một phen ôm chặt, Cao Dật Phi ngửi được mùi rượu trên người cô, còn nghe thấy tiếng cô nức nở:”Dật Phi, em sai rồi, em không nên giận dỗi rời đi, xin anh đừng lạnh lùng như vậy, xin anh hãy tha thứ cho em, chúng ta lại cùng bên nhau, không tốt sao?”

Cao Dật Phi tránh khỏi ôm ấp của cô, cự tuyệt nói:”Lỵ Lỵ, chúng ta đã ly hôn hai năm rồi, mà tôi cũng đã có người mới rồi.”

Nếu vợ cũ đã lựa chọn sự nghiệp, đến vùng khác khai hoang hai năm liền không về, ngay cả Tiểu Tri Hành cũng đã quên mất hình dáng mẹ mình. Vậy nên đáng lẽ cô ấy không nên vọng tưởng Cao Dật Phi sẽ đợi cô trở về, tái hôn với cô.

Luac Cao Dật Phi chưa làm cha, y còn thật hài lòng vợ y vừa trí tuệ lại mỹ mạo, có chức có nghiệp; Từ sau khi có Tiểu Tri Hành, Cao Dật Phi mới nhận ra, Bàng Lỵ Lỵ đối với ông chủ của cô là một nhân viên tốt, nhưng đối với Tiểu Tri Hành thì cô không phải là một người mẹ tốt.

Hơn nữa Bàng Lỵ Lỵ cũng không thể hiểu cho y, vì sự nghiệp của y. Trước khi ly hôn, lúc bọn họ cãi nhau, Bàng Lỵ Lỵ thậm chí còn chỉ trích Cao Dật Phi:”Vì sao anh muốn tôi bỏ sự nghiệp của mình đi chăm sóc gia đình, mà anh thì lại không dám buông tay cái nghề bác sĩ của mình? Lúc nào cũng điên cuồng làm việc, tiền anh kiếm còn không bằng một phần ba của tôi! Anh có tư cách gì muốn tôi từ bỏ công việc của mình? Anh đi mà từ chức về chăm sóc con, tôi nuôi anh!”

Lúc đó Cao Dật Phi vừa mới tốt nghiệp tiến sĩ không bao lâu, ở trong bệnh viện được xem là người mới, lương không cao. Mà Bàng Lỵ Lỵ lại là một nhân viên tiêu thụ xuất sắc, phần trăm được trích cũng rất cao.

Cho nên Cao Dật Phi cực kỳ thất vọng, ngay cả vợ y cũng không hiểu y, nhưng y vẫn bảo trì ngữ khí bình thản nói:”Công việc của tôi không phải vì tiền mà cân nhắc, tôi từ nhỏ vẫn nuôi ý nguyện trở thành một bác sĩ tốt, học hành cực khổ hơn hai mươi năm mới học đến tiến sĩ, là vì có thể sử dụng những điều đã học, trị bệnh cứu người. Cho nên đó là lý tưởng của tôi, tôi không thể từ bỏ được.”

Hai bên đều không chịu nhượng bộ, giằng co mấy tháng, Bàng Lỵ Lỵ đến nơi khác làm việc, đề nghị ly hôn, Cao Dật Phi không nghĩ ngợi liền đáp ứng luôn.

Khi đến chốn xa lạ, Bàng Lỵ Lỵ mới nhận ra, bản thân một nữ nhân bên ngoài không nơi nương tựa, cũng từng vô số lần nhớ Cao Dật Phi và con nhỏ, nhưng là vì tự trọng nên không liên lạc, phấn đấu vươn lên vì sự nghiệp của bản thân. Đến bây giờ thị trường dần tiêu điều, Bàng Lỵ Lỵ mới quay về, nhịn không được muốn gặp lại y, cho rằng Cao Dật Phi một mình chăm con như vậy, chỉ cần cô nhận sai, Cao Dật Phi sẽ đón cô về nhà.

Mà hiện tại, Bàng Lỵ Lỵ nghe Cao Dật Phi có người mới, không khỏi rơi lệ:”Em cứ nghĩ anh sẽ chờ em….. Cô ta là ai? Hai người đã tiến đến đâu rồi? Chúng ta còn có thể bắt đầu lại nữa không anh?”

Dung nhan Bàng Lỵ Lỵ vốn không tệ, nhưng đáng lẽ cô không nên chuốt mi, lúc cô khóc, mắt liền đen lại một đống, mặt còn đặc biệt trắng — vì vật Cao Dật Phi không có đáp lại Bàng Lỵ Lỵ, mừ là đưa cho cô một tờ khăn giấy, nói:”Lớp trang điểm của cô phai rồi kìa, lau đi đã. Lần sau mua mascara không cần mua loại như vậy nữa, nước có thể rửa trôi nó kìa.”

“…..” Bàng Lỵ Lỵ hiểu nếu Cao Dật Phi đã nói như vậy, kia hiện tại cô nhìn rất khó coi, nhưng không kiềm được nước mắt, càng nhịn càng rơi.

“Cô đừng có khóc nữa, bên dưới mắt đen lại một đống rồi aii.” Cao Dật Phi một bên nói, một bên nâng tay lau mascara cho cô.

Có lẽ là lúc Cao Dật Phi và Bang Lỵ Lỵ nói chuyện tiếng ồn làm động đến Long Trấn Hùng trong nhà, cho nên Long Trấn Hùng mang tâm tình hưng phấn mở cửa chuẩn bị nghênh đón y liền thấy được một màn Cao Dật Phi lau nước mắt cho Bàng Lỵ Lỵ, ăn giấm chua hỏi:”Hai người đang làm cái gì vậy?”

Long Trấn Hùng từng thấy ảnh chụp Bàng Lỵ Lỵ trong nhà Cao Dật Phi, cho nên liền nhận ra cô. Mặc dù lúc đó Cao Dật Phi bảo quên đem ảnh chụp với Bàng Lỵ Lỵ cất đi, nhưng Long Trấn Hùng vẫn là hoài nghi trong lòng Cao Dật Phi vẫn còn có cô.

Bây giờ tận mắt chứng kiến Bàng Lỵ Lỵ tìm tới cửa, thấy bộ dạng nhu hoà của nàng, cùng bộ dạng thô kệch của Long Trấn Hùng hắn hoàn toàn không giống nhau, Cao Dật Phi lúc trước là thích mấy người ôn nhu nữ tính như này sao? Vậy vì cái gì Cao Dật Phi lại lựa chọn cùng một chỗ với hắn? Bây giờ y vẫn sẽ chọn hắn sao? Mình ở trong lòng Cao Dật Phi so với vợ cũ hoàn toàn khác biệt sao? Tiền nhiệm đúng là loại sinh vật đáng ghét! Rõ ràng đã bỏ đi giờ còn trở về đưa đẩy không dứt! Nếu Long Trấn Hùng là nữ nhân, nhất định sẽ hợp tình hợp lý đem đuổi vợ cũ y đi ngay lập tức! Hét lớn một tiếng ông đây là người của Cao Dật Phi cô ta liền chết tâm ngay tức khắc! Nhưng là sợ đem chuyện này nói ra, sẽ ảnh hưởng đến danh dự của Cao Dật Phi, làm cho y bị người khác nói này nói nọ, buộc y phải buông tay công việc yêu thích của mình.

Tiểu Tri Hành thấy Long Trấn Hùng chạy đi mở cửa, liền biết ba ba đã về rồi, cho nên không có xem Doraemon nữa, lập tức cũng chạy lại đón ba ba, nhưng lại thấy có một a di lạ mặt, nghi nghi hoặc hoặc, hỏi:”Ba ba đã về rồi sao, hai người tại sao lại đứng trước cửa vậy nha?”

Cao Dật Phi thấy ánh mắt kinh nghi (kinh ngạc+ nghi ngờ) của một lớn một nhỏ trong phòng, tức thời có chút xấu hổ, y không nghĩ tới Bàng Lỵ Lỵ đã canh sẵn thời gian đến đợi y trước cửa, biến tình huống hiện tại thành như kiểu y làm gì xấu mà bị bắt quả tang vậy.

Bàng Lỵ Lỵ thấy có người từ trong nhà Cao Dật Phi đi ra, lập tức ngừng khóc, cúi đầu lau nước mắt, mới ngẩng lên nhìn, thấy là một nam nhân liền thở dài nhẹ nhõm, lại thấy Tiểu Tri Hành vừa chắc lại vừa tròn, liền hướng nó tự giới thiệu:”Con là Tiểu Tri Hành phải không? Ta là mẹ của con.”

Tiểu Tri Hành lập tức phủ định:”A di đừng đùa nha, ngày cá tháng tư đã qua rồi, cháu không biết dì. Hơn nữa, còn chưa tới Halloween nga, không cần tự nhiên giả quỷ, buổi tối ra đường sẽ doạ chết người nga.”

Bàng Lỵ Lỵ nháy mắt thương tâm vô cùng, này thật sự là con do ta sinh ra sao!? Hức hức hức, ta thề từ nay về sau không mua loại mascara này nữa!!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.