Hot Search Dự Định (Nhiệt Sưu Dự Định)

Chương 14: Chương 14




Du Vân: Hơn một tháng nay, liên tục được sự giúp đỡ của cộng đồng, nỗ lực tiến bộ. Mỗi thời mỗi khắc, từng giây từng phút, đều tự nói với bản thân mình, phải kiên trì, không được từ bỏ. Cảm ơn cả ê kíp của tôi, vào lúc này, vẫn không vứt bỏ tôi, vẫn chọn tin tưởng tôi, ở bên tôi. Cũng cảm ơn bác sĩ của tôi, trong đoạn thời gian này, chịu đựng nước mắt và sự thống khổ của tôi, giúp đỡ tôi tiến hành trị liệu. Có vài người, chọn lựa dùng sự giả dối để che đậy sự thật, tự lừa gạt bản thân, lừa gạt công chúng. Những thống khổ anh gây ra trên người tôi, tôi mãi mãi không quên được, những thống khổ này, làm cho tôi bước đi sai đường. Tôi đã chọn quay đầu lại, còn anh?

Trên weibo đăng thèm vào tấm ảnh chụp màn hình nói chuyện.

Du Vân: là anh nói dù là cái gì cũng không có kết quả?

Du Vân: anh trả lời đi.

Lục: đừng có gây chuyện vô lý như vậy.

Du Vân: tôi vô lý gây chuyện? Tôi là bạn trai của anh, tôi ngay cả chút yêu cầu này cũng không thế đòi sao? Anh ngay trước mặt công chúng tát vào mặt tôi, nói tôi không đủ tư cách tranh vai diễn này?

Lục: tôi là nói thật.

Du Vân: vậy có thể là tôi cũng không đủ tư cách làm bạn trai của anh.

Du Vân: là anh làm bị thương tôi, sỉ nhục tôi, trong mắt anh rốt cuộc thì tôi là cái gì?

Ghi chép nói chuyện còn có vài tấm hình nhỏ, rất mơ hồ, nhưng vẫn có thể nhìn thấy tay của một người, cẳng tay có vấn ngấn màu đỏ, giống như là vết tích do roi quất xuống lưu lại.

Lục: đây không phải là vết thương.

Du Vân: câu này là câu gây cười nhất mà tôi nghe trong tối nay, haha.

Lục: cậu không thích, thì nên sớm nói cho tôi biết. Chúng ta không thích hợp, mỗi người tự mình lãnh tĩnh một thời gian.

Du Vân: anh lại như vậy, tôi dám nói sao? Mỗi lần tôi nói, anh đều đòi chia tay! Anh có phải đang uy hiếp tôi?

Hình chụp tới đây là hết.

Dư luận xôn xao.

Trong những tấm hình đó, Lục Hình Văn hoàn toàn không phủ nhận vết ngấn trên người Du Vân là do anh tạo thành. Mà từ trong đoạn ghi chép nói chuyện này có thể thấy rõ, trong mối quan hệ này anh nằm ở thế thượng phong, ở vị trí khống chế tuyệt đối. Du Vân tựa hồ là bị tình cảm điều khiển, cho dù bị đối xử bạo lực, vẫn không dám nói ra, sợ bị vứt bỏ.

[Đây rõ ràng là điều khiển tình cảm, mọi người không cần phải mắng Du Vân, phải trải qua chuyện này rồi mới biết, khi bị vướng trong mối quan hệ tình cảm không bình đẳng, bạn thật sự khó có thể tự mình thoát ra được. Ngược lại không ngừng tự hoài nghi chính mình, tự ti, uất ức, tuyệt vọng, bị các loại cảm xúc u ám đó quấn chặt.]

[Miễn đánh giá, không phải fan cũng không phải anti. Tôi hơi thông cảm cho Du Vân, cố gắng ở xã khu cai nghiện đi, những lời uất ức nhất định phải gặp bác sĩ tâm lý.]

[Du Vân và fan của Du Vân bị bệnh à? Một năm rưỡi trước đã chia tay, hiện lại chạy tới ném ra mấy đoạn chat thì liền đem mấy hành động phạm pháp của mình ném tới người khác?]

[Lục fan trái tìm đều đen hết rồi, có thường thức hay là không, có biết cái gì gọi là chứng uất ức không? Chứng uất ức có thể dễ dàng khỏi vậy sao? Càng huống hồ là vết thương tâm lý và sinh lý nghiêm trọng như vậy!]

[Tôi chỉ muốn nói, nhìn mặt Lục Hình Văn một cái là biết là biến thái!]

[Còn cả ngày lên truyền thông nói là mình sẽ kết hôn, có người thực sự dám cùng cái loại biến thái này kết hôn sao?]

Du Vân phát weibo không lâu, chủ đề # Lục Hình Văn bạo hành gia đình # bay lên đầu hot search.

Một lát sau, trên bảng hot search, sáu bảy vấn đề liên quan đến Lục Hình Văn, đều là cái gì mà #Du Vân uất ức#, # Lục Hình Văn Phí Khả #

# Lục Hình Văn giống như thiên sứ #, lại một lần nữa lên hot search.

[Hiện tại xem bảng hot search, quả thật là chuyện cười, team của Lục Hình Văn, trở thành người dùng VIP bao hot search cả năm]

[Fan của Lục Phí, tôi tối nay không biết phải nói gì. Thật sự nói cái gì cũng vô lực, tôi đợi chính chủ nói lời cải chính.]

[Nói chuyện cười à, fan của Lục Phí.]

[Mọi người không cần đi cãi nhau với loại mắng chửi vô lý này, ngoan ngoãn đợi phát ngôn chính thức đi.]

[Phát ngôn chính thức? Lục Hình Văn tối nay chấn kinh tới ngủ không nổi đi? Vốn liếng đều bị hất đi hết.]

[Du Vân thật cố chấp, là kẻ phạm pháp mà không biết xấu hổ, dựa vào vài tấm hình liền đem cái mũ “bạo hành gia đình” chụp lên Lục Hình Văn.]

[Mạch suy nghĩ của PR bên Du Vân thật là vi diệu quá, các người kéo Lục Hình Văn xuống nước thì sao? Chẳng lẽ Du Vân của mấy người có thể tiếp tục tồn tại trong giới giải trí]

[Sao lại không thể? Du Vân tính toán rất trôi chảy, thu được một bó đồng tình của người qua đường, liền thuận lý thành chương dùng thân phận người bị hại ra mắt lần nữa? Lục Hình Văn anh mẹ nó lấy được nhiều cúp ảnh đế quá rồi, nhanh nhanh đem một cái cho Du Vân đi!]

Lục Hình Văn vừa mới cùng đoàn phim chúc mừng “Kiếm Phong” đạt 20 tỷ doanh thu, vừa về tới căn hộ hay ở trong thành phố, Phùng Kiệt liền vội vàng chạy tới.

Phùng Kiệt tức tới muốn đánh người.

“Cái đầu của Du Vân có phải có bệnh hay không? Hắn ta đã như vậy rồi, còn muốn lưỡng bại câu thương sao? Ê kíp của hắn cũng điên rồi à? Sau này không muốn ở giới giải trí nữa hay sao? Hắn ta rốt cuộc là mời ai làm PR, cái này mẹ nó là loại PR gì vậy? Thần kinh có vấn đề sao!”

Lục Hình Văn một tiếng cũng không nói.

Phùng Kiệt chửi Du Vân mười mấy phút mới im lặng lại, yếu ớt nói: “Tôi thực sự không muốn nói câu này, cũng không muốn quản đời tư của cậu, nhưng mắt chọn bạn trai của cậu có thể hay không đạt được 1% mắt chọn kịch bản của cậu?”

Lục Hình Văn như cũ trầm mặc.

Cảm xúc của anh rất tệ, không phải là loại tệ giống như tâm trạng không tốt, là, có chút thống khổ.

Phùng Kiệt không chú ý đến.

Phùng Kiệt hồi phục lý trí: “Nghĩ rộng ra một chút, ngược lại tình huống hiện tại đã là tình huống tệ nhất rồi, còn có thể tệ hơn sao? Trước tiên nói chuyện chính sự, cậu với Du Vân còn có nhật kỳ trò chuyện nào khác không? Có hay không cuộc đối thoại nào có thể đảo ngược tình thế? Có đoạn nào là hắn ta đòi tiền đòi tài nguyên từ cậu hay không?”

Lục Hình Văn lắc đầu.

Nhật ký trò chuyện một năm rưỡi trước, ai mà giữ lại làm gì?

Thậm chí điện thoại đã đổi cái mới rồi, mấy đoạn cũ sau khi cài điện thoại lại không biết ném đi đâu rồi.

Phùng Kiệt thở dài: “Anh cũng không phải thất vọng, thật đó. Anh cũng liệu trước là cậu không thể nào lưu lại nhật ký trò chuyện được, ai mà có thể lưu lại nhật ký trò chuyện hơn một năm về trước chứ? Cư dân mạng sao không nghĩ ra chứ? Anh đề nghị cậu sau này đừng dùng weixin nói chuyện với bạn trai, gọi điện thoại đi. Không, gọi điện thoại cũng không được, có thể bị ghi âm.”

“Anh đừng nguyền rủa tôi.” Lục Hình Văn lạnh lùng mở miệng.

Phùng Kiệt quay lại vấn đề chính: “Nếu trong tay chúng ta không có chứng cứ để đảo ngược tình huống, thì không phần phản ứng hắn, phòng công tác lần này phát thông cáo là được. Việc chuẩn bị hôn lễ cũng sắp xong rồi, chờ sinh nhật Phí Khả tới, thì có thể đi đăng ký kết hôn. Đến lúc đó trưng ra giấy đăng ký kết hôn, tất cả mấy lời bịa đặt đều không đánh tự tan.”

Lục Hình Văn cảm thấy Phùng Kiệt nói câu này đầy tính châm biếm, hôn nhân của anh với Phí Khả mới là lời bịa đặt lớn nhất.

“Hôn lễ đều sắp xếp ổn thỏa rồi, bao một cái đảo, khách sạn cũng đặt rồi. Thật sự là không dễ, thời gian gấp rút quá, lại nhằm ngay mùa cưới. Cậu xem ngày nào thì đi đăng ký kết hôn? Không bằng sinh nhật Phí Khả liền đi, sớm kết hôn sớm thoát khỏi Du Vân. Kết hôn vào đúng ngày sinh nhật của cậu ấy, cũng rất lãng mạn.”

Lục Hình Văn kéo lỏng cà vạt, nói: “Đổi ngày khác.”

Vào ngày sinh nhật đi kết hôn giả, chẳng lẽ bắt người ta sau này mỗi lần đón sinh nhật thì vĩnh viễn phải nhớ đến cái chuyện hoang đường này?

“Được rồi.” Phùng Kiệt cầm điện thoại xem ngày, chọn một ngày khác.

Hơi trễ một chút, đem tên của Lục Hình Văn và Phí Khả trên bảng hot search kéo xuống, chỉ còn lại Du Vân một mình cô đơn ở phía trên. Sự kiện liên tục lên men, đơn vị truyền thông và thủy quân mà ê kíp Du Vân thuê đều đã lui quân.

“Cái này có được không?”

Du Vân cực kỳ cáu kỉnh, ở phòng khách đi tới đi lui, chất vấn người đại diện Lý Tuấn Minh.

Lý Tuấn Minh hỏi ngược: “Đây không phải chủ ý của cậu sao? Muốn kéo Lục Hình Văn xuống nước.”

Du Vân hơi lo lắng: “Cái này có phải là sau này sẽ xé rách mặt nhau không, hoạt động sau này gặp nhau thì phải làm sao?”

Lý Tuấn Minh đối với vị đại gia lời khuyên kiểu nào cũng không nghe cứ khư khư cố chấp này không còn gì để nói: “Vậy thì cũng phải chờ cậu còn hoạt động để mà tham gia.”

“Sao lại không có!” Du Vân trở nên quá khích, “Tôi là diễn viên lưu lượng cao như vậy, địa vị* như vậy, làm sao có thể vì một chuyện nhỏ như vậy rút lui khỏi giới giải trí được! Tôi tuyệt đối không lui giới.”

Nguyên văn Ca vị: địa vị của diễn viên/ca sĩ trong giới giải trí, ca vị càng cao, quyền lực càng lớn.

Công chúng theo đuổi, bao vây chờ đợi ở sân bay, ánh đèn lấp lánh ở các lễ trao giải lớn, những bộ lễ phục xa xỉ, thù lao hàng ngàn vạn, xe thể thao, biệt thự -- tất cả những thứ này, y tuyệt đối không muốn buông tay. Y không muốn đã leo lên tới đỉnh của giới giải trí, lại bị vấp ngã xuống thành bụi bặm, bị người ta cười nhạo.

Y bất quá chỉ tụ tập, hút vài hơi **. **thì sao chứ, cũng không phải đập đá*! Lúc đó tất cả mọi người đều kiểm tra nước tiểu, cùng tụ tập với y có mấy người, chỉ vì y là minh tinh, cuối cùng chỉ có một mình tên tuổi của y là bị phát ra ngoài.

Giải thích tại chỗ: ** có lẽ là hất cùn, tên khốn này nghĩ bản thân chỉ hất cùn, cho nên nguyên văn “lưu băng” tôi tự mình dịch thoát thành đập đá.

Trong cái giới này, người hút chơi chơi như thế không lẽ có mỗi mình y? Biên tập, đạo diễn, diễn viên, ca sĩ, rất nhiều người.

Dựa vào cái gì?

Dựa vào cái gì chỉ có mỗi mình y xui xẻo?

Y liên tục gọi điện thoại cho những người quen trong giới, chẳng có ai đồng ý nói giúp y. Y tìm Lục Hình Văn, Lục Hình Văn chỉ để Phùng Kiệt nói một câu “Nếu cần giúp về vấn đề tài chính, thì đồng ý giúp đỡ”, ngoài ra căn bản không trả lời tin nhắn không nghe điện thoại.

Trong mấy người này, y hận nhất là Lục Hình Văn.

Luôn luôn cao cao tại thượng.

Không sai, là y Du Vân thích Lục Hình Văn trước, bỏ sức ra theo đuổi anh trước. Y một phen khổ sở theo đuổi, bỏ ra rất nhiều thời gian và tinh lực, vây đuổi chặn đường, ăn nói khép nép, vì đến đoàn phim tham ban, ở chỗ chụp hình chờ một lần liền chờ hai tiếng đồng hồ.

Có lúc y muốn bỏ cuộc, Du Vân y chẳng lẽ là một đứa xấu xí không ai theo đuổi sao, không cần đến chịu đựng loại tình huống này.

Nhưng nghĩ nghĩ, người đó lại là Lục Hình Văn.

Làm bạn trai của anh thì có biêu bao nhiêu phong quang.

Lại nói, anh đã nhận cúp ảnh đế hai lần, tham gia các triển lãm điện ảnh lớn, vô số hợp đồng phát ngôn cao cấp, nhân mạch trong giới càng không cần nói đến. Được làm bạn trai của anh, y có thể trực tiếp phi thăng.

Y chịu khổ một phen, cuối cùng cũng đợi tới lúc Lục Hình Văn trả lời “Thử xem sao”.

Thử xem sao thì thử xem sao, chỉ cần bị chụp, công chúng đều biết, liền trở thành bạn trai không phải sao?

Loại sở thích đặc thù của Lục Hình Văn, đối với y mà nói thì không tính là cái gì đáng kể. Y không phải là đứa trẻ ba tuổi, làm sao không tiếp nhận được. Điều mà y không tiếp nhận được là, bọn họ đã là loại quan hệ này, Lục Hình Văn vậy mà một cái tài nguyên tốt cũng không cho y! Y muốn vào đoàn phim của đạo diễn nổi tiếng, Lục Hình Văn không đồng ý giúp y nói chuyện, y muốn nhận giải thưởng thị đế Bạch Lan, Lục Hình Văn không đồng ý giúp y làm, còn đề nghị chia tay với y!

Mà hiện tại y đã rơi vào cảnh tứ cố vô thân, cầu cứu anh, anh ngay cả một tin nhắn cũng không trả lời.

Y đã từng thực lòng thích Lục Hình Văn, nhưng Lục Hình Văn thì sao?

Bất quá là đem y thành một món đồ chơi trên giường thôi.

Y tuyệt đối, tuyệt đối không thể cứ như vậy rút lui khỏi giới diễn xuất.

“Phòng công tác của Lục Hình Văn phát weibo rồi.” Lý Tuấn Minh khẩn trương đứng bật dậy.

Du Vân đoạt lấy điện thoại, nhìn từng câu từng chữ.

Weibo của phòng công tác rất đơn giản.

[Đối với lời vu khống của Du Vân tiên sinh, Lục Hình Văn tiên sinh từ nay về sau đều nhất loạt không muốn phản ứng. Những ghi chép mà đương sự đã đưa ra, đều dùng đường bưu điện mà gửi cho luật sư, mời tòa án xử lý. Đối với những lời nói dối của Du Vân tiên sinh tháng trước, bên chúng tôi đã kiện tụng ra tòa án. Trong một ngày gần đây, bên chúng tôi đã nhận được lệnh triệu tập của tòa án, ngày ra tòa cũng đã được chỉ định. Mong Du Vân tiên sinh chú ý hòm thư, đề phòng bỏ lỡ lệnh triệu tập của tòa án.]

Phía dưới đính kèm một lệnh triệu tập của tòa án, phần thông tin địa chỉ bị che lại, những thông tin khác như là số hiệu vụ án, nguyên nhân vụ án, người bị triệu tập, ngày triệu tập, đều vô cùng rõ ràng.

Du Vân nhất thời đập vỡ điện thoại: “Lục Hình Văn điên rồi sao? Kiện cáo ra tòa án? Hắn không sợ sở thích riêng của mình bị lộ ra sao?”

Lý Tuấn Minh mắt nhìn điện thoại của mình bị đập vỡ tới tan nát, nhảy đổng lên: “Cậu mới là phát điên! Hiện tại là lúc nào rồi, tôi có bao nhiêu cuộc gọi cần gọi, cậu đem điện thoại đập nát! Cậu có phải muốn tức chết tôi không, mỗi này đều không bớt lo! Sớm đã nói với cậu rồi, đi ra ngoài chơi thì cần phải cẩn thận, phải cẩn thận, không được dính vào thứ không nên dính vào! Cậu không nghe! Những thứ đó hủy da! Hủy da thì thôi đi, nếu bị phát hiện liền đi đời nhà ma! Cậu không nghe!”

Du Vân la lớn: “Ai trong giới mà không chơi! Ai mà không chơi! Không phải một mình tôi! Tại sao lại nhắm vào tôi!”

Lý Tuấn Minh mệt mỏi: ”Đã bị bắt, thì liền ngoan ngoãn nhận, nghỉ ngơi vài năm, sau đó cũng có thể âm thầm quay lại. Nhưng cậu cứ khư khư cố chấp tìm đơn vị PR...”

“Nghỉ ngơi vài năm! Nghỉ ngơi vài năm sau ai còn nhớ đến tôi a! Tôi mới không muốn sau này phải diễn mấy vai không quan trọng, không thử thì làm sao biết là không thành công!”

Trong một tháng hơn ngoài đến xã khu làm xét nghiệm nước tiểu, Du Vân cả ngày đều đóng cửa ở nhà, cơ hồ không có nói chuyện với ai, chỉ lên mạng dùng tài khoản ảo chửi nhau với người ta, tinh thần căng thẳng đến sắp sụp đổ.

Theo ý của bác sĩ tâm lý, căn bản là không có chuyện gì, y cũng không cho rằng trạng thái tinh thần của bản thân không đúng.

Lý Tuấn Minh có dự cảm rất mạnh mẽ, lần này thật sự là không được rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.