Hôn Nhân Mỏng Manh, Chồng Trước Quá Ngang Tàng.

Chương 77: Chương 77: Chương 73: Lúc cử hành hôn lễ




Editor: Xám

Hôn lễ của hai nhà Cố - Diêu long trọng trước nay chưa từng có.

Trước đây lúc Cố Tĩnh Đình sắp kết hôn, bởi vì cô có thai nên sợ phiền phức. Thái độ của cô là có thể cắt giảm được thì sẽ cắt giảm.

Diêu Đại Phát hận không thể để cả thế giới biết được nhà mình kết thân với nhà họ Cố, mời toàn bộ thân thích, bạn bè có thể mời được tới.

Ông giàu có phô trương, bao cả máy bay riêng, mời toàn bộ người thân bạn bè ở thành phố Y tới Bắc Đô. Hơn nữa còn cung cấp nơi ăn ở là khách sạn năm sao.

Tiện thể còn có chuyến đi miễn phí đến Bắc Đô.

,

Tất cả bạn bè thân thích của nhà họ Diêu. Còn có nhóm bạn hợp tác trên thương trường, ước chừng hơn năm mươi bàn.

Nếu như không phải Tuyên Tĩnh Ngôn và Diêu Hữu Thiên ngăn cản, chỉ sợ thế nào Diêu Đại Phát cũng phải mời một trăm bàn khách cho thật náo nhiệt.

Phải biết rằng theo tập quán của thành phố Y, nhận giấy chứng nhận kết hôn rồi cũng chưa thể tính là đã kết hôn, nhất định phải bày tiệc rượu mới được tính.

Mà bên nhà họ Cố, hoàn toàn không cần phải cắt giảm.

Từ trước đến nay tiếng tăm của Cố Thừa Diệu ở Bắc Đô luôn lớn hơn chị gái anh.

Trước khi hai người kết hôn đã khiến cho giới truyền thông tranh nhau đưa tin, ầm ĩ đến mức cả thành phố đều biết.

,

Như vậy là, lúc Cố Thừa Diệu kết hôn, ngoài bạn bè thân thích của nhà họ Cố, nhóm bạn hợp tác trên thương trường ra.

Còn cố ý mời phóng viên hiện trường đến phát sóng trực tiếp ——

Cứ tính toán như thế. Vậy mà ước chừng mở một trăm bàn. Cộng thêm năm mươi bàn nhà họ Diêu mời. Tổng cộng là một trăm năm mươi bàn khách.

Hôm nay khách sạn lớn nhất, xa hoa nhất Bắc Đô được người nhà họ Cố bao tất.

Toàn bộ phòng tiệc của ba tầng đã sớm cho người bài trí xong.

,

Hoa hồng màu đỏ chuyên chở bằng máy bay tới trải dọc từ cửa chính đến thẳng phía bàn ăn.

Trên vải trùm ghế tựa màu trắng, lụa mỏng màu hồng phấn gấp thành hình nơ bươm bướm. Ở chính giữa nơ bướm lại là hoa hồng màu trắng xếp thành hình trái tim.

Trên màn hình cực lớn chiếu đoạn Cố Thừa Diệu cầu hôn. Phòng tiệc của hai tầng khác cũng có màn hình lớn giống thế. Phát sóng cảnh hôn lễ rầm rộ.

Bàn tiệc chính chỉ có một. Ở tầng mười tám của khách sạn. Sân khấu của người chủ trì hôn lễ đã bố trí xong từ lâu.

,

Lúc quyết định khung cảnh hôn lễ, Diêu Hữu Thiên đã bỏ qua thói quen của người khác là dùng hoa hồng die,n; da.nlze.qu;ydo/nn ghép thành cổng vòm hình trái tim để làm đồ trang trí.

Mà lựa chọn dùng hoa hồng tím và hoa hồng bạch bó thành quả cầu hoa hình tròn, đặt từ cửa phòng tiệc đến tận trước sân khấu.

Dưới chân lại là thảm màu tím sậm, nhìn sang trọng mà đầy hơi thở lãng mạn.

Trên trần phòng tiệc có vài sợi tơ màu hồng nhạt rủ xuống. Toàn bộ rèm cửa sổ đều đổi thành mành vải màu tím nhạt.

Đứng bên cạnh đàn dương cầm trên sân khấu, mười tám đứa bé đang ngâm xướng ca khúc cử hành hôn lễ.

Tiếng đàn tao nhã kết hợp với tiếng ngâm xướng thanh nhẹ của trẻ con, đặt mình vào trong đó, khiến người ta cảm thấy giống như đang ở trên thiên đường vậy.

Diêu Đại Phát cười đến mức miệng không khép lại được. Rất tốt, con gái của Diêu Đại Phát ông lấy chồng, chính là phải khí phách như thế này.

,

Người chủ trì hôn lễ của hai nhà Cố - Diêu đã tới nơi cử hành hôn lễ từ sớm.

Kiều Tâm Uyển đã sớm phòng ngừa tình hình giao thông của Bắc Đô, đã để Cố Thừa Kỳ đưa Cố Thừa Diệu ra ngoài trước một giờ.

Khi tám mươi tám chiếc xe hoa xếp thành một hàng ở trước cổng khách sạn, cho dù là nhân vật nổi tiếng ở Bắc Đô cũng cảm thấy hơi líu lưỡi trước đội ngũ đón dâu này.

Nhà họ Cố không hổ là đông người nhiều của. Hôn lễ này thật sự đã được xưng tụng là xa hoa rồi.

Nhưng bọn họ không biết, đó là ý kiến của Diêu Đại Phát.

Ông thật sự đã hạ quyết tâm, nhất định phải để Diêu Hữu Thiên về nhà chồng thật nở mày nở mặt. Đương nhiên là muốn càng long trọng càng tốt.

,

Giới truyền thông đã sớm trở nên điên cuồng. Ánh đèn flash lóe lên không ngừng.

Nhất là lúc chụp được hình một dàn xe sang, giữa đám phóng viên nam liên tục có tiếng hô kinh hãi truyền ra.

“Nhìn kìa, đó là Lamborghini.”

“Chiếc xe đó là Aston Martin sao?”

“Trời ạ. Chiếc kia là Rolls-Royce bản số lượng hạn chế đó.”

“Thật là khí thế.”

“Trâu bò quá.”

Cố Thừa Diệu chỉ để ngoài tai mấy tiếng thán phục này.

Vốn dĩ những thứ này đều phải thuộc về Yên Nhiên, bây giờ lại bị Diêu Hữu Thiên đoạt mất.

,

Chỉ cần nghĩ đến đây, Cố Thừa Diệu lập tức có nỗi xúc động muốn bất chấp tất cả mà bỏ đi.

Hôm nay Diêu Hữu Thiên mặc một chiếc váy cưới cúp ngực, đây là chiếc váy do Kiều Tâm Uyển cho người đặt thẳng từ nước Pháp.

Tất cả các lớp váy đều được hoàn thành thủ công. Đóa hoa hồng trước ngực dùng kim cương thật để trang trí.

Ánh đèn chiếu lên phía trên, chỉ cảm thấy lấp lánh động lòng người. Từ phần eo trở xuống, đóa hoa phức tạp nhìn quý phái mà lại không dung tục.

Đuôi váy dài đến mười thước được sáu đôi nhi đồng giữ ở trong tay.

Theo Diêu Hữu Thiên đi vào phòng tiệc.

,

Vào lúc nhìn thấy Diêu Hữu Thiên, toàn bộ khách khứa đều kinh ngạc.

Cái đẹp không chỉ là áo cưới, mà còn có người.

Áo cưới sang trọng tao nhã như vậy, nếu như người mặc không có vóc người cực kỳ đẹp thì nhất định không mặc nổi.

Điều quan trọng hơn là khí chất. Không cẩn thận thì sẽ dễ dàng biến thành người tôn quần áo.

Nhưng Diêu Hữu Thiên mặc lên trên người lại hoàn toàn không có phương diện rắc rối đó.

Trên mặt cô trang điểm tinh tế, không hề diễm lệ quá mức, nhưng lại làm nổi bật lên điểm đặc sắc ở ngũ quan của cô.

Thanh lệ, điềm tĩnh. Mơ hồ lộ ra khí chất quý phái và tao nhã.

,

Mái tóc dài không hề vấn hết lên giống như cô dâu bình thường, mà là quấn thành hai lọn tóc, bắt đầu từ hai bên trán.

Sau đó từng lọn một hướng xuống phía dưới, cuối cùng chải phần đuôi tóc thành một búi tóc đồng tâm.

Trên búi tóc cài một chiếc cặp tóc. Viên kim cương lấp lánh phía trên gần như sắp làm mù mắt người ta.

Khăn trùm đầu rất dài choàng lên sau người, lại có thêm một chút vẻ đẹp phóng khoáng.

Kiều Tâm Uyển rất hài lòng, cực kỳ hài lòng.

Nàng dâu này đúng là khiến bà càng nhìn càng thích. Không chỉ bà, mà ngay cả tinh thần Uông Tú Nga cũng rất tốt.

Cứ chờ mong uống ly trà của cô cháu dâu này.

,

Những người khác trong nhà họ Cố đều hết lòng chúc phúc cho cuộc hôn nhân này.

Về phần tại sao cô dâu từ Bạch Yên Nhiên do Cố Thừa Diệu thừa nhận trước đây lại biến thành Diêu Hữu Thiên ——

Khụ. Cái này, không quan trọng.

Từ sau khi Cố Thừa Diệu và Diêu Hữu Thiên không cẩn thận xảy ra quan hệ, Thẩm Mộng Thiền đã bị dọa sợ, sợ trưởng bối sẽ truy cứu, đã chạy trốn ra nước ngoài.

Về sau Cố Thừa Diệu bị kiện lên tòa, suýt chút nữa đã bị xử phạt, cô không để ý nên hoàn toàn không biết gì.

Chờ đến khi cô biết được, cũng nổi lên dũng khí về nước, muốn giải thích rõ ràng cho Cố Thừa Diệu.

Cố Thừa Diệu lại sắp kết hôn với Diêu Hữu Thiên rồi?

,

Thừa Diệu sẽ không sao, cô thở phào nhẹ nhõm. Bây giờ nhìn thấy hôn lễ này được cử hành long trọng đến vậy.

Ít nhiều gì cô cũng yên tâm, chí ít cô đã làm được một chuyện tốt, không phải sao?

Trước đó Diêu Đại Phát chỉ muốn con gái mình nở mày nở mặt về nhà chồng. Nhưng bây giờ nhìn thấy con gái trang điểm lộng lẫy, đột nhiên ông lại không nỡ.

Mắt đỏ lên, gần như sắp khóc đến nơi.

“Con gái bé bỏng của ba.” Giọng ông lớn, dáng dấp lại thô, gọi như vậy thật sự khiến người bên cạnh giật nảy mình.

Tuyên Tĩnh Ngôn không thấy d.đ.l.q.đ xấu hổ chút nào, bà đã sớm quen với việc chồng mình đột nhiên tâm huyết dâng trào rồi.

Tương đối bình tĩnh kéo cánh tay của Diêu Đại Phát: “Được rồi. Ba nó à. Đừng khóc nữa, ông còn phải dắt tay con gái lên sân khấu đấy.”

“Đúng đúng, tôi còn phải lên sân khấu.”

,

Diêu Đại Phát nói gió thì có mưa*, chỉ thoáng cái đã suy nghĩ cẩn thận, lau nước mắt đi, lại tươi cười đến mức khuôn mặt xán lạn đi về phía Diêu Hữu Thiên. Nắm tay cô, đưa cô lên sân khấu.

*Nói gió thì có mưa: vừa nói đã làm ngay.

Thật ra ông đã trông mong quyền lợi này từ rất lâu rồi.

Cố Thừa Diệu đứng ở trước sân khấu, nhìn bữa tiệc cực kỳ xa hoa trước mặt.

Nhưng điều trong lòng nghĩ tới, lại là Bạch Yên Nhiên.

Yên Nhiên, rốt cuộc em đang ở đâu? Tại sao anh không biết được chút tin tức nào của em?

Sao em có thể tàn nhẫn như vậy?

,

Nếu như em không bỏ đi, anh nhất định sẽ không cưới người phụ nữ kia.

Anh tin rằng cho dù anh ngồi tù, em cũng sẽ chờ anh. Phải không?

Nhưng tại sao Yên Nhiên em lại bỏ đi? Rốt cuộc là nguyên nhân gì? Hay là em có nỗi khổ tâm gì đó?

Vào lúc Cố Thừa Diệu mải mê suy nghĩ, người chủ trì đã tuyên bố bắt đầu hôn lễ.

,

Diêu Đại Phát cầm tay Diêu Hữu Thiên, đi từng bước một về phía sân khấu chủ trì hôn lễ.

Người chủ trì đã từng điều khiển không ít hôn lễ, nhưng hôn lễ hoành tráng như ngày hôm nay thì thật sự chính là lần đầu tiên.

Hoa hồng chuyên chở bằng máy bay, tám mươi tám chiếc xe hoa, còn có cách bài trí lãng mạn đâu đâu cũng thấy được ở trong phòng tiệc này.

Đây nhất định là hôn lễ long trọng nhất, hào hoa nhất mà ông từng điều khiển trong cuộc đời làm người chủ trì hôn lễ của ông.

Vậy nên người chủ trì hôn lễ rất phấn khởi, nói chuyện cũng lộ ra luồng hưng phấn dạt dào.

Cha mẹ hai bên đọc diễn văn. Cuối cùng còn lại phần quan trọng nhất của hôn lễ.

,

Chú rể cô dâu trao lời thề cho nhau.

Người chủ trì hôn lễ có nguồn dẫn chứng phong phú, thổi phồng đôi vợ chồng mới trước mặt lên thành chỉ có ở trên trời, khó gặp dưới nhân gian.

Khách khứa dưới bục đều là người sành sỏi lõi đời, cũng không nhịn được bị người chủ trì hôn lễ chọc cho cười to thoải mái.

Tiếng vỗ tay càng nhiệt liệt hơn.

Thấy có người nể mặt, người chủ trì hôn lễ càng thêm phấn khởi. Lại nói hết một tràng, lúc này mới đi vào chủ đề chính.

,

Nhìn về phía Cố Thừa Diệu, cho dù thân là một người đàn ông, người chủ trì hôn lễ cũng không khỏi xúc động một phen.

Dáng dấp của người đàn ông trước mặt thật sự rất đẹp trai. Mà còn là 360 độ, đẹp không góc chết.

Có vẻ bề ngoài đẹp như vậy, có gia thế xuất chúng như vậy.

Quả thật đúng là trời cao ưu ái thiếu gia nhà họ Cố này đến mức không thể ưu ái hơn được nữa.

,

“Anh Cố Thừa Diệu, xin hỏi anh có đồng ý cưới cô Diêu Hữu Thiên làm vợ, chăm sóc cô cả đời, yêu cô, bên cô đến già không?”

Người chủ trì hôn lễ nói xong, đã bắt đầu nhìn về phía Diêu Hữu Thiên.

Câu này chỉ là câu hỏi theo thông lệ, hỏi nhà trai trước, hỏi nhà gái sau.

Nhưng không ngờ, ông không hề nghe thấy câu tôi đồng ý. Điều này khiến cho ông không nhịn được, lại nhìn về phía Cố Thừa Diệu.

,

(còn tiếp~)

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.