Học Sinh Cá Biệt

Chương 43: Q.1 - Chương 43: Đám cưới…




Tôi và hắn về nhà, tôi đã xin nghỉ cả buổi dạy cơ. Thằng nhóc Nhất Trung thì ở lại với lí do bảo vệ cô nhóc, nhà nhỏ xa nhưng ba mẹ chưa đến đón. Manly ghê á!!!!

Trên đường về hắn kể tôi nghe:

- Lúc đó không thông báo cho em biết do anh tỉnh dậy, đôi mắt anh chẳng nhìn thấy và nửa thân người dưới bị liệt. Anh sợ em buồn nên đã âm thầm chuyển đi, may thay, cuộc phẫu thuật đã thành công.

Hắn ngốc quá, không gặp được hắn mới là chuyện buồn lớn nhất nhưng bây giờ… tôi và hắn đã có thể ở bên nhau. Hắn đã về thưa với ba mẹ, 1 tháng sau chúng tôi sẽ đám cưới. Có cần gấp gáp thế không nhỉ??? Tôi biết là không mau thì tôi lại có anh khác theo đuổi, đẹp cũng ngại hô hô!!!! À, tôi còn biết thêm, Nam và Tuyết Lam chị gái tôi là ba mẹ của thằng nhóc Jackson 3 tuổi, 2 người này đã về thưa ông bà Đỗ, 2 người vui vẻ chấp nhận ngay vì có 1 thằng cháu kháu khỉnh đẹp trai lại ngoan thế này!

Hắn thì quay sang tôi:

- Bao giờ anh có con để bồng đây, hay chúng ta có trước hãy đám cưới, hôn nhân mới bền vững. 1 tháng chắc bụng không lớn đâu.

Tôi lườm anh 1 cái, tính ăn kem trước cổng sao? Không được đâu.

Thiên và Như, có phải các bạn muốn biết ra sao phải không? Như bây giờ đã giảm cân thành công và cực kì xinh đẹp. Thiên lại nói:

- Có thịt ôm mới thích!

Nhỏ lại quyết tâm tăng cân, tăng cân xong thì quần áo chật lại phải giảm. Tóm lại là cân nặng của nhỏ rất thất thường nhưng bây giờ thì nhỏ đã rất hoàn hảo rồi. Có hôm nay là nhờ nhỏ đã ngày ngày đe cơm cho Thiên, kiên trì rủ đi hẹn họ…Đúng là nước chảy đá mòn, giờ Thiên cũng mê nhỏ như điếu đổ. Meow Meow, tuyệt cú mèo!

Kiệt cũng đã có người yêu mới. Các bạn muốn biết ai không? Là nhỏ Thu đó. Cả 2 đã làm bạn, rồi từ từ sang thân và bây giờ là cặp bồ. Rất nhanh chóng!!! =.=

……………………………………………………………………………………………………………….

Ngày cưới….

Phải nói là đám cưới của tôi rất linh đình. Tôi đúng là cô dâu hạnh phúc nhất trên đời. Tôi được chăm chút kĩ càng từ váy áo cho đến đầu tóc. Tôi nghĩ, nếu sống sung sướng theo kiểu này mãi chắc thành heo quá!!!!

bạn bè tôi đều tham dự đầy đủ. Nhỏ Thu, nhỏ Như đều muốn nhận hoa của tôi. Ôi, tuổi đời chỉ mới có 21- số đệp mà ham đám cưới thế!!!!!

À quên mất, hôm nay có tận 2 đám cưới, còn đám cưới của Nam cơ, 1 nhà thờ 2 đám cưới, tuyệt!!!!!

Đến giờ làm lễ, baba dắt tay tôi ra. Tôi mỉm cười hạnh phúc nhìn tên chú rễ cá biệt hôm nay rất đẹp trai. Tim tôi đập thình thịch trong lồng ngực. Tay còn lại ba tôi đang dắt Tuyết Lam. 2 hoàng tử cũng bước lên lễ đài.

Cha sứ hỏi:

- Trang,Lam con có đồng ý lấy người đàn ông đối diện làm chồng hay không, ốm đau bệnh tật có nhau.

Tôi và Lam nhìn nhau mỉm cười:

- COn đồng ý!

- Nam, Tuấn con có…

- Đồng ý ạ.- Hắn cắt ngang lời cha sứ. Cha tôi và ba mẹ hắn cười rộ: – Tuổi trẻ nóng vội quá!

Nam cũng cười:

- Tất nhiên con đồng ý!!!

Hôn đi, hôn đi, ở phía dưới vang lên tiếng hô rần rần. hắn tiến lại trước mặt tôi cúi đầu. Tôi cảm thấy ngại mím môi đẩy hắn ra. Mọi người ở dưới im lặng nhìn tôi. Hắn nhíu mày nhìn tôi khó hiểu. Ừ hử, tôi đang phá hỏng lễ cưới. Tôi đánh bạo, kéo hắn sát lại hôn mãnh liệt.

Mọi người vỗ tay ầm ầm. Tôi còn nghe tiếng nói nhỏ: Thì ra cô dâu muốn chủ động bạo dạn thật! Ngại chết được à!!!!=.=

Nam và Lam nhìn tôi và hắn cười. Hắn vẫn chưa hết ngạc nhiên, giờ thì đứng xoa xoa cằm cười gian ác:

- Mãnh liệt thật!!!

Tôi ngượng chín mặt. Đến phần trao hoa, có phần đặc biệt là toàn nam đứng để tranh hoa. Ôi thôi kệ chứ. Tôi và Lam cùng ném.

Bó hoa của Lam ném đúng vào Thiên. Nhỏ Như nhảy cẫng lên mừng rỡ. Tuyệt vời, thế là sắp có 1 lễ cưới nữa diễn ra. Còn bó hoa của tôi… rơi vào tay Nhất Trung. Thằng nhóc không nói không rằng đi lại chỗ nhóc con vừa chuyển vào:

- CHo này nhỏ ngốc, chụp hoa cũng không biết!

- Ai bảo tôi muốn đám cưới với cậu?- Nhỏ nghênh mặt.

- Thế sao? Nhưng tôi sẽ làm đấy, được gì nhau?- Thằng nhóc cũng kênh lại.

Nhỏ kê mặt hôn và má thằng nhóc:

- Vậy thì để tôi nói với ba mẹ!

Mọi người ở đây nhìn nhau rồi nhìn 2 đứa nhóc. Ba mẹ chồng tôi cũng ngạc nhiên nhìn 2 đứa. Đúng là tuổi trẻ tài cao, không nên xem thường tụi 12+.

Nắm nắm tay tôi. Tôi ngước lên nhìn hắn mỉm cười. Cảm ơn anh, học sinh cá biệt ạ! Trong ánh nắng giữa thánh đường màu trắng, tôi và hắn mỉm cười hạnh phúc. Mong thời gian sẽ mãi như thế này!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.