Hồ Nữ

Chương 138: Chương 138: Đến kinh thành




Sau khi tìm được pháp trận, Hạ Lăng Vân và Huyền Vũ Tiên Quân trước vẽ lại pháp trận đã kích thích yêu quái giết người, sau đó động thủ phá đi.

“Lăng Vân lão đệ, Vân Phàm, khẳng định pháp trận này cũng bày ở nước Tây Lăng và nước Hắc Long, ta phải đi thông báo tới hai nước.” Huyền Vũ Tiên Quân nói.

Có thể phóng thần thức ra ngoài kiếm tìm linh khí nồng đậm và linh lực chấn động chỉ có thất phẩm Tiên Quân, cho nên hắn phải về nước Tây Lăng. Tuy tu sĩ ở nơi nào cũng có thể trừ ma, nhưng hắn là người nước Tây Lĩnh, trong nội tâm càng thiên về dân chúng nước Tây Lĩnh.

Hạ Lăng Vân và Lâm Vân Phàm có thể hiểu được tâm trạng của hắn, cũng chúc hắn bình an.

“Tuyết Hoa, nàng có thể cho ta năm viên linh thạch kim, mộc, thủy, hỏa, thổ không?” Hạ Lăng Vân hỏi, từ trong không trung lấy ra một bifh tử kim, đổ ra ba viên đan dược.

Tuyết Hoa bất ngờ, lập tức nói: “Được.” Nàng nhanh chóng lấy linh thạch từ trong vòn tay Như Ý ra.

Năm cực phẩm linh thạch tỏa ra ánh sáng lấp lánh, Hạ Lăng Vân đưa tới trước mặt Huyền Vũ Tiên Quân: “Huyền Vũ huynh, cửu chuyển kim đan và những... linh thạch này là nhạc phụ đại nhân đưa cho nội tử, kính xin huynh nhận mang tới nước Tây Lăng, có thể cho bằng hữu tin cậy dùng.”

Cửu chuyển kim đan là đan tấn cấp trong truyền thuyết, lục phẩm chân quân kẹt ở mức đỉnh phong sau khi dùng sẽ tăng 30% khả năng tấn cấp thành thất phẩm, tuy giới tu tiên còn bảo tồn cách điều chế, nhưng trước mắt chưa có ai phối hợp được nguyên liệu. Cực phẩm linh thạch linh quang tinh khiết!

Trong lòng Huyền Vũ Tiên Quân kích động thật lớn. hắn nghĩ Hạ Lăng Vân ở trong huyễn cảnh lấy được linh đan thượng cổ, nhưng không ngờ Hạ Lăng Vân lại sẵn sàng tặng hắn ba viên, mặc dù hắn biết vòng tay của Lệ Nhi và Tuyết Hoa là pháp khí trữ vật bên trong chứa nhiều bảo vật, nhưng không ngờ tới lại có nhiều cực phẩm linh thạch như vậy.

“Lăng Vân, những...này... đệ...nỡ tặng đi?” hắn ấp úng nói, trái tim không kìm được mà đập loạn.

“Huyền Vũ huynh, nhân loại ở đại lục Ngũ Nguyên đang gặp nguy cơ lớn, phải đồng tâm hiệp lực đối mặt, cho nên xin huynh đừng khách khí, nhận lấy những món đồ này. Nhưng vì an toàn của nội tử, xin huynh đừng cho người khác biết nguồn gốc của linh thạch.” Hạ Lăng Vân nghiêm túc nói. hắn là người cẩn thẩn, nhưng mà đã có tu sĩ giai “Tiên” bị yêu quái ăn sống rồi, hắn không thể chỉ lo nước Kim Phượng và Thiên Linh Môn, mà quên người khác.

Huyền Vũ Tiên Quân cũng là người độ lượng, nghe vậy đưa tay tiếp nhận, thận trọng nói: “Ta sẽ công tâm tặng những tu sĩ thực sự cần.” Năm viên linh thạch bố trí một pháp trận tụ năng lượng, có thể duy trì rất lâu, để tu sĩ lục phẩm kẹt ở mức đỉnh phong nhanh chóng tấn cấp Tiên Quân.

Gương mặt tuấn mĩ của hắn lộ vẻ cảm kích. Hạ Lăng Vân, có thể bỏ mặc nước Tây Lăng đấy.

Sau khi cầm cửu chuyển kim đan và cực phẩm linh thạch, hắn lập tức lấy ra ba miếng thiên lý truyền âmthạch, liên hệ với bạn tốt và chưởng môn, nói cho bọn họ biết sự tồn tại của pháp trận, muốn họ thông báo cho giới tu tiên.

Hạ Lăng Vân thấy thế cũng lấy ra một viên truyền âm thạch cuối cùng liên hệ với Hàn Tu, nói tình hình cho hắn biết, để hắn lưu ý.

Mọi người rời khỏi sơn động, Huyền Vũ Tiên Quân ôm quyền chắp tay: “Lăng Vân, Vân Phàm, hai vị phu nhân, vậy sau này chúng ta gặp lại. Ta hi vọng sau lần tai kiếp này, mọi người có thể tới nước Tây Lăng chơi. Nước tây Lăng tuy nhiều núi lửa, nhưng phong cảnh đẹp nhiều suối nước nóng. Mọi người tới hãy báo ta một tiếng, ta nhất định dẵn mọi người du ngoạn.”

“Huyền Vũ huynh, một đường bình an.” Hạ Lăng Vân ôm quyền nói.

“Phương tiên quân, bảo trọng.” Lâm Vân Phàm nói.

Lệ Nhi mang theo pháp khí dịch dung xua tay nói: “Ta thấy ngươi xuân tâm đã động, tốt nhất nhanh tìm bạn song tu, nếu không chúng ta có đôi có bạn du ngoạn, ngươi một lão đầu tử cô đơn kẹp ở giữa sẽđể người khác thấy sát phong cảnh.”

Huyền Vũ Tiên Quân vừa bắt đầu bay lên thân thể thoáng lung lay một phát.

“Lệ Nhi.” Tuyết Hoa ngăn cản, nói với Huyền Vũ Tiên Quân: “thật có lỗi, muội muội ta không biết lựa lời.”

Huyền Vũ Tiên Quân ổn định thân hình, cười khổ: “Lâm phu nhân, lời vàng ngọc của phu nhân ta nhớ kĩ, sau khi qua kiếp nạn này, ta sẽ chuyên tâm tìm bạn lữ song tu. Các vị, sau này gặp lại.” hắn nói dứt lời thân thể hóa thành vòng ánh sáng xanh bay về phía tây.

Huyền Vũ Tiên Quân bay đi, Hạ Lăng Vân nói: “Chúng ta mau tìm hội quán tu sĩ.” Mấy năm nay liên hệ với mọi người hắn đã dùng hết thiên lý truyền âm thạch.

“Được.” Mọi người lên tiếng cùng bay về phía núi Phượng Hoàng.

Hội quán tu sĩ cũng không khác gì kinh thành của các nước, nhiều tin tức của triều đình đều truyền từ nơi này, giới tu tiên cũng truyền tin tức cho một số đệ tử ngoại môn ở đây.

Thành Vĩnh Yên sau núi Phượng Hoàng nước Kim PHượng bên sông Trường Giang. Bởi vì nơi này là kinh thành, quân đội thủ vệ sâm nghiêm, tu sĩ cũng nhiều hơn với nơi khác.

Hạ Lăng Vân mang theo Lâm Vân Phàm và tỷ muội Tuyết Hoa vào thành, đối mặt với sự kiểm tra của quan thủ thành ngũ phẩm chân nhân.

Đầu năm nay, biết bay không phải chỉ tu sĩ, nhỡ có yêu quái giai “Tiên” nào tiến vào hơn 100 vạn nhân khẩu kinh thành sẽ lâm vào đại nạn.

Hạ Lăng Vân lấy ra thẻ thân phận đại trưởng lão Thiên Linh Môn, là một miếng thẻ kim loại bằng bàn tay trên có gắn thủy linh thạch tinh khiết lớn bằng hạt đậu: “Ta là Hạ Lăng Vân Thiên Linh Môn, bọn họ là nội tử, tiểu di tử, huynh đệ liên khâm.” Thẻ của hắn từ năm loại kim loại hợp thành, từng góc thẻ lộ ra ánh đồng sáng bóng.

“Tại hạ là Lâm Vân Phàm đệ tử Hỏa Vân Cung ở hải ngoại.” Lâm Vân Phàm nói, từ trên không lấy ra thẻ gắn linh ngọc màu đỏ. hắn bây giờ là thất phẩm tiên quân, nhưng do cơ duyên mới nhanh chóng tấn cáp, cho nên số tuổi không chừng kém vị ngũ phẩm chân nhân này.

“Lăng Vân Tiên Quân?” Ngũ phẩm chân nhân kia kinh sợ nói, mừng rỡ dò xét Hạ Lăng Vân, cùng lúc nhận thẻ kim loại Hạ Lăng Vân đưa tới kiểm tra.

hắn không có năng lực cảm ứng đẳng cấp tu vi của bốn vị tu sĩ này, chần chừ một lúc nói: “Tiên Quân đại nhân, rất nhiều người biết ngài có lính sủng bạch hồ, người có bằng lòng triệu hoán ra chứng minh thân phận người?” Có tu sĩ từng gặp Hạ Lăng Vân Tiên Quân ôm một linh hồ màu trắng, đoán đó là linh sủng của Hạ Lăng Vân.

Hạ Lăng Vân hơi do dự một lát rồi nói: “Được.” Hai tay hắn hợp lại, một đoàn linh quang lóe lên trong khuỷu tay, sau đó tiểu linh hồ màu trắng nằm sấp trong tay hắn.

Tiểu hồ ly mở mắt nhìn bốn phía, lại lười biếng nhắm mắt lại.

“Tiểu gia hỏa này trong lúc chiến đấu gặp yêu tiên tinh thần bị tổn thương, lúc này phản ứng hơi chậm chạp.” Hạ Lăng Vân dùng lí do của Tuyết Hoa mà ứng phó.

Lệ Nhi kinh ngạc nhìn Tuyết Hoa. Tiểu hồ ly tràn ngập linh quang này ở đâu ra, chả lẽ Tuyết Hoa sinh sao?

Tuyết Hoa khẽ cười nói: “Lăng Vân, để ta ôm.” nói xong, nàng đưa tay tiểu hồ ly.

Nàng khẽ nói, âm lượng đủ để lỗ tai nhanh nhạy của thất phẩm hồ ly mới nghe được. Lệ Nhi, đây là thuật phân thân, là một phương thức phóng tinh nguyên châu ra ngoài.

“thật là một tiểu hồ ly đáng yêu.” Lệ Nhi lập tức hiểu, vui vẻ muốn ôm hồ ly “giả” có ngoại hình đáng yêu như tỷ muội các nàng lúc nhỏ.

Tuyết Hoa nhẹ nhàng tránh một cái, nói: “thật xin lỗi, đây là tiểu hồ ly nhà tỷ, không cho người khác ôm.” Đây là tinh nguyên châu của Hạ Lăng Vân, nàng sẽ không cho người khác đụng vào, dù Lệ Nhi là muội muội ruột.

“thật nhỏ mọn.” Lệ Nhi bất mãn, nói với Lâm Vân Phàm, “Chàng cũng làm một tiểu hồ ly cho ta.”

Đáng thương cho Lâm Vân Phàm còn chưa biết chuyện gì xảy ra, nghe vậy đành nói: “Để sau.” hắn rất kinh ngạc khi Hạ Lăng Vân có linh lực này, linh khí thuần khiết bao quanh tiểu hồ ly màu trắng. Nhưng Tuyết Hoa lại có thể cho phép Hạ Lăng Vân kí kết với linh sủng hồ ly? Thiên hạ còn có thiên hồ linh khí hơn cả các nàng? không phải tiểu hồ ly là do bọn họ sinh ra chứ?

Sau đó tư duy của hắn lan rông, liên tưởng tới hài tử của hắn và Lệ Nhi, nói không chừng cũng là tiểu hồ ly. Tiểu hồ ly đáng yêu, hắn sẽ dạy dỗ con trở ngoan ngoãn nghe lời, không giống mẫu thân hài tử chuyên đi gây chuyện...

Thấy tiểu hồ ly tuyết trắng lười biếng nhưng linh khí bức người, ngũ phẩm tu sĩ kia lập tức nói: “Tiên Quân, xin người thứ cho vãn bối thất lễ. Vãn bối là đệ tử phái Ngũ Hành, hội quán của phái Ngũ Hành ở thành Đông. Nếu ngài muốn tìm hội quán nghỉ chân, xin để vãn bối đưa người và gia quyến cùng đi.” Giới tu tiên chỉ truyền tin tức Lăng Vân Tiên Quân có một linh sủng bạch hồ, cũng không nói linh sủng lớn bé thế nào.

“Lâm tiên nhân, mời người cất đồ lại.” Người này chỉ nhìn qua ngọc bài của Lâm Vân Phàm liền cung kính trả lại. Hỏa Vân Đảo trên biển, giới tu tiên không quan hệ quá nhiều, nhưng lần này, cung chủ Hỏa Vân Cung đường xa mang sáu bảy tu sĩ giai “Thực” bước vào đại lục Ngũ Nguyên, đang trảm yêu trừ ma ở nước Kim Phượng, thủ hộ dân chúng một phương.

Hạ Lăng Vân chính là muốn tìm hội quán, vì vậy liền gật đầu với đề nghị đối phương, dưới ánh mắt kích động kính ngưỡng của dân chúng bước vào trong thành.

Kinh thành dù sao vẫn là kinh thành, dưới chân thiên tử, cho nên thoạt nhìn vẫn phồn hoa, trên đường phố cửa hàng mọc san sát, ngựa xe như nước, ngoại trừ thỉnh thoảng có quân đội xếp hàng đi qua, rất nhiều nam tử trẻ cũng cầm vũ khí.

đi qua phố chính về phía đông, tiến vào ngõ nhỏ khá yên tĩnh, bọn họ tới hội quán tu sĩ của phái Ngũ Hành.

Phái Ngũ Hành là một trong hai phái lớn ở giới tu tiên, hội quán trông xa hoa như phủ đệ của vương công hầu tước. Bên ngoài có bốn tu sĩ tam phẩm thủ vệ, trông chừng người bình thường tới đây cầu cứu. Thời đại hỗn loạn, nhân thủ không đủ, tu sĩ không thể tiếp nhận cứu trợ những việc bình thường.

Thấy đệ tử bổn phái dẫn tu sĩ bên ngoài đến, bốn gã tu sĩ tam phẩm đồng loạt thi lễ.

Hạ Lăng Vân dẫn đầu đoànngười đi vào chính sảnh hội quán, tu sĩ trong hội quán lập tức bẩm báo: “Trưởng lão Hạ Tiên Quân cùng phu nhân giá lâm, đệ tử hỏa vân cung Lâm tiên nhân cùng phu nhân giá lâm.” Hạ phu nhân bây giờ cũng rất nổi danh, chỉ là muội tử muội phu của người trước mắt chưa có tiếng tăm gì, nhưng tu vi của bọn họ cũng thâm hậu, nói không chừng cũng là Tiên Quân.

Lăng Vân Tiên Quân và phu nhân cùng tới, thật sự đáng mừng. một đôi... phu thê trẻ khác, chúng tu sĩ ở đây không thể cảm nhận được tu vi bọn họ, vì vậy vài tu sĩ lục phẩm chân quân lập tức trao đổi ánh mắt và nhận định, hai vị này chắc cũng có thực lực Tiên Quân.

Chúng tu sĩ nhiệt tình hoan nghênh Hạ Lăng Vân, nghênh đón, mời trà, sau đó bắt đầu hàn huyên.

Hạ Lăng Vân lấy bản vẽ pháp trận tà ác kia đặt ra, nói qua tình hình một lần và yêu cầu bọn họ liên hệ với chưởng môn của mình, sai tu sĩ giai “Tiên” đi tìm hiểu những địa phương hoang vắng, nơi rừng sâu không ai lui tới.

“Hạ Tiên Quân, hai ngày trước bên hội quán ở nước Tây Lăng cũng truyền tin tức, biết rõ sự tồn tại của pháp trận này, vãn bối đang tìm cách thông tri tới chưởng môn các phái và các vị Tiên Quân.” Lục phẩm chân quân chấp chưởng hội quán chắp tay nói. Trán hắn có vài nếp nhăn, dáng vẻ thoạt nhìn bốn năm mươi tuổi.

“Ồ, tu sĩ nước Tây Lăng phát hiện ra vấn đề này rồi à?” Hạ Lăng Vân kinh ngạc nói. Nếu không phải Lệ Nhi nhắc nhở và có sách pháp trận bọn họ cũng sẽ không tìm ra được.

“Là nữ Tiên Quân tên Lệ Quân Hoa thông tri cho hội quán nước Tây Lăng, sau đó qua nghiệm chứng, mới truyền tới nước Kim Phượng.” Quán trưởng phái Ngũ Hành nói. Đây cũng là vị Tiên Quân mới xuất hiện, là nữ Tiên Quân.

Nữ Tiên Quân, Lệ Quân Hoa?

Tuyết Hoa khẽ giật mình, tu vi Lệ Quân Hoa tăng tiến thần tốc, chưa đầy 60 năm từ nữ hài tử trở thành thất phẩm Tiên Quân, không hổ là con gái ruột của kẻ sáng thế.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.