Hệ Thống Tu Chân Siêu Việt

Chương 5: Chương 5: Làm Bạn Gái Ta




Sau 10 phút hai người đã đến nhà của Chu Giai. Căn nhà không lớn, nhưng vẫn có đủ phòng cho một người ở.

“ Cậu đi lên giường trước đợi tôi tắm rửa một lát.”Chu Giai xấu hổ nói nhỏ với Hàn Mặc.Hàn Mặc cười cười nằm lên giường.

“ Tiểu Linh, Tẩy Tủy Đan cần bao nhiêu điểm nhiệm vụ vậy.” Hàn Mặc hỏi.

“100 điểm nhiệm vụ thưa chủ nhân.” Tiểu Linh trả lời.

“Nhiều vậy sao, cần phải làm nhiệm vụ thêm rồi“. Hàn Mặc nghĩ.

Sau 10 phút Chu Giai đi ra trên người còn cuốn một cái khăn tắm. Hàn Mặc nhìn thân hình của cô mài nuốt nước bọt ừng ực.

Lúc thấu thị nhìn qua loa không để ý giờ nhìn kỹ mới thấy cực kì mê người. Cặp ngực to tròn, vòng eo thon, cặp mông căng, làn da trắng trẻo phối hợp với sự xấu hổ của cô bây giờ nhìn cực kì đẹp nhìn chỉ muốn cắn cho một ngụm. Nhìn thấy vẻ mặt ngẩn ngơ của Hàn Mặc Chu Giai càng thấy xấu hổ thêm.

Cô đến bên giường quỳ xuống Hải Mặc thấy thế định hỏi cô làm gì thì thấy cô bắt đầu cởi quần của mình thì ra Hàn Mặc hiểu cô định làm gì nên ngồi im.

Cởi xong Chu Giai nhìn thấy cái của Hàn Mặc đang dựng thẳng lên cô cúi đầu xuống bắt đầu làm. Cô gái này rất biết cách làm, Hàn Mặc cảm thấy rất sảng khoái.

Sau 15 phút Hàn Mặc rên nhẹ lên một tiếng, một dòng nước trắng chảy vào trong miệng cô gái. Hàn Mặc nhấc Chu Giai gái lên giường lột khăn tắm ra nói: “ Tôi bắt đầu đây.”

“Ân“. Chu Giai nhắm mắt lại gật gật đầu. Hàn Mặc đưa từ từ cái của mình vào trong, cô cái rên “ ư ư “ nhẹ lên một tiếng.

Hàn Mặc bắt đầu đung đưa theo nhịp, rất nhanh trong phòng truyền đến tiếng thở dốc, tiếng rên “ a a ư ư.”

Sáng ngày hôm sau tỉnh dậy, Hàn Mặc dậy đi ra khỏi giường. Thấy có tiếng động trong bếp Hàn Mặc đoán chắc là Chu Giai ở bên trong.

Chu Giai đi ra thấy Hàn Mặc cô đỏ mặt nói:“ Cậu đi đánh răng đi xong ra ăn sáng có cái bàn chải mới tôi để ở trong đấy”

“ Ừm “. Hàn Mặc cười cười trả lời rồi đi vào. Ngẫm lại hôm qua đúng là đau đầu thật không ngờ đây lại là lần đầu tiên của cô ấy, chắc cô ấy khó khăn quá nên hôm qua mới đồng ý mình. Lấy lần đầu tiên của người ta đành phải chịu trách nhiệm vậy.

Sau 5 phút Hàn Mặc đi ra vào phòng bếp, Chu Giai thấy Hàn Mặc đi vào gọi:“ Cậu ngồi xuống ăn đi.”Hàn Mặc ngồi xuống cầm đũa bắt đầu ăn. Hai người không nói gì, bầu không khí có chút trầm mặc.

“ Chu Giai cô làm bạn gái tôi được không?“. Hàn Mặc phá vỡ trần mặc nói. Chu Giai sững sờ nhìn Hàn Mặc, một lúc sau sau cô mới lắc đầu nói:“Xin lỗi bây giờ tôi chưa muốn có bạn trai“. “ Vậy sao, tôi cũng không ép cô. Đây là số điện thoại của tôi có việc gì cứ gọi điện cho tôi là được.”Hàn Mặc để lại số điện thoại thêm 2 vạn tiền mặt rồi đi ra ngoài.

Đưa mắt nhìn bóng lưng Hàn Mặc rời đi khỏi cửa, hai hàng nước mắt chảy ra trên má cô. Cô gái gục xuống bàn khóc.

Sau khi đi ra khỏi nhà Chu Giai Hàn Mặc nhìn quần áo của mình đã cũ nên đi mua mấy bộ mới. Hàn Mặc gọi một chiếc taxi đến trung tâm mua sắm.

Trung tâm mua sắm nằm ở trung tâm thành phố cao năm tầng, mỗi tầng bán đồ cũng khác nhau. Khu bán quần áo ở tầng 3, Hàn Mặc đi vào thang máy lên tầng 3. Trong thang máy có 5-6 người nhìn thấy Hàn Mặc ăn mặc rách rưới đi vào nhao nhao tránh ra sợ Hàn Mặc làm bẩn đồ của mình. Những cái này Hàn Mặc cũng mặc kệ.

Thang máy lên đến tầng 3 Hàn Mặc bước ra đi vào khu bán quần áo. Nhìn thấy nơi này đông đúc, nhộn nhịp Hàn Mặc nghĩ: “ Đông người quá a.” Vì muốn mua nhanh nên Hàn Mặc tìm gian hàng chỗ ít người để mua.

Đi qua mấy chục dãy gian hàng chỗ nào cũng đông người.

Mãi đến cho đến gần cuối khu Hàn Mặc mới tìm được một cửa hàng không có ai vào mua chỉ thấy một người phụ nữ chừng 27-28 tuổi đang ngồi ở bên trong chắc là chủ cửa hàng này. Hàn Mặc thấy kì quái sao chỗ này lại không có ai vào mua nhỉ.

Hàn Mặc tiến vào bên trong, người phụ nữ trông thấy Hàn Mặc tiến vào hiện lên vẻ vui mừng nhưng khi nhìn thấy Hàn Mặc mang quần áo trông cũ kĩ rách rưới thì vẻ mặt vui vẻ lại hạ xuống miễn cưỡng cười hỏi:“ Em trai mua quần áo sao?”

“Ân “ Hàn Mặc trả lời. Cô gái cũng không để ý lắm dẫn Hàn Mặc đến một chỗ nói:“ Em trai chỗ này quần áo có mấy trăm đồng thôi thích bộ nào chứ chọn“.

Hàn Mặc lắc đầu cười cười quay sang chỗ khác lấy cầm lấy một bộ “ vest “ mang vào mặc thử. Người phụ nữ thấy thế vội vàng nói:“ Này bộ đó tận 9000 lận đó “. Hàn Mặc không để ý mang bộ “ vest “ vào phòng thay đồ. Sau 3 phút Hàn Mặc ra ngoài, trên người mặc theo bộ “ vest “ vừa cầm theo. Cô gái giật mình khi thấy Hàn Mặc thầm nghĩ:“ đẹp trai thật a“.

Hàn Mặc ra lấy thêm hai cái áo T-shirt, một cái quần bò đến trước mặt người phụ nữ nói:“ Thanh toán “

“ Cái gì? “

“ Ta nói thanh toán mấy bộ này a.”

“ A, được được “

“ Bộ “ vét “ 9000, thêm hai cái áo mỗi cái 3000, cái quần là 4500 tổng cộng 1vạn9 500 đồng“.

Hàn Mặc giả vờ lấy tiền từ trong túi ra đưa cho cô gái bán hàng này.

Trả tiền xong Hàn Mặc xách túi quần áo rời đi. Hàn Mặc đi ra khỏi trung tâm mua sắm tìm một chỗ vắng người rồi để bộ đồ vào hệ thống.

“ Không có thẻ ngân hàng cũng bất tiện quá phải đi làm một cái mới được “. Hàn Mặc lấy túi tiền từ trong hệ thống ra cầm trên tay.

Đi ra đường lớn Hàn Mặc gọi một chiếc taxi ngồi vào trong nói:“ Đến ngân hàng gần nhất.”

……..

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.