Hệ Thống Thiên Tài Vô Song

Chương 27: Chương 27: Sự đả kích trí mạng




Nhóm: TTTV

Nguồn: TruyenYY “Nhược Nhiên nói đúng, tiền tài nhất định là Vạn Ác Chi Nguyên!”

“Vạn” cũng không phải là ‘tất cả’, nếu như không hiểu, vậy thì đi lật 《 Từ Hải 》 ra mà coi.”

“Tiếu Lạc, lúc này nhìn ngươi làm sao phản bác.”

Các nữ sinh quan hệ thân thiết cùng Hoàng Nhược Nhiên nhiệt liệt vỗ tay, biểu đạt ủng hộ với Hoàng Nhược Nhiên ỡ, thể hiện địch ý với Tiếu Lạc.

Hoàng Nhược Nhiên lẳng lặng nhìn Tiếu Lạc, trong ánh mắt tràn đầy địch ý.

Tiếu Lạc nhìn nàng, khẽ cười thành tiếng nói: “Một hạt quả táo, mặc kệ cắt như thế nào đi nữa, chung quy cũng chỉ có là một hạt táo. Hoàng Nhược Nhiên đồng học liệt kê ra rất nhiều loại ‘ác’, nhưng thực cũng chỉ là một loại, đó chính là tham tiền. Mà ‘vạn ác’ chỉ có một loại tham tiền thôi sao? Đáp án quá rõ ràng phải không.

Ngươi nói ‘vạn’ không phải là ‘tất cả’, không phải là ‘toàn bộ’, vậy ta muốn hỏi một chút, ngày hôm nay ta nói ‘ngươi tuyệt đối không thể đồng ý lập trường của ta’ có phải là nói ngươi phần lớn thời điểm không đồng ý, tình cờ có thể đồng ý đây? Đáp án đương nhiên là phủ định, vì lẽ đó chữ ‘vạn’ ở đây chính là đại diện cho ‘tất cả’.”

“Ta ngất, ccmn!”

Chu Tiểu Phi không nhịn được mắng một tiếng thô tục, bởi vì phản bác của Tiếu Lạc quá mạnh mẽ, khiến người ta dù có muốn tín nhiệm quan điểm của Hoàng Nhược Nhiên cũng không được, nếu như so sách quan điểm của Hoàng Nhược Nhiên là cuồng phong mưa rào, vậy quan điểm của Tiếu Lạc là sóng to gió lớn, toàn bộ thế giới đều rung chuyển dưới sức mạnh ngôn ngữ này.

Những người khác đều dựng lên lỗ tai, các nàng phát hiện không chỉ Hoàng Nhược Nhiên có năng lực Anh ngữ rất tốt, Tiếu Lạc cũng tương đương khá tốt, hai người có trình độ ngôn ngữ thật là nghịch thiên.

Trên mặt Tiếu Lạc vẫn duy trì một nụ cười nhẹ nhàng, tiếp tục nói: “Tiền tài không cách nào là cội nguồn của tất cả ác trên thế gian, căn cứ nghiên cứu nhân loại học, hình thái của cái ác chủ yếu chia làm tứ đại loại, mà trong đó có Tam đại loại hoàn toàn không có quan hệ tới tiền, một loại còn lại, chính là tham tiền.

Ta hiện tại không nói tham tiền, ta nói liệt kê một chút các sự kiện tội ác khác vậy, năm 1995, tại trạm xe lửa Đông Kinh phát sinh sự kiện khí độc, dẫn tới mười hai người tử vong, hơn năm ngàn người phải vào bệnh viện đa khoa trị liệu. Còn thời điểm Thập Tự Quân đông chinh, không chỉ là người trưởng thành bị hại, rất nhiều người vô tội, phụ nhân tay không tấc sắt cùng đứa nhỏ trốn ở trong giáo đường, cũng bị thiêu sống.

Loại đổ máu thương vong này chiếm số lượng nhiều nhất, người chết cũng nhiều nhất, chẳng lẽ nó không được gọi là ‘vạn ác’? Nếu như nói là ‘vạn ác’, vậy những điều này có quan hệ với tiền tài không?

Ngô Tam Quế để Thanh binh nhập quan, hắn vì Trần Viên Viên, mà không phải vì Dollar. Quãng thời gian trước trên tin tức có nói có một cuồng Đại Hán, bởi vì bạn gái hắn kết hôn với người khác, kết quả hắn liền đem bạn gái của hắn phân thây 13 đoạn, cái ác đạo này bởi vì nội tâm cừu hận của hắn, hay là bạn gái của hắn không có cho hắn lệ phí chia tay?

Các loại ví dụ trên có thể cho thấy, tiền tài không phải là nguyên nhân của tất cả tội ác, vì lẽ đó ta cho rằng, tiền tài không phải Vạn Ác Chi Nguyên, chí ít nó cũng không có liên qua gì với nhiều loại tội ác!”

Cả lớp nghe được hít vào một hơi, loại thủ pháp phản bác này thật sự là quá mạnh mẽ, đấm thẳng vào quan điểm của Hoàng Nhược Nhiên.

Trong mắt Chung Mỹ Lệ hiện lên một nét kinh hỉ, khóa của nàng bao nhiêu năm không náo nhiệt như thế này, tên Tiếu Lạc mới tới này, không chỉ đem lớp học của nàng đẩy tới cao trào xưa nay chưa từng có, càng làm cho nàng hưng phấn lên, nàng chưa từng nghĩ tới, mình tung ra một đề tài, lại có thể gợi ra một trận quyết đấu ngôn ngữ kịch liệt như vậy.

Hoàng Nhược Nhiên lúc này nói chuyện, trực diện Tiếu Lạc nghi vấn: “Ngươi nói vấn đề thứ nhất trên bản chất đều là tà, nhưng có một vấn đề, trong sự kiện ngạt hơi trong trạm tàu điện ngầm, là do một tay Shoko Asahara bày ra, hắn là người sáng lập, hắn bán một chén nước tắm giá 5 vạn Nhật nguyên, một gói mì giá 3 vạn nhật nguyên, tuy miệng hắn không nói, nhưng trong lòng hắn nghĩ cái gì, không phải là vì tiền?

Nếu như Ngô Tam Quế đúng là vì Trần Viên Viên, hắn có thể lặng lẽ nhập quan sau khi làm Vân Nam vương, Trần Viên Viên cũng tới tay, vậy tại sao hắn còn muốn quan cao lộc dày, trong lòng còn không thỏa mãn, còn muốn làm Hoàng đế? Vẫn là vì tiền.

Người Trung Quốc nói mối thù giết cha đoạt vợ, nhưng bây giờ có người có thể bán vợ vì tiền, có tiền có thể bán cha của mình, cái này có phải là cừu hận không? Tất cả đều là do tiền mà gây nên.

Ngươi mới vừa nói, ‘tuyệt đối không thể - vạn vạn bất khả’ là ‘tất cả’, vậy ngươi lầm, trong ‘tuyệt đối không thể’ chữ ‘vạn’ là một trạng từ, mà chúng ta ngày hôm nay nói ‘Vạn Ác Chi Nguyên’ chữ ‘vạn’ là một tính từ, ngươi đem trạng từ cùng tính từ ra suy luận, đây là ông nói gà bà nói vịt mà?

Balzac đã từng nói: tiền tài không chỗ nào không thể thẩm thấu, nó đã khống chế pháp luật, đã khống chế chính trị, đã khống chế kinh tế, đã khống chế đạo đức, thời điểm khi tất cảc của chúng ta bị tiền tài khống chế, chúng ta sẽ đi theo con đường nào?

Vì lẽ đó ta mới có quan điểm, kim tiền là Vạn Ác Chi Nguyên!”

Toàn bộ phòng học lần thứ hai rơi vào một mảnh tịnh mịch, miệng lưỡi sắc bén như đao kiếm, nơi này tuy không có khói thuốc súng, nhưng muốn kịch liệt hơn so với chiến trường, không thấy máu quyết không dừng.

Mỗi người, đều nín thở, bị cuộc đối kháng của Hoàng Nhược Nhiên và Tiếu Lạc làm cho chấn động thật sâu, chữ chữ châu ngọc, trực diện đối chiến cùng đối phương, trích dẫn sự kiện nước ngoài, danh ngôn của danh nhân, tri thức phải rộng lớn tới mức độ nào, làm cho các nàng trở nên động dung, bóng người của Hoàng Nhược Nhiên cùng Tiếu Lạc giờ khắc này giống như là hai toà núi lớn, đứng lặng ở trước mặt các nàng.

Tiếu Lạc cười cợt, lạnh nhạt nói: “‘vạn’ không chỉ là một danh từ, vẫn là một cái tính từ, cái gì gọi là sách lược vẹn toàn, không có sơ hở nào? Cái gì gọi là lực vạn vật hấp dẫn, vạn vật chi linh đây? Những này cái ‘vạn’ này chẳng lẽ không phài là toàn bộ, chẳng lẽ là ngoại lệ?

《Từ Hải》 xác thực rất có quyền uy, thế nhưng chỉ nhìn chữ ‘vạn’, không nhìn bốn chữ ‘Vạn Ác Chi Nguyên’ này, có phải là cắt câu lấy nghĩa, lạc đề không? Còn có, mọi người để tay lên ngực tự hỏi, người thật không có bản tính tà ác, tất cả đều là bởi vì tiền tài mà bị lôi kéo? Người bản thân tham lam, bản thân thú tính là từ đâu tới?

Nếu như kim tiền là Vạn Ác Chi Nguyên, vậy ở lúc tiền tài chưa được phát minh ra, các loại thú tính cùng tham lam nó ở đâu ra? Vì lẽ đó, đến tột cùng tham dục ác niệm của nhân loại là Vạn Ác Chi Nguyên, hay kim tiền là Vạn Ác Chi Nguyên, cái này còn cần ta nói tiếp không?”

Một phen tự thuật, trùng kích linh hồn tất cả mọi người.

Đây không thể nghi ngờ là sự đả kích trí mạng, Đúng vậy a, thời điểm tiền tài còn không có sinh ra, lẽ nào không có cái ác?

Không có cách nào giải thích, không có cách nào phản bác, hoàn toàn chính là một cái bẫy chết!

Hoàng Nhược Nhiên nhất thời nói không ra lời, coi như là nàng, vào lúc này cũng không thể phản bác luận điểm của Tiếu Lạc, nàng chỉ cắn chặt hàm răng, không cam lòng nhìn Tiếu Lạc.

Ai thua ai thắng, lúc này đã thấy hiểu rồi!

Mọi người hoàn toàn bị Tiếu Lạc thuyết phục, đặc biệt là quan điểm cuối cùng, quả thực là màng tính chất phá hủy, nghiền ép.

Nữ sinh lúc trước nói một câu châm chọc Tiếu Lạc bay giờ cũng không nói được gì, năng lực tổ chức ngôn ngữ của Tiếu Lạc, cùng với năng lực Anh ngữ đều là nhất lưu, ưu tú như thế, nếu các nàng vẫn cười nhạo nhân gia là ăn nói ba hoa, không biết mình có bao nhiêu cân lượng, hiện tại mới hoàn toàn tỉnh ngộ, nguyên lai các nàng càng là đóng nhân vật vai hề!

Không khỏi cảm thấy mặt nóng ran, cũng không dám ngẩng đầu nhìn thẳng Tiếu Lạc ánh mắt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.