Hệ Thống Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 50: Chương 50: Quân công tử (1)




- Quan nhị gia, ngươi rốt cuộc đã tới!

Tần Quân kích động kêu lên. Hắn gọi ra một tiếng này, khiến cho Yến Tam và đám hài đồng ngạc nhiên nhìn về phía Quan Vũ.

Đát Kỷ, Hạo Thiên Khuyển lại lộ ra vẻ mặt kiêng kỵ nhìn Quan Vũ. Từ trên người Quan Vũ, bọn họ cảm giác được một tia nguy hiểm.

Tên đại hán khôi ngô này cũng là cường giả Hóa Hư Cảnh!

- Thời điểm thuộc hạ tập võ từng được tổ tiên của Từ quý phi chiếu cố, đồng ý sau khi tu vi đại thành sẽ trợ giúp cho tử tôn của hắn. Thuộc hạ biết được lúc này điện hạ rơi vào trong tình cảnh nguy cấp, cố ý tới cứu viện, một đường điều tra, mới phát hiện điện hạ không ngờ lại nhớ tới Vương Đô.

Quan Vũ thổn thức không thôi. Từ quý phi chính là mẫu phi tiện nghi của Tần Quân, ba năm trước đây cũng đã chết vì bệnh.

Không thể không nói, hệ thống an bài thân phận cho Quan Vũ thực sự cẩn thận, giải thích như vậy người ngoài muốn điều tra cũng không được. Bởi vì liên lụy tới tổ tông Từ gia. Từ gia lớn như vậy đã tiêu vong, chỉ còn lại có Tần Quân.

- Công tử này rốt cuộc có thân phận gì?

- Ngươi không nghe được tên đại hán này gọi hắn là điện hạ sao?

- A? Ngươi vừa nói, ta đột nhiên cảm thấy hình như đã từng nhìn thấy vị công tử này.

- Lẽ nào hắn cũng là hoàng tử?

- Không thể nào đâu? Ngũ hoàng tử lúc trước hắn còn chưa từng để vào mắt kìa.

Các vị khách trong khách sạn Lạc Nhai lại bàn luận ầm ĩ. Lúc trước Quan Vũ vẫn chấn áp toàn bộ khách sạn, không ngờ quì một gối về phía Tần Quân, khiến cho bọn họ thật lâu cũng khó có thể phục hồi lại tinh thần.

Ánh mắt của nữ tử áo xanh càng sáng quắc nhìn Tần Quân, giống như sói nhìn thấy được dê.

Tần Quân vội vàng ra hiệu Quan Vũ đứng lên. Sau đó hắn giới thiệu với mọi người ở phía sau:

- Vị này chính là Quan Vân Trường nghĩa bạc vân thiên, Quan Vũ!

Lúc trước Tần Quân vừa nói đến chuyện Quan Vũ hâm rượu chém Hoa Hùng, khiến cho những hài đồng này đều sùng bái đối với Quan Vũ không thôi. Ngay cả Yến Mạc Bắc cũng kinh hãi nhìn Quan Vũ.

Hắn nắm giữ thương hội đã có hơn hai mươi năm, vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy được khí thế giống như của đại hán khôi ngô này. Hắn chỉ đứng ở đó bất động lại khiến cho người ta một loại cảm giác áp bách vô địch. Rất khó tưởng tượng được Quan Vũ mạnh như thế nào.

Nghĩa bạc vân thiên!

Ánh mắt Quan Vũ nhất thời sáng lên. Cái hình dung này quả thực khen đến tâm khảm của hắn đi. Trong nháy mắt thiện cảm đối với Tần Quân đã bay lên đến cực hạn.

Càng nhìn Tần Quân, hắn càng cảm thấy cực kỳ giống với ân công năm đó, khiến cho ánh mắt hắn nhìn về phía Tần Quân càng thêm hiền lành.

Cùng lúc đó, chưởng quỹ khách sạn Lạc Nhai cũng nhíu mày nhìn về phía Tần Quân, không biết đang suy nghĩ điều gì.

- Nàng gọi là Đát Kỷ, tồn tại cùng một cảnh giới với ngươi. Nó gọi là Hạo Thiên Khuyển, ngàn vạn không nên coi khinh nó.

Tần Quân giới thiệu cho Quan Vũ. Yến Mạc Bắc âm thầm rơi lệ. Ta không ngờ không bằng một con chó!

Vì sao không giới thiệu ta...

Quan Vũ vuốt râu nhìn chằm chằm vào Đát Kỷ, trong mắt thoáng hiện ra cảm giác lạnh lẽo. Rõ ràng hắn nhìn ra được Đát Kỷ không phải là Nhân tộc. Về phần Hạo Thiên Khuyển, hắn tạm thời vẫn nhìn không thấu.

Đồng thời ấn tượng trong lòng Quan Vũ đối với Tần Quân cũng có phần đổi mới. Có thể thu phục cường giả Hóa Hư Cảnh như Đát Kỷ này, Tần Quân khẳng định không phải tệ hại giống như trong lời đồn đại. Lại thêm bản thân hắn nữa, toàn bộ vương quốc Càn Nguyệt còn có ai có thể ngăn cản được bọn họ?

Nghĩ đến đây, Quan Vũ không khỏi sinh lòng hào khí.

Trước đây hắn chính là xuất thân võ tướng, lần này tuy là nhận lời hứa, nhưng trái tim rong ruổi sa trường của hắn lại không có lạnh xuống.

- Tiểu nhị, mang thức ăn lên! Lấy hết thức ăn ngon nhất trong khách sạn tới cho ta!

Tần Quân dũng mãnh kêu lên. Sắc mặt Yến Mạc Bắc lại nhăn nhó một hồi. Bởi vì Tần Quân tiêu chính là tiền của hắn.

- Ha ha, khách sạn Lạc Nhai hôm nay nghênh đón người mạnh như vậy, là vinh hạnh của khách sạn chúng ta. Hôm nay ta đại biểu khách sạn mời khách. Mời tất cả các vị khách, để bày tỏ sự hoan nghênh đối với công tử và tiền bối!

Chưởng quỹ bỗng nhiên cười nói, dẫn tới tất cả các vị khách vỗ tay tán thưởng.

Tần Quân quay đầu lại, liếc mắt nhìn chưởng quỹ, khẽ cười nói:

- Chưởng quỹ đủ hào khí. Bằng hữu này ta nhận!

Nếu như người bình thường nói như vậy, chưởng quỹ khách sạn Lạc Nhai nhất định sẽ cười to. Nhưng do hắn tới nói, lại khiến cho người ta cảm thấy rất hợp lý.

Thực lực bản thân Tần Quân lại không tầm thường. Hơn nữa hắn còn thu phục được lợi người có khí thế cuồng bạo như Quan Vũ. Bất tri bất giác những vị khách ở đây đều coi hắn thành nhân vật lớn.

- Có thể trở thành bằng hữu cùng công tử, là vinh hạnh của ta. Kể từ hôm nay, công tử ở bên trong khách sạn Lạc Nhai, tất cả tiêu dùng ta tới bao hết!

Chưởng quỹ vỗ ngực cười nói, dẫn tới những người khác không ngừng có ao ước đối với Tần Quân.

Hắn chỉ là chưởng quỹ của khách sạn Lạc Nhai này, cũng không phải là chủ nhân thật sự. Cho nên hắn chỉ có thể nhận bao phần tiêu xài của Tần Quân. Nhưng đây vẫn là một khoản không nhỏ.

Ngay cả Yến Mạc Bắc cũng không khỏi kinh ngạc nhìn về phía Tần Quân. Thương hội Yến Bắc ở Vương Đô truyền thừa gần trăm năm. Hắn lại biết khách sạn Lạc Nhai có lai lịch không nhỏ. Không nghĩ tới Tần Quân có thể thu được sự tôn trọng của khách sạn Lạc Nhai.

Chỉ có điều, khi lại nhìn về phía Quan Vũ, chấn động trong lòng hắn lại giảm bớt.

Tên đại hán này có hình tượng và khí thế khiến người ta bị trùng kích thật sự quá lớn!

Thức ăn rất nhanh được đưa lên bàn. Tần Quân và Quan Vũ càng nói càng hòa hợp. Tần Quân biết được tính cách của Quan Vũ, vì vậy chuyên môn nói một ít sự tích Triệu Tử Long một mình cưỡi ngựa cứu chủ, Nhạc Phi tận trung báo quốc. Quan Vũ nghe được nhiệt huyết sôi trào, hận không thể lập tức làm ra một hồi sự nghiệp.

- Thiếu niên này quả thật không tầm thường.

Nữ tử áo xanh ở cách đó không xa tán thưởng nói. Thị nữ bên cạnh cũng lộ ra vẻ mặt mê trai nhìn về phía Tần Quân.

Bình thường, bộ da của Tần Quân vốn cũng được. Hơn nữa hắn lại kể về một ít sự tích anh hùng, khiến cho hình tượng của hắn không khỏi trở nên cao lớn. Ngay cả những vị khách khác cũng không tránh được, cảm thấy kính phục.

Tuổi còn trẻ đã biết rõ nhiều sự tích anh hùng như vậy.

Vì tăng thêm hiệu quả, Tần Quân vẫn cố ý thần hóa thực lực của đám người Triệu Tử Long, Nhạc Phi. Ví dụ như Triệu Tử Long thâm nhập năm trăm vạn hùng binh, giết được bảy tiến bảy lùi, người lại hoàn toàn không sao cả.

&

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.