Hệ Thống Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 1003: Chương 1003: Nhan Đế thật yếu




Tần Quân nhẹ nhàng tránh thoát âm tướng Đại La Kim Tiên cảnh đánh lén, Long Đế, Vương Tiễn, Mông Điềm chạy tới nơi.

Keng!

Mông Điềm huơ đao đánh bay âm tướng. Long Đế và Vương Tiễn như hai đạn pháo đáp xuống hai bên Tần Quân.

Vương Tiễn trầm giọng quát:

- Bệ hạ đi ra làm gì!?

Lúc này đi ra có khác gì thêm phiền?

Tần Quân cười nói:

- Tất nhiên vì trẫm muốn giết địch!

Tần Quân bỗng phun ra Tam Muội Chân Hỏa, lửa cháy hừng hực đốt mấy trăm âm binh đằng trước hồn phi phách tán.

Tam Muội Chân Hỏa khủng bố làm Long Đế, Vương Tiễn hết hồn, khiến bọn họ lạnh sống lưng.

Tam Muội Chân Hỏa vốn có thể vượt cấp giết địch, huống chi giờ phút này lực lượng của Tần Quân đến Thái Ất cảnh. Long Đế, Vương Tiễn không hết hồn mới lạ.

Tần Quân nhún người nhảy qua đỉnh đầu Long Đế, Vương Tiễn, lao hướng âm binh dày đặc hơn. Thật ra Tần Quân đi đến đâu thì đám âm binh sẽ không tiếc bản thân nhào lên.

Vương Tiễn cười khổ nói:

- Chúng ta đã đánh giá thấp bệ hạ.

Long Đế gật đầu, gã nhớ lại cảnh vạn năm trước. Khi đó Tần Quân đại chiến Thanh Hồ Vương, cao cao tại thượng như Chiến Thần, gần đây ở chung một thời gian khiến Long Đế hình thành tư duy bảo vệ Tần Quân, đã quên hắn từng lợi hại cỡ nào.

Đại Đạo Sinh Thiên Luân lượn vòng quanh Tần Quân hình thành phòng ngự có tính công kích, làm âm binh không dám đến gần.

- A a a!!!

Tần Quân bay tới trước, Tam Muội Chân Hỏa tung hoành, không âm binh, âm tướng dám ngay mặt đối kháng.

Long Đế, Vương Tiễn, Mông Điềm theo sau. Tuy Tần Quân biểu hiện ra sức chiến đấu khiến bọn họ kinh ngạc nhưng trên chiến trường to lớn như vậy bọn họ không dám lơ là.

Đinh đinh đinh đinh đinh!

Phạm vi trăm dặm toàn là bóng binh sĩ đánh nhau. Có binh sĩ đã cụt tay đứt chân, người đẫm máu, nhưng không sợ chút nào vẫn gầm rống chiến đấu.

Một binh sĩ giơ cao trường kiếm rống to:

- Nhan Vương Điện tất thắng!

Binh sĩ định chém kiếm xuống thì ba âm binh như hồn ma lao đến, kiếm đao đâm vào người binh sĩ, máu phun ra.

Mắt Lưu Trầm Hương đỏ ngầu nhìn, chém nhát búa, phủ khí giao thác tung hoành cắt nát ba âm binh.

Nhưng binh sĩ kia đã mất sự sống, mãi đến chết gã cũng không nhắm mắt lại, trong mắt tràn đầy bất khuất.

Đại chiến hai giới Âm Dương ngưng tụ chiến ý của các binh sĩ Nhan Vương Điện lại.

Thua trận chiến này thì Nhan Vương Điện không còn tồn tại, đại chiến hai giới Âm Dương lần đầu tiên cũng tính là dương gian thua.

Ôm đấu chí không thể bị đời sau cười vạn năm, mấy trăm vạn binh sĩ Nhan Vương Điện dốc hết lực lượng trên trăm phần trăm tác chiến.

Đặc biệt Tần Quân tham gia chiến trường khiến đấu chí tăng vọt.

Đám binh sĩ Nhan Vương Điện gầm rống cổ vũ nhau:

- Bệ hạ còn tự mình tham chiến, chúng ta không thể thua!

- Cho dù chết cũng phải kéo mấy âm binh làm đệm lưng!

- Trận chiến hôm nay vì danh tiếng Nhan Vương Điện, chúng ta không thể hèn!

- Đi theo Nhan Đế, giết hết chó Cửu U!

- Mợ nó, không ngờ có ngày chết trên chiến trường!

Tam Muội Chân Hỏa của Tần Quân thanh thế to lớn không thua gì Hạn Bạt, Dương Nhâm, rất bắt mắt trên chiến trường.

Trước khi xuất chinh Cửu U Âm Đế đã thông báo cho tất cả âm binh xem mặt Tần Quân, hễ thấy hắn liền xử quyết, không được nương tay!

Trung tâm toàn chiến trường bắt đầu tụ tập hướng Tần Quân.

Âm binh đầy trời như khói đen ập đến, Tần Quân nhìn mà thầm hoảng.

Tần Quân thầm cảm thán:

- Trận thế này đổi lại người khác chắc đã sợ đứng tim.

Mỗi hướng đều có âm binh ập đến, không thấy khung trời, không thấy Hư Không Lang Ma cao lớn.

Mấy trăm âm binh ồ ạt vọt tới, bên đám người Dương Thiền, Dương Nhâm, Lý Tư giảm bớt nhiều áp lực.

Hạn Bạt vung tay phải lên, Từ Trọng Sinh như dã thú nửa sát đất chạy nhanh như điên, binh khí xương trắng quay quanh người gã cắt nát âm binh dọc đường đi, cực kỳ cuồng bạo.

Như Lai ác chiến với Cửu U Âm Đế chú ý thấy đại quân Cửu U đang điên cuồng ùa hướng Tần Quân, thầm la không ổn. Nhưng Cửu U Âm Đế quá khó chơi, mấy trăm cửu u long khí tỏa định các hướng làm Như Lai không thoát ra được.

Tần Quân cười to bảo:

- Chiến thuật biển người?

Tần Quân nhổ một cọng tóc xuống, dùng pháp lực nghiền nát rồi thổi một hơi, chớp mắt ngàn Tần Quân xuất hiện, đều là áo trắng bay bay.

Có thần thông gian lận Đại Chu Thiên Chưởng,Tần Quân không cần lo cạn kiệt pháp lực.

Trên chiến trường tối tăm, một ngàn Tần Quân mặc áo trắng rất bắt mắt. Tần Quân bay qua, đám phân thân theo sát.

- A!

Tần Quân xung phong đằng trước nhất há mồm phun ra Tam Muội Chân Hỏa cuồn cuộn cuốn sạch thiên địa, muốn đốt trăm vạn âm binh. Nhưng đám âm binh phản ứng khá nhanh, mau chóng trốn thoát, chỉ còn một trăm âm binh gặp họa.

Rất nhanh Tần Quân và các phân thân bị trăm vạn âm binh nhấn chìm.

Cách mấy chục dặm, Nhiên Đăng bước chậm đi tới như rảnh rỗi tản bộ. Nhiên Đăng như không thấy đánh nhau dọc đường lão đi, âm binh nào tới gần sẽ bị đánh hồn phi phách tán.

Nhiên Đăng lắc đầu lẩm bẩm, rõ ràng không để Tần Quân vào mắt:

- Đó là Nhan Đế sao? Yếu quá.

Nhan Đế oai phong một cõi thì ra chỉ là nhãi nhép Thái Ất cảnh.

Mặt Nhiên Đăng đầy trào phúng, thầm nghĩ hay là thu Nhan Vương Điện cho rồi.

Ý nghĩ mới xuất hiện đã nhanh chóng cắm rễ nẩy mầm biến lớn.

Nhiên Đăng đảo tròng mắt nhanh chóng quyết định:

- Ừ, giúp Nhan Vương Điện đánh lui đại quân Cửu U rồi cướp Nhan Vương Điện.

Nhiên Đăng vốn đến để nhặt của rơi, sao không trực tiếp nhặt một thế lực lớn luôn?

Một âm tướng bỗng xông lên:

- Lão đạo sĩ, ăn một kiếm của ta đây!

Trên chiến trường rất dễ phân biệt địch ta, một phe là vật sống, một phe là hồn thể. Nên khi thấy Nhiên Đăng thì âm tướng tấn công không chút do dự.

Lúc trước nhiều âm binh đến gần lão đều bị hồn phi phách tán tức là lão đạo sĩ này không đơn giản.

Làm âm tướng đương nhiên phải nhổ bỏ khúc xương cứng này.

Âm tướng này vóc dáng vạm vỡ, mặc giáp nặng màu đen, gã nhảy lên giơ cao kiếm to qua đầu muốn chém Nhiên Đăng thành hai khúc.

Nhiên Đăng lật tay phải, một cây thước đen hiện ra, lão tùy tay vung. Âm tướng khôi ngô cảm giác sóng gió kinh khủng ập vào mặt, còn chưa kịp phản ứng hồn thể đã bị đánh tan.

Thước đen chỉ hướng tận cùng, mây lôi cách xa mấy vạn thước phá mở một khe hở tựa như trời nứt.

Tùy tay vung thước mà uy lực khủng bố như thế?

Đám âm binh, binh sĩ Nhan Vương Điện hết hồn vội rời xa Nhiên Đăng.

Nhiên Đăng thờ ơ, tiếp tục tiến lên trước, cách Tần Quân chỉ còn hơn mười dặm, cách Như Lai và Cửu U Âm Đế mấy chục dặm.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.