Hệ Thống Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 41: Chương 41: Huyết Đao Vệ




- Hạo Thiên Khuyển nguyện ý cõng công tử, tại sao lại bắt ta cõng? Chẳng lẽ công tử muốn sờ ngực ta?

Đát Kỷ mắt trợn trắng nói.

Hạo Thiên Khuyển bộ dạng chó Nhật cười nói:

- Đúng vậy. Để cho ta cõng công tử cũng tốt. Bao nhiêu người muốn cưỡi yêu vương cũng chỉ có thể suy nghĩ một chút thôi.

Tần Quân bĩu môi. Xem ra lý tưởng đánh chiếm Đát Kỷ còn đang ở trên con đường cách mạng, vẫn cần phải tiếp tục cố gắng.

Sau đó hắn thu hồi biểu tình vui cười, bắt đầu tự suy nghĩ một chút xem sau khi mình tiến vào Vương Đô nên hành động như thế nào.

Hôm nay bản thân hắn đang mang tội. Hắn muốn gặp phụ hoàng tiện nghi của hắn cũng không có dễ dàng như vậy. Nếu như xông vào sợ rằng sẽ khiến cho hoàng thượng càng tức giận hơn. Đến lúc đó cho dù lấy ra cái đầu của Hạ Hầu Ân cũng chỉ vô dụng

Tần Quân cũng cân nhắc qua chuyện mượn Đát Kỷ và Hạo Thiên Khuyển trực tiếp soán vị. Chỉ là hắn hiện tại đối với chuyện quản lý quốc gia, lại có lòng mà không có sức. Hoàng thượng không có khả năng muốn làm gì là có thể làm được. Cho dù hắn uỷ quyền cho đại thần, nhưng lại lo lắng về bọn họ.

Thời cơ còn chưa tới. Hơn nữa oán hận của tiền thân đối với Tần Dự đã sâu tận xương tủy. Tần Quân phải đi từng bước một khiến cho Tần Dự tuyệt vọng, để trả ân cho tiền thân. Ai bảo hắn chiếm thân thể này.

Đương nhiên, nếu như Tần Quân sớm triệu hồi ra một ít đại thần có thể trị thế, chuyện làm hoàng đế tự nhiên sẽ sớm thực hiện được.

- Công tử, phía trước đang phát sinh một trận chiến đấu.

Đát Kỷ bỗng nhiên nhắc nhở, kéo suy nghĩ của Tần Quân quay trở về hiện thực.

Chiến đấu?

Tần Quân không khỏi nghi ngờ. Vương Đô gần đây cũng có người dám lỗ mãng như vậy sao?

Nghĩ tới đây, hắn vung tay áo nói:

- Chúng ta đi xem.

Năng lực cảm nhận của Đát Kỷ vượt xa Tần Quân. Tần Quân tối đa chỉ có thể nhận thấy được tình hình bên trong phạm vi ngàn mét. Hơn nữa rừng cây xung quanh, phạm vi tầm nhìn bị ngăn cản, rất khó phát hiện được tình hình Đát Kỷ nói tới.

Đại khái đi qua hai ba dặm đường, Tần Quân mới đến được phía trước như Đát Kỷ đã nói.

Chiếu vào tầm mắt hắn là một mảnh rừng trúc. Trong rừng đang có một đám tu sĩ mặc cẩm phục màu đỏ. Bọn họ đều đeo khăn đỏ, rõ ràng thân phận không đơn giản. Mỗi người chí ít đều nắm giữ tu vi Luyện Khí Cảnh tầng năm. Có thể so sánh với cấm vệ của hoàng cung.

Trong rừng trúc đầy thi thể nằm rải rác. Nam nữ già trẻ đều có. Trên mặt đất máu tươi còn chưa khô. Trong không khí tràn ngập mùi máu tươi khiến người ta muốn nôn ọe.

- Những người này rốt cuộc là thế lực phương nào...

Tần Quân thì thào tự nói. Trong trí nhớ của đời trước cũng không có cẩm phục màu đỏ. Quan trọng nhất chính là bọn họ đều cầm theo loan đao, trên người phát ra khí sát phạt khiến người ta hãi hùng khiếp vía.

Lúc này, còn có mười bốn người đang miễn cưỡng chống đỡ. Hoặc nói là bốn gã nam tử trưởng thành che chở cho mười hài đồng. Trên người bốn người bọn họ có thương thế với mức độ khác nhau. Trên mặt những hài đồng kia viết đầy vẻ hoảng sợ, chọc cho người ta dâng lên lòng thương xót.

- Yến gia các ngươi đắc tội người các ngươi không đắc tội nổi!

Một nam tử cường tráng dẫn đầu trầm giọng nói. Cẩm phục màu đỏ của hắn khác với những người khác. Phía sau in hai thanh loan đao.

Đoàn người cũng không chú ý tới sự xuất hiện của Tần Quân, Đát Kỷ cùng với Hạo Thiên Khuyển. Bọn họ mượn đống đất ẩn nấp. Đồng thời Đát Kỷ cũng ngăn cản khí tức của Tần Quân, khiến cho những tu sĩ Luyện Khí Cảnh không hề phát hiện ra.

- Huyết Đao Vệ... số lượng thực sự rất lớn...

Trong bốn gã nam tử bị bao vây chặt chẽ, một người trung niên trên mặt có râu quai hàm cầm theo thanh trường thương cay đắng cười nói. Trong ngực hắn có một chỗ lỗ máu nhìn thấy mà giật mình. Hiển nhiên hiện tại hắn đã là nỏ mạnh hết đà.

Ba gã nam tử khác mặc bình thường, nhưng rõ ràng là thủ hạ của người trung niên râu quai hàm kia.

Tần Quân cẩn thận quan sát, phát hiện trang phục của những hài đồng kia cũng không giống như tiểu hài bình dân. xem ra chắc là nhà phú giáp nào đó ở bên trong Vương Đô.

Chỉ có điều Huyết Đao Vệ là tổ chức gì?

- Chém tận giết tuyệt!

Nam tử cường tráng thân là đầu mục Huyết Đao Vệ vung đao quát lớn. Hai mươi bốn tên Huyết Đao Vệ xung quanh trực tiếp đánh về phía bốn gã nam tử và mười hài đồng.

Tần Quân nhất thời nhíu mày, trực tiếp lấy ra Desert Eagle nổ súng. Tiếng súng khiến các Huyết Đao Vệ cả kinh đều ngừng lại. Bọn họ đồng loạt nhìn về phía Tần Quân.

Vừa nhìn thấy hắn, nam tử cường tráng dẫn đầu đám Huyết Đao Vệ không khỏi nhíu mày quát:

- Huyết Đao Vệ hành sự, những người không có nhiệm vụ đừng để ý chuyện vớ vẩn!

Tần Quân vui vẻ, liền trực tiếp dẫn theo Đát Kỷ và Hạo Thiên Khuyển đi ra ngoài.

Thật ra hắn cũng không muốn xen vào việc của người khác. Nhưng người bị hại là một đám hài đồng. Hắn không có cách nào ngồi xem không quan tâm.

Nếu như hắn không có năng lực, có lẽ sẽ buông tha trong lòng tiêu chuẩn đạo đức, nhưng hiện tại hắn có năng lực, vì sao không quan tâm?

Kiếp trước ở địa cầu có quá nhiều ràng buộc. Hiện tại sống lại một đời, hắn sẽ sống thật hào hiệp!

Gặp chuyện bất bình, chỉ cần không quen nhìn, nên rút đao lại rút đao!

- Ta không quan tâm các ngươi có ân oán gì, thả đám tiểu hài tử này ra!

Tần Quân quát lạnh. Trong khi nói chuyện, hắn liền trực tiếp đi về phía Huyết Đao Vệ. Khoảng cách hai bên vốn cũng không vượt quá ba mươi thước. Rất nhanh hắn lại đi tới trước mặt nam tử cường tráng. Đát Kỷ và Hạo Thiên Khuyển theo sát phía sau.

Nhìn trang phục toàn thân của Tần Quân và tùy tùng, chân mày đầu mục Huyết Đao Vệ nhíu lại càng sâu hơn. Kinh nghiệm của hắn nói cho hắn biết, Tần Quân rõ ràng rất có lai lịch. Quan trọng nhất chính là hắn không ngờ nhìn không thấu được tu vi của Tần Quân và Đát Kỷ.

Về phần Hạo Thiên Khuyển, lại một lần nữa bị người ta không thấy tới.

- Không được!

Đầu mục Huyết Đao Vệ phản bác. Tuy rằng đoán không ra lai lịch của Tần Quân, nhưng Tần Quân thật sự quá trẻ tuổi. Hắn mới không tin Tần Quân là đối thủ của cao thủ Luyện Khí Cảnh tầng chín đỉnh phong như hắn.

- Dưới chân thiên tử, các ngươi dám cả gan diệt tộc người ta. Xem ra trong mắt các ngươi đã không còn vương pháp!

Tần Quân có chút nổi giận. Lão tử diệt Trình gia đều không dám làm tuyệt đường như thế. Các ngươi ngay cả tiểu hài tử cũng không buông tha!

Hơn nữa trong những thi thể xung quanh cũng không thiếu lão nhân và nữ nhân. Điều này khiến cho ấn tượng của Tần Quân đối với Huyết Đao Vệ càng tệ hơn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.