Hệ Thống Thần Thoại Đế Hoàng

Chương 81: Chương 81: Hắc Dạ Các




Ánh mắt Tần Dự nhất thời sáng lên, cảm thán nói:

- Đúng vậy, ta thế nào lại quên mất chuyện này. Vũ hội Nam Trác Tiềm Long chính là do hoàng triều Nam Trác tổ chức. Có người nói 100 người đứng đầu có thể bái nhập bảy đại tông môn của hoàng triều.

Hoàng triều Nam Trác!

Trên mặt Huyết Đao Vương lộ ra một tia hướng tới. Hoàng triều lại là tồn tại vượt lên trên vương quốc. Mặc dù vương quốc Càn Nguyệt liên thủ với vương quốc Thương Lam căn bản cũng không phải là đối thủ của hoàng triều Nam Trác.

Có người nói biên giới hoàng triều lớn đến mức khó có thể tưởng tượng được. Vương quốc Càn Nguyệt giống như một châu phủ bên trong hoàng triều mà thôi.

- Chỉ có điều Tần Quân súc sinh kia tu vi bây giờ mạnh hơn ta. Cũng không biết hắn ăn linh đan diệu dược gì.

Tần Dự cắn răng nói. Nhớ tới cảnh tượng lúc trước bị Tần Quân xiết cổ, hắn lại tức giận, ở trên giường run rẩy.

- Không cần lo lắng. Trong một tháng Quan Vũ khẳng định sẽ bị điều đến Ngọc Quan Thành. Ở trước thời điểm vũ hội Nam Trác Tiềm Long diễn ra, khẳng định có cơ hội giết chết tam hoàng tử.

Ám Kiêu khẽ cười nói. Hắn đội mũ, làm cho không người nào có thể thấy rõ biểu tình của hắn lúc này.

- Được rồi, ngươi có thể lui xuống.

Mặt Tần Dự không chút thay đổi nói. Ám Kiêu không nói thêm gì nữa, cung kính ôm quyền, sau đó liền xoay người rời đi, thân giống như mị ảnh, mang theo tàn ảnh, trong chớp mắt liền đi ra khỏi cửa phòng.

Đợi đến khi khí tức của Ám Kiêu biến mất, Huyết Đao Vương mới không nhịn được hỏi:

- Điện hạ, tổ chức sát thủ của Ám Kiêu người này thuộc về thế lực quốc gia của hắn, chúng ta thật sự có thể tín nhiệm hắn được sao?

Tác dụng của bản thân tổ chức Huyết Đao chính là ám sát. Hiện tại lại có thêm Ám Kiêu, hắn tất nhiên khó chịu.

Trên gương mặt tái nhợt của Tần Dự thoáng lộ ra một nụ cười có vẻ thần bí khó lường:

- Ngươi không hiểu, Ám Kiêu đến từ Hắc Dạ Các. Hắc Dạ Các không thuộc về bất kỳ một vương quốc nào khác. Bọn họ không trung thành. Chỉ cần cho đủ linh thạch, bọn họ sẽ hạ thủ. Không quan tâm đối phương mạnh tới mức nào!

- Chỉ dựa vào tổ chức Huyết Đao của ngươi, rất nhiều chuyện vẫn không có cách nào hoàn thành được.

Đối mặt với lời nói thẳng của Tần Dự, trong lòng Huyết Đao Vương cảm thấy không phục, nhưng phần nhiều hơn chính là bất đắc dĩ. Tổ chức Huyết Đao mới đứng được chưa đầy hai năm. Người mạnh nhất chính là hắn, Trúc Cơ Cảnh tầng tám. Rất nhiều kẻ địch của Tần Dự đều dựa vào hắn đi giải quyết. Nhưng hắn cuối cùng vẫn là Trúc Cơ Cảnh.

Trong triều một ít đại thần đều có cường giả Kim Đan Cảnh bảo vệ. Cho nên Huyết Đao Vương chỉ có thể vì Tần Dự diệt trừ một ít nhân vật bình thường.

- Được rồi. Ngươi cũng đi xuống đi. Ta muốn nghỉ ngơi.

Tần Dự không để ý tới biểu tình của Huyết Đao Vương, trực tiếp khoát tay nói. Ở trong mắt hắn, Huyết Đao Vương thậm chí toàn bộ tổ chức Huyết Đao đều là quân cờ. Tổ chức Huyết Đao là do hắn sáng lập, hắn không cần cho Huyết Đao Vương sự kính trọng.

Huyết Đao Vương liền vội vàng hành lễ, sau đó liền rời đi.

- Tần Quân... Ta có thể khiến cho ngươi thân bại danh liệt một lần, cũng có thể có lần thứ hai...

Tần Dự nằm ở trên giường thì thào tự nói. Khuôn mặt tuấn tú tái nhợt trở nên dữ tợn. Rõ ràng hắn đã hận Tần Quân thấu xương.

Mà Huyết Đao Vương ra khỏi phòng, lại quay đầu lại nhìn lên bầu trời. Trên bầu trời xanh thẳm có hai hàng cò trắng bay qua. Hắn lẩm bẩm:

- Huyết đao không phải là đao của người kia.

...

- Điện hạ, nên thức dậy thôi.

Trong lúc mơ mơ màng màng, Tần Quân nghe được một tiếng cười duyên tràn ngập tính mị hoặc. Giờ phút này hắn đang ở trong mộng trái ôm phải ấp. Tay trái ôm Đát Kỷ, tay phải ôm Du Phượng Hoàng. Ba người nằm ở trong suối nước nóng, muốn thoải mái bao nhiêu có bấy nhiêu.

- Đừng quấy rầy ta... Đát Kỷ... Hôn một cái...

Đứng ở bên giường nhẹ lắc Tần Quân, Đát Kỷ lộ ra vẻ mặt bất đắc dĩ. Người này tuyệt đối là đang nằm mờ làm chuyện xấu xa gì đó!

Lúc này nàng liền thò tay phải ra, bấm ở trên mặt Tần Quân. Tần Quân đau đến mức thoáng cái liền ngồi phắt dậy, tức giận trừng mắt quát:

- Ai quấy nhiễu...

Còn chưa nói hết lời, vừa nhìn thấy mặt Đát Kỷ không đổi sắc, Tần Quân nhất thời không nói được gì nữa.

- Khụ khụ, Đát Kỷ, có chuyện gì không?

Tần Quân giả vờ nghiêm túc hỏi.

- Ngươi mới vừa nói, ai hôn ngươi một cái?

Đát Kỷ lộ ra vẻ mặt trêu tức hỏi. Chỉ là ánh mắt của nàng có chút lạnh.

Tần Quân liền cảm thấy xấu hổ.

Ta ngất. Có thể đừng xông tới lúc ta đang ngủ hay không!

May mà ta không có thói quen ngủ trần truồng!

Hắn theo bản năng nhìn về phía Hạo Thiên Khuyển. Hắn vẫn nằm ở trên sàn nhà. Khi cảm nhận được ánh mắt của hắn, nó trực tiếp quay đầu đi, bộ dạng ta không biết ngươi.

- Ai, không giấu được. Thật ra từ lần đầu tiên ta nhìn thấy nàng...

- Mau đứng lên! Hoàng thượng phái người tới tìm ngươi!

Đát Kỷ trực tiếp cắt ngang lời Tần Quân biểu lộ. Nói xong nàng liền đứng dậy bước ra khỏi đó.

Nhìn theo bóng lưng uyển chuyển của nàng, Tần Quân khóc không ra nước mắt. Quá không nể tình, tốt xấu cũng cho ta biểu lộ hết đã!

Chán nản thì chán nản, Tần Quân vẫn nhanh chóng rời giường mặc quần áo. Hắn hiểu rõ ý định sứ giả hoàng cung đến đây. So với ở khách sạn, hắn càng muốn ở cung điện thoải mái xa xỉ hơn.

Không bao lâu, sau khi mặc vào y phục toàn thân trắng như tuyết, Tần Quân liền dẫn theo Hạo Thiên Khuyển đi ra khỏi cửa phòng. Khi đi tới hành lang hắn liền nhìn thấy được tổng quản hoàng cung Trầm Duyên đang ngồi ở giữa tầng một. Bên cạnh có hai hàng cấm vệ đang chờ. Các vị khách còn lại đều là đứng ở trong góc, nhỏ giọng bàn luận.

Quan Vũ cùng Trầm Duyên ngồi chung một bàn. Không biết hai ngườ đang trò chuyện cái gì, tiếng cười không ngừng vang lên.

- Vị đại thái giám này không ngờ có thể chọc cho nhị gia cười.

Trong lòng Tần Quân tặc lưỡi lấy làm kỳ. Hắn lập tức liền đi xuống.

Nhìn thấy được Tần Quân xuất hiện, Trầm Duyên liền vội vàng đứng lên cười nói:

- Tam điện hạ, cuối cùng cũng đợi được ngài.

- Không có cách nào, đêm qua làm lụng quá vất vả.

Tần Quân ha ha cười nói. Vừa nói, hắn vừa hướng về phía Đát Kỷ đang ngồi một mình ở bên cạnh, nháy mắt ra hiệu.

Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, mọi người xung quanh bừng tỉnh. Ngay cả Trầm Duyên trên mặt cũng lộ ra vẻ tươi cười tràn ngập thâm ý, bộ dạng ta hiểu được.

Khóe miệng Đát Kỷ giật giật một cái, cố nén kích động muốn một tát đánh bay Tần Quân. Nàng nghiêng đầu sang chỗ khác, không muốn xem gương mặt tươi cười đòi đánh của hắn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.