Hãy Giữ Trái Tim Anh Thật Cẩn Thận Em Nhé

Chương 88: Chương 88: Kỉ niệm của cô và anh (1)




-Ui da

-Xin lỗi! Tôi không cố ý đâu

-Gia Hân! Em đâu rồi để tôi tìm được tôi sẽ phạt em

-Tôi đang bị thầy quản sinh bắt, anh làm ơn giúp tôi với

-Giúp cô tôi sẽ được gì?

-Anh muốn gì cũng được

-Được thôi

-Em kia có thấy em học sinh nào chạy qua đây không

-Không

-Còn em này...

-Người yêu tôi. Thầy quản sao?

...............

-Cảm ơn anh nhiều

-Không cần phải cảm ơn. Vừa nãy cô nói tôi giúp cô thì tôi muốn thứ gì cũng được...

-Đúng là cái miệng hại cái thân mà

-Anh cười gì chứ? Bộ vui lắm sao? Muốn gì thì nói lẹ đi tôi còn vào lớp

-Làm osin cho tui 1 năm

-What?_Làm osin 1 năm sao?Thế là mình phải làm nô lệ khổ sai rồi, ôi số phận đau thương của mình...Để tôi vào chào bạn bè trước khi đi

-Đừng hòng thoát! Hợp đồng đây

-Gì chứ? Còn chuẩn bị hợp đồng từ trước luôn sao?

-Đứng đó làm gì? Còn không mau kí đi rồi còn vào lớp

...............................

-Mày định dùng bàn tay dơ bẩn đó để đưa cơm cho Thiên Long sao? Thật ngứa mắt

-Đánh nó cho

- Đánh chết nó luôn đi!

-Dừng lại!

-Thiên Long...Anh làm gì ở đây vậy

-Câu đó tôi phải hỏi cô mới đúng. Cô đang làm gì người của tôi

-Nó không biết điều. Em chỉ là đang dạy dỗ lại nó...

-Bốp!

-Người của tôi mà cô cũng dám đánh, có phải cô chán sống rồi không? Đừng để có lần sau nếu không tôi không đảm bảo tập đoàn Nguyệt Lam còn đứng thứ 10 châu Á đâu

.........

-Cảm ơn

-Nặng như heo!

-What? Anh nói gì tôi nặng 52 kg thôi mà nói tôi nặng như heo

..............................

-Đọc sđt của cô đi

-Hả?_Gia Hân

-Có chuyện gì tôi sẽ liên lạc với cô

-Ukm...Tôi thật sự...thật sự không nhớ số của mình

-Cô đùa tôi chắc ngay cả số mìh mà cũng không nhớ

-Tôi...Tôi nói thật mà

-Đây là số của tôi, cô lưu vào đi

-Được rồi hôm nay tôi sẽ kiểm tra kiến thức của cô?

-Anh đùa sao? Hôm qua tôi mới đi leo núi tới tối mới về được thời gian đâu mà đọc mấy quyển sách anh đưa

-Tôi không quan tâm, tôi đã nói thì sẽ làm và giờ là lúc thực hiện điều đó

-Anh thật quá đáng!

-Ngồi xuống hay là đứng như vậy?

-Anh...

..................................

-Tôi đã nói là không có thời gian để đọc mà

-Thôi được tôi sẽ không kiểm tra nữa

-Thật sao?Nói vậy ngay từ đầu có phải đỡ mệt hơn không

-Nhưng cô phải đứng trong top 10 toàn trường

-What?

-Tôi sao có thể làm được

-Sao lại không tôi sẽ kèm cô học

-Chính vì anh kèm nên càng không thể

-Sao lại không thể tôi đứng nhất toàn trường sao không kèm cô học được

-Sao? Anh đứng nhất trường á

-Cô làm gì mà đứng ngẩn ra đó, tôi nói rồi cô có muốn cũng không đổi được

...............................

-Chẳng phải cô rất thích sao?_Thiên Long nhếch mép nói

-Chát!

-Anh thật quá đáng! Sao có thể cướp đi nụ hôn đầu của tôi, sao nó lại dành cho anh, một tên máu lạnh mà tôi không một chút rung động. Tôi không phải những đứa con gái mà anh từng tiếp xúc để anh muốn làm gì thì làm đâu.Đồ tồi!

..............................

-Mở cửa ra!Mở cửa ra

-Đó là sự trừng phạt cho những kẻ dám to gan chọc phá tôi

-Tôi xin lỗi!Tôi sai rồi, mở cửa cho tôi đi

-Với tôi không có khái niệm tha lỗi cho bất cứ ai cả

..............................

-Anh là đồ nhát gan, chơi dở ẹc. Plè...Có ngon thì tông vào xe tôi đi

-Tôi thách anh chơi thắng tôi trò bắn súng với đua xe.Tôi thắng anh là cái chắc.

-Vậy là làm cô thất vọng rồi tôi rất giỏi về mấy trò này

- Thua rồi sao?

-Tôi thắng rồi nhé

-Lần đầu tiên thấy anh cười đó. Rất đẹp nha

-Nhiều chuyện

-Nè tôi nói thật mà, chờ với coi

..........

-Hay quá, tôi cũng muốn thử

-Cô biết chơi?

-Không biết nhưng tôi sẽ học. Anh chỉ tôi nhé.

-Thôi được thấy cô van xin nài nỉ ghê quá tôi đành chỉ dạy cô vậy

-Cái gì tôi van xin nài nỉ anh hồi nào?

-Vậy cô có muốn chơi?

-Đương nhiên là muốn

...........

-Nè anh làm gì vậy tôi không biết trượt băng đâu

-Không biết thì tôi sẽ dạy

-Đứng dậy đi mới đứng thôi mà đã bị té rồi

-Đã nói là không biết chơi rồi mà

-Đầu tiên là phải giữ được thăng bằng, người đứng thẳng lên, mắt nhìn về phía trước

-Anh làm gì vậy?

-Yên nào!

-Cô giữ thăng bằng được rồi đó trượt lên trước xem nào

-A!Tôi trượt được rồi nè. Không ngờ trượt băng lại vui đến vậy

-Đã nói là trượt từ từ thôi suýt nữa thì bị té rồi

-Cảm ơn anh

..................................

-Xuống xe

-Này anh có bắt tôi xuống xe đi bộ về thì cũng lựa chỗ an toàn một chút chứ. Ở đây là đường cao tốc đó

-Xuống xe.

-Tay cô chảy máu rồi này

-Cảm ơn và xin lỗi anh nhiều lắm. Vì tôi mà anh bị thương

-Không có gì chỉ cần em không bị thương là được

-Anh nói gì vậy?

-Không có gì. Hoàng hôn đẹp lắm kìa

................................

-Cô đến đây làm gì?

-NaNa nói tôi đến

-Không cần về đi

-Cảm ơn

-Này đi thật à

-Thì anh đuổi tôi về mà

-Cô thật sự là muốn tôi tức chết sao? Ít ra thì cũng phải nấu cháo cho tôi ăn chứ

-Huh? Đây mà là thái độ của người nhờ vả sao?

-Không phải là nhờ vả mà là ra lệnh

-Anh im lặng đi tôi sẽ nấu còn không thì thôi nhịn

..............................

-cháo nóng đây anh ăn đi

-Sao không phải là cháo thập cẩm hay hải sản vậy?

-Bị ốm thì không nên ăn cháo đó, ăn cháo trắng là dễ tiêu hóa nhất

-Ukm...Aaaaa

-Anh làm gì vậy?_Gia Hân khó hiểu nhìn anh.

-Đương nhiên là chờ cô đút đó

-Anh có tay mà_Gia Hân chỉ vào tay Thiên Long.

-Không thể cử động được

-Hừ


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.