[Harry Potter Đồng Nhân] Tay Của Ta Xuyên Qua Tóc Đen Của Ngươi

Chương 16: Chương 16




CHƯƠNG 26-30

Snape cảm động sâu sắc. Trước kia Voldemort cùng Lucius biết tình yêu của hắn, việc duy nhất làm là ngăn cản hắn. Khuyên bảo, cảnh cáo, răn dạy, tìm kiếm thay thế phẩm, đủ loại thủ đoạn dồn dập kéo đến. Mặc dù biết bọn họ đúng, biết bọn họ vì hắn, biết chính mình là mơ mộng hão huyền, nhưng trong lòng vẫn có một tia oán hận đối với bọn họ. Hắn biết Harry thực không giống Slytherin, nhưng ở thời khắc mấu chốt Harry lại rất giống Slytherin. Harry lựa chọn từ bỏ Lily nhưng không chút do dự lựa chọn ủng hộ tình cảm của hắn, điều này khiến trái tim Snape vừa ấm áp lại vừa chua xót. Biết rõ ràng tình cảm của mình không có kết quả, nhưng tình nghĩa của Harry hắn vĩnh viễn không thể quên được.

” Nhưng……” Harry bắt đầu chần chờ, có nên nói sự kiện kia cho Snape hay không? Cậu không biết Snape yêu Remus đến mức nào, có khả năng chấp nhận Remus là người sói hay không.

” Có chuyện gì?” Snape không hiểu khi nhìn thấy Harry ngập ngừng,” Có chuyện gì cậu cứ nói đi.” Tình cảm của hắn rất khó khăn, được Harry ủng hộ khiến hắn thực vui vẻ.

“…… Ách……” Harry nói quanh co,” Nếu…… Nếu……Lupin, cậu ta…… Cậu ta có một vấn đề, một vấn đề rất nhỏ!”Cậu vội vàng tuyên bố,” Cậu vẫn sẽ yêu cậu ta chứ?”

Snape lại nuốt vào một mồm to bia, cả khuôn mặt đều đỏ,” Vấn đề nhỏ? Cho dù cậu ấy có vấn đề lớn, tớ……” Hắn đột nhiên dừng lời, kinh hãi xem xét bốn phía, thấy mọi người không chú ý bọn họ, mới thả lỏng một chút.

” Cậu thấy người sói thế nào?” Hắn đột nhiên nói ra một câu, cho dù thanh âm rất nhỏ.

” Ô…… Khặc khặc khặc……” Kẹo mật ong mắc kẹt trong cổ họng Harry, thiếu chút nữa nghẹn chết cậu . Cậu thở hổn hển hỏi:” Cậu, cậu nói cái gì?” Đáng nhẽ Snape không biết mới đúng? Ai nói cho hắn? Voldemort? Có thể, làm giáo sư, Voldemort khẳng định biết Remus là người sói, có lẽ còn từng kịch liệt phản đối chuyện Remus nhập học.

Snape hiển nhiên là hiểu lầm ý tứ của Harry, hắn nghĩ Harry sợ hãi, việc mọi người sợ người sói thực bình thường. Bởi vậy hắn càng lo lắng cho Lupin, tại Hogwarts còn tốt, sau khi tốt nghiệp Lupin đáng thương có thể làm cái gì chứ? ” Không, không có gì.”

” Rõ ràng vừa rồi cậu mới nói,” Harry đảo mắt một vòng, nhỏ giọng,” Người sói.”

Snape lớn tiếng phủ nhận,” Tớ không nói!”

” Cậu nói!”

” Không nói!” Snape bắt đầu rít gào, trong lòng tính toán có nên dùng một chút thủ đoạn để làm Harry quên đi việc này không.

Tranh luận này đúng là vô ích, Harry nói cho chính mình. Cậu quyết tâm được ăn cả ngã về không, nói rõ mọi việc, nếu không chấp nhận được thì Snape có thể quên cậu ta đi.” Nói thực ra, Severus, cậu có biết……Lupin là người sói không?” Cậu gắt gao nhìn thẳng vào đôi mắt đen của Snape.

Mắt Snape lập tức mở to, biểu tình thay đổi trong nháy mắt: Kinh ngạc, khó hiểu, khó có thể tin, cùng với một chút vui mừng, không hề có sự sợ hãi như Harry lo lắng.” Cậu cũng biết?” Hắn gián tiếp thừa nhận câu hỏi của Harry.

Harry hoàn toàn thả lỏng tinh thần, ngồi phịch ở trên ghế, ” Ừ, tớ biết, tớ nhìn thấy bảng sắp xếp chu kì trăng lên.” Cậu trả lời cho có lệ, phất tay, bỏ qua vấn đề của Snape, ” Tớ có chút tò mò, làm sao cậu biết chuyện này?”

” Giáo sư Voldemort nói cho tớ. Hiệu trưởng Dumbledore quyết định nhận Luppin nhập học, rất nhiều giáo sư phản đối, giáo sư Voldemort là phản đối mạnh nhất.” (Trong lòng Harry nói, quả nhiên như dự đoán.) ” Ngài ấy cho rằng không an toàn, đây là đùa giỡn với tính mạng của học sinh khác, nhưng hiệu trưởng Dumbledore rất kiên trì.”

Lời của Snape chứng tỏ phỏng đoán của Harry là chính xác.” Hắn muốn cậu hết hi vọng, nên nói cho cậu biết bí mật chỉ có các giáo sư mới biết được biết.”

Snape gật đầu, mặt càng thêm đỏ,” Lúc đầu tớ rất khiếp sợ, rất khiếp sợ. Nhưng việc biến thành người sói không phải lỗi của Lupin, lúc đó cậu ấy chỉ là một đứa trẻ, cậu ấy không thể tự bảo vệ mình nên mới bị ngưới sói cắn!” Hắn ngửa đầu uống nốt phần bia còn lại.

Harry vỗ vỗ bả vai an ủi hắn, đứng dậy đến quầy bar mua hai cốc nước quả sô – đa. Nếu tiếp tục uống rượu có thể Snape sẽ say mà ngã tại chỗ.

” Kỳ thật tớ muốn nói với cậu vấn đề này, tớ cho rằng đó chỉ là vấn đề nhỏ.” Harry chậc lưỡi, hương vị của sô – đa…… Cũng được. ” Mấu chốt là bây giờ cậu định như thế nào? Tiếp tục thầm mến, hay là đánh cuộc một phen?”

Snape không thích hương vị của sô – đa lắm, uống một ngụm liền nhíu mày đặt cốc qua một bên. ” Tớ không thể từ bỏ, tình cảm rất khó hiểu. Nghĩ đến việc phải cùng cậu ấy trở thành kẻ thù, tớ đau khổ còn hơn phải chết. Đánh cuộc một phen…… Không được.” Hắn trầm ngâm thật lâu, lắc đầu.

Harry không hài lòng,” Vì sao không được? Luppin là máu trong, lại thông minh và hiền lành, cậu ấy là Gryffindor cũng không thể trở thành lý do Voldy phản đối cậu.”

Nghe xong lời của Harry, Snape quái dị liếc mắt nhìn cậu, khóe miệng nhếch lên,” Có đôi khi cậu thật giống một Gryffindor, nói chuyện không hề suy nghĩ.”

Thấy vẻ mặt khó hiểu cùng khó chịu của Harry, hắn chỉ giải thích đơn giản:” Chắc cậu biết giáo sư Voldemort và hiệu trưởng Dumbledore tranh chấp nhau rất gay gắt phải không? Theo tình hình hiện giờ, chiến tranh có thể bùng nổ bất cứ lúc nào. Nếu Luppin yêu tớ, đến lúc đó cậu ấy phải làm gì? Tớ phải làm gì?”

Harry giật mình, đúng vậy, vài năm nữa chiến tranh sẽ bùng nổ, nếu Luppin yêu Snape, tương lai sẽ chỉ là bi kịch.

” Huống chi Luppin cũng sẽ không yêu tớ, tình hình giữa chúng ta và bọn người James Potter đã không thể cứu vãn được nữa.” Snape nhíu chặt lông mày uống xong cốc nước sô – đa,” Tớ đi lấy vài cốc rượu mật ong.”

Lui không được mà tiến cũng không xong, người này định cứ thầm mến đến hết đời sao, Harry nghĩ.” Hiện tại cậu rất đau khổ phải không?”

” Tớ đã sớm tỉnh ngộ.” Snape chua xót cười cười,” Còn có thể nhìn thấy cậu ấy, là một loại hạnh phúc. Có điều, sau mỗi lần trăng tròn cậu ấy trở lại trường học, cậu ấy rất mệt mỏi. Sắc mặt không tốt, luôn luôn áy náy, có lẽ lều thét cũng không thể ngăn cản những kẻ ngu ngốc tới gần nơi đó, có lẽ cậu ấy từng làm người khác bị thương…… Cậu ấy tốt bụng như vậy, giả sử đã xảy ra chuyện gì, nhất định cậu ấy rất hận bản thân không chết đi cho rồi.”

Cậu ta áy náy là bởi vì ba người kia luôn ở cùng cậu ta! Harry nói trộm trong lòng. Nghĩ đến hậu quả nếu Luppin biến hình mà đả thương người khác, nhất thời Harry đổ mồ hôi lạnh. Trước kia cậu không nghĩ tới chuyện này, nhưng hôm nay cẩn thận nghĩ đến, quả thật là không được. Mặc dù Lupin từng nói qua sẽ không đả thương người, nhưng lịch sử đã có chút thay đổi, ai biết James cùng Sirius, hai người không sợ trời không sợ đất kia có thể đưa ra chủ ý nguy hiểm gì cho Remus hay không? Cậu chán ghét thời đại của James cùng Sirius, nhưng Remus là người tốt, khuyết điểm duy nhất là quá mức dung túng bạn bè. Nếu Remus vì hai người pháp vô thiên kia mà vô tình gây ra chuyện gì , không may chỉ có Remus. Có lẽ, lang dược có thể trợ giúp cậu ta khi biến thân thành sói mà vẫn bảo trì được tỉnh táo, cho dù bọn họ có làm loạn khắp nơi, Remus cũng có thể khống chế được hành vi của mình. Cậu mở miệng, cân nhắc từng câu từng chữ,” Severus, nếu có một loại ma dược, cậu đừng hỏi vì sao tớ lại biết, có thể giúp người sói tỉnh táo khi biến hình, vẫn có lý trí của con người, chỉ có bề ngoài là sói mà thôi, nhưng điều chế nó cực kỳ phức tạp, khó có thể nắm chắc thành công, khả năng thất bại rất cao, cậu có muốn thử một lần?”

Mắt Snape sáng rực lên, sáng vô cùng.

” Có một nơi gọi là phòng yêu cầu, cậu có biết không? Tớ dẫn cậu tới đó. Nguyên liệu ma dược tớ sẽ nhờ Voldy mua giúp, một số dược liệu rất khó tìm. Thời gian, tớ nghĩ tốt nhất là chủ nhật hàng tuần, bởi vì trình tự điều chế ma dược kia không chỉ làm trong phút chốc.” Snape hoàn toàn đồng ý với đề nghị của Harry, để chúc ma dược sẽ điều chế thành công, bọn họ uống chén rượu mật ong thứ năm.

Snape đứng dậy lấy rượu, lúc này cửa quán bar bật mở, mấy nữ sinh cao hứng bừng bừng đi vào, Lily là người hấp dẫn nhiều ánh mắt nhất, Harry còn nhận ra mẹ của Neville – Alice.

Harry dừng một giây, quay đầu, làm bộ như không thấy. Snape đã nhắc nhở cậu về chiến tranh, cho dù Hogwarts chưa có động tĩnh, nhưng cũng chỉ là sự yên lặng trước cơn bão. Cậu không thể có bất kì liên hệ nào với Lily, điều đó không có lợi cho Lily, cũng không có lợi cho cậu. Cậu còn rắc rối hơn so với Snape, cậu là cháu ngoại trên danh nghĩa của Voldemort, là thân nhân duy nhất Voldemort thừa nhận, trong mắt người khác, cậu chính là người kế thừa của Voldemort. Chiến tranh nổ ra, cậu lập tức trở thành kẻ thù của hội phượng hoàng, không, có lẽ hiện tại cũng đã rồi. Đến lúc đó, nếu cậu trở thành bạn tốt của Lily, chắc chắn Lily sẽ rất khó xử. Nói không chừng đến lúc đó Lily còn có thể khuyên bảo cậu đi theo chính nghĩa, gia nhập hội phượng hoàng. Thế nhưng Harry đã biết trước tương lai, người chết và máu chảy vô số. Sự thật đã chứng minh, sư tử ngay thẳng không thắng được rắn giảo hoạt, ngược lại còn bị rắn độc cắn. Cho dù Merlin phù hộ, cậu trợ giúp Dumbledore tiêu diệt Voldemort, bạn tốt Lily vui vẻ, nhưng người kế thừa của Voldemort sẽ nhận được cái gì, thật đúng là khó mà nói. Dumbledore có thể bảo vệ cậu được nhất thời chứ không bảo vệ cậu được một đời, sau khi Dumbledore chết cậu sẽ rơi vào tình cảnh không cần tưởng tượng cũng biết, chắc chắn là bị đưa vào Azkaban. Từ trước đến nay con người rất dễ dàng quên đi tình nghĩa, còn hận thù thì nhớ rất rõ ràng. So với việc bị giám ngục hôn hoặc là lưu vong nơi nơi, Harry thà rằng cùng Voldemort chết trong chiến tranh. Đương nhiên, khả năng thắng lợi của hội phượng hoàng là rất nhỏ, cho nên Harry nghĩ tới nghĩ lui, quyết định cùng Lily bảo trì khoảng cách, như vậy lúc chiến tranh bắt đầu, cậu cũng không vì Lily mà khó xử, cậu sẽ ở một nơi trong bóng tối, bảo vệ mạng sống của những người kia, như vậy có lẽ tốt hơn.

Cửa mở đập vào tường, dọa tất cả mọi người. James cùng Sirius không coi ai ra gì tự nhiên đi vào, Remus không đồng ý nhẹ nhàng lắc đầu, theo sau là Pettigrew.

” Không may, lại gặp phải!” Harry căm tức oán giận.

James nhìn quanh cả cả quán bar một lượt, sau đó nhìn vào Lily, nhưng rất nhanh liền chuyển sang Harry.

” Xem ra nô lệ xoay người làm chủ nhân. Snivellus, hầu hạ một đứa chủ nhân ngu ngốc có cảm giác thế nào?” James lớn tiếng cười nhạo.

” Cái này phải hỏi kẻ phía sau mày mới biết được.” Snape căm ghét nhìn thẳng hắn.

” Mày nói ai là nô lệ?!” Sirius giống như pháo hoa được châm lửa, lập tức bùng nổ.

Snape cười nhạt:” Tao chưa nói mày, Black, là mày tự thừa nhận.”

” Stupefying – .” Sirius tức giận rút đũa phép ra, Remus vội vàng ngăn hắn lại,” Dừng tay, Sirius. Đây là quán bar, đừng gây phiền phức cho bà Rosmerta.”

Ngay lúc Remus ngăn cản Sirius, James cũng đoạt lấy đũa phép của Sirius, láu cá nói:” Tài ăn nói Slytherin luôn mạnh hơn thực lực, một khi quyết đấu liền lộ rõ. Nếu không tớ còn muốn hướng vương tử của Slytherin khiêu chiến.”

Harry giữ Snape đang bị chọc giận lại (Harry vẫn luôn không hiểu, Snape thời học sinh dễ bị chọc giận như vậy sao có thể trở thành một giáo sư bình tĩnh đến lạ lùng), đứng lên, chậm rãi đi đến trước mặt James, nhìn James đang hả hê lắc lắc ngón tay,” Mày lầm, James. Slytherin chúng ta luôn có phong cách, biết cách khống chế sự xúc động của bản thân, không giống Gryffindor quá dư thừa năng lượng không có chỗ đào thải. Chẳng qua nếu năng lực của mày không có chỗ sử dụng, nếu mày không ngại tao có thể đưa ra một phương án, chi bằng mày đi tìm hiểu lều thét một chút.”

Câu cuối cùng được nói ra, bốn người Gryffindor giật mình. Harry cười lạnh, thanh âm nhỏ lại,” Ở nơi đó, mỗi tháng đều có vài ngày rất ầm ĩ, là một nhóm động vật đến đó,” Nói đến đây, mặt bốn người trắng bệch, Harry cố ý nói nhỏ bên tai James, dùng thanh âm chỉ có James mới nghe được, ra vẻ khó hiểu:” Mày nói xem, tại Hogsmeade, sao lại có hươu xuất hiện chứ?”

James hoảng sợ, sắc mặt trắng bệch, ngơ ngác nhìn Harry cùng Snape rời đi, không nói được một câu.

Mới vừa bước ra khỏi cửa Quán Ba Cây Chổi, Snape vội vã hỏi:” Cậu nói gì với James Potter vậy? Bọn hắn đều kinh hồn bạt vía.”

Harry ngu ngốc cười cười, cái này là bí mật a!

Từ Hogsmeade trở về, Harry cùng Snape bắt đầu vội vàng chuẩn bị điều chế lang dược. Đầu tiên, Harry viết ra danh sách dược liệu, giao cho Voldemort, nhờ hắn tìm được càng sớm càng tốt tiếp theo, cùng Snape đi đến mật thất sau đó, viết cách điều chế lang dược giao cho Snape, yêu cầu hắn phải đọc hết sức cẩn thận. Quá trình điều chế lang dược cần tập trung toàn bộ tinh thần, đến lúc đó Snape cũng không có thời gian mà đọc công thức trên giấy da.

Tháng mười hai, lễ giáng sinh càng đến gần, các nhóm học sinh đều thảo luận về việc mình làm đêm giáng sinh, năm nay sẽ nhận được những món quà gì.

Harry bỏ bút lông ngỗng xuống, đưa giấy da qua, hỏi,” Voldy, khi nào thì có những nguyên liệu kia?” Lễ giáng sinh năm nay cậu vẫn cùng Snape ở lại, dự định điều chế xong lang dược, không có nguyên liệu sao có thể làm a?

Voldemort nhìn giấy da, cẩn thận xem, thỏa mãn cho một điểm O.” Em cần nhiều như vậy, trong khoảng thời gian ngắn rất khó tìm. Nhưng em yên tâm, ngày mai sẽ có.”

” Thật sao?” Harry vừa mừng vừa sợ, cả người đứng lên khỏi ghế. Khuôn mặt nhỏ nhắn bởi vì kích động mà đỏ ửng, thật động lòng người.

Voldemort nghiêng đầu, tận tình thưởng thức sự xinh đẹp hiếm có này, gật đầu nói:” Đương nhiên, bọn họ đã bảo đảm.”

Thật tốt quá! Harry lặng lẽ nắm chặt tay, như vậy cậu và Snape có thể tiến hành bước tiếp theo của kế hoạch!

” Rốt cuộc em muốn làm ma dược gì? Dược liệu vô cùng kì lạ.” Voldemort hơi tò mò, hắn đã đọc rất nhiều sách, nhưng mà tư liệu của Harry hắn chưa từng nghe thấy.

Harry không khỏi đắc đắc ý cười thầm, hắc hắc, cuối cùng cũng có cái Voldemort không biết. Một tháng qua cậu đã được lĩnh giáo học thức uyên bác của Voldemort, điều đó đã đả kích tự tôn và tự tin của cậu một cách nghiêm trọng, lúc này có thể lấy lại, mũi của cậu cũng vểnh lên đến trần nhà.” Không nói cho ngươi, ngươi cứ từ từ mà đoán.”

Nghe xong lời của Harry, Voldemort buông lỏng, không phải cái gì nguy hiểm, cứ mặc Harry vui đùa.” Vậy phải chú ý an toàn. Một khi có chuyện gì, phải gọi ta qua.”

Việc bổ túc kết thúc trong không khí tốt đẹp, nhưng lễ giáng sinh sắp đến.

” Harry, lễ giáng sinh năm nay, em có kế hoạch gì?”

Harry không hề nghĩ ngợi liền trả lời:” Ta cùng Severus ở lại Hogwarts.”

Nhất thờ nụ cười trên mặt Voldemort biến mất, hắn ngồi thẳng dậy, vừa lo lắng vừa giận dữ,” Em muốn ở lại Hogwarts?”

” Đương nhiên. Bốn năm qua đều như vậy, ta không muốn trở về cô nhi viện.” Harry trả lời như bình thường, lại phát giác sắc mặt Voldemort biến thành màu đen. Bất tri bất giác cậu nhanh chóng ngậm miệng, trong lòng gào thét. Xong xong xong, cậu đã không còn quan hệ với cô nhi viện, người giám hộ của cậu đã đổi thành người trước mắt này.

” Em không cần trở về cô nhi viện.” Voldemort thực thất bại, đã hai tháng, Harry vẫn tỉnh tỉnh mê mê như cũ.

” Ta cần ở lại Hogwarts.” Harry kiên trì.

” Lễ giáng sinh là ngày cả nhà đoàn tụ, Harry, chúng ta là thân nhân, không nhớ rõ sao?” Voldemort nhẹ nhàng nói.

Harry không hề dao động,” Ta cho rằng ngươi càng hy vọng tối hôm đó giới thiệu ta cho thuộc hạ của ngươi, tử thần thực tử.”

Voldemort nghẹn lời một chút,” Đương nhiên, điều này là nên làm, em là thân nhân duy nhất của ta.”

” Ta không cho rằng ta cùng Tử thần thực tử có quan điểm chung để nói chuyện với nhau.” Harry không nhìn Voldemort, cậu chỉ tập trung xem xét những câu thần chú nguyền rủa có bị lỗi ngữ pháp hay không.

” Harry, ta là của người giám hộ của em!” Voldemort bắt đầu cứng rắn.

Lại nữa! Rốt cuộc Harry nâng đầu lên, nheo mắt lại, khóe miệng lộ ra nụ cười châm biếm:” Bình thường, ngươi có thói quen, lúc bức bách ta, sẽ nhắc nhở ta, ngươi là người giám hộ của ta.”

Voldemort nói không nên lời, Harry lại có thể chống đối hắn, chẳng lẽ Harry không biết trước đây những người dám chống đối hắn đều đã đi sang thế giới bên kia sao? ” Ý của em là, ta không đủ tư cách làm người giám hộ của em sao?”

” Ta rất biết ơn ngươi, nếu ngươi có thể tiếp thu lời ta nói ta sẽ càng biết ơn. ” Harry nói.

Voldemort khẽ nhắm mắt, trong đầu nhanh chóng nghĩ cách thuyết phục Harry. ” Được rồi, Harry, chúng ta đều lui từng bước. Em cùng ta đón lễ giáng sinh, trong dạ tiệc đêm giáng sinh, em không cần nói bất cứ chuyện gì với thuộc hạ của ta.”

” Ta có chuyện rất quan trọng phải làm, cho nên tối 24 ta đến trang viên của ngươi, ngày 25……” Harry trộm nhìn sắc mặt của Voldemort, “Ngày 26 ta trở về.”

” Quyết định như vậy.” Đó là nhà của hắn, hắn có cách giữ Harry lại, Voldemort cười thực âm hiểm.

Trở lại tẩm thất, Harry cảm thấy vô cùng xấu hổ ngượng ngùng, thật có lỗi với Snape, phải để hắn một mình ở lại Hogwarts vào lễ giáng sinh, mà dự định ban đầu là hai người cùng nhau ở lại. Ở cùng với Voldemort vào lễ giáng sinh, cậu rất lo lắng cho bạn tốt của mình.

Ngoài dự kiến, Snape lại rất vui vẻ.” Lễ giáng sinh cậu nên ở cùng giáo sư Voldemort, ngài ấy là thân nhân duy nhất của cậu. Hai người đã cô độc nhiều năm, thực sự hai ngươi nên ở cùng nhau. Ngày 24 đến trang viên Voldemort cũng đừng vội trở lại, hết ngày nghỉ hẵng quay về trường học.”

” Không thể được.” Harry nóng nảy,” Quá trình điều chế lang dược phức tạp như vậy, có cả trăm trình tự, cậu cần tớ trợ giúp.”

Snape tự tin nói:” Nhanh nhất ngày mai chúng ta có thể bắt đầu điều chế, đến ngày 24 tớ cũng đã có đủ thời gian để thích ứng. Không phải tớ khoe khoang, Harry, ma dược có phức đến thế nào đi nữa chỉ cần tớ điều chế khoảng ba lần, tớ có thể thành thạo điều chế một cách chính xác. Cho dù lang dược có phức tạp thế nào, trong lúc điều chế tớ cũng không đột nhiên trở nên vụng về đâu.”

” Nhưng, thời gian dài như vậy, chỉ có một mình cậu ở trường, cậu không cảm thấy cô đơn sao?” Harry lo lắng.

” 14 năm qua tớ vẫn luôn một mình.” Snape hạ mi mắt.” Năm nay có nồi thuốc cùng ma dược làm bạn, tớ sẽ không cô đơn. Cậu cứ yên tâm đi.”

Không biết nói gì thêm, Harry chỉ có thể tỏ vẻ đồng ý.

Đến lễ giáng sinh, hầu hết mọi người đều trở về nhà. Lucius từng mời Snape đến trang viên Malfoy, nhưng Snape nhẹ nhàng từ chối. Ngày 24 tháng 12, 5 giờ chiều, Harry tạm biệt Snape, ngồi trên xe ngựa đến trang viên Voldemort.

Tới trang viên Voldemort, Harry được nhiệt liệt chào đón, mấy trăm con gia tinh quấn khăn sạch sẽ có in chữ ” Voldemort” đứng hai bên bậc thang chào đón cậu, thậm chí còn đốt pháo hoa.

Voldemort lo lắng Harry mệt mỏi bởi hành trình 1 giờ đồng hồ, liền dỗ dành Harry ăn bữa tối xong sau đó sai gia tinh hầu hạ Harry tắm rửa rồi nghỉ ngơi.

Dù sao, quan trọng là tiệc đêm giáng sinh vào ngày mai.

Buổi sáng lễ giáng sinh, Harry nhảy xuống giường lớn mềm mại, hướng Hedwig đang khó chịu vì bị nhốt ở trong ***g, nói ” Giáng sinh vui vẻ”, bốc một nắm to thức ăn của cú mèo cho nó làm quà giáng sinh, sau đó bắt đầu mở quà.

Quà tặng xếp thành một đống rất nhỏ. Quà của Snape là ba bình ma dược màu vàng, Harry kinh ngạc mở nút chai, ngửi ngửi, những kí ức khó quên chậm rãi hiện lên, cảm giác hạnh phúc lan tỏa chứng tỏ ba bình ma dược này là phúc linh tề. So với sự khen ngợi của Slughorn, cái chai của Snape còn hiệu quả hơn, liều lượng đủ 24 giờ, ba bình là ba ngày!

Trên hai món quà còn lại có chữ viết của Voldemort, nhưng có một cái ghi tên Nagini. Một con rắn tặng lễ vật cho cậu? Harry có cảm giác rất quái lạ.

Nagini tặng Harry một cái kẹp tóc vàng, được khảm hàng trăm mảnh kim cương tinh xảo. Đối với một con rắn mà nói, thẩm mĩ của nó cũng được.

Cuối cùng là quà của Voldemort, một quyển sách có độ dày vượt xa những quyển sách bình thường, (Phòng chống nghệ thuật hắc ám cao nhất), bên trong còn có tranh vẽ giải thích tỉ mỉ, vận dụng thực tế mới là quan trọng. Harry lật lật vài tờ, cảm thấy rất có hiệu quả.

Chỉ là, cậu cùng Voldemort có vẻ rất ăn ý, Harry dở khóc dở cười.

Đi xuống lầu, Harry đi vào phòng ăn, Nagini đang nằm trên tấm thảm lông dê màu trắng mà Harry tặng nó.{ cám ơn món quà của ngươi, Harry!} Nó thực vui vẻ,{ đây là lần đầu tiên ta nhận được quà, cho tới bây giờ Voldy chưa từng tặng quà cho ta.}

Voldemort hừ nhẹ một tiếng,{ làm một con rắn, ăn uống no đủ mới là mục tiêu phấn đấu cả đời của ngươi.} hắn giơ cao quyển sách trên tay, cười sáng lạn, ” Cám ơn món quà của em, Harry.” Hắn không ngờ được Harry sẽ tặng quà cho hắn.

Đó là thành quả mà Harry cùng Snape len lén đi đến hẻm Knockturn Alley, (Nghệ thuật hắc ám mới nhất).

” Nhưng không nên đến những nơi như vậy, hẻm Knockturn Alle không phải là nơi thích hợp cho phù thủy vị thành niên.” Voldemort có chút sợ hãi, hận không thể đem Harry giữ bên người, tránh việc cậu chẳng ngại nguy hiểm mà chạy loạn khắp nơi. May mắn còn có mề đay của Slytherin.

Harry không nói gì, chỉ nhún vai. Cậu muốn đến nơi đó lắm sao? Nếu không phải muốn chọn quà cho Voldemort, cậu chẳng thèm liếc mắt nhìn đến nơi đó.

Dùng xong bữa sáng sang trọng hơn nhiều so với Hogwarts, Voldemort đưa ra đề nghị: ” Có muốn đi xem quà hay không?”

” Quà?” Harry mơ hồ, quà của cậu không phải là cuốn sách kia rồi sao?

Voldemort đắc ý nở nụ cười, ” Đi theo ta.”

Harry cùng Nagini đi theo Voldemort rời khỏi phòng ăn, đi vào một cái phòng. Voldemort tao nhã mở cửa, cảnh tượng bên trong khiến Harry há to miệng.

Hai phòng khách lớn, quà xếp từ sàn nhà đến trần nhà, đủ loại màu sắc hình dạng, cả phòng sắp không chứa được nữa, mà ba con gia tinh còn độn thổ qua lại đưa quà đến.

” Là thuộc hạ biểu hiện lòng thành. Tuy không đáng giá tiền, nhưng cũng không phải hàng giả.” Voldemort tiện tay mở một món quà đưa cho Harry,” Thích thì giữ lại, không thích liền vứt bỏ.”

Không đáng giá tiền! Harry cười khổ nhìn bộ trà cổ trong tay, cậu đã từng thấy ở Hẻm Xéo, nó có giá là 2100 Gallons. Đương nhiên, so với đôi giày 5000 Gallons của cậu, nó không đáng giá.

Đến cuối cùng, Harry cũng không mở bất cứ món quà nào, đều là gia tinh làm thay. Dạng quà gì cũng có, nghệ thuật hắc ám, muggle, thậm chí còn có người tặng một Veela trần truồng, hắn không sợ cô ta chết lạnh sao.

Harry không biết nên làm gì, phải xử lý thế nào mới tốt, sau đó dứt khoát chuyển giao cho Voldemort, cho nên Voldemort xử lý thế nào, cậu cũng không quản. Dù sao cũng không thấy bóng dáng cô ta ở trang viên Voldemort. Một ngày Harry đột nhiên nhớ tới, Voldemort hời hợt nói, đưa đến trang viên Malfoy.

Buổi tối, 7:50, mọi thứ đều được chuẩn bị tốt. Nơi nơi là cây sồi xanh và ruy băng, trên cây thông treo đầy tiểu thiên sứ cùng tiểu tiên nữ, trên bàn bày rượu ngon, món ngon. 8:00, buổi tiệc bắt đầu.

Harry xuất hiện từ lúc bắt đầu buổi tiệc, Voldemort giới thiệu thân phận của cậu với nhóm Tử Thần Thực Tử, thời gian còn lại cậu đều ngồi yên lặng trong một góc. Các cô gái, chàng trai nôn nóng muốn làm quen với cậu đều bị cự tuyệt, không dám đến quấy rầy sự yên tĩnh của cậu. Như Harry nghĩ, buổi tiệc thượng lưu đầy dối trá không thích hợp với cậu, may mà trong kì nghỉ lễ chỉ diễn ra một lần, nếu không, chắc chắn ngày mai cậu liền trở lại Hogwarts.

So với sự không thích ứng của Harry, Voldemort lại trái ngược. Hắn dễ dàng thích ứng không khí buổi tiệc, hắn ung dung, hắn hoa mĩ, hắn cao cao tại thượng, khiến hắn trở thành người nổi bật nhất buổi tiệc, mà với thân phận và sức mạnh pháp thuật hắc ám, sự lạnh lùng và tàn nhẫn của hắn khiến cũng đủ khiến mọi người phục tùng hắn, bọn họ gọi hắn là vua, hắn là vua của bọn họ.

Rất khó tưởng tượng khi hắn ở cùng Harry lại vừa cứng rắn vừa sủng nịch, nghiêm khắc lại lộ ra dịu dàng. Ngay cả trước mặt Tử Thần Thực Tử Voldemort cũng biểu hiện với cậu như vậy, thì đừng nghĩ đến việc hắn sẽ để ý đến biểu hiện của bản thân tại phòng sinh hoạt chung của Slytherin, Harry đau khổ nghĩ. Harry không biết người nào mới là Voldemort thật sự, con người có rất nhiều mặt. Đương nhiên, bộ dáng lạnh lùng tàn nhẫn mới hợp với hình tượng Dark Lord, người không có tình cảm có thể đùa bỡn tình cảm của người khác rất dễ dàng, người có suy nghĩ đen tối mới có thể nghĩ ra âm mưu quỷ kế khiến người khác khó phòng bị. Người như vậy mới có thể chiến thắng hội phượng hoàng. Nếu nhắc tới nhược điểm của nam nhân này, thì chỉ có Harry. Harry không hiểu vì sao Voldemort tốt với cậu như vậy, không thể dùng một lý do có cùng huyết thống để giải thích. Chiến tranh sắp bùng nổ, người như Voldemort sao có thể cho phép người thừa kế duy nhất làm trái ý hắn chứ? Đối với hắn mà nói, huyết thống không thể so với thắng lợi. Nhưng mà, Voldemort lại tỏ vẻ để Harry tiến vào Văn phòng liên lạc Muggle. Bởi vậy, Harry vô cùng khó hiểu về thái độ của Voldemort đối với cậu. Dường như sự yêu thích và dịu dàng của Voldemort đều xuất phát từ đáy lòng, rốt cuộc đó có phải là cạm bẫy lợi dụng Harry hay không?

“…… Vì thế tao liền đem con đàn bà Muggle kia treo trên cây, thoát từng lớp quần áo của ả ta, khiến ả ta trần truồng, cho đến sáng bị mọi người nhìn thấy mới thôi, ha ha ha……” Hai Tử Thần Thực Tử uống rượu say, lảo đảo nói chuyện, đi đến nơi Harry ngồi, vui vẻ nói với nhau chuyện bọn họ hành hạ Muggle thế nào. Bọn họ cười lớn, vô tình ngẩng đầu, thấy ánh mắt lạnh băng của Harry đang nhìn.

“Ha, Harry tiểu chủ nhân! Chúng ta…… Muggle…… Không phải……” Hai người bị dọa quên hành lễ, lắp bắp nói không xong một câu. Lúc trước đã có người cảnh cáo bọn họ, tân tiểu chủ nhân rất thích Muggle, không được nói những lời không nên nói trước mặt ngài.

Harry nắm chặt ly thủy tinh trong tay, rít qua kẽ răng,” Ta muốn yên tĩnh.”

” A?” Cứ tưởng rằng mình sẽ bị trừng phạt rất nặng, hai người có chút mờ mịt chẳng biết làm sao.

” Ý của Harry là các ngươi cút cho nhanh!” Tiếng nói âm lãnh tức giận của Voldemort vang lên, hắn muốn đến nói chuyện phiếm với Harry, sau đó bảo Harry đi ngủ, kết quả là gặp chuyện này.

” Vâng, chủ nhân!” Hai người bị dọa đến sắp tè ra quần, chạy đến một chỗ khác của phòng khách.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.