Hàng Tỷ Hào Sủng: Ông Xã Tổng Tài Từ Trên Trời Xuống

Chương 17: Chương 17: Bị bắt




Suy nghĩ vừa lóe lên trong đầu, Kha Tiểu Hạ liền đi thực hiện. Từ trong túi. Kha Tiểu Hạ lấy ra một chiếc kéo. Cô nhìn xung quanh, thấy bốn phía không có ai liền ngồi xổm xuống, lấy kéo đâm vào lốp xe, giống như coi lốp xe thành Cố Tử Kì!

“Xì xì!”, cô nghe được tiếng lốp xe xì hơi, Kha Tiểu Hạ cảm thấy thật vui vẻ.

“Cô làm gì.” Sau lưng đột nhiên truyền đến một giọng nói.

Kha Tiểu Hạ đang thoải mái, lập tức đầu óc trở nên hỗn độn, cả người cô cứng ngắc không dám xoay người, cô đây là….bị bắt!

Sẽ không xui xẻo như vậy chứ! Rõ ràng là bốn phía vắng lặng.

“Cô có biết chiếc xe này bao nhiêu tiền không.” Người phía sau không nhanh không chậm hỏi.

Kha Đậu Đỏ nói, cho dù cô có đem bán Kha Đậu Đỏ đi cũng không mua nổi chiếc xe này! Đây là bị bắt tại ngay tại trận, nếu như bắt cô bồi thường tiền, cho dù bán cô cũng không đủ.

Kha Tiểu Hạ vô thức che mặt mình đi, không thể để cho đối phương nhìn thấy mặt mình, tuyệt đối không thể.

Cô quảng túi lại rồi chạy thẳng, nhưng lại cảm giác trước mặt mình có thứ gì đó, cho nên cô phanh lại, liền vao vào một người, cô lảo đảo một chút, cả người không đứng vững, ngã ngồi xuống đường.

“Làm hỏng xe tôi liền muốn đi?” Người kia đi lên nhìn Kha Tiểu Hạ.

Xe anh? Kha Tiểu Hạ muốn khóc, cô sẽ không xui xẻo đến mức đụng phải oan gia Cố Tử Kì chứ? Kha Tiểu Hạ cẩn thận ngẩng đầu lên nhìn người đàn ông trước mắt, Kha Tiểu Hạ thật muốn ngất đi, là Cố Tử Kì!

“Tôi… Tôi không cẩn thận….” Kha Tiểu Hạ lập tức nói.

“Cô cho rằng tôi mù hay sao, còn dám nói dối.” Cố Tử Kì bắt được cổ tay Kha Tiểu Hạ, dắt cô đến trước mặt mình, cầm lấy cái kéo trên tay cô: “Che mặt làm gì, tang chứng đều lấy được còn dám chống chế! Cô đi theo tôi đến sở cảnh sát.”

“Đúng!” Đã có nhiều suy nghĩ hiện lên trong đầu cô, Cố Tử Kì chưa thấy qua dung mạo cô, không biết cô là Kha Tiểu Hạ, cô lại cứ che như thế, ngộ nhỡ để anh nhận ra mình, chẳng phải là nguy rồi! Vốn dĩ anh và cô có thù, anh lại là khách hàng lớn của tập đoàn PL!

Tổng giám đốc và giám đốc Ngải đều cung kính với anh, nếu như anh khiếu nại, nhất định cô sẽ mất đi công việc này.

Kha Tiểu Hạ làm sao cũng cảm thấy không thể để cho anh biết cô là Kha Tiểu Hạ! Cho nên cô không quan tâm, ngẩng mặt lên đối diện với Cố Tử Kì.

“Tiên sinh, anh tha thứ cho tôi một lần đi! Thật ra tôi thất tình, bạn trai tôi bị bạn than cướp đi, cho nên tâm trạng tôi không tốt! Hôm nay tôi vừa đi phá thai, tôi thật sự quá thảm rồi, cho nên…” Kha Tiểu Hạ ngây ngẩn cả người, cô không nói được nữa, bởi vì người đàn ông trước mặt cô đang nhìn chằm chằm cô, ngây ngẩng cả người.

Có phải do ánh đèn quá mờ, chiếu lên mặt cô khiến cô trở nên dọa người, hay là chuyện xưa của cô thực sự khiến cho người ta đồng tình, Cố Tử Kì làm sao lại nhìn chằm chằm cô mà không có phản ứng gì.

Lúc này có rất nhiều người đang vây xem, nghe được những lời Kha Tiểu Hạ nói đều cảm thấy cô quá đáng thương, khó trách nhất thời hạ giận mà đi đâm lốp xe của người ta, nhưng cái xe này cũng quá đắt tiền rồi!

Kha Tiểu Hạ nghi ngờ Cố Tử Kì cảm động, cho nên càng khóc lóc nói: “Thật sự tôi quá thảm rồi, bạn thân của tôi mang thai con của bạn trai tôi, hiện tại đang nằm trong ngực bạn trai tôi, mà tôi mới vừa phá thai…”

“Đủ rồi!” Cố Tử Kì đột nhiên bắt lấy cổ tay cô, lạnh lùng hỏi: “Cô tên là gì?”

Anh hỏi tên cô, dĩ nhiên là để bồi thường, Kha Tiểu Hạ nghĩ như thế.

Cho nên cô nói dối: “Hạ Tiểu Khả, tôi tên là Hạ Tiểu Khả.” Là đảo tên của Kha Tiểu Hạ.

“Hạ Tiểu Khả…” Cố Tử Kì lẩm bẩm lại cái tên này, giống như đang nỗ lực nhớ lại cái tên này.

Kha Tiểu Hạ có cảm giác Cố Tử Kì có chút kì lạ, nhất là nhìn thấy dung mạo cô, anh càng thêm kỳ quái, giống như gặp quỷ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.