Hắc Phong Thành Chiến Ký

Chương 246: Chương 246: Thủ thuật che mắt




Triển Chiêu ở Khai Phong Phủ phá án lâu như vậy, tất cả kỳ án lớn nhỏ gặp phải cũng không ít, thông thường phiền não đều là tìm không ra kẻ bị tình nghi. Nhưng tình huống lần này gặp phải vẫn là lần đầu tiên đụng tới chính là đứng ra một hàng nghi phạm, bất đắc dĩ nhất chính là những người bị tình nghi này lại đều có cùng hình dạng.

Hết lần này tới lần khác Yêu Vương còn nói cho bọn họ, hôm nay liền có thể bắt được Đại Long Vương, nói trắng ra là hôm nay có thể tìm được một gợi ý thôi.

Nói xong câu này, Yêu Vương vui tươi hớn hở để cho Thần Tinh Nhi cùng Nguyệt Nha Nhi thu thập hành lý, nói là ngày mai đi về Khai Phong, có thể là kịp trước Tết, vừa vặn tham gia náo nhiệt.

Đám người Triển Chiêu đều có chút mâu thuẫn, muốn hỏi a! lại thấy ngại. Không hỏi, thì việc này là có ý tứ gì a!

Thiên Tôn cùng Ân Hậu đồng tình nhìn đám nhỏ một chút một, cuối cùng cũng phủi tay áo cùng Yêu Vương xuất môn đi chơi.

Triệu Phổ cùng Lâm Dạ Hỏa liếc mắt nhìn Triển Chiêu cùng Bạch Ngọc Đường, luôn cảm thấy hai người bọn họ có điểm ủ rủ, dường như tâm tình không cao hứng.

Triệu Phổ hỏi Công Tôn đang nghiêm túc nghiên cứu Đầu Vương, “Hai người bọn họ là tình huống gì? “

Công Tôn nhún vai, bày tỏ không biết.

Lâm Dạ Hỏa ôm cánh tay cười hắc hắc hai tiếng, ở một bên nói châm chọc, “Ai nha, nhìn Thiên Tôn cùng Ân Hậu quả nhiên trọng yếu nhất chính là Ngân Yêu Vương a, nhìn đi a không phải lúc nào cũng dính chặt đó sao! “

Triển Chiêu cùng Bạch Ngọc Đường nghe xong sắc mặt còn thúi hơn.

Tiểu Tứ Tử tò mò nhìn hai người, Tiểu Lương Tủcũng vui vẻ, “Hóa ra hai người là ghen a? “

Triển Chiêu cùng Bạch Ngọc Đường hừ hừ một tiếng — ai ghen!

“Khụ khụ.”

Lúc này, Công Tôn ho khan một tiếng, nghiêm túc nói, “Người lớn như vậy không muốn cùng tiểu hài tử giống nhau! Vụ án a! vụ án a! “

Tiểu Lương Tử nằm ở trên bàn đá nâng cằm chỉ chỉ đầu vương, “Yêu Vương lại bảo hôm nay là có thể phá án... Lại nhìn đến tòa đại trạch ở trong rừng, điều này chẳng lẽ không phải án tử trên trăm năm sao? Hung thủ lưu lại cũng đã qua mấy đời người a, nhanh như vậy là có thể phá án thật khó lường a. “

Lời Tiểu Lương Tử nói ra thì vô tâm, nhưng mấy vị đại nhân đứng bên cạnh nghe ra lại có một ý nghĩa khác.

Công Tôn quay mặt nhìn sang Tiểu Lương Tử, Triển Chiêu cùng Bạch Ngọc Đường cũng nhìn nhau một chút — đúng vậy. Hỏa long kim tìm được, phế trạch, ngọc tỷ truyền quốc, danh sách, lão rèm, hỏa long ký... Như manh mối như vậy, một ngày liền phá án?

Bạch Ngọc Đường đột nhiên thật là tò mò hỏi Triển Chiêu, “Lúc ngươi còn ở Khai Phong phủ một ngày là phá án được không “

Triển Chiêu hai ngón tay nâng cằm ngước mặt nhìn trời, hồi tưởng đơn giản lại những vụ án một chút.

” Ừm... Phần lớn là tra ra được chút đầu mối rất rõ ràng. ” Triển Chiêu vừa nói, đột nhiên “Hừ ” một tiếng.

Tất cả mọi người nhìn Triển Chiêu.

Triển Chiêu cười một tiếng, “Lúc ta còn ở Khai Phong Phủ bắt nhiều nhất cũng dễ dàng bắt nhất, các ngươi đoán là làm gì? “

“Ăn trộm? “

“Lừa gạt? “

“Lưu manh du côn?”

Mọi người đoán một vòng, Triển Chiêu cho ra câu trả lời, nhưng là, “Bán hàng giả.”

Tất cả mọi người có chút bất ngờ, suy nghĩ một chút, lại cảm thấy rất hợp lý. Người bán hàng giả đầy đất, có người báo án nếu đi ngay bắt được chính là cả người và tang vật cũng lấy được.

“Hàng giả... ” Triệu Phổ nhìn chằm chằm đầu vương hồi lâu, đột nhiên đối với Triển Chiêu chỉ chỉ đầu vương trên bàn nói, “Cắt nó nhìn một chút? “

Công Tôn kinh ngạc, này là đồ cổ nha cắt ra rất đáng tiếc...

Chẳng qua là Triển Chiêu dường như cũng có cùng ý tưởng, liền nghe được một tiếng long ngâm.

Tiểu Tứ Tử cùng Tiểu Lương Tử mắt thấy hàn quang chợt lóe.

Triển Chiêu thu Cự Khuyết nheo mắt, “Cảm giác không đúng! “

“Cái gì cảm giác? ”

“Hình như.. không phải cảm giác khi cắt đồ cổ a! “

Mọi người bội phục nhìn Triển Chiêu — cái này cắt cũng có thể có cảm giác gì a? Ngươi bình thường chẳng lẽ cắt không ít sao?

Lâm Dạ Hỏa nhìn đầu vương bị chia thành hai phần, có chút bất ngờ, “Cứ như vậy là bị cắt thành hai phần a? Ta còn tưởng rằng là cá đồ cổ rất chắc chứ. “

“Xem ra... Cũng không phải là cổ vật.” Công Tôn nhìn đầu vương bị cắt ra “Cái màu hắc sắc này chỉ là bôi lên ở bên ngoài, bên trong chẳng qua chỉ là sắt thường, cái gì đầu vương a, chỉ là bắt trước một kiểu nồi cổ thôi. “

“Hỏa long kim cùng Lão Rèm, là vụ án trước đây thật lâu, vụ án kia đã đóng rồi, vô luận rừng sâu núi thẳm, cái tử thi giả trong phòng là ai, hắn ngụy tạo Hỏa Long Quốc, nhưng nước cũng diệt. Theo truyền thuyết Uông gia năm đó đúng là đã chạy, Hỏa Long Kim, Lão Rèm còn có quyển danh sách kia cùng sổ sách, những thứ này cũng coi như là di vật Hỏa Long Quốc.” Triển Chiêu ôm cánh tay bắt đầu đi lại ở trong sân, “Nếu như chúng ta từ Hỏa Long Quốc bắt đầu điều tra đi xuống, kia coi như là một đoàn người, từng đời lại từng đời lưu truyền xuống, một trăm hai trăm năm nga! Có thể sao? “

“Năm đó Hỏa Long Quốc chỉ duy trì mấy năm, nhưng tài sản tụ liễm đã đạt đến trăm vạn hoàng kim, nếu như đây là một tổ chức thật sự tồn tại trên trăm năm... ” Lâm Dạ Hỏa buông tay, “Tại sao chúng ta ngay cả nghe cũng chưa từng nghe qua, ngay cả truyền thuyết cũng thật ít người biết? “

Bạch Ngọc Đường nhíu mày một cái, “Dựa theo lời sư phụ ta nói, Yêu Vương từ trong cái rương lấy ra một danh sách mặt quỷ, chính là những tội ác kinh doanh đã bị diệt. Nói cách khác, lão rèm, tên lừa đảo cũng là một loại kinh doanh, nhưng cũng không nhất định tính chất phải giống nhau “

“Nói thí dụ như Huyện Thái Gia ở Hắc Phong Thành, nếu có người có thể chứng minh tổ tiên hắn là một tên lừa đảo phát tài dựa vào việc mua bán tiểu hài tử, có ảnh hưởng sĩ đồ của hắn hay không? ” Lâm Dạ Hỏa hỏi.

Tất cả mọi người gật đầu.

“Chẳng lẽ... ” Công Tôn hỏi, “Chúng ta tra lão rèm, cùng Hỏa Long Quốc năm đó đều là một dạng, là giả? “

Tiểu Lương Tử có chút không hiểu rõ, ” Hỏa Long Quốc vốn chính là giả nha! Là một tên lừa đảo giả mạo! “

“A!” Tiểu Tứ Tử một mực yên lặng ngồi nghe đột nhiên vỗ tay một cái, “Cho nên chúng ta muốn bắt là một tên lừa đảo giả mạo, có phải hay không nha? “

Công Tôn sờ đầu con trai, “Không sai. “

Công Tôn xé một tấm giấy toa thuốc, cầm bút ghi chép lại từng đầu mối đã biết.

Trong phòng giam một đám người cùng dáng dấp “Uông gia truyền nhân”, mọi người đều cảm thấy là trời chọn người thừa kế lão rèm, đám người này dáng vẻ bị người thay đổi, đến cả ý nghĩ cũng bị khống chế.

“Muốn làm hết thảy các thứ này, ngoại trừ tinh thông nhiếp hồn thuật ra, còn phải có y thuật tinh sảo phải không? ” Triển Chiêu hỏi Công Tôn.

Công Tôn gật đầu, “Vị lang trung đổi dung mạo cho bọn họ y thuật tinh sảo, tuyệt đối không phải hạng người hời hợt. “

“Một người trong đó chết! Thân và đầu bị chia lìa.” Triển Chiêu nói tiếp, “Đừng quên đầu hắn vốn là đặt ở Tiền trang Thành gia chuẩn bị thiêu hủy. “

“Cái đầu này có chỗ gì đặc biệt sao? ” Triệu Phổ hỏi Công Tôn.

Công Tôn do dự một chút, “Nếu như nhất định phải nói... Ta cảm thấy cái đầu này có thể là cái đầu tiên! “

“Đầu tiên? “

“Nói cách khác, giông như người làm nghề thủ công luôn có thành phẩm đầu tiên, mà thành phẩm đầu tiên... ” Công Tôn nháy mắt mấy cái, “Bình thường đều có chút tì vết! “

Tiểu Lương Tử gật đầu, “Đúng vậy a, không phải là cái bánh rán đầu tiên đều không có tròn nha”

“A!” Công Tôn đột nhiên giống như là nghĩ tới điều gì, chạy vào phòng ngỗ tác.

Những người khác đi theo vào.

Công Tôn bắt đầu nhìn tay mấy cổ thi thể kia.

Sau khi nhìn kỹ, Công Tôn chỉ một trong những cỗ thi thể đó “Là hắn! “

“Là hắn cái gì?”

Hắn chính là vị lang trung kia! ” Công Tôn lật bàn tay của thi thể cho mọi người nhìn, ” Ngón tay cùng móng tay của hắn, hẳn là hàng năm ngâm nhuộm dược vật, cho nên có biến sắc cùng biến hình. “

Triệu Phổ theo bản năng cầm lấy tay Công Tôn đến xem.

Mà bàn tay Công Tôn chính là một bàn tay thư sinh phổ thông, cũng không thay đổi sắc cũng không thay đổi hình.

“Ta tương đối cẩn thận, luôn mang bao tay đặc thù, thế nhưng lang trung thông thường sẽ không”. Công Tôn lấy ra một tiểu đao tùy thân mà lưỡi đao rất mỏng để vào ngón tay của thi thể kia, ngón tay cỗ thi thể cầm đao mở thành dáng vẻ. Mọi người phát hiện hai ngón tay biến hình của cỗ thi thể lại hoàn mỹ phù hợp hình dáng của đao.

“Nga... “

Mọi người thấy cảnh tượng đó, không nhịn được phát ra một tiếng thét kinh hãi.

“Vị lang trung này không phải là một vị lang trung cứu người. “Công Tôn hơi thần bí nói, “Hắn chính là một vị lang trung giết người. “

” Lang trung giết người? “

Mấy vị cao thủ đã gặp qua nhiều cảnh tượng hoành tráng cũng đều bị sợ hết hồn.

Tiểu Lương Tử mặt đầy khiếp sợ, “A A! Lang trung còn có thể giết người sao?”

“Đương nhiên là có, phối hợp thuốc còn ra độc dược còn gì.” Công Tôn lắc đầu một cái, “Có vài người học y thuật chẳng qua là vì kiếm tiền, cũng có người phạm tội rồi, muốn chạy trốn khỏi truy nã của quản phủ thì đi tìm những vị lang trung này để đổi khuôn mặt.”

Ngũ gia cảm thấy lời này đưa tới khó chịu, cau mày, “Đổi khuôn mặt... “

“Ta trước kia giúp Thiệu Hưng Tri Phủ phá qua một vụ án rất thú vị.” Công Tôn vừa cất tiểu đao vừa trò chuyện, “Năm ấy ta đại khái mười sáu, mười bảy, Lư Nguyệt Lam công tử của Thiệu Hưng Tri Phủ là đồng môn của ta... “

” Lư Nguyệt Lam danh tự này ta dường như có nghe qua.” Triển Chiêu đột nhiên nói.

“Đúng vậy a, hắn bây giờ đã thay cha hắn đảm nhận chức Thiệu Hưng Tri Phủ, cũng là đại tài tử a, năm năm trước được Hoàng Thượng bổ nhiệm miễn thi nhập sĩ.”

“Lư Nguyệt Lam thiện âm luật. ” Bạch Ngọc Đường cũng nghe qua danh tự này, “Nương ta đã thu thập rất nhiều đàn phổ của hắn “

Triệu Phổ bỉu môi một cái, “Lại là một thư sinh a. “

Công Tôn liếc hắn một cái.

Tiểu Tứ Tử cười mị mị, “Lam Lam dĩ nhiên là thông minh rồi! Chỉ có tính tình là nóng nảy.”

Công Tôn nhịn cười đi xoa đầu Tiểu Tứ Tử.

Triệu Phổ tò mò, “Rất nóng nảy sao? “

Tiểu Tứ Tử suy nghĩ một chút, đưa ra hai đầu ngón tay, “Chính là nóng nảy gấp hai lần phụ thân vậy a …”

Mọi người giật mình — đó là có bao nhiều nóng nảy a? Há chẳng phải là một hũ đầy lửa sao?

Công Tôn đối với mấy người đưa ra ánh mắt hoài nghi — các ngươi biểu tình thật giống như ám chỉ tính tình của ta thật sự rất tệ.

Triệu Phổ vội vàng lắc đầu.

Triển Chiêu xua xua tay, ý bảo lạc đề rồi, để cho Công Tôn nói tiếp.

“Nguyệt Lam ngày đó tìm ta, hỏi ta một người có thể đột nhiên thay đổi tính tình hay không. Hắn có người bạn thân là Thẩm viên ngoại, một phú hộ ở Thiệu Hưng Phủ, cùng hắn là tri âm, thường xuyên cùng nhau nghiên cứu âm luật. Nguyệt Lam lúc rời đi Thiệu Hưng Phủ đến Khai Phong gặp Hoàng đế, đi đại khái hai tháng, sau khi về nhà, liền đến nhà Thẩm viên ngoại viếng thăm. Thế nhưng hắn nói Thẩm viên ngoại tính tình đại biến, đối với âm luật hoàn toàn không có hứng thú lại là dáng vẽ một chút cũng không hiểu, bọn họ vốn là có thể trò chuyện một buổi chiều, uống rượu không say không về, nhưng đột nhiên trở nên rất không thân thiết.”

Mọi người nghe cũng cảm thấy kỳ quái.

“Chỉ hai tháng mà lại biến thành người khác như vậy được sao? ” Lâm Dạ Hỏa hỏi.

Công Tôn gật đầu, “Lư Nguyệt Lam cảm thấy có chút kỳ quái, sẽ tới hỏi ta. Ta cũng biết Thẩm viên ngoại liền đi theo hắn để nhìn, các ngươi đoán thế nào? “

Công Tôn nói đến chỗ hấp dẫn, dừng lại một chút, “Người kia căn bản không phải Thẩm viên ngoại! Chỉ là có khuôn mặt là giống nhau. “

“Sau đó ta cùng Nguyệt Lam liền bắt đầu điều tra, nguyên lai chân chính là Thẩm viên ngoại bị bắt, có người giả trang thành dáng vẻ hắn đến nhà hắn, đem tiền tài của hắn cũng dời đi. Phương pháp dời đi chính là để Thẩm viên ngoại đi đến sòng bạc cá cược, sau khi thua hết tất cả gia sản liền đem Thẩm viên ngoại thật sự đổi trở về. “

Công Tôn nói tới chỗ này, thấy mọi người cũng cau mày.

“Nói cách khác... chiêu này rất độc, nhưng đích xác là cao chiêu a! ” Triệu Phổ không nhịn được cảm khái một chút.

“Vậy sau đó thì sao? ” Triển Chiêu hỏi, “Lư Nguyệt Lam đột nhiên chạy đi, như vậy để cho đối phương sinh ra nghi ngờ thì sao? “

“Còn có thể làm sao, Nguyệt Lam dù sao cũng là Tri phủ công tử, Thiệu Hưng Phủ có một bộ khoái rất lợi hại là Phương Tịnh Tiêu. “

“Nga... ” Triển Chiêu cùng Bạch Ngọc Đường đều gật đầu, ” Cao đồ của Huyền ninh đại sư a. “

“Huyền ninh... ” Tiểu Lương Tử cùng mấy vị kia cao tăng thiếu lâm tự còn rất quen, “Huyền Hư Đại Sư là phương trượng, Huyền Ninh là sư huynh có phải hay không a? Là một hòa thượng rất tốt tính? “

Triển Chiêu cùng Bạch Ngọc Đường đều gật đầu — vị đại sư kia có thể là cao thủ!

“Cho nên vị bộ khoái này là người xuất gia sao? ” Triệu Phổ cảm thấy rất mới mẻ, người xuất gia không thể sát sanh a... hắn làm bộ khoái không thành vấn đề sao?

“Phương Tịnh Tiêu cũng không phải là người xuất gia, hắn là khi còn bé ở trong núi được Huyền Ninh nhặt trở về. ” Triển Chiêu nói, “Lão hòa thượng nói, trần duyên hắn chưa dứt, từ nhỏ liền không để cho hắn xuất gia. Nhắc tới... Lão hòa thượng từng theo ta nói qua, Phương Tịnh Tiêu trên người đeo huyết hải thâm cừu, lão hòa thượng một mực do dự không biết có nên nói cho hắn biết hay không. “

Bạch Ngọc Đường liền tò mò, “Có loại chuyện này? “

Triển Chiêu gật đầu, “Đúng vậy, lão hòa thượng còn nói... “

Lâm Dạ Hỏa hướng về phía hai người chuẩn bị bắt đầu trò chuyện riêng giơ lên hai ngón tay chỉ chỉ — bên này a bên này! Muốn trò chuyện hai ngươi buổi tối trở về nhà từ từ trò chuyện.

Công Tôn cùng Triệu Phổ cũng nhìn Triển Chiêu cùng Bạch Ngọc Đường, “Đều là người giang hồ, các ngươi quen nhau à? “

Bạch Ngọc Đường biểu thị có giao tình, người rất tốt.

Triển Chiêu đưa tay, “Ta với hắn có chút quen thuộc, không phải lúc ta rời đi Ma Cung có đến Thiếu Lâm dừng lại một đoạn thời gian sao. Hồi đó hắn đang chuẩn bị xuống núi. Sau đó hắn đi về phía nam đi, ta ra bắc, kết quả ta ở Lại Khai Phong, hắn ở Thiệu Hưng Phủ làm bộ khoái. “

“Ai, hắn cùng Lư Nguyệt Lam cả ngày cãi nhau ồn ào, Tịnh Tiêu người lại thành thật, Nguyệt Lam mỗi ngày đều khi dễ hắn.” Công Tôn khoát khoát tay, “Tóm lại sau đó chúng ta đem mấy người kia đều bắt được, cứu ra Thẩm Viên ngoại bị bắt cóc. Sau đó, trong đám người bị bắt có một người lang trung y thuật tinh sảo, tinh thông nhất chính là thay đổi khuôn mặt. “

Triển Chiêu vẻ mặt còn thật nghiêm túc, “Vụ án này mặc dù kỳ la, nhưng quả thật rất khả thi... Trước đó, bọn họ dùng thủ pháp như vậy hẳn là hại qua không ít người? “

“Đúng vậy! ” Công Tôn cũng bất đắc dĩ, “Lần đó nếu không phải Nguyệt Lam đúng lúc cùng Thẩm viên ngoại có thâm giao, rất có thể thật sẽ không phát hiện được. Coi như là sau khi Thẩm viên ngoại được thả ra có chạy đi báo quan, cũng bởi vì quá mức ly kỳ lại chết không có đối chứng cho nên hẳn là cứ như vậy bị bỏ qua a? “

“Có cảm giác hay không, hai vụ án này có một ít vi diệu tương tự? ” Bạch Ngọc Đường đột nhiên nói, “Có thể một bên phức tạp một chút, một bên lại đơn giản một chút, nhưng trên bản chất thật ra thì là giống nhau! Đều là thông qua giả mạo thân phận tới lấy trộm tiền tài... Hoặc là quyền lợi, hoặc là mạng lưới quan hệ lão rèm lưu lại có đầy đủ chỗ tốt! “

“Nói đơn giản một chút, chúng ta muốn bắt Đại Long Vương thật, người giả mạo hậu nhận Uông gia, cùng mấy cái đầu người phát hiện ở Thành ký tiền trang là muốn cùng Tiền trang cùng nhau thiêu hủy, có thể chính là mấy đồng bọn của hắn, đồng thời Thành ký Tiền Trang chính là ổ trộm của bọn họ thì sao?”

“Dùng Tiền Trang làm ổ trộm, dùng sòng bạc để có cách lấy tiền, giả đại long Vương khắp nơi vơ vét của cải, một mực rất điệu thấp chính là sợ chuyện bại lộ. Sở dĩ không buông tay là bởi vì tham đồ trong truyền thuyết Hỏa Long Kim! ” Triệu Phổ sắp xếp đầu mối, “Nhưng có một biến số, Yêu Vương trở lại, chúng ta tìm được Hỏa lửa kim... Đối phương chỉ có thể chạy trốn! Hắn muốn làm chính là đem hết thảy đầu mối cũng chặt đứt. “

“Nơi này nhất định là có sơ hở! ” Triển Chiêu nói, ” Yêu Vương trở lại có đưa ra gới ý, chỉ duy nhất một Đại Long Vương giả là chết, chắc chắn đó là sơ hở! chung ta bắt đầu tra từ hắn! “

“Làm sao tra? “

Tất cả mọi người nhìn về phía đầu người kia.

“Có lẽ... “

Trầm mặc một hồi, Công Tôn đột nhiên nói, “Ta có thể khôi phục tướng mạo nguyên lai của hắn. “

“Có thể khôi phục? ” Triển Chiêu ngạc nhiên.

” Ừm... ” Công Tôn vén tay áo, “Trước đem da mặt tróc xuống xem một chút, đến cuối cùng là đem những nơi cần thiết tu sửa lại. “

Nói xong, Công Tôn cầm ra cái hòm thuốc, Tiểu Tứ Tử hoan hoan hỉ hỉ hỗ trợ đi lấy nước.

Ngũ gia dự đoán hình ảnh hẳn sẽ hết sức máu tanh, quyết định vẫn là đi ra ngoài cửa hóng mát một chút.

Triển Chiêu đi theo, lưu lại Lâm Dạ Hỏa cùng Triệu Phổ tò mò vây xem.

Đi tới một sân viện khác ở soái phủ, Ngũ gia ngồi ở bên lương đình, nhìn cá chép trong ao bơi qua bơi lại.

Triển Chiêu cầm hai trái quýt tới, ngồi xuống bên cạnh.

“Người nào lại biết rõ chuyện về Hỏa Long Quốc như vậy chứ?” Bạch Ngọc Đường hỏi Triển Chiêu, “Danh sách đó cũng là cất giấu trong lòng đất chỉ mới bị chúng ta lấy ra, cái đám người giả mạo đó làm sao biết rõ cách thức hoạt động của lão rèm? Coi như là cùng Công Tôn xem qua cùng một quyển sách, cũng không có khả năng hiểu rõ như vậy. “

“Nhà cũ ở trong Hắc Phong Lâm, hẳn là không có người, lại càng không giống có người ở đó.” Triển Chiêu thở dài, ngước mặt suy nghĩ một chút, đột nhiên ngồi dậy.

Bạch Ngọc Đường nhìn hắn.

Triển Chiêu động chân, cầm nửa trái quýt quay sang hỏi Bạch Ngọc Đường, “Ngươi còn có nhớ hay không, Tiểu Tàn thúc sau khi thấy quyển sách kia, đột nhiên rất kích động chạy? “

Bạch Ngọc Đường gật đầu, “Đúng vậy, sau đó liền không nhắc tới chuyện này. “

Triển Chiêu đem nửa trái quýt ăn hết, một tay cầm vỏ quýt, một tay kéo Bạch Ngọc Đường, “Đi, thừa dịp Công Tôn đang lột da mặt, chúng ta đi hỏi Tiểu Tàn Thúc một chút. “

Bạch Ngọc Đường đi theo Triển Chiêu đi về phía hậu viện, vừa nhỏ giọng hỏi, “Ta có thể nhìn một chút dáng dấp thiên tàn lão gia tử ra sao sao? “

Triển Chiêu híp mắt nhìn chuột nhà mình, ” Ừm, cái này phải nói sách lược... Đến khi gặp lúc chúng ta vấn an, chọn đúng thời cơ đánh lén, trước tiên phải đè lại, nếu không thúc ấy sẽ lại chạy “

Ngũ gia hỏi, “Đè lại đánh lén... thúc ấy sẽ không phản kháng sao? “

“Vậy khẳng định a! “

Ngũ gia có chút do dự, nhìn Triển Chiêu, “Hai ta liên thủ có thể đánh thắng thúc ấy sao? “

Triển Chiêu khẽ mỉm cười, vỗ vai Bạch Ngọc Đường một cái. “Yên tâm yên tâm. ”

Ngũ gia kinh ngạc, “Có thể đánh thắng?”

Triển Chiêu lắc đầu, “Khẳng định không đánh lại. “

Bạch Ngọc Đường vô lực, “Vậy cần để ý việc gì “

Triển Chiêu nhún vai, “Dù sao thúc ấy khẳng định không nỡ đánh ta. “

Ngũ gia chỉ chỉ mình, “Vậy còn ta? “

Triển Chiêu đi tới trước cửa viện Thiên Tàn cùng mấy cá lão gia tử ở, đứng yên hướng Bạch Ngọc Đường nhìn một hồi, “Vậy chúng ta cần tận lực không để thúc ấy đánh mặt là được. “

Nói xong, Triển Chiêu lôi Bạch Ngọc Đường đang còn lơ mơ vào sân.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.