Hạ Gục Tể Tướng

Chương 3: Q.1 - Chương 3: Món ăn bảng hiệu




Một khắc sau, tiểu nhị nhanh nhẹn bưng một cái mâm lại đây, đem món ăn đang bốc khói nghi ngút đặt xuống bàn.

Ba người kinh ngạc nhìn món ăn trên bàn, cùng với bộ dao nĩa tiểu nhị đặt ở trên bàn.

Tiểu nhị cũng không thấy kỳ quái khi thấy vẻ mặt ngạc nhiên của ba người, lại tiếp tục nhiệt tình giải thích: “Khách quan đây là món ăn chính của khách sạn – Thịt bò bít tế. Thịt bò được chọn là thịt bò thượng hạng, đảm bảo hương vị ngon tuyệt. Ta thấy khách quan là lần đầu tiên là ăn thịt bò bít tết, nên tự mình quyết định chọn cho khách quan.”

Thị đồng cùng tráng hán vẫn còn đang kinh ngạc, hai mắt nhìn chằm chằm cái gọi là thịt bò bít tết đang bốc khói. Bạch y nam tử cầm lấy một con dao nhỏ trong đống dao nĩa hỏi : “Thế còn cái này….”

“Xem kìa tiểu nhân thật hồ đồ.” Tiểu nhị mặt nở nụ cười làm lành liền cầm đống dao dĩa cười nói: “Đây là dao nĩa chính là chuẩn bị riêng cho món thịt bò bít tết này.” Tiêp theo, tiểu nhị lần cẩn thận giải thích cho bọn họ cách sử dụng dao nĩa thế nào, xác định bọn họ đã hiểu mới rời đi.

Ngón tay của tráng hán kia cầm dao nĩa có cảm giác không được tự nhiên liền nói : “Gia, phương pháp ăn uống này cũng quá kỳ quái.”

“Không đâu ! Ta cảm thấy rất thú vị.” Thị Đồng liền dẫn đầu cầm lấy dao nĩa thái một khối thịt bò ăn. Vừa vào miệng liền làm cho hắn cảm thấy thật ngon quá đi liền hưng phấn lẩm bẩm: “Oa, thật ngon ! Gia, người cũng ăn đi!”

Trên khuôn mặt tuấn mỹ của bạch y nam tử hiện ra nụ cười nhàn nhạt, cũng cầm lấy dao nĩa, thái một miếng thịt bò đưa lên miệng. Vừa vào miệng tuy có chút nóng nhưng đã cảm thấy hương vị rất ngon, hắn không thể thừa nhận món “thịt bò bít tết” này quả thực không tệ.

Tráng hán thấy thế cũng cầm lấy dao nĩa bắt đầu ăn thịt bò.

Hai khắc sau ( khoảng 30 phút), bọn họ rốt cục cũng buông dao nĩa trong tay xuống. Thị Đồng được ăn no liền ợ lên một tiếng thỏa mãn.

Lúc này, vị tiểu nhị kia bưng tới một cái khay, đặt trên bàn mấy thứ liền vội nói: “Đây là cháo đậu xanh khách sạn miễn phí cho khách nhân.”

Thị Đồng dẫn đầu bưng một chén lên uống. Hương vị giải nhiệt vừa vào miệng liền thấy thơm ngon làm hắn không tự chủ được uống một phát hết luôn.

Bạch y nam tử cũng không có lập tức bưng bát lên, ngược lại cười nói : “Tiểu nhị ca, món ăn của khách sạn Long Môn các ngươi đúng là có một phong cách riêng ! Trước kia, ta chưa bao giờ nếm qua.”

Trên mặt tiểu nhị hiện lên chút kiêu ngạo nói : “Đây là đều do Phó tướng quân nghĩ ra, rồi dạy nhà bếp trong khách sạn. Trong thiên hạ, trừ bỏ đầu bếp ở phủ tướng quân, còn lại chỉ có đầu bếp của khách sạn chúng tôi mới cách biết làm. Bởi vậy, khách quan chưa từng ăn qua là điều đương nhiên.”

“Tiểu nhị –” Xa xa có tiếng gọi tiểu nhị liền xoay người đi.

Đã uống xong chén chè đậu xanh tráng hán hạ giọng nói: “Gia, Phó Vân Kiệt không phải là tướng quân sao? Như thế nào lại vừa mở cửa tiệm buôn bán, vừa làm đầu bếp?”

“Đúng vậy!” Thị Đồng liếm hương vị còn sót trên miệng cũng nghi hoặc hỏi.

Bạch y nam tử cũng không có trả lời, tầm mắt cụp xuống, lâm vào trầm tư : Phó Vân Kiệt, ngươi rốt cuộc là người như thế nào?

Thị đồng cùng tráng hán thấy thế cũng lâm vào trầm mặc.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.