Gió Qua Rặng Mù U

Chương 27: Chương 27: Rượu Tây




Thấm thoát một năm đã trôi qua, kể từ ngày Khánh và Nam làm chung công ty, tình cảm của họ dành cho nhau mỗi ngày càng sâu nặng. Còn Thắm, cô luôn nghĩ rằng Nam đã về quê. Thấy sức khỏe và công việc của chồng ổn định, Thắm rất yên tâm.

Ngọc sinh thêm bé gái đặt tên là Nguyễn Kiều My. Bữa nay cô gửi hai đứa nhỏ bên nhà ngoại. Hơn 9 giờ tối không thấy vợ chồng Ngọc đón con, ông Năm thở dài:

- Trước hai vợ chồng nó đang bán đồ ăn sáng ngon lành, bỗng dưng nghỉ bán. Giờ thằng Thành đi lái xe cho công ty, làm việc có giờ nào vô giờ nào đâu! Có bữa về khuya, sáng thì đi sớm, có khi cả ngày hai đứa nhỏ không thấy mặt ba nó!

Bà Năm vừa thay áo cho bé Tấn Lực vừa nói:

- Biết đâu nó chuyển sang công việc này sẽ tốt hơn trước.

Ông Năm có vẻ bực mình:

- Tốt gì mà tốt! Nó lái xe đã nửa năm nay, tôi thấy có hơn chút nào đâu.

Ông Năm vừa nói buông miệng thì vợ chồng Ngọc tới:

- Con xin lỗi ba má, bữa nay con về hơi trễ!

Ông Năm không được vui, bà Năm nói:

- Thôi, đưa con cái về cho nó ngủ đi, xuống bếp lấy củ tỏi hoặc cái dao con cầm theo.

- Dạ!

Thành mở túi lấy ra chai rượu:

- Ba, con biếu ba chai rượu.

Ông Năm trầm giọng:

- Rượu Tây hả? Con để uống đi, ba uống rượu đế quen rồi!

Ngọc cầm chai rượu:

- Ba, ba uống thử đi, rượu này quý lắm!

Ông Năm im lặng, Khánh nói:

- Anh Ba để đây bữa nào rảnh cả nhà mình uống, cái vỏ chai đẹp thiệt, mà anh Ba phát tài hay sao mà mua chai rượu mắc tiền này?

- Phát tài gì đâu em, chai rượu này là của ông bà chủ cho, con gái họ mua bên nước ngoài đem về.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.