Giam

Chương 3: Chương 3: Tính chiếm hữu cao




Người lớn ra đến nơi , Lam Kỳ chỉ còn thoi thóp như con cá chết nằm trong vũng máu đã chuyển sang màu đen . Anh vẫn cầm cây đập liên hồi như vũ bão , vừa đập vừa hét : Ai cho mày động vào bảo bối của tao ? Hả ? Ba mẹ khuyên cậu ra nói chuyện với anh . Cậu cắn móng tay , thở một hơi dài rồi ôm anh từ sau lưng : Minh Kiệt , anh sao vậy ? Anh dừng tay , thở dốc . Lúc này , ba mẹ Lam Kỳ mới dám gọi cấp cứu . Biểu hiện của cậu lúc nãy làm toàn bộ vệ sĩ phải khiếp sợ nha ~ . Cuối cùng , cả gia đình Lam Kỳ dẫn con đi viện . Ba mẹ anh chỉ biết thở ngắn thở dài vì cái tính không tầm thường đó . Anh đen mặt , vẫn giận . Cậu cúi đầu không dám ho he gì cả , ngay cả tiếng thở cũng trở lên dè dặt . Tự dưng anh kéo cậu lên tầng , chốt cửa . Tát mạnh vào mặt cậu một cái : Ai cho em chơi với nó ? Nói . Cậu run rẩy , bật khóc : Em xin lỗi ... xin lỗi ... Anh thấy cậu như thế thì đau lòng nâng cậu dậy : Thôi được rồi , từ nay không được chơi với anh khi anh chưa đồng ý , hiểu không hả ? Cậu cười : Dạ ~

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.