Game Thủ Mang Tên Thành Phố Dưới Lòng Đất

Chương 33: Chương 33: Rắc rối mới của người chơi (cầu phiếu đề cử)




Quái vật bùn lầy trước mặt có cơ thể toàn thân màu xanh, một nửa trong suốt cũng không biết cái thứ phía dưới có thể gọi là da không, có thể nhìn thấy vật chất keo dính đan xen vào giữa dịch thể lỏng và rắn bên trong cơ thể.

Bọn họ là quái vật bùn lầy của thế giới ngầm, cũng có tên gọi khác, Sử Lai Mỗ.

Nhưng hai tên gọi này phải phân chia tùy hoàn cảnh, xấu một chút tả thực một chút thì gọi là quái vật bùn lầy, đẹp hơn một chút mới mẻ hơn thì gọi là Sử Lai Mỗ, còn về tên mặc chiếc áo bành tô ướt nhẹp trước mặt Hạ Lạc Khắc thì chỉ có thể gọi là quái vật bùn lầy.

“Xin hỏi, ngài có phải là lãnh chủ của vương quốc vĩnh cửu, Hạ Lạc Khắc đại nhân.”

Tên quái vật bùn lầy trước mặt nhìn Hạ Lạc Khắc, hoặc có thể nói là đối diện Hạ Lạc Khắc hỏi.

Bởi vì quái vật bùn lầy trước mặt không thể nhìn thấy mắt ở đâu, ngược lại có một cái mở giống như miệng.

“Ngươi chính là quản gia của nam tước Ni Cổ La Tư? Số hàng này giao lại cả cho ngươi.

Sau khi Hạ Lạc Khắc nói xong, liền chỉ đống lớn nguyên liệu gồm một số loại như chân nhện, tơ nhện đã được vận chuyển đến phía sau lưng, sau đó đưa tờ hóa đơn trên tay cho quái vật bùn lầy.

Trên cơ thể của quái vật bùn lầy chia thành những thứ keo tương tự như tay chân, phải cẩn thận để những vết dính trên hóa đơn không làm ướt tay Hạ Lạc Khắc, sau đó quái vât bùn lầy nói:

“Hạ Lạc Khắc đại nhân, rất cám ơn ngài đã vất vả một chuyến, nam tước đại nhân vì cảm ơn ngài đã đồng ý dành cho ngài ưu đãi giảm 8% đến hết đời, đương nhiên ưu đãi này cũng giới hạn ở các của tiệm của nam tước đại nhân, à thôi.

“Các ngươi bán những gì trong cửa tiệm của nam tước đại nhân?”

“Sản phẩm cho nữ giới.”

Hạ Lạc Khắc từ biệt quản gia quái vật bùn nhão đã tiếp đón hắn rất thịnh tình, rời khỏi đại sảnh nhận hàng, liền đi mua những thứ mà hắn cần.

Những thứ như giường chắc chắn phải mua ở các cửa hàng mộc, hiện giờ Hạ Lạc Khắc đang cất giấu 5000 đá ma thuật, 1 thẻ quà tặng trị giá 1000 đá ma thuật, nói phổ thông một chút thì ở đó vô cùng rộng rãi, hỏi một chút, trong chợ này cửa hàng nào không dám vào, ta mua chiếc giường ngươi có thể không chi 10000 đá ma thuật cho ta sao?

Hạ Lạc Khắc chọn một cửa hàng thợ mộc có tên [Chỉ có đắt hơn] rồi đi vào.

Bên trong cửa hàng thợ mộc tràn ngập mùi vị thối nát cổ quái, trên tường treo một khúc gỗ vẹo vọ, bến trên có chất lỏng màu đen khong ngừng chảy xuống, còn có một cây cung gỗ vẫn chưa có dây cung được đặt trên bàn, bên trong tiệm có một người đá đang ngồi trên chiếc ghế tựa, tay cầm cuốn sổ tính toán, thấy có người vào, người đá kia liền đứng dậy, tiến đến nghênh tiếp:

“Hoan nghênh, hoan nghênh, quý khách muốn mua gì? Hàng mới về của tiệm chúng tôi Solidar ngôi sao, tuyệt đối cao cấp, thay thế hàng thật!”

Hạ Lạc Khắc không biết tại sao có cảm giác câu nói này nghe rất quen tai, nhưng bản thân dám chắc là chưa từng đến cửa hàng này, hắn nói với chủ cửa hàng:

“Cung tên thì thôi, ta tạm thời chưa dùng được, ta muốn đặt 100 chiếc giường.”

Hạ Lạc Khắc nói xong, chủ cửa hàng người đá kia liền tính toán một lúc rồi nói:

“1000 đá ma thuật, chuyển hàng tận nơi.”

Hạ Lạc Khắc cho rằng đây là cái giá có thể chấp nhận được, hắn lấy thẻ quà tặng ra để thanh toán, chủ cửa hàng tên người đá nói:

“Ngài nhìn có vẻ là một chúa quỷ có thân phận địa vị cao, ngài đến là để mua giường cho ngục tối mới của ngài phải không? Ây da, gần đây rất nhiều ngục tối mới được thành lập, nhu cầu về giường đệm tăng mạnh, gần đây giá cả có tăng một chút cũng là điều rất bình thường, tôi đề nghị ngài không nên mua nhiều giường như vậy, chỗ chúng tôi đây có chương trình ưu đãi rất phù hợp với lanh chủ mới được bổ nhiệm có thân phận cao quý như ngài, mời ngài xem qua!”

“Chính là hoạt động [Giảm giá đặc biệt nhân dịp kỉ niệm 100 năm của cửa hàng: chỉ với 800 đá ma thuật, rinh ngay về một căn nhà gỗ mới hoàn toàn!] sao? Sẽ không tặng kèm 10 chiếc giường đệm? Sẽ cung cấp thợ mộc, lương tháng là 1000 đá ma thuật sao? Thợ mộc này còn biết nấu nướng phải không?”

Hạ Lạc Khắc nói xong, tên người đá lấy ra một tờ tờ rơi quảng cáo, bên trên viết vài chữ [kỉ niệm 100 năm], chủ cửa hàng sững người một lúc:

“Ngài, sao ngài lại biết được?”

Sau khi chủ cửa hàng nói xong, Hạ Lạc Khắc trầm tư suy nghĩ, nói thật thì, còn hơn là mua 100 chiếc giường, chi bằng tham gia hoạt động khuyến mại của cửa hàng, mua một căn nhà gỗ, chẳng những re được 200 đá ma thuật, nhưng điều quan trọng là vùng phụ cận ngục tối của vương quốc vĩnh cửu không có nguyên liệu gỗ!

Đừng nói là rừng, ngay cả đất cũng thiếu hụt trầm trọng, bốn phương tám hướng đều bị bao vây bởi đá kim cương, 20 ngày nay, đào bới đống đá kim cương chẳng đáng giá vừa cứng vừa thối ấy tới nỗi hỏng cả mười mấy máy đào quặng rồi.

Tới khi nào mới có thể khai thác tài nguyên rừng ngầm, hoặc có thể nói là trong khoảng thời gian 1 năm có khả năng khai thác tài nguyên rừng hay không, thành thực mà nói, bản thân Hạ Lạc Khắc không có niềm tin, vương quốc vĩnh cửu là ngục tối vô cùng hẻo lánh, hơn nữa tài nguyên lại hết sức thiếu thốn, ngoài đá kim cương ra thì chẳng có thứ gì khác, cộng thêm vị trí địa lý gần sát bề mặt hết sức nguy hiểm, cõi hạch tâm cũng không biết đã bị bỏ hoang bao lâu rồi, cũng chính vì thể mà giá thành rẻ tới mức Hạ Lạc Khắc có thể mua được.

Thực ra hiện tại có thể khai thác một vài không gian như hoa viên, phòng dự trữ thực phẩm và còn ký túc xá tập thể cho 100 người chơi cũng sắp hoàn thành trong khoảng thời gian ngắn là 20 ngày, như vậy là vượt xa sự mong đợi của Hạ Lạc Khắc rồi, trước khi Hạ Lạc Khắc mua lại ngục tối, nhưng cũng đã chuẩn bị kế hoạch phát triển trong vài trăm năm tới rồi.

Thế nào rồi? Ngài lựa chọn thế nào?

“Vậy ta sẽ đặt 100 chiếc giường, và đặt thêm 1 nhà gỗ, đúng rồi, nhớ đưa đến 1 thợ mộc nấu bếp tinh xảo, nhất định là phải là đầu bếp tinh xảo.”

Trước đây Hạ Lạc Khắc là kẻ nghèo không có sự lựa chọn, nhưng bây giờ trên người đã có một món lớn, còn cần gì phải chọn, tất cả hắn đều cần.

Sau khi Hạ Lạc Khắc nói như vậy, tên chủ cửa hàng người đá kia có chút bất ngờ, không nghĩ là vị lãnh chủ ngục tối trẻ tuổi trước mặt lại thành thục như vậy, liền vỗ ngực nói đảm bảo:

“Lãnh chủ đại nhân ngài hãy yên tâm, tôi nhất định sẽ giúp ngài chiêu mộ một thợ mộc cao siêu có tài nấu bếp!”

Hạ Lạc Khắc rất hài lòng khi thấy thái độ của chủ tiệm, sau đó hắn còn đặt thêm 100 đá ma thạch tiền mũi tên của cung ngắn, để lại địa chỉ ngục tối của mình để chủ tiệm sắp xếp cho đội thi công và vẫn chuyển 100 chiếc giường đền.

Phí vận chuyển đương nhiên do chủ tiệm chịu, sau khi mọi thứ đều đã sắp xếp ổn thỏa, chủ tiệm lập tức đi liên hệ đội thi công và chuẩn bị hàng.

Sở dĩ Hạ Lạc Khắc chiêu mộ thợ mộc, chủ yếu là để hắn có thể đảm nhận nhiệm vụ đầu bếp thay cho thợ rèn Tân Ba, dù sao thì một mình Tân Ba vừa phải luyện sắt rèn vũ khí trang bị, lại vừa phải nấu ăn cho 100 người chơi, công việc quả thực có chút áp lực, cộng thêm sự quấy rối của một vài người chơi Sa Điêu, số lần Tân Ba đến tìm mình nói chuyện và tư vấn tâm lý ngày càng nhiều.

Luôn có người chơi cho rằng Tân Ba có nhiệm vụ bí mật, chờ đợi có thể dành được 1 thanh kiếm tốt nhất thôn từ chỗ anh ta.

Tân Ba có lẽ không phải là người chơi dị giới, nếu áp lực công việc quá lớn, không thể làm việc vui vẻ, vậy thực sự sẽ phải từ chức ra đi, Hạ Lạc Khắc sẽ rất nhớ bạn cũ, quan trọng nhất là bây giờ Tân Ba đã ít nhiều quen với những người chơi này, nếu anh ta từ chức, ai dám đảm bảo thợ rèn mới đến có thể chịu đựng được đám người chơi phiền phức kia?

Sau khi xử lý xong những thứ đồ vật cần dùng, Hạ Lạc Khắc dự định sẽ tiếp tục đi tham khảo xem có thứ gì có thể mua được, nhưng hắn còn chưa kịp dạo quanh đã nghe thấy tiếng của “Bố Lỗ” giọng điệu bất đắc dĩ:

“Lãnh chủ đại nhân, tôi nghĩ, ngài cần phải mau chóng quay trở lại ngục tối, người chơi dị giới gặp rắc rối rồi.”

Lãnh chủ đại nhân rời khỏi ngục tối, đem theo đống nguyên liệu cơ bản không thể đếm được, để lại một nỗi nghi ngờ trong lòng các người chơi.

Số nguyên liệu đó tại sao Ni Cổ La Tư không đem đi? Sau này Ni Cổ La Tư đưa cho Hạ Lạc Khắc nột vái món đồ như vậy để làm gì chứ? Hạ Lạc khắc đem số nguyên liệu đó đi đâu?

Những vấn đề này làm rối người chơi, hoặc những thảo luận trong trò chơi, hoặc kết quả khi thảo luận về đề quan trọng,, nó đều chỉ về một hướng – e rằng nó chứa đựng nội dung vở kịch.

<<Ngục tối: Vương quốc vĩnh cửu>> cái tên trò chơi này ẩn chứa sự tình, trò chơi đã được kiểm nghiệm qua trước khi sự việc xảy ra, đội 5 người lần đầu tiên đi khai phá hang nhện, đã giết được con nhện đầu tiên, sau đó diễn ra sự việc bí ẩn, Á Sát và Mai Xuyên Khốc Tử cùng đi đến Lam đông thành trong truyền thuyết cùng với Hạ Lạc Khắc lãnh chủ.

Mai Xuyên Khốc Tử đã có vài viết nói về sự việc này trên diễn đàn, có cả hình ảnh, có lẽ không phải là lừa người.

Vậy có phải hiện giờ có người gây chuyện mờ ám hay không? Mọi người suy nghĩ, khả năng này là rất cao! Thậm chí ngay cả hệ thống bảo vệ của Hạ Lạc Khắc, chính vì có người làm chuyện mờ ám, cho nên NPC của lão Hạ đã đưa người chơi đi hoàn tất sự việc!

Vậy rốt cuộc là ai đã gây ra sự việc này?

Mợi người đều đang cảm thấy kỳ lạ, bỗng nhiên nhìn thấy một người hoảng hốt chạy tới nói:

“Bên phía hang ở lúc nhện đã đưa ra BOSS rồi!”

Người chơi đang mải mê bàn luận về sự việc mờ ám xảy ra, thì nghe thấy một âm thanh, ngay lập tức chạy ầm ầm tới, những người nhát gan, hoặc là vì bảo vệ tài sản của mình mà không muốn chết đã không chạy theo, nhưng đó chỉ là thiểu số.

Người chơi cùng nhau chạy đến chỗ hang nhện, thì nhìn thấy ở hang nhện vốn dĩ là chỗ vui chơi để người chơi tìm nguyên liệu, nay đã bị một đám quái vật tướng mạo kỳ dị chiếm lĩnh mất.

Cũng may do Hạ Lạc Khắc đi Lâm đông thành, đã thong báo trước tin tức bảo trì hệ thống hồi sinh, những người choi đi tìm nguyên liệu ở đây không nhiều, cũng chỉ có 2 người chơi bị treo trên một cái cọc trụ, một người trên đầu có chữ ơ Á Sát], một người trên đầu có chữ [Thiêu nhiên đích Hung Mao].

Những sinh vật kia có một cái đầu to giống như chó âm phủ, bên ngoài da có vảy, lộ ra màu hồng đậm, cơ thể chúng cường tráng, ít nhất là cường tráng hơn đám người chơi.

Mà trong đám sinh vật này, có một cá thể mạnh mẽ đặc biệt dễ thấy, nó to gấp đôi những sinh vật khác, trong tay nó cầm một cây búa lớn và một cặp răng nanh dài, nó cũng đang mặc một bộ áo giáp với ánh sáng màu xanh nhạt, bộ áo giáp trông hơi lớn, nhưng nó không quá cường điệu.

“Đây là người đầu chó à?”

Trong đám người, Mai Xuyên Khốc Tư vừa nhìn đã phát hiện ra thân phận của sinh vạt kỳ quái kia.

Tên người đầu chó kia hiển nhiên cũng phát hiện ra xự xuất hiện đột ngột của đám yêu tinh, chúng bỗng chốc rất khẩn trương, dồn dập bao vây lấy xung quanh tên người đầu chó cường tráng nhất, tên người đầu chó kia dơ cái chiếc búa của mình, dùng thứ ngôn ngữ kỳ quái của mình hú lên vài tiếng, sau đó đám người đầu chó nhìn xung quanh tấn công đám người chơi.....

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.