Game Thủ Mang Tên Thành Phố Dưới Lòng Đất

Chương 4: Chương 4: Người chơi đầu tiên chết




"Xin chào! Này, trò chơi này không dùng chữ viết sao?"

Một yêu tinh sở hữu đôi mắt thật to và sống mũi cao nhưng vẫn không thể làm thay đổi sự thật rằng trông nó rất xấu xí, dùng giọng nữ khàn khàn của mình mà hỏi, đương nhiên đây là một yêu tinh cái.

"Đương nhiên là không có rồi, đây là trò chơi thực tế ảo, tất cả đều do hệ thống thần kinh điều khiển, hoàn toàn tách biệt với trò chơi sử dụng chuột và bàn phím truyền thống. Ngươi nhìn lưỡi của ta đi, thật linh hoạt, những trò chơi khác có thể đạt được đến trình độ này chắc?" Ngay bên cạnh yêu tinh cái kia là một tên yêu tinh đực vừa cử động lưỡi của mình vừa nói.

"Vậy bây giờ chúng tôi phải làm gì, trò chơi này không có sách hướng dẫn dành cho người chơi mới sao?"

Một yêu tinh khác hỏi.

"Đúng vậy, không có nhiệm vụ gì cần làm sao? Cứ tự tìm kiếm thôi à?"

"Đó là thành chủ đại nhân sao? Là lãnh chúa ác ma Hạ Lạc Khắc phải không? Oa, tạo hình NCP này xây dựng cũng đẹp trai quá đi mất!"

"Người chơi như chúng ta có thể lựa chọn nghề nghiệp là lãnh chúa ác ma được không vậy?"

"Hiện tại mọi người chẳng qua chỉ là cấp đầu tiên, yêu tinh chỉ có một nghề nghiệp mà thôi. Người quản lý trang web nói rồi, sau khi trò chơi hoàn thiện sẽ có nhiều nghề nghiệp hơn.

"Có phải lát nữa sẽ chiếu hoạt hình không?"

....

Đại sảnh của tòa thành dưới mặt đất cứ như thế mà trở thành nơi trò chuyện của một trăm yêu tinh dị giới, trong lúc trò chuyện với nhau bọn họ tự đặt cho mình đủ mọi loại tên, có cái tên nghe rất kỳ quái nhưng cũng có những cái tên bình thường, sau đó trên đầu của bọn họ xuất hiện một cái tên màu xanh lục rất dễ thấy. Một vài người hỏi thăm nhau mấy câu đơn giản nhưng phần lớn thì lại bắt đầu đi loanh quanh trong đại sảnh, sờ bên này một chút rồi lại sờ bên kia một chút. Nhưng cửa ra vào tòa thành đã bị Hạ Lạc Khắc đóng lại, đại sảnh của ngục tối nơi mà bọn họ đang tập trung này không lớn cho lắm, dù là bị mù cũng không thể đi lạc.

"Trật tự! Những nô lệ đến từ dị giới! Ta là lãnh chúa ác ma cao quý Hạ Lạc Khắc của các ngươi, từ hôm nay trở đi, các ngươi sẽ trở thành con dân của ngục tối này, Vương Quốc Vĩnh Hằng, sứ mệnh của các người chính là đưa Vương Quốc Vĩnh Hằng trở thành ngục tối vĩ đại nhất từ trước tới nay! Bây giờ thì đi nhận nhiệm vụ của các ngươi rồi bắt đầu xây dựng ngục tối này đi!"

Hạ Lạc Khắc nói xong liền ra lệnh cho lõi "Bố Lỗ" truyền nhiệm vụ đã được thiết lập sẵn từ trước cho những người chơi này.

Địa chủ của ngục tối liên hệ với nô lệ thông qua lõi ngục tối, Hạ Lạc Khắc có thể truyền đạt nhiệm vụ cho những nô bộc này từ xa, chỉ là theo lời "Bố Lỗ" nói thì cứ thế mà ra lệnh cho những yêu tinh này cũng không tốt cho lắm, tốt nhất là dùng cách trả thù lao cho bọn họ rồi ra lệnh, mà thù lao thì phần lớn là dùng kim tệ, đồng xu, đồng bạc, đồng vàng, mấy loại tiền này

Sau khi Hạ Lạc Khắc ra lệnh cho "Bố Lỗ" truyền đạt nhiệm vụ xong, trước mặt những người chơi này xuất hiện một vòng tròn tương tự như tờ thông báo nhiệm vụ, sau đó là một nhắc nhở nhận nhiệm vụ.

"Đào một trăm viên kim cương? Người chơi mới như tôi lại nhận được nhiệm vụ đào mỏ sao!"

"Tôi cũng nhận được nhiệm vụ này! Thù lao là mười đồng xu!"

"Kim cương ở đâu vậy?"

"Nhiệm vụ của tôi là vận chuyển một trăm viên kim cương đến tiệm rèn, tại sao tôi lại phải đi chuyển kim cương chứ? Tôi cũng muốn đi đào mỏ!"

...

Nhận được nhiệm vụ rồi, các yêu tinh nhanh chóng tìm ra trong ngục tối này chỉ có hai mươi cái cuốc mà phần lớn yêu tinh khác lại nhận được nhiệm vụ vận chuyển quặng, những viên quặng này sau khi nung lên sẽ trở thành kim loại có tác dụng dùng để chế tạo thành quáng hạo hoặc các công cụ bằng sắt, đương nhiên chế tạo khiên, áo giáp và vũ khí vẫn là chủ yếu.

Một ngục tối làm sao có thể thiếu được sức mạnh vũ trang chứ?

Vương Quốc Vĩnh Hằng dưới lòng đất đã bị bỏ hoang rất nhiều năm, hơn nữa trước đây lại chưa từng được khai phá, xung quanh đây không biết có bao nhiêu khu vực nguy hiểm, sinh vật dưới lòng đất thì lượn lờ tứ phía, thậm chí ngay cả Hạ Lạc Khắc cũng cảm thấy bọn chúng có chút vướng tay vướng chân, đặc biệt là mấy con ma thú.

Tất nhiên là số lượng ma thú cực kỳ ít ỏi nhưng nếu so sánh với dã thú bình thường thì thực lực của bọn chúng lại mạnh hơn nhiều, ví dụ như mấy loại nhện Địa Huyệt, bụi cây giết người, loài sói đáng sợ, vân vân… Trong quá trình mở rộng ngục tối, nếu mấy con quái vật này xông vào tòa thành thông qua mấy chỗ yêu tinh đào hoặc thừa cơ cửa thành mở mà xông vào thì Hạ Lạc Khắc sẽ gặp phiền phức, vì thế chuyện trang bị vũ khí cho cả những nô bộc để tòa thành có năng lực tự vệ nhất định tương đối cần thiết.

Hơn nữa mấy con quái vật đó cũng có thể dùng để làm đồ ăn cho yêu tinh, Hạ Lạc Khắc cũng không thể cứ liên tục đi chợ mua đồ ăn cho yêu tinh được. Mỗi lần đi chợ là phải tiêu tốn một cuộn giấy thông hành, mà giấy thông hành lại là một đạo cụ ma pháp khá đắt đỏ.

Hành động và ngôn ngữ của những yêu tinh đến từ dị giới này đều rất kỳ quái, bọn họ sẽ tự đặt tên cho mình, liên tục tự ngắm cơ thể và diện mạo xấu xí của mình, đã thế lại còn có tính tò mò cực kỳ cao và thích giao tiếp với nhau nhiều quá mức bình thường, hơn nữa lá gan cũng vô cùng lớn, Hạ Lạc Khắc đã từng trông thấy không ít yêu tinh chủ động chạy tới chào hỏi hắn, hành lễ với hắn, thậm chí bọn họ còn nói đùa với hắn nữa!

Phải biết rằng yêu tinh là sinh vật cấp thấp, nếu nhìn thấy những ác ma có cùng đẳng cấp với Hạ Lạc Khắc thì đáng lẽ phải tự sinh ra cảm giác sợ hãi, nhưng những yêu tinh đến từ dị giới này lại không hề sợ hãi chút nào, không chỉ là không sợ Hạ Lạc Khắc mà dường như bọn họ còn không sợ chết.

Sau khi nhìn thấy một yêu tinh đang cố gắng với tay vào trong cái lò rèn đang bốc cháy của thợ rèn Tân Ba, sau đó lập tức bị thợ rèn Tân Ba ném ra khỏi tiệm rèn thì Hạ Lạc Khắc lại càng chắc chắn về chuyện này.

Tất nhiên Hạ Lạc Khắc sẽ không làm bất kỳ điều gì để đáp lại hành động kỳ lạ của những yêu tinh này, tuy rằng hành động kỳ lạ nhưng bọn họ vẫn làm việc rất nhanh nhẹn, hơn nữa sức lực cũng cực kỳ lớn!

Cứ coi như tháng này hắn không thanh toán thù lao cho bọn họ cũng không cho bọn họ đồ ăn thì sau khi nhận được nhiệm vụ bọn họ vẫn sẽ dùng khí thế ngất trời mà bắt đầu đào mỏ và vận chuyển quặng, tinh thần làm việc không hề bị giảm sút chút nào, cũng không có dấu hiệu lười biếng.

Mà khi hoàn thành nhiệm vụ rồi bọn họ sẽ lập tức chạy đến chỗ của Hạ Lạc Khắc nhận phần thưởng là kim tiền, sau đó đếm lại từng xu từng xu một rồi thật cẩn thận mà cất vào trong túi của mình như thể đang cất giấu thứ bảo bối gì đó rất ghê gớm vậy.

Sau khi hoàn thành nhiệm vụ đào mỏ xong, yêu tinh còn có thể tự giác đem quáng hạo đến chỗ của Hạ Lạc Khắc, theo sát phía sau là những yêu tinh khác đã nhận nhiệm vụ đào mỏ rồi cũng tới tìm Hạ Lạc Khắc để nhận quáng hạo sau đó lại vội vàng chạy đi đào mỏ.

Hạ Lạc Khắc đã từng đi tới những ngục tối khác nhưng yêu tinh ở những nơi đó không hề có hiệu suất làm việc và sự nhiệt tình giống như yêu tinh ở tòa thành của hắn. Những yêu tinh đó cho dù được phát tiền lương đúng hạn và cung cấp đồ ăn phong phú thì vẫn xảy ra tình trạng lười biếng, còn có cả người cầm roi da giám thị trông coi bọn họ nữa.

Nếu không được phát tiền lương và đồ ăn thì yêu tinh sẽ cứ thế mà chạy trốn.

Tuy những yêu tinh đến từ dị giới của hắn có hành động kỳ quái lại còn coi trọng mấy đồng tiền kim loại không có giá trị gì, nhưng khi biết được hiệu suất làm việc và sự nhiệt tình của bọn họ thì Hạ Lạc Khắc cũng chẳng còn gì để không hài lòng cả, nếu yêu tinh của hắn vừa giúp hắn tiết kiệm đá ma thuật lại còn biết tự dùng tiền của mình mà mua đồ ăn thì một chút khuyết điểm nhỏ nhặt này hắn vẫn có thể chấp nhận được.

"Hạ Lạc Khắc đại nhân tôn kính, nếu những người chơi cấp đầu tiên của chúng ta đã thành công rồi thì tôi cảm thấy nên hoàn thiện nội dung và thông tin trên trang web! Ví dụ như bản đồ trò chơi, hình ảnh minh họa quái vật, mở những khu vực mới, những thứ giống như vậy."

Hạ Lạc Khắc đang tạm thời đảm nhiệm công việc của một giám công, chăm chú quan sát những yêu tinh đến từ dị giới đang bận rộn làm việc kia thì lõi "Bố Lỗ" nói chuyện đó với hắn.

Thật ra Hạ Lạc Khắc có chút không hiểu cho lắm, cái gì mà bản đồ trò chơi, hình minh họa quái vật rồi mở khu vực mới, nói riêng từng thứ thì Hạ Lạc Khắc hắn còn hiểu được chứ nói ra hết một loạt như vậy là có ý gì đây?

Bố Lỗ hiểu được Hạ Lạc Khắc đang suy nghĩ điều gì, vì thế lại nói tiếp: "Ngài cũng nhìn thấy rồi, những yêu tinh đến từ dị giới này mỗi người đều khác nhau, ngài có thể hiểu là bọn họ coi thế giới này một trò chơi, đối với yêu tinh ở thế giới này thì đào mỏ và vận chuyển là công việc khổ cực nhưng đối với những yêu tinh của dị giới, cũng chính là những người chơi này mà nói thì đào mỏ và vận chuyển chẳng qua chỉ là một trò chơi giải trí mà thôi. Ở thế giới này bọn họ sẽ sống một đoạn cuộc sống mới, một con đường mới cho nên mới có thể liên tục duy trì hiệu suất và sự nhiệt tình cao như vậy cho tới tận sau này. Thứ bọn họ cần không phải là tiền thù lao hay đồ ăn, mà là nhiều thao tác trò chơi hơn nữa!"

"Nói cách khác, ta cần mở thêm nhiều nơi để tạo sân chơi cho những yêu tinh này sao? Giống như những ngục tối khác, xây dựng chỗ để bọn họ giải trí với nhau, chơi đấu vật, xem biểu diễn sao?"

Hạ Lạc Khắc suy nghĩ một chút, thực ra chuyện này cũng chẳng có gì không ổn cả, dù sao thì những thành chủ khác bình thường cũng sẽ làm như thế để duy trì tâm trạng vui vẻ của nô bộc. Chỉ có điều hiện tại Hạ Lạc Khắc đang khó xử chuyện hiện tại hắn rất thiếu đá ma thuật nên không mời nổi đội biểu diễn, nhưng đấu vật hay để bọn họ tự chơi với nhau thì còn được.

"Đại khái là ý này, chẳng qua là đối với những người chơi này thì so với tự chơi đùa với nhau, xem đấu vật hoặc là xem biểu diễn thì bọn họ lại yêu thích một phương thức giải trí khác như mạo hiểm!"

Lõi "Bố Lỗ" nhanh chóng giải thích cho hắn, những người chơi này thích phương thức giải trí như thế nào.

Nói đơn giản thì chính là bọn họ không thích chỉ ở mãi mãi ở trong ngục tối mà còn muốn đi ra ngoài thăm thú những thế giới mà bọn họ chưa biết, thích những cuộc tranh đấu tàn khốc cùng dã thú, còn thích cả chiến đấu tới đổ máu. Tóm lại càng khiến bọn họ vui vẻ càng tốt, cho dù có bị diệt vong cũng không thể ngăn cản bọn họ đi tìm cảm giác kích thích. Bọn họ đặc biệt thích khai hoang, nếu như gặp phải đối thủ có thực lực mạnh, mấy chục người, thậm chí hơn trăm người bọn họ có thể sẽ cùng nhau khiêu chiến, cho dù có hi sinh nhiều người hơn nữa cũng không tiếc, mục đích duy nhất chính là đánh bại đối thủ mạnh kia. Tất nhiên là sau khi đánh bại cường địch thì bọn họ sẽ nhận được phần thưởng hậu hĩnh, có thể là vàng nhưng tốt nhất vẫn là trang bị.

Chuyện này cũng không khó, cả xương, da và lông của dã thú trong ngục tối đều có thể dùng để chế tác thành một số trang bị, dã thú càng mạnh mẽ thì càng có thể chế tác ra trang bị lợi hại. Nếu dùng ma thú thậm chí còn có thể chế tạo ra trang bị có ma lực, đem ra chợ bán được giá rất cao.

Tất nhiên là trong mắt Hạ Lạc Khắc thì những trang bị này chỉ là thứ rác rưởi mà thôi, đẳng cấp ác ma từ trước đến nay vẫn luôn phải dựa vào sức mạnh của bản thân, đạo cụ ma pháp chẳng qua chỉ là công cụ hỗ trợ; đối với kẻ đã thuộc đẳng cấp ác ma như Hạ Lạc Khắc mà nói thì áo giáp và vũ khí hoàn toàn là thứ dư thừa.

Nghe "Bố Lỗ" giải thích xong, Hạ Lạc Khắc hiểu ra, hắn phải tự mình mở một khu vực mới, trong đó tốt nhất phải có số lượng quái vật ổn định, chiến lợi phẩm và bảo tàng, nếu như có thể có cả mê cung hoặc là dã thú thực lực mạnh như BOSS gì gì đó thì càng tốt. Khu vực này dành cho những người chơi đến từ dị giới kia chơi mấy trò mạo hiểm để giải trí.

Vì thế hắn phải vẽ bản đồ, vẽ tranh minh họa quái vật, chuẩn bị thật kỹ chiến lợi phẩm, vân vân… Tuy rằng khá là phiền phức nhưng đối với Hạ Lạc Khắc thì cũng chẳng phải chuyện gì khó khăn, cũng đúng lúc hắn đang định ra ngoài làm quen với hoàn cảnh xung quanh một chút. Còn những quái vật của thế giới dưới lòng đất kia, đối với hắn mà nói thì cũng là một loại tài nguyên, sớm muộn gì cũng phải cho nô bộc đi giết mấy con quái vật kia đem về, làm như vậy hắn có thể thu thập được một lượng lớn đá ma thuật để xây dựng sàn giải trí cho mấy yêu tinh này rồi.

Chỉ cần thu được đá ma thuật thì chính là buôn bán có lời!

Hạ Lạc Khắc nghe kiến nghị của "Bố Lỗ" xong liền chia phần thưởng hoàn thành nhiệm vụ cho "Bố Lỗ" sau đó tự mình ra khỏi tòa thành đi dạo một vòng, nhanh chóng tìm được một vị trí rất thích hợp để làm sân chơi—một cái động nhền nhện.

Nói tới loại quái vật dưới lòng đất có thể đảm bảo một số lượng quái vật ổn định thì chắc chắn phải là loài nhện dưới lòng đất. Những con nhện này sinh sôi nảy nở rất nhanh, số lượng lại nhiều, mà tồn tại ở hầu như toàn bộ mọi ngóc ngách của thế giới dưới lòng đất. Chỉ cần có một con nhện nữ vương phụ trách việc đẻ trứng thì trong nháy mắt chúng có thể liên tục sinh ra hơn trăm con khác cho mà xem, chưa hết, toàn bộ sào huyệt dưới lòng đất của chúng chẳng khác gì một cái mê cung, cho dù là Hạ Lạc Khắc cũng không muốn bước vào trong đó.

Bên trong sào huyệt còn có rất nhiều sinh vật dưới lòng đất khác nữa, ví dụ như bụi cây giết người, côn trùng dưới lòng đất, chó đầu người ngu dốt đủ cả.

Mặc dù những sinh vật này không quá mạnh mẽ nhưng đối với người của dị giới thì đem chúng ra khiêu chiến cũng khá là phù hợp.

Hạ Lạc Khắc chọn khu vực mở rộng cho những người chơi đến từ dị giới xong liền định quay về ngục tối, hắn vừa định lên đường lại nghe "Bố Lỗ" thông báo:

"Hạ Lạc Khắc đại nhân, có người chơi chết rồi."

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.