Game Thủ Mang Tên Thành Phố Dưới Lòng Đất

Chương 99: Chương 99: Gánh nặng cứu vớt thế giới trao cho các ngươi!




Những người chơi vây quanh toàn bộ đại sảnh cổng thông tin.

Các bức tường của đại sảnh cổng thông tin chưa được xây xong, người chơi có thể đứng vây xung quanh xem.

Bên cạnh cổng vào [Vong Linh học viện: Sân huấn luyện], một cái Lục Mang Tinh ma pháp màu trắng to lớn được chạm khắc ở tảng đá trên sàn nhà.

Một con yêu tinh cầm một miếng da Khủng Lang đặt lên mắt phải của mình, đứng chính giữa Lục Mang Tinh ma pháp, một tay đặt ngang trước ngực, một tay đưa lên trước mặt, lòng bàn tay mở ra che trán của mình lại, hét lên nghiêm túc:

“Thực hiện bạo lực đi!”

“Vỡ nát tinh thần!”

“Biến mất đi! Thế giới này!”

Sau khi hô xong, từ từ mở mặt nạ mắt của chính mình, bên cạnh những người chơi nhao nhao vỗ tay hoặc là xem náo nhiệt.

Cách đó không xa, sau lưng của những người chơi này có một lò rèn.

Tân Ba đang ngồi trên ghế ở tiệm thợ rèn, cầm cái gậy sắt nung đỏ trong tay, đặt nó lên miệng dùng sức khẽ hít vào.

“Xì xì xì...”

“Phù”

Tân Ba nhắm mắt lại, nhả ra một vòng khói trắng, khuôn mặt với biểu hiện có vẻ hài lòng, sau đó đưa gậy sắt nung đỏ cho Mộc Pháp Sa ở bên cạnh và nói:

“Biểu đệ? Đến đây làm một ngụm?”

“Ta có thể chứ?” Mộc Pháp Sa hơi ngạc nhiên nhưng vẫn cầm gậy sắt nung đỏ, nhìn mấy con yêu tinh tụ tập rất nhiều trước mặt, hỏi:

“Biểu ca, những con yêu tinh này tụ tập ở đây để làm gì?”

“Ta không biết, có lẽ là lại bắt đầu.” Tân Ba thản nhiên nói.

“Bắt đầu cái gì?” Mộc Pháp Sa ngây ra một lúc, nghe có vẻ không hiểu.

“Một nghi thức kỳ quái, hoặc một cái gì đó tương tự.” Tân Ba nhìn quanh không thấy ai rồi thì thầm với Mộc Pháp Sa:

“Hạ Lạc Khắc đại nhân dường như đang dùng phương pháp này để duy trì tinh thần của những con yêu tinh này, bọn hắn đã từng sử dụng một Cẩu Đầu Nhân tên là Ramo như một kẻ thù lớn của sự báo thù đẫm máu, mấy ngày nay những người chơi cũng hỏi ta là Ramo là ai, bọn hắn rất phiền với ta... “

Tân Ba vẻ mặt như đang nhớ lại rồi nói tiếp:

“Đó là những gì đã xảy ra với ta sau khi ta đến vương quốc Vĩnh Hằng, Hạ Lạc Khắc đại nhân đưa tiền thưởng cho bọn hắn, không phải ma thạch mà chính là đồng tệ để bọn hắn mua đồ ăn. Mạc La Tư cũng biết về điều này, quay lại nói với bọn hắn điều gì đó. Sau đó bọn hắn liền tập trung trước đại làm một trận cuồng loạn, sau trận cuồng loạn đó, liền đem tiền tệ kim loại gom lại và đổi cho Hạ Lạc Khắc đại nhân, sau đó cầm đi một số trang bị từ Ramo.”

Tân Ba nói, chỉ vào Á Sắt mặc áo giáp đen đang đứng sau đám đông, nói:

“Nhìn thấy trang bị trên người hắn ta không, những cái đó đều là trang bị của thủ lĩnh Cẩu Đầu Nhân, ta đã rèn đúc lại trang bị của Cẩu Đầu Nhân kia, cũng không biết vì sao bọn hắn có thể bịt mũi mặc vào nhưng chất lượng thật sự không tệ, không biết chỗ nhặt được trang bị của Nako Ramo ở đâu.”

Mộc Pháp Sa nghe Tân Ba nói chuyện cũ, mặt hào hứng nói:

“Tuyệt, những con yêu tinh này mạo hiểm để kiếm sống….”

Hai người đang nói chuyện, liền thấy một dáng người cao to, đi về hướng sảnh cổng thông tin, đó là lãnh chúa Hạ Lạc Khắc.

Những người chơi ở vòng vây ngoài cùng là những người đầu tiên phát hiện ra Hạ Lạc Khắc, nhao nhao hướng về phía mấy con yêu tinh khác nhắc nhở:

“Nhanh nhường một chút, nhanh nhường một chút, Lão Hạ tới! Để mở kịch bản!”

Nhưng thật ra không cần bọn hắn hô, các người chơi đều đã tránh ra tạo thành một lối đi.

Một áp suất kiểm soát làm cho người chơi không thể di chuyển, đi ngang qua sân khấu kịch bản hình thức rồi lập tức tiến vào.

Hạ Lạc Khắc đi tới cửa sảnh cổng truyền thông, nhìn phù văn ma pháp trận xuất hiện trên phiến đá, hắn bước nhanh tới, sau đó ngồi xuống cẩn thận kiểm tra, vừa kiểm tra vừa lẩm bẩm nói:

“Điều này là không thể... Sức mạnh của con quỷ vực thẳm đã ăn mòn tàn tích của tổ tiên?”

Hạ Lạc Khắc lộ ra một ánh mắt khó tin.

Sau đó một tay nhấn tại phù văn bên trên.

Từ phù văn bên trên, xuất hiện một bức tranh to lớn.

Hình tượng bên trong, nhìn qua giống như lối vào một tòa nhà lớn, nhưng ánh sáng quá mờ, chỉ nhìn trên bức tranh thì ánh sáng hơi không. Chỉ có thể thấy rõ một số bạch cốt nằm trên đất, toàn bộ khung cảnh nhìn qua trông thật hoang vắng.

Hình tượng lóe sáng nhanh chóng, sau đó nó tối dần và biến mất.

“Lại phát sinh bộ dạng này, thiệt tình…..”, Hạ Lạc Khắc im lặng một lúc, sau đó đứng lên, nhìn về phía các người chơi xung quanh, cao giọng nói:

“Các con dân của vương quốc Vĩnh Hằng! Những anh hùng của thế giới ngầm! Những tàn tích của tổ tiên cần các ngươi bảo vệ! Nơi đó có vô số kho báu, tài sản đếm không hết, vũ khí mạnh mẽ thậm chí cả trang bị huyền thoại hiếm... tuyệt đối không để những con quỷ vực thẳm khống chế tàn tích của tổ tiên! Các dũng sĩ, chuẩn bị sẵn sàng, gánh nặng bảo vệ thế giới đang ở trên vai của các ngươi!”

Sau khi Hạ Lạc Khắc nói xong, bắt đầu đi về hướng sảnh chính một lần nữa và tiếp tục lẩm bẩm:

“Trước đó, chúng ta cần làm một chút chuẩn bị, các dũng sĩ hãy đi tìm Bố Lỗ, hắn sẽ giao cho ngươi những nhiệm vụ cần thiết để chiến đấu chống lại quân đoàn vực sâu, chúng ta nhất định phải chuẩn bị tốt mọi thứ.”

Khi Hạ Lạc Khắc cách xa về sau, áp lực đối với người chơi đã dần biến mất, rồi âm thanh cuộc trò chuyện của các người chơi nổ ra, thậm chí hợp thành như bom nổ oanh một tiếng.

“Ồ cỏ! Phát triển một cảnh mới?!”

“Tổ chế tác không đủ kinh phí sao? Mặc dù hình tượng các ngươi rất thật nhưng kịch bản lại ngắn như vậy?!”

“Nhanh đi nhận nhiệm vụ, các ngươi không thấy nhiệm vụ được nhắc nhở về tàn tích của tổ tiên?”

“Lão Hạ bò đực! Lão Hạ rất đẹp trai!”

“Trang web chính thức nói sao?”

“Rốt cục là phát triển cảnh mới nhưng Vong Linh học viện chuẩn bị không có tốt nghiệp làm sao bây giờ?”

“Đại huynh đệ, ngươi xác định có thế tốt nghiệp sao? Mỗi lần vào thì mỗi lần khó, trang bị mỗi lần cũng phải tốt hơn, ôi cha ơi!”

“Đi nhanh lên! Thế giới ngầm đang cần ta cứu vớt!”

“Giết quân đoàn vực sâu! Giết ác ma vực thẳm!”

“Xông lên, xông lên! Tất cả xông lên!”

...…

Một đám yêu tinh rầm rầm la hét, quơ vũ khí trong tay lao về phía sảnh chính của thành phố ngầm.

Tại tiệm thợ rèn, Tân Ba cùng Mộc Pháp Sa hai người trợn mắt há hốc mồm nhìn mọi thứ xảy ra trước mặt họ, thật lâu sau, Mộc Pháp Sa đưa tay cầm khối sắt nung đỏ rồi đưa lên miệng.

“Xì xì xì...”

“Phù”

Mộc Pháp Sa nhả vòng tròn khói, lẩm bẩm nói:

“Tuyệt, những con yêu tinh này mạo hiểm để kiếm sống….”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.