Game Thủ Mang Tên Thành Phố Dưới Lòng Đất

Chương 47: Chương 47: Con bọ cánh cứng cuồng dã (canh đầu tiên)




Những người chơi có danh vọng cao được chọn lần lượt là [Mai Xuyên Khốc Tử] [Á Sát] [Hi Nhĩ Ngõa Na Tư].

Những người chơi khác ít nhiều cũng có chút thất vọng, mặc dù hầu hết họ đều rất gan dạ, nhưng cuối cùng lại không giành được vị trí 3 người có chỉ số danh vọng cao nhất, ngươi nói xem có thể không thất vọng được sao.

Hạ Lạc Khắc tinh thần phấn chấn, soi mình trong chiếc gương hiện ra trong cõi hạch tâm, sau khi chắc chắn là mình trông rất uy phong thì liền đi ra ngoài.

Những người chơi có chỉ số danh vọng hàng đầu đã ở đây đợi rồi, trong lúc đó Mai Xuyên Khốc Tử quay sang nói với Á Sát:

“Vì làm nhiệm vụ bí mật mà tôi đã bỏ lỡ cả cuộc hẹn với bạn gái, không biết phải làm trong bao lâu nữa.”

Á Sát không nói gì, trên người hắn còn mặc cả bộ áo giáp kim cương phổ thông, trong tay cầm một thanh kiếm ngắn, mặt không biểu cảm nói:

“Tôi cũng không biết.”

Á Sát không mặc hay đem theo áo giáp và kiếm nhận được trong phiên đấu giá, những người khác cũng không đem theo trang bị trong phiên đấu giá, vì những món đồ đó hiện tại đang để ở chỗ Hạ Lạc Khắc rồi.

Những người chơi tham gia đấu giá đã nhận được 6 món chiến lợi phẩm của Khắc La Mạc, ngoài [Mai Xuyên Khốc Tử] là người đầu tiên đem bán lại giáp chân cho [Nhiên Thiêu Đích Hung Mao], thì những người chơi còn lại đều muốn liên kết linh hồn và thiết lập bảo hiểm cho trang bị của mình.

Hạ Lạc Khắc đã chuẩn bị xong những dự định của mình, sau khi đến Lâm đông thành, phải mua cho được những thứ cần thiết, chưa đến mức chỉ vì 6 món trang bị này mà lãng phí 1 lượt chuyển đi Lâm đông thành?

Đương nhiên là những người chơi cường hào không thể tự mình nói là lãng phí cuộn vận chuyển được, mà là lí do thiết lập bảo hiểm cho trang bị cần có thời gian, sau khi các trang bị của người chơi cường hào lần lượt hoàn thành xong liên kết linh hồn, cũng sẽ tạm thời để ở chỗ Hạ Lạc Khắc.

Hạ Lạc Khắc nếu đã tính đem 3 người họ theo tham dự đại hội chia sẻ kinh nghiệm giữa các thành chủ ngục tối, thì đương nhiên sẽ không để họ mặc áo giáp đem vũ khí đi theo, dù sao cho họ theo cũng chỉ làm trợ thủ thôi, chuẩn bị vũ trang cho 1 con yêu tinh chẳng có ý nghĩa gì, chi bằng mặc áo bành tô thì tốt hơn.

Mặc dù 3 người họ cũng có áo bành tô của riêng mình rồi, lúc trước đã trao đổi với thương đoàn đến ngục tối hoạt động, những 3 chiếc áo bành tô của yêu tinh đó chẳng đáng bao nhiêu tiền cả, quan trọng là Hạ Lạc Khắc vẫn muốn cho họ ăn mặc đẹp đẽ hơn một chút.

Hạ Lạc Khắc bảo 3 người họ tháo hết áo giáp vũ khí xuống, tạm thời để lại bảo quản ở cõi hạch tâm ngục tối, sau đó hắn lấy cuộn vận chuyển, sau đó nói với những người chơi đang nói cười tíu tít xung quanh:

“Hỡi các con dân của ngục tối vương quốc vĩnh cửu anh dũng, vì các ngươi dũng cảm thiện chiến, mà chúng ta đã đánh bại được thủ lĩnh Khắc La Mạc của bộ lạc người đầu chó mà những kẻ khác khiếp sợ, giành được lời mời của Lâm đông thành, sự vinh quang này không thuộc về ta, mà là thuộc về các ngươi, những chiến sĩ dũng cảm, công lao và thành tích của các ngươi sẽ lan truyền khắp thế giới ngầm.”

Nói xong những lời này, Hạ Lạc Khắc mở cuộn vận chuyển, Hạ Lạc Khắc và 3 người chơi danh giá biến mất ngay tại chỗ trong tiếng hoan hô của các người chơi, và trong ánh sáng ma thuật của cuộn chuyển đang bao phủ khắp nơi.

“Hết kịch rồi sao?”

“Bây giờ làm thế nào?”

“Đương nhiên là tiếp tục đi chuyển gạch rồi, lãnh địa cá nhân của các ngươi đã đổi được hết chưa?”

“Vẫn chưa…. 1 đồng bạc 2 mét vuông, tôi làm sao mà đổi được….”

“Chuyển gạch đi chuyển gạch đi.”

“Thành lập nhóm! Đi đến hang nhện tiêu diệt chúng!”

“Còn lập nhóm gì nữa, bây giờ lão Hạ không có ở ngục tối, ngươi mau tìm người hồi sinh đi.”

Những người chơi bị giữ lại ở ngục tối vương quốc vĩnh cửu vừa nói chuyện vừa làm nhiệm vụ

Hạ Lạc Khắc được đưa đến Lâm đông thành trong tiếng hoan hô của các người chơi.

Mai Xuyên Khốc Tử Và Á Sát đà từng đến Lâm Đông thành, nhưng cũng chỉ mới đến một lần thôi, trên đường đi luôn vội vàng chẳng kịp nhìn ngắm thứ gì cả, Hi Nhĩ Ngõa Na Tư thì rõ ràng là lần đầu tiên đến đây, hắn bị lay động bởi sự hùng vĩ của Lâm đông thành.

Lúc nhìn thấy những sinh vật như người dã thú, ác nhân, người sói, yêu tinh …vv đang đứng ở đại sảnh cổng vận chuyển đón tiếp nồng nhiệt, Hi Nhĩ Ngõa Na Tư cười không ngậm được miệng.

“Biểu cảm của bọn ta khi lần đầu đến đây cũng giống như ngươi, lúc đó Mạc La Tư ngồi ngay ở cửa soát vé, chính là vị trí đó.”

Mai Xuyên Khốc Tử nhiệt tình giới thiệu với Hi Nhĩ Ngõa Na Tư, nhưng bây giờ chỗ ở cửa đó đã đổi thành 1 địa tinh khác ngồi soát vé, Á Sát thì vẫn trầm tĩnh kiệm lời như mọi khi.

Khi Hạ Lạc Khắc và bọn họ đi qua bức bích họa khổng lỗ vẽ chân dung một ác ma, Mai Xuyên Khốc Tử phấn khích nói:

“Đây là ác ma La Cơ Lãng Khai Mễ, “kẻ hủy diệt thế giới” đã hủy diệt thế giới bề mặt, lúc đó ác ma La Cơ Lãng Khai Mễ gần như đã hủy diệt toàn bộ thế giới bề mặt.

“Làm sao ngươi biết? Trên trang web chính thức đâu có viết những điều này?”

Hi Nhĩ Ngõa Na Tư có vẻ không tin.

“Trong bài đánh giá sách lược tiến công ta đều có viết, ngươi sợ chưa từng xem qua bài viết của ta, ta không có bịa chuyện, lần đầu tiên làm nhiệm vụ cũng chính là lần ta cùng Á Sát đến đây, nhưng lần đó Hạ Lạc Khắc đại nhân đã giới thiệu, lúc đó nghĩ rằng chỉ có cơ hội một lần được đến Lâm đông thành nên mới giới thiệu cho bọn ta.

Mai Xuyên Khốc Tử vừa nói dứt câu, Hi Nhĩ Ngõa Na Tư tỏ thái độ ngưỡng mộ.

Trong lúc bọn họ nói chuyện, Hạ Lạc Khắc đã đưa họ rời khỏi đại sảnh quầy lễ tân cuộn vận chuyển, họ đang đứng ở đường lớn.

Mô phỏng theo ánh nắng mặt trời dịu dàng và rực rỡ chiếu trên đầu, Hạ Lạc Khắc ngẩng đầu nhìn lên “bầu trời”, ma thuật quả nhiên vẫn rất chân thực, thời gian bây giờ đã là buổi chiều, cách thời điểm diễn ra đại hội rất xa, Hạ Lạc Khắc có đủ thời gian để chọn cho mình bộ lễ phục, và chọn y phục cho cả 3 người chơi, và mua một số đồ cần thiết như vật phẩm loại nhỏ, trận pháp vận chuyển, ngoài ra còn phải thuê một con bọ cánh cứng, cuồng dại!

Một con bọ cánh cứng ở trong hành lang vùng ngoại ô phía bắc thành phố trung lập Lâm đông thành đấu đá lung tung, chốc chốc lại rống lên tiếng kêu lên thống thiết.

Những con bọ cánh cứng khác và cả một số loài bò sát đang đi giữ hành lang bất ngờ bị con bọ cánh cứng đầu đá lung tung dọa cho sợ hãi, chúng bỏ chạy hết về một bên.

Ngồi trên con bọ cánh cứng có một tên ác ma và 3 tên yêu tinh, trong đó có một tên yêu tinh rất hung hăng hô lớn:

“Tất cả tránh đường! Tất cả tránh đường!”

Những người bên trên đều nhìn ác ma kia và cả con bọ cánh cứng cuồng dại bằng ánh mắt đầy sợ hãi.

Con bọ cánh cứng chạy loạn khắp nơi, thậm chí còn suýt đâm vào mông một con bọ cánh cứng già nua chậm chạp, may mắn thay vào giây phút cuối cùng nó chạy nép vào bên đường mới không gây ra vụ tai nạn giao thông nghiêm trọng.

“Đi gì mà chậm như vậy, các ngươi muốn chết sao!”

Tiếng thét cùng với tên ác ma và con bọ cánh cứng càng lúc càng xa.

“Thảo, ngươi là ai? Ngươi dám hét vào mặt ta ư!”

Tên yêu tinh có mấy chữ màu xanh trên đầu [Mai Xuyên Khốc Tử] chỉ tay về phía tên ác ma phía xa đằng sau con bọ cánh cứng chậm chạp rồi hét lên.

Bên cạnh họ còn có 2 tên yêu tinh khác, 1 tên có chữ [Á Sát] trên đầu, còn 1 tên có mấy chữ [Hi Nhĩ Ngõa Na Tư].

Bọn họ không phải là những yêu tinh bình thường, mà là người chơi đến từ dị giới.

Mà phía sau họ, chính là vị ác ma vĩ đại Hạ Lạc Khắc.

“Tại sao không gửi trò chơi trực tiếp đến nơi gặp gỡ của Hội nghị chia sẻ kinh nghiệm giữa các thành chủ ngục tối sau khi kết thúc cảnh này nhỉ? Trái lại sao chúng ta không ngồi trên một con bọ cánh cứng chậm rãi hơn một chút để tới đó?”

Hi Nhĩ Ngõa Na Tư tò mò hỏi.

“Đây là điều hết sức bình thường mà, bọ cánh cứng chậm rãi như vậy chắc chắn là sẽ làm cho chúng ta biết thêm về diện mạo của Lâm Đông Thành, cùng với một tấm bản đồ là có thể làm quen với môi trường ở đây.”

Mai Xuyên Khốc Tử liền trả lời.

“Sau này người chơi có thứ để cưỡi, có phải là tất cả nên chậm chạp đi theo bản đồ, tôi muốn đưa ra đề nghị trên trang web chính thức, cho ra cuộn vận chuyển gì đó, giúp chúng ta di chuyển nhanh hơn, dù sao trò chơi hiện tại chẳng khác nào một món ăn nhanh?”

Hi Nhĩ Ngõa Na Tư lại hỏi tiếp.

“Tôi cảm thấy đi như vậy cũng rất tốt, trước đây phiên bản cũ cấp WOW70 ngay cả phi hành cưỡi ngửa đều không có, mọi người phải góp tiền lại để mua một con ngựa nghìn vàng, lúc đó chơi cũng rất thú vị….”

Mai Xuyên Khốc Tử lạnh lùng nói, Hi Nhĩ Ngõa Na Tư đảo cặp mắt trắng dã:

“Đại thúc, phiên bản cũ nhiều năm trước ư, thúc đã bị bại lộ tuổi tác rồi.”

“Người chọn cái tên này là đại bị bại lộ tuổi rồi đúng không? Chính là tên của thúc, rất có khả năng là thế hệ những năm sau 80, nhiều lắm là những năm sau 90, sao có thể là thế hệ sau những năm 2000 được?

Mai Xuyên Khốc Tử nói theo.

“Ai nói thế hệ sau năm 2000 không chơi WOW chứ? Có ta chơi đây.”

Hi Nhĩ Ngõa Nan Tư tiếp tục nói.

Á Sát không nói gì, cả ngày chỉ hét đúng 1 câu:

“5 phút nữa tôi quay lại! Tôi đi lấy bưu phẩm!”

Sau khi nói xong, hắn quay đầu đi đã nghe tiếng thở đều đều, không phải ngủ, mà đã offline rồi.

Hạ Lạc Khắc đứng sau lưng 3 người bọn họ với vẻ mặt không cảm xúc, ngồi trên con bọ cánh cứng chậm chạp cũng đành, lại còn phải nghe 3 người chơi trước mặt nói chuyện ồn ã suốt dọc đường, nói chính xác là Mai Xuyên Khốc Tử và Hi Nhĩ Ngõa Na Tư nói chuyện, còn Á Sát thường chỉ đáp lời 1 chút thôi.

Cứ như vậy bọn họ cũng nói chuyện được cả tiếng đồng hồ rồi.

Có ma mới biết những người chơi dị giới này họ lấy đâu ra nhiều chuyện để nói như vậy?

Con bọ cánh cứng chậm chạp kia cứ xem như đi chậm hơn nữa thì vẫn nhanh hơn là họ đi bộ, sau khi leo được 1 tiếng, cũng xem như sắp đến được điểm tổ chức đại hội rồi.suốt dọc đường đi cũng thấy đi về hướng đó, đoán là họ cũng đi tham dự đại hội.

Hạ Lạc Khắc không có ý nói cố tình muốn tiết kiệm tiền thuê con bọ cánh cứng, cứ xem là hắn ta nghèo đi chăng nữa thì trên người hắn cũng có hơn 4000 đá ma thuật, sau khi mua lễ phục và một số đồ dung linh tinh khác, thì cũng không có vấn đề gì với việc thuê một con bọ cánh cứng.

Nhưng lúc Hạ Lạc Khắc vội vàng đi thuê bọ cánh cứng thì đã hết mất rồi, do số lượng người đến tham dự đại hội trao đổi kinh nghiệm giữa các thành chủ ngục tối quá đông, hầu hết họ cũng đều thuê bọ cánh cứng để đi tới đó, chỉ còn lại 1 con duy nhất, là ông chủ định giữ lại nuôi, sau này giết thịt, chẳng còn cách nào khác, Hạ Lạc Khắc đành phải thuê với giá 200 đá ma thuật, vẫn còn tốt hơn là đi bộ mấy tiếng?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.