Ép Khô Nam Phụ

Chương 1: Chương 1: THẾ GIỚI THỰC: Tạm biệt Thanh thủy




THẾ GIỚI HIỆN THỰC

TẠM BIỆT THANH THỦY*

*Thanh thủy: nước trong.

Editor: Dương Gia Uy Vũ



Khi biết chính mình từ “Tổ thanh thủy” bị điều đến “Tổ tình dục”, trong lòng Mộc Khanh Khanh cự tuyệt.

Ngẫm lại chính mình rõ ràng đang ở “Tổ thanh thủy” thuần khiết đáng yêu công tác quên cả trời đất, nhưng ai biết hôm nay vừa mới đến công ty điểm danh, đến hệ thống của mình còn chưa kịp khởi động, đột nhiên đã được cho hay mình bị điều đến “Tổ tình dục” đến một xe thuốc tẩy cũng không rửa sạch được giãy giụa sinh tồn...

Trời đất quỷ thần ơi! Có ai tới cứu cô không, rõ ràng cô vẫn là một tiểu xử nữ sạch sẽ thuần khiết, sao có thể an toàn tinh khiết ở “Tổ tình dục” tiếp tục công tác?

Nhưng cho dù trong lòng có không tình nguyện đến mấy đi nữa thì tại công ty “Xuyên nhanh Tinh Việt” này, thân là một người trong suốt*, Mộc Khanh Khanh cũng thật sự không có can đảm dám đưa ra dị nghị gì, rốt cuộc thì tiền sinh hoạt mỗi tháng của cô đều dựa vào tiền lương công ty phát cho.

*Người trong suốt: người bình thường, không có gì nổi bật.

Theo lý thuyết, người có thể làm việc tại bất kỳ công ty xuyên nhanh nào như Mộc Khanh Khanh đáng lẽ không cần phải sinh hoạt quá túng quẫn.

Nguyên nhân là vì lúc cô mới vào nghề, tiêu tốn một món tiền siêu siêu siêu siêu khổng lồ để mua công cụ “Loại bỏ tình cảm” trong cửa hàng dành cho tân thủ, mỗi người chỉ có một cơ hội chọn mua duy nhất, cho nên mới nói, cho dù công trạng của cô có ưu tú ổn định đi chăng nữa, tài sản của cô cho đến giờ vẫn như ban đầu, là số âm đáng thương (ó﹏ò?)

Có điều, cô vẫn luôn cho rằng mình đã cơ trí quyết định như vậy là vô cùng sáng suốt. Mộc Khanh Khanh cảm thấy thật may mắn lúc ấy mình có thể hạ quyết tâm lựa chọn mua công cụ “Loại bỏ tình cảm“.

Mộc Khanh Khanh không phải là một ảnh hậu có kỹ thuật diễn thiên địa khiếp sợ quỷ khóc thần sầu, cô chỉ là một người vô cùng bình thường, đương nhiên cũng có tình cảm bình thường.

Mỗi lần thực hiện nhiệm vụ, khi yêu cầu công lược nhân vật mục tiêu, cô vẫn luôn biết rõ, nếu mình không bỏ ra tình cảm chân thành sẽ không thể khiến nhân vật mục tiêu thật sự động lòng.

Mà cô cũng không có tự tin mỗi lần hoàn thành nhiệm vụ có thể vẫy vẫy ống tay áo, không hề có chút dao động nào mà thoát thân khỏi vũng bùn tình yêu.

Cho nên, dựa vào tác dụng của công cụ “Loại bỏ tình cảm”, cô ở “Tổ thanh thủy” đã từng công lược đủ loại nhân vật, đa phần họ sẽ giống như biến thành nam chính trong một bộ phim điện ảnh mà cô đã xem từ rất lâu trước kia.

Có khi ngẫu nhiên nhớ tới một cái tên nào đó, trong lòng cô sẽ không còn tình căn thâm chủng nữa, thậm chí cũng không có một tia gợn sóng.

Còn một số người khác thì... ngay cả tên cũng quên mất (; - _ -).

Hảo hán không đề cập tới sự huy hoàng năm đó, chẳng sợ cô từng ở trong “Tổ thanh thủy” như cá gặp nước như thế nào, hiện giờ Mộc Khanh Khanh cũng chỉ có một lựa chọn duy nhất là không thể không gia nhập “Tổ tình dục“.

Editor: Dương Gia Uy Vũ

Thật ra cũng có rất nhiều hệ thống cho cô lựa chọn, nhưng thật sự có thể nhìn thẳng cũng chỉ là mấy cái lông phượng sừng lân gì đó...

Nhưng mà...

Những hệ thống công lược đủ loại nữ chính nữ phụ này là cái quỷ gì đây!!!

“Tổ trưởng, tôi là nữ mà, sao lại phải công lược nhiều nữ chính nữ phụ như vậy chứ? Có phải lầm rồi hay không?” Σ(⊙▽⊙)

“Không đâu, hiện tại không phải đang lưu hành trào lưu “Khác biệt giới tính không thể yêu” hay sao? Bách hợp đại pháp rất tốt đó, tổ trưởng căn chính miêu hồng* như tôi mãnh liệt đề cử cô có thể lựa chọn hệ thống công lược nữ chính nữ phụ.” (?o?╰╯o??)

“...”

* Căn chính miêu hồng (根正苗红), theo mình tra thì nó có nhiều cách hiểu khác nhau.

1. Đức cao vọng trọng

2. Là cách nói phổ biến trong một giai đoạn lịch sử của Trung Quốc. Thời đó, người xuất thân trong gia đình bần nông hoặc gia đình quân nhân sẽ được coi trọng, xuất thân phú nông hoặc tư bản sẽ bị khinh rẻ. Người xuất thân bần nông được gọi là “ Căn chính miêu hồng “

==> Theo ngữ cảnh của truyện thì có thể hiểu theo nghĩa đầu tiên.

Mộc Khanh Khanh cố gắng kiềm chế khóe miệng không ngừng run rẩy của mình: “Tôi muốn đối tượng công lược mang giới tính nam...”

Tổ trưởng nghe Mộc Khanh Khanh nói xong thì bĩu môi, trên mặt không còn hưng phấn như vừa rồi nữa, mất hết hứng thú đẩy hai hệ thống ra trước mặt Mộc Khanh Khanh.

“Ầy, hệ thống công lược nhân vật nam chỉ có hai loại nam chính nam phụ này, mau chọn mau chọn đi, chọn xong thì trực tiếp tiến vào hệ thống, tiếp nhận công việc.”

Đây là chính là khác biệt à? Rõ ràng vừa rồi hệ thống công lược nữ chính nữ phụ còn có vài loại thuộc tính để lựa chọn, sao giờ đến lượt hệ thống công lược nhân vật nam lại chỉ đơn giản thô bạo chia thành nam chính nam phụ?

Mộc Khanh Khanh nhìn hai hệ thống “Hình bóng đơn bạc” trước mặt, không do dự quá lâu đã lựa chọn “Hệ thống nam phụ“.

Nói đùa! Không chọn nam phụ luôn luôn không ăn được thịt trong thịt văn, chẳng lẽ lại chọn nam chính động dục •một đêm bảy lần • muốn • không đủ • súng vĩnh viễn không ngã • trong truyền thuyết chắc?

Mãi cho đến khi cô lần lượt trải qua “Tính phúc” mới hiểu được, thì ra từ lúc bắt đầu, cô đã có một lựa chọn sai lầm nhất trong cuộc đời...

Mang vẻ mặt 【 tôi rất không vui 】tạm biệt tổ trưởng, Mộc Khanh Khanh yên lặng đi đến phòng làm việc vừa được phân phối của mình.

Vừa bước vào phòng làm việc, Mộc Khanh Khanh không khỏi cảm khái, quả nhiên là “Tổ tình dục” trần trụi bằng phẳng, đơn giản thô bạo!

Trong phòng trang hoàng rất đơn giản, chỉ có một vật thoạt nhìn vô cùng xa hoa vô cùng thoải mái...Giường lớn.

Nhưng khiến mặt cô càng đen hơn chính là, vách tường trên đầu giường còn có một cái nút bấm nổi bật một cách kỳ quái, thử nhìn xem phía dưới nút bấm viết cái gì! Phục vụ ***...

Quả nhiên cái kia hẳn là thật sự có khả năng phục vụ bạch bạch bạch... rồi...

(Có ai biết cái nút kia là cái quỷ gì không vậy, nói tui biết với

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.