Em..... Bớt Dễ Thương Lại Anh Nhờ!!!

Chương 12: Chương 12




Như mọi ngày, nó đến trường với nụ cười vẫn nở trên môi. Hí hửng bước vào lớp, nó ngạc nhiên nhìn những cánh hoa hồng trước cửa lớp nó được trải dài mãi. Và hiện tại nó đang đẫm lên đó. Nhận ra sự khác thường khi mọi người đều tập trung ánh mắt vào nó. Nó ngơ ngác hơi bối rối, đưa tay gãi đầu thắc mắc chuyện quái gì thế này. Kệ đi... Thu Hà đâu không biết... Haizzz nó nhún vai bước vào cửa lớp thì............ một chàng trai khá đẹp trai tay cầm bó hoa hồng lớn đang quỳ trước mặt nó

- Linh Đan, làm người yêu anh nhé

Mọi người xung quanh rất đông tất cả đều ồ lên. Nó ngại chết mất. Nó không thích như thế này đâu. Cái sự việc được tỏ tình với nó thì quá bình thường rồi nhưng chưa bao giờ nó lại lúng túng như bây giờ. Làm ơn ai đó cứu nó đi.

Nhìn anh đẹp trai lớp 11 chuyên Lí đang nhìn nó bằng ánh mắt cầu xin mà nó áy náy. Không nhận thì cũng mất mặt anh và nó mang tiếng chàng. Mà đồng ý thì không bao giờ.

- Anh đừng làm như thế. Anh đứng lên đi_ Nó lúng túng định đỡ người kia dậy nhưng thôi

- Em trả lời anh đi

Với mọi người thì kịch đang rất hay nhưng nó là người trong cuộc thì.... làm sao bây giờ này...

Đúng lúc đó Khánh Minh, Minh Hoàng đi qua lớp nó, nó quay mặt nhìn anh đúng lúc anh cũng đang nhìn nó bằng ánh mắt hờ hững mà nó không thích. Minh Hoàng nhận ngay ra vẻ bối rồi của nó liền thì thầm vào tai Khánh Minh gì đó, thấy anh nhíu mày nhưng rồi cũng thôi. Rồi hai người len qua đám đông mọi người cũng liền né ra hai bên cho hai người đi vào.

- Xin lỗi đây là bạn gái tôi_ Khánh Minh kéo nó đứng lại phía mình.

Tất cả đều shock trừ Minh Hoàng, anh đang nói gì thế. Mọi người đang bắt đầu bàn tán xôn xao. Cũng phải thôi, Minh Hoàng muốn giúp nó nhưng không thể vì cậu đã có bạn gái rồi. Mỗi anh vẫn chưa công khai bao giờ nên đành giúp nó. Nó thì thực sự đơ toàn tập. Không biết phải làm sao.

- Thực sự không biết là bạn gái ông. _ Người kia cười nhạt nhạt

Anh cười nhếch cái. Rồi kéo nó đi trước mặt mọi người, diễn sâu quá rồi phải không???

Kéo nó ra hành lang khuất rồi bỏ tay nó ra. Nó còn thấy ngại hơn lúc nãy ý chứ. Bây giờ tin đồn không biết bao giờ mới dừng lại nữa. Lại giống như đầu năm nó cũng mệt

- Em cảm ơn. Thực sự xin lỗi nếu làm anh khó xử.

- Không sao. Em không ngại chứ

- Em sợ bạn gái anh ghen thôi_ Nó lắc đầu

- Anh đang FA nhé_ Anh nhéo mũi nó làm nó đỏ mặt.

- Vậy em cảm ơn ạ_ Nó cười rồi định đi vào lớp

Anh cứ thế này làm sao nó không ngây ngất được chứ. Không biết sao nhưng nó cứ thấy vui vui ý. Cảm xúc khó tả lắm. Thôi thì cảm ơn anh thật nhiều. Đi ra thì gặp Minh Hoàng

- Cảm ơn huynh nhiều nhiều_ Nó cười tươi

- Huynh tốt quá mà.

- Biết rồi mà.

- Tốt nay muội đi chơi được chứ?

- Đi đâu cơ

- Party, hôm nay người thương về_ Cậu cười

- Sướng nhất huynh nhé. Có gì để muội báo sau nhé.

- Đi đi mà.

- Để sắp xếp lịch. Nay bận quá

Cậu bĩu môi

- Ok muội sẽ cố gắng mà.

- ok. Nhớ đấy

Nó cười rồi đi vào lớp. Chắc hôm nay nó cười cả buổi quá

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.