Đường Trở Về Tại Dị Thế Giới

Chương 437: Chương 437: Mồi câu!




“ Trước khi đến tìm ta tính sổ, nhớ chuẩn bị quan tài thật tốt, bằng không tới lúc chết liền không có chỗ để chôn “

A - Long vừa bước ra khỏi đấu giá hội, thì giọng của A - Long như vọng về từ chín tầng địa ngục vọng lại trong sàn đấu giá, mà ở đây không ít người cảm thấy có khí lạnh từ sống lưng chạy lên não, mồ hôi lạnh không tự chủ được chảy ra khắp ngườ, cổ họng như bị người ta bóp chặt một lời cũng nói không ra, không biết làm sao như thể con mồi gặp phải thiên địch của chính mình vậy, một lúc sau không khí nặng nề mới được xua tan, mọi người không khỏi nhìn nhau,lại nhìn vô số thi thể của hai nhà Trần, Băng bên dưới!

Lúc này Trần Hồ cùng những người có tiếng nói tất cả đều đã chết, còn Trần Bộ đã như rắn mất đầu, không biết làm gì tiếp theo, chỉ có thể lẳng lặng thu dọn những xác chết tộc nhân, mà lúc này cha con nhà Băng Tư hít thật sâu, mắt lóe tia độc ác!

“ Không ngờ con tiện nhân Băng Nhược Thủy kia lại có được chỗ dựa lớn đến như vậy, ta thật không đoán ra tên tiểu tạp chủng đó.. Chính là!!! “

Băng Tư quả thật không ngờ tới, không ngờ Trần Bộ lại vô dụng đến như vậy ngay cả một tên tiểu tử còn giết không được, băng bộ tộc ấn, đại diện cho vị trí gia chủ của Băng Bộ nay lại bị người cướp đi, giờ thì hắn còn làm gia chủ cái rắm ấy, không sợ kẻ địch như thần, mà sợ đồng đội ngu như heo, mà lúc này Băng La đã tỉnh lại từ cơn sợ hãi khi nãy bây giờ tới gần cha mình dò hỏi!

“ Phụ Thân giờ tính sao đây? Có đuổi theo không? “

“ Đuổi? Đuổi theo cái rắm ấy, đuổi kịp rồi ai là đối thủ của hắn? Ngay cả hai nhà chúng ta liên thủ đều không phải đối thủ, giờ đuổi theo, không phải muốn chết hay sao? “

Băng Tư vô cùng tức giận, còn Băng La càng lúc càng ghen ghét đố kỵ với Băng Nhược Thủy càng ngày càng thêm nồng đậm, càng thêm oán hận thế gian bất công, liền không có chỗ trút ra,cuckcực kỳ uất ức nói!

“ Phụ Thân!! Không lẽ... Cứ cho qua?”

Băng Tư trong lòng lóe tia độc ác nói!

“ Tất nhiên là không! Chúng ta đánh không lại vậy tìm người đối phó hắn! “

Băng Tư trong mắt đầy cừu hận gằn từng chữ một!

“ Lấy đi Băng Bộ tộc ấn của ta! Giờ muốn yên ổn chạy đi “ Ha ha ha ha ha ha! Dám đấu với ta? Ta phải khiến cho đôi cẩu nam nữ ki muốn sống không được muốn chết không xong “

Băng Tư vốn là kẻ âm hiểm, hắn biết mình chơi minh không được, cứng đối cứng không được, thì Băng Tư hắn chơi ám, hắn không tin không âm chết được tên nhóc tự cao tự đại kia, hắn không phải người có lòng dạ rộng rãi gì, hôm nay Băng Tư hắn mất hết mặt mũi trước mọi người,bị ép đến nỗi phải giao ra tộc ấn, mặt mũi hắn hôm nay bị người quét đi, mất đi Băng Bộ tộc ấn giá trị của hắn ngay cả cái rắm cũng không bằng, hắn giờ đổ hết oán hận lên người của A - Long phải bắt gã phải trả lại hắn gấp trăm lần!

Mà ở gian phòng số một Vũ Minh Hoàng thấy động tĩnh rục rịch bên dưới của đám người Băng Bộ cùng Trần Bộ hai nhà, hắn cười lạnh đầy khinh miệt nói!

“ Tự muốn tìm đường chết:

Mà ở một bên một thủ hạ của Vũ Minh Hoàng cung kính hỏi!

“ Đại nhân! Có tiếp tục triển khai đấu giá tiếp sao? “

Vũ Minh Hoàng lắc đầu nói!

“ Hôm nay dừng ở đây thôi, yên tĩnh chờ mà xem chuyện vui!”

A - Long sau khi đi ra ngoài,hắn cũng không vội mà rời đi, một nam hai nữ cực kỳ nghênh ngang mà mua không ít đồ cần thiết được bày bán ở ven đường, hắn cũng mua được không ít đồ dùng để chạy trốn, như độn tốc, độn địa phù lục cùng với không ít pháp bảo hình cánh phi hành được chế tạo từ cánh của ma thú phi hành, mà những đồ hắn mua liền là khiến không ít người đỏ mắt!

Những đồ hắn mua đều là trân phẩm, mà mỗi một món món nào rẻ nhất cũng là hơn trăm linh thạch, có cái nhiều thì lên đến hàng vạn linh thạch, một nam hai nữ đều che giấu dung mạo của mình này chẳng mấy chốc mà trở nên hấp dẫn sự chú ý của người khác, hình tượng dê béo của A - Long trong mắt mọi người càng lúc càng rõ nét,đặc biệt là hai nữ nhân xinh đẹp đi sau lưng A - Long càng khiến nhiều người thèm nhỏ dãi, mà có những tưởng tượng không chính đáng vào lúc này, ai bảo hai nữ xinh đẹp như vậy làm cái gì!

Càng lúc càng có nhiều người quan sát chỉ trỏ về phía mình, Băng Nhược Thủy nay đã đeo lên mặt mình một cái mạng che mặt che đi dung mạo xinh đẹp của mình, nhưng dù sao cũng là nữ hài tử, cũng không thể nào chịu nổi ánh mắt như hổ đói nhìn mình của các nam nhân khác, lúc này nàng tiến lên nắm lấy cổ áo của A - Long mà kéo kéo, A - Long lúc này đang thương lượng giá của một ít khoáng thạch ở một quán bên vệ đường, thấy Băng Nhược Thủy như con chim nhỏ sợ hãi nép vào sau lưng mình, hắn không khỏi buồn cười mà trêu chọc!

“ Ủa!!! Ta nghe lúc nãy! Liền có người nào không muốn ở sau lưng ta, mà vì ta xông lên phía trước kia mà, sao giờ lại núp sau lưng ta như thế kia “

Băng Nhược Thủy mặt đỏ lên, lại nhớ tới tình cảnh khi nãy, liền trong lòng xấu hổ, nhưng ngoài mặt vẫn không chịu yếu thế mà giọng lí nhí nói!

“ Nhân gia không có “

“ Không có cái gì!!! “

“ Không có gì “ Băng Nhược Thủy lúng túng đáp, mà nghe được lời này A - Long không khỏi đầu có đầy giấu chấm hỏi lòng thầm nghĩ!

《 Nữ nhân thật là động vật khó hiểu 》

Tuy hắn nghĩ như vậy, nhưng mà cũng không nói ra, mà lúc này Băng Nhược Thủy vẻ mặt lúng túng, trăm lời muốn hỏi lại lúc này nàng không biết nên hỏi gì, đầu óc nàng có chút lúng túng, tâm nàng lúc này đã loạn như ma, không phải nàng sợ hãi đám người đang chỉ trỏ mình, bởi vì nàng có linh cảm, ở gần nam nhân trước mặt, nàng cảm thấy vô cùng an toàn, nên nàng không sợ, nàng tâm loạn là loạn chuyện khác, là khi nãy nam nhân trước mắt đã có hôn khế của nàng, tuy bị hủy đi những nàng biết đó chỉ là giả mà thôi, hắn giữ thứ đó của nàng có phải là!!

Nghĩ tới đây mặt cười của nàng càng thêm đỏ, khuôn mặt như muốn giấu trong bộ ngực cao vút của nàng, chà chà chân mà như cái đuôi nhỏ theo hắn, mà ở một bên Hồng Nhan thấy thế vô cùng thâm ý nhìn bóng lưng A - Long truyền âm nói!

“ Tiểu đệ đệ! Ngươi tính giải quyết như thế nào “

A - Long nghi hoặc hỏi!

“ Giải quyết chuyện gì?? “

“ Chuyện ngươi gây rối ở đấu giá hội, chuyện này không nhỏ đâu? Có cần tỷ tỷ giúp ngươi một tay không? Chỉ cần ngươi cầu xin tỷ tỷ, tỷ tỷ sẽ giúp ngươi “

Hồng Nhan cực kỳ giảo hoạt nụ cười, ngay sau đó truyền âm cho A - Long, mà A - Long nghe thấy hồng nhan nói thế, hắn quay lại nhìn Hồng Nhan vô cùng thâm ý nói rằng!

“ Quỳ gối cầu xin nữ nhân, không phải là cách làm của Hắc Ma ta “

Hồng Nhan kinh ngạc, thấy thế A - Long cực kỳ bỉ ổi truyền âm nói tiếp!

“ Bất quá có người lại nói với ta rằng! Làm thằng đàn ông không được quỳ xuống trước mặt nữ nhân,mà hãy quỳ sau mông nó ấy!!! Ngươi hứng thú sao?? “

Hồng Nhan nghe thấy vậy, thoáng ngây người nàng quả thật có chút không hiểu, sau một lúc nàng mới hiểu ra cái gì, nàng da thịt khiết bạch dưới cổ thoáng ửng đỏ nàng mị nhãn như tơ, ném cho hắn một cái ánh mắt câu hồn, sau đó thanh âm dễ nghe truyền tới tai của A - Long rằng!

“ Nếu ngươi muốn như thế, ta có thể thỏa mãn ngươi! Chỉ có điều ngươi phải gia nhập huyễn linh tộc ta, ta sẽ là của ngươi”

Lời nói này của Hồng Nhan có rất chi là hấp dẫn, thậm chí nàng sẵn sàng hy sinh bản thân để chiêu mộ A - Long, nhưng mà A - Long chỉ nhún vai nói!

“ Ta không muốn cuộc hôn nhân chính trị, ta sẽ không làm việc đó với nữ nhân mà ta không có chút tình cảm nào “

Hồng Nhan có chút không cam lòng nói!

“ Kể cả Vương Vị của ta, thống lĩnh bộ tộc mạnh nhất toàn nhân loại đại lục cũng không làm ngươi lay động sao”

A - Long chỉ thở dài nói!

“Người tối ngày người tranh ta đoạt, âm mưu thủ đoạn, ngươi không cảm thấy mệt mỏi sao”

Hồng Nhan không phục nói!

“ Vậy ngươi điên cuồng mở rộng lãnh địa bành trướng thực lực, không phải để lập thành vương xưng bá một phương sao? Chẳng lẽ ngươi toại nguyện với một phương chư hầu của một quốc gia cùng tên quốc vương lòng dạ hẹp hòi, chỉ biết tự tư tự lợi như Hắc Kim sao?”

Hồng Nhan không phục nói tiếp!

“ Ngươi đừng nói với ta người kẻ mà trong nửa năm biến một vùng đất khô căn trở thành nơi trù phú nhất thế gian, biến một đám nô lệ chỉ biết ăn và quỳ gối cầu xin trở thành một đội quân huỷ diệt mọi đế chế,sẵn sàng tự sát để bảo vệ bí mật, có thể chiến đấu đến chết không lùi, cho dù là Phong Tuyết Ngân thành bề sâu lên đến cả vạn năm, đang ở trong thời kỳ huy hoàng nhất, cũng không phải là bị ngươi nhổ đến tận gốc diệt trừ đến không còn, đừng nói với ta ngươi nhìn không ra Dạ Ưng là cái loại người nào!!! Ngươi vì cháu gái của Lý Du Nhiên hay vì con gái của Thần Phong Đế, ta có gì không bằng bọn chúng,ta không xứng với ngươi sao “

A - Long nghe lời lẽ như oán phụ của Hồng Nhan, hắn không tức giận hay thương cảm nữ nhân này, hắn biết nàng có ý tốt, muốn bảo vệ hắn khỏi thiên ma bộ tộc vẫn uy một mức uy hiếp địa vị của tộc nàng,nhưng nàng vẫn muốn tiếp nhận hắn, nàng muốn hợp nhất chí bảo của tộc mình lại làm một,sẵn sàng đánh đổi mọi giá kể cả bản thân để có được cơ hội đem bộ tộc của mình khôi phục tới đỉnh cao huy hoàng trước đây, nghĩ đến đây hắn thở dài trong lòng lấy ra Phệ Hồn Đao đặt lên tay của Hồng Nhan!

“ Không phải ngươi muốn nó sao? Vậy ngươi cầm lại chí bảo của tộc ngươi đi, hãy đem bộ tộc của ngươi đến huy hoàng như ngươi muốn, ngươi không cần hạ mình mà theo đuôi một kẻ như ta làm gì?ta không xứng đâu “

Nói xong hắn quay người rời đi, để Phệ Hồn Đao trên tay Hồng Nhan, nàng chỉ vuốt ve nó một cái, tràn ngập yêu thích mà phệ hồn cũng rung lên từng đợt vui sướng như gặp được người thân lâu năm xa cách, nhưng mà Hồng Nhan lại đuổi theo chặn trước người hắn, trả lại cho hắn dưới sự kinh ngạc,nàng lắc đầu nói!

“ Ngươi không hiểu! Vấn đề không phải thanh vũ khí này! Nó chỉ là vật tượng trưng mà thôi! Thứ mà huyễn linh tộc ta hàng vạn năm tìm kiếm không phải thứ này, chúng ta tìm kiếm đó là ngươi, ngươi chính là nửa còn lại của ma thần! “

A - Long chỉ cười khổ nhìn nữ nhân trước mặt, hắn biết Hồng Nhan nói thứ gì, nàng nói về Hỗn Độn Thần Cách trong đầu hắn, hắn đã thức tỉnh không ít ký ức, hắn biết trong đó Hỗn Độn Ma Thần tạo ra thế giới này, bản thể ở trong thần mộ, hồn phách chia làm hai ở trong thế giới này, một cái tiến vào luân hồi truy tìm người nào đó, đó là bản thiện, còn bản ác lấy hung lệ sát khí ở lại, cùng oán hận thế gian một đời tàn sát thiên hạ của Ma Thần,xâm nhập đoạt xá vào thân xác của một con dị ma đã chết rồi tạo ra Phệ Hồn, cũng bắt đầu tàn sát nhân gian máu chảy thành sông, cuối cùng bị một trong 18 quân đoàn của ma thần,bị một thủ lĩnh nào đó đánh đổi đại giá giết chết bản ác,một nửa thì bị giết,một nửa thị chạy thoát!

Nửa bị giết là phệ hồn nửa chạy thoát là phệ huyết, nên khi hắn lấy được Phệ Hồn liền vô cùng dễ dàng điều khiển được nó bắt nó nhận chủ, bởi vì ngay từ đầu hắn đã là chủ của Phệ Hồn, từ khi có được phệ hồn hắn rất ít khi bị nhân cách kia quấy phá cũng là nguyên nhân trong đó, còn phệ huyết vì sao hóa thành hình người,lại là bộ tộc toàn bộ là nữ nhân liền không ai hay biết cả, ngay cả hắn cũng không biết, hắn lúc đầu sợ hãi hồng nhan, thậm chí còn có ý định giết chết nàng, đoạt phệ huyết!

Nhưng khi gặp nàng hai món bảo vật vốn là một, vô tình giao tiếp với nhau, thông tin này không hiểu nguyên nhân gì mới xuất hiện trong đầu của hắn, giống như bị lực lượng nào đó phong ấn nó lại, giống như có người không muốn hắn biết sự thật lai lịch của Phệ Hồn vậy, mà người làm hắn nhớ đến chính là thân hình yểu điệu vô cùng xinh đẹp,chính là Yến Vô Song đêm hôm đó hắn gặp ở trong mật thất, cũng đã giúp hắn luyện hóa chế tạo lại Phê Hồn Đao thành Thiên Long Mâu!

Nghĩ đến đây hắn không khỏi cảm thấy vô cùng phức tạp, lại nghĩ về nữ nhân tên Yến Vô Song kia là ai, tại sao giúp hắn, giúp hắn có mục đích gì, mà sao cứ nghĩ đến nữ nhân này, liền cảm thấy nàng rất quen thuộc giống như hắn và nàng sớm tối ở bên nhau, hàng ngàn hàng vạn năm, nhưng hắn lại không thể nhớ ra được, nàng là ai! sự tồn tại của nàng có mục đích gì, hắn chỉ biết nàng là nhân vật thượng cổ chuyển thế,hẳn là một trong những tồn tại mạnh dưới tay của ma thần, còn về việc khác về nàng hắn hoàn toàn không biết!

Thấy ánh mắt khẩn thiết của Hồng Nhan, hắn chỉ lắc đầu không nói gì tiếp tục lẳng lặng mà rời đi,mà Hồng Nhan cũng không nói gì cũng như cái đuôi nhỏ theo sau hắn, mà ở một bên Băng Nhược Thủy tuy không nghe ra hai người truyền âm nói cái gì, nhưng mà giao động cảm xúc của hai người giao động nàng vẫn nhận ra, nàng là nữ nhân thông minh liền không muốn hỏi những thứ mà nam nhân của nàng không muốn nói,nàng đang muốn nói gì đó để xua bớt đi không khí lúng túng này, thì như hiểu được ý nàng A - Long lại ném cho nàng một cái túi trữ vật!

“ Cho ngươi!!! “

Mà cầm túi trừ vật trên tay, Băng Nhược Thủy biết đây là thứ gì,chính là không ít phù lục dùng để chạy trốn cùng pháp bảo hộ mệnh, giá trị lên tới mấy trăm vạn linh thạch, mà nói cho liền cho, nàng giọng có chút run run mà nói!

“ Thiếu gia! Thứ này quá quý trọng! Nhược Thủy không giám nhận! “

A - Long không vui nhìn qua Băng Nhược Thủy lạnh giọng nói!

“ Ngươi là nữ nhân của ta! Ta cho ngươi đó là chuyện của ta! Ngươi không xài liền vứt!! “

Nói xong hắn làm ra bộ dạng giận dỗi, mà nghe thấy A - Long nói thế, llòng Băng Nhược Thủy cực kỳ ngọt ngào, nàng biết hắn là nam nhân ngoài lạnh trong nóng, rõ ràng là mua những thứ này để giúp nàng bảo mệnh,nhưng muốn quan tâm nữ hài tử liền lời ngọt ngào cũng chẳng nói lên được, nàng có chút cảm thấy vô lực a, mà nếu A - Long biết Băng Nhược Thủy nghĩ gì hắn sẽ im lặng thật lâu!

Hắn cái này mua nhiều đồ, không phải là hoàn toàn là mua cho Băng Nhược Thủy,mà là dùng để thả mồi tự xưng mình là dê béo với những kẻ tham lam muốn đánh chủ ý trên đầu hắn, khiến bọn chúng phải nhanh chóng chuẩn bị để chặn đường cướp của hắn đây, hắn tốn nửa ngày để chuẩn bị mồi câu,để dẫn dụ con cá thật lớn cắn câu a!

Nửa ngày sau A - Long cùng hai nữ một đường đi ra ngoài thành, từng bước một chậm rãi cưỡi ngựa xem hoa, một đường tiến xa hơn ngàn dặm cách tòa thành trì nơi tổ chức đấu giá ra!chính lúc này!

Vù vù vù vù vù!

Vù vù vù vù vù!

Vô số tiếng xé gió truyền tới, cùng tiếng tay áo phần phật bay trên cao, từ bốn phương tám hướng bay tới, chẳng mấy chốc mà đã vây kín đám người A - Long lại vào giữa, mà xuất hiện này có hơn hai ba trăm người, thực lực thấp thì Vương Cấp thực lực cao thì cũng là ba bốn cái thiên cấp cao thủ vây quanh hắn!

Vò Giả lấy đấu khí chuyển hoá từ đan điền làm công kích, khi đạt cảnh giới Hoàng Cấp trong thức hải sẽ hình thành hình dáng sơ bộ của một tiểu thế giới màu vàng lấy Hồn Anh làm trung tâm!

- Huyền cấp tạo ra trong thức hải một nguồn năng lượng màu tím,hai cái năng lượng của huyền cấp và hoàng cấp không thể dung hợp lại, mà cùng nhau tương ngỗ ngày và đêm đan xen!

- Địa cấp lấy 61 Linh Mạch làm khởi nguyên, khi ngừng kết đầy đủ liền tạo ra từ trong căn nguyên màu vàng trong thức hải tạo ra một mảnh lục địa sơ nguyên!

- Thiên cấp lấy huyền khí màu tím làm chân nền, ngay tạo ra bầu trời, kết hợp với lục địa sơ khai trong thức hải làm ra một tiểu thế giới, lấy hồn anh làm trung tâm điều khiển thế giới đó,sau khi hoàn chỉnh trừ vật còn sống ra, liền có thể thu thập thiên tài địa bảo cải thiện thế giới thức hải,từ tạo ra thiên địa nguyên lực cho bản thân sử dụng!

- Khi viên mãn Hồn Anh dung hoà trực tiếp vào trong tiểu thế giới kia, gọi là Võ Thiên cấp cường giả trong truyền thuyết, có thể đánh ngang với hoá thần cảnh cường giả!

A - Long nhìn lên thấy ở đây có ba bốn cái Thiên Cấp xuất hiện, còn bảy tám đạo khi tức vô cùng mập mờ ẩn náu phía xa xa quan sát, lúc này A - Long cười lạnh trong lòng một cái nói thầm!

“ Quả nhiên ta rất được coi trọng a “

Mà lúc này sang sảng thanh âm từ trên cao truyền tới!

“ Không biết vị huynh đệ này, ngươi muốn đi đâu mà vội vàng như thế, sao không ở lại với chúng ta uống vài ly trà “

Mà giọng nói này chính là Vệ Gia, Vệ công tử khi nãy bị hắn tranh dành đấu giá gốc Hồn Tháo trong buổi đấu giá khi nãy, tên này nào có cái gì ý tốt, rõ ràng là đến đây kiếm chuyện a, mà nghe thấy Vệ công tử nói thế A - Long không để con kiến nhỏ Vệ công tử vào mắt, không thèm để ý nói!

“ Đi ra hết đi! Ta biết các ngươi đã tới, không cần phải trốn làm gì mất công, ta cảm nhận được 7 tên thiên giai các ngươi”

Kết Chương

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.