Đường Trở Về Tại Dị Thế Giới

Chương 476: Chương 476: Lão thiên! Chọc mù mắt ta đi!




Không biết thời gian là bao lâu,lúc này A - Long từ trong bóng tối tỉnh lại,đầu hắn đau như búa bổ,một tay ôm đầu một tay chống đỡ bản thân của mình ngồi giậy!

“ hmmm!! “

Hắn một tay ôm đầu cảm thấy trên người có cái gì nặng nặng ấm ấm ở trên bụng hắn,hai mắt hắn từ từ mở ra hình ảnh từ mờ nhạt từ từ sắc nét lên lại,hắn phát hiện ra rằng mình đang nằm trên ga trải dường màu trắng,xung quanh được bao phủ bởi những rèm kháng khuẩn,cùng mùi thuốc sát trùng vô cùng đặc thù của bệnh viện kiếp trước,hắn một mực hoài nghi nhân sinh thì thào nói!

“ Không phải lão tử trở về trái đất đó chứ! “

Nói vậy thôi nhưng khi hắn nhìn xuống cái vật nhỏ nằm trên người mình hắn liền cười khổ không thôi,hắn cũng biết là mình đoán sai a,con vật nhỏ trên người mình đang nằm khoanh tròn lại một màu lông tuyết trắng đang ngáy o o,một bộ xuẩn manh bộ dáng,mà sở hữu bộ lông trắng ham ăn mê ngủ nay còn không phải tiểu bạch thì có thể là con vật nhỏ nào nữa!

Hắn thấy con hàng này ngốc manh như như thế hắn không khỏi mỉm cười xoa xoa cái đầu ham ăn mê ngủ của tiểu bạch một cái,mà con hàng kia cảm giác đầu mình bị chạm vào hai tai cụp cụp xuống phát ra thanh âm cực kỳ giống một đầu tiểu cẩu đang ngủ bị người quấy phá làm nũng!

“ Ta muốn ngủ a, không được quấy rầy để ta ngủ nha! phá ta ta liền cắn ngươi”

Đó chính là tiếng mà A - Long nghe được từ tiếng rên như chó con của tiểu bạch,nếu không phải hắn là Cổ Thần có thể nghe được tiếng nói cùng nỗi lòng của muôn thú hắn liền không biết tiểu bạch nói gì đây!

Hắn nhìn tiểu bạch lúc này phát hiện ra tiểu bạch thế mà lại đang ôm một cái đầu vàng vàng tiểu thú, dù đang ngủ răng không ngừng cắn cắn lên trên thân của đầu tiểu thú kia,mà tiểu thú kia trên người lân phiến màu vàng vô cùng bắt mắt,bốn chân hai sừng đầu như kỳ lân,thế mà khi nó hít vào thở ra mang theo khí vận lực lượng,mà khí vận kia lại bổ sung trên người của hắn!

Nếu không phải hắn đã học qua thiên cơ toán thuật chuyên tính toán khí vận tướng số liền không cách nào nhận ra,nhìn đầu thú nhỏ này chỉ bằng nắm tay thuận tiện bỏ túi liền được thế mà mang theo khí vận lực lượng,hắn không tự chủ được mà dùng bàn tay nắm cổ con vật nhỏ kia kéo lên,kiểm tra một hồi khắp cơ thể cơ thể từ đầu đến chân,A - Long không khỏi nghi hoặc nói ra tên của loài này!

“ Tỳ hưu a! Nếu trong truyền thuyết dân gian trái đất thì tỳ hưu là một trong chín đứa con của rồng,mà tỳ hưu trừ tai ương đem lại phú quý cho chủ nhân,mà con hàng này cũng không có gì ngoài tham ăn a,đặc biệt là thích ăn vàng chỉ biết ăn không biết xả nha”

Nghĩ đến đây A - Long mặt có điểm đen lại,con hàng này cùng cái kia con hàng tham ăn mê ngủ tiểu bạch kia có gì sai biệt lắm đâu a,chỉ khác cái là tiểu bạch là thiên tính chữa trị đang trọng thương ôm con hàng này vô liền mắt thường trông thấy sẽ lành lặn vết thương,còn đầu tỳ hưu này ngoại trừ làm tầm bảo thú chẳng có cái mẹ gì hết,nhưng vấn đề là hắn có hư không tinh bàn rồi,hắn muốn thứ gì trực tiếp dùng sưu bảo la bàn tính năng phụ nha!

“ Uhmmmm!!!”

Đang nghĩ ngợi thì một thanh âm kiều nhuyễn vang lên bên tai của hắn,bên cạnh hắn là vật gì đó ấm ấm mềm mềm,cùng với mùi hương khỏi phải nói cũng liền biết là nữ nhân a,cũng không phải là mùi hương từ nữ nhân của hắn,cũng không phải là từ nữ vệ cũng càng không phải là Phong Thải Vận nha,mà buổi sáng là lúc dương khí hưng thịnh nhất a,chỉ một thanh âm cũng khiến tiểu huynh đệ của hắn bắt đầu đứng giậy đòi hỏi chào cờ duyệt binh quy thức cao,hắn toàn thân cứng đờ mắt không tự chủ được nhìn qua bên cạnh thân thể mềm mại kia!

Hắn âm thầm nuốt nước bọt lấy một cái,Chân ngọc thon dài, trắng muốt trơn bóng, móng chân hồng nhuận, hai chân nàng hầu như hoàn mỹ không tỷ vết nhìn hai chân này khiến hắn bắt đầu có điểm thất thần,hắn âm thầm nuốt nước bọt một cái!

“ Nữ nhân trang điểm xinh đẹp không phải để nam nhân nhìn hay sao? Lão tử không tin nhìn nàng một cái nàng sẽ ít đi mấy ít thịt “

Hắn tiếp tục nhìn chăm chú vào đôi chân ngọc của nàng,hắn cũng đoán ra được nữ nhân này là ai,nhưng mà cái này quá kích thích nha,không kiềm chế được nha! Lúc này người ngọc bên cạnh cử động nhẹ một cái mền mỏng lặng yên không một tiếng động kéo lên nửa chân trần, để lộ ra nửa kín nửa hở làm đôi chân ngọc như ẩn như hiện dưới mền cùng tia nắng ấm áp chiếu vào chân ngọc,tạo nên một cảm giác là bàn chân này khảm lên vô số chân châu vô cùng lấp lánh vậy!

“ Thật xinh đẹp, thật là một đôi chân tinh xảo trời sinh a! “

Hắn bắt đầu tưởng tượng,nếu để đôi chân gác lên vai hai tay hắn ôm vuốt ve,hạ thân không ngừng loạn chuyển tới lui,để cho nữ nhân này không muốn không muốn sự tình”

Trong lòng A - Long cảm thán không thôi,cũng không tự chủ được nuốt nước bọt lấy một cái cố gắng kiềm chế xung động hô lên!

“ Bổn sói tới đây!!!!!”

Hắn nhìn lên trên tý nữa,là thấy đang nằm bên cạnh hắn là một nữ nhân đang quấn mình trong lớp mền bằng nhung nằm bừa bãi ngang dọc,quấn quanh thân thể ướt át kia,hiền lộ ra thân thể mềm mại,dưới mền che thân thể xinh đẹp kia là chiếc váy màu lụa đỏ chẳng biết từ khi nào đã tốc lên!

Nàng mặc một lớp váy lụa đỏ mỏng như cánh ve có thể nhìn xuyên qua,để lộ ra hai chiếc đùi ngọc hấp dẫn mê người,mà điểm chết người chính là,hắn có thể nhìn xuyên qua váy hoả hồng của nàng nhìn thấy nội y bên dưới của nàng ta,thế mà lại là nội y tình thú đặc sản của hắc phong trấn do Long Tài một mực kinh doanh a,chết người ở chỗ hắn có thể nhìn gần như xuyên qua nội y thấy được một đoàn mao nhung mềm mại cực kỳ khiêu khích mời gọi hắn a!

Hắn lại nhìn lên trên nữa lại là cái rốn tinh xảo cái bụng bằng phảng không chút tì vết nào!

“ Ôi không giám nghĩ! không giám nhìn nữa!!!”

A - Long tự lừa mình dối người,nhưng hai mắt vẫn nhìn lên tiếp lúc này nữ nhân kia đã để lộ hoàn toàn để lộ ra bộ ngực căng tròn hắn cam đoan rằng một tay của hắn không cách nào ôm trọn bộ ngực của nữ nhân này,bộ ngực nàng cao vút chống lên để lộ ra hai dỉnh kiều nhũ cao ngạo,như muốn phá tan gông cùm,chết ở nỗi nữ nhân này thế mà không mặc nội y áo ngực a,chỉ mặc một lớp áo mỏng như cánh ve che đậy xuân quang tiết ra ngoài!

A - Long hai mắt nhìn chằm chằm không chớp lấy một cái,cố gắng lưu từng centimet một trên cơ thể nữ nhân này lại,hắn nuốt nước bọt không ngừng nhìn vào cái thiên đường mà bất kỳ nam nhân đều muốn lao đầu vào kia,tìm lại cảm giác bên mẹ năm nào a

“Tội lỗi! Tội lỗi! Sắc tức thị không, không tức thị sắc”

A - Long lúc này im lặng thất thần, trong đầu mặc niệm kinh văn hay xem trong phim nhiều lần,nhưng thế đéo nào toàn là!

“ yết kiêu đục thuyền,lý thông trồng củ cải,sở khanh trèo tường bảy mươi hai tư thế thế này “

A - Long không kìm được hai tay che mắt, quay qua chỗ khác miệng không kiềm chế mà hét lên!

“Lão thiên ơi!!! Ngươi mau chọc mù mắt ta đi!!! Bổn sói chịu không được!!”

Kết chương

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.