Dược Thần

Chương 1877: Chương 1877: Hiểm lại càng hiểm




- Hừ, chút tài mọn!

Bắc Vũ Thần Vương hừ lạnh một tiếng, thiết quyền khổng lồ không chút lưu tình nện lên trên đại trận.

Oanh long long…

Như hỏa diễm lưu tinh nhập vào biển cả, ngay lập tức hư không chấn động, Chư Thần kiếm trận trong khoảnh khắc liền rung chuyển, “hoa lạp lạp”, ngay lập tức kiếm trận liền phá vỡ, bảy thanh thần kiếm phát ra tiếng rên rỉ, không ngừng rung chuyển, thiết quyền của Bắc Vũ Thần Vương lập tức xỏ xuyên qua đại trận, dùng một loại khí thế ngạo nghễ bao phủ Kiệt Sâm, cự quyền bộc phát, nếu như bình thường cho dù Kiệt Sâm không địch lại cũng hoàn toàn có thể thoát khỏi nơi đó, nhưng hiện tại là thời khắc mấu chốt Lam Nguyệt Cổ Sâm phục sinh, Kiệt Sâm không thể thối lui, chỉ có thể cứng rắn đối kháng.

- Chiến Thần phụ thể, Dược Thần vĩnh sinh, trận đạo vô cương, kiếm ý tung hoành, ngăn cơn sóng dữ!

Trong chốc lát, Kiệt Sâm đem tâm ý của mình tăng lên tới cực hạn, triển khai toàn bộ lực lượng, hắn biết rõ hiện tại mình không thể phạm sai lầm, là thời khắc nguy hiểm chưa từng có, nếu không cẩn thận lập tức phải chết, đây không phải cao thủ nào khác ra tay mà là Thần Vương, là nhân vật vô địch Thiên Thần Giới xuất thủ diệt sát.

Hắc sắc thiết quyền áp bách tới, trên người Kiệt Sâm lập tức xuất hiện từng đợt đại đạo quy tắc vô cùng nặng nề, đều do vô thượng ý niệm cùng thần lực ngưng kết, dược thần lực lượng, đại đạo pháp tắc, chiến thần ý niệm, vô thượng kiếm ý, nhưng công pháp giúp Kiệt Sâm leo lên tới đại đạo đỉnh phong đều lần lượt hiện ra, quay chung quanh thân thể hắn xoay tròn, từng đợt lực lượng mênh mông tản mát, từ thời không thần bí hấp thu lấy lực lượng, Kiệt Sâm tựa hồ cùng Thiên Thần Giới triệt để hòa thành một thể, không còn ngăn cách lẫn nhau.

Oanh long!

Hắc sắc thiết quyền mang theo uy lực không cách nào tưởng tượng trùng trùng điệp điệp oanh kích lên kình khí trước mặt Kiệt Sâm, như ngọn núi cao nguy nga đổ sụp xuống, lực lượng va chạm đáng sợ không gì sánh kịp, khí tức của Kiệt Sâm bị lực lượng cực đại va chạm nát bấy, như một tòa thái cổ thần sơn nghiền áp, chẳng khác gì dùng ngọn núi trấn áp một quả trứng.

Ca ca ca…

Thân hình Kiệt Sâm bị một quyền của Bắc Vũ Thần Vương đánh xuống run rẩy không ngừng, trường bào trên người hắn bị quyền phong chấn được nát bấy, cùng lúc đó thật nhiều thần lực hộ thân bao phủ quanh thân Kiệt Sâm cũng toàn bộ nghiền nát, từng đạo tia máu không ngừng lan tràn trên người hắn, máu tươi cuồng bắn ra, sau đó hóa thành một cỗ tinh khí nồng đậm tỏa khắp hư không.

Ba ba ba…

Thân thể Kiệt Sâm vang lên thanh âm nổ tung bạo tạc, không ngừng truyền ra tiếng trầm đục, các tế bào trong thân thể lần lượt hủy diệt, khí thế vô cùng cường đại trùng xông thiên địa chỉ trong chớp mắt đã phai mờ đi một phần ba.

- A a a…

Trong miệng Kiệt Sâm phát ra tiếng gào thét liên tục, khóe mắt của hắn đều nứt, máu tươi lưu trong mắt, nhưng thân hình hắn vẫn đứng thẳng ngạo nghễ trong hư không chưa từng lui một bước, hắn không thể lui, một khi hắn thối lui, Thần Vương lực lượng của Bắc Vũ Thần Vương sẽ quét ngang khu vực này, hơn ngàn Thánh Tộc nhân cùng Lam Nguyệt Cổ Sâm, năm người Xích Ký đều sẽ vẫn lạc.

Trong thời khắc sinh tử, Kiệt Sâm đem toàn bộ tiềm lực trong thân thể đều phóng xuất…

- Ông ông ông…

Năm hư ảnh Ngũ Hành Linh Châu hiện ra trên đỉnh đầu hắn, vốn Kiệt Sâm đã sắp sụp đổ hủy diệt được ngũ hành khí tức duy trì đã lấy được cơ hội thở dốc.

- Ngũ Hành Linh Châu? Tiểu tử ngươi quả nhiên là truyền nhân của tên Tư Đặc Ân kia, nhưng thật đáng tiếc hôm nay ngươi hẳn phải chết không thể nghi ngờ!

Bắc Vũ Thần Vương hét lớn một tiếng, khóe miệng liên tục cười lạnh, thân hình mạnh mẽ xông lên phía trước, thiết quyền quét ngang vô địch, một cỗ chiến lực đáng sợ không cách nào hình dung từ trong thân thể hắn một lần nữa phún dũng.

- Phanh! Phanh! Phanh!

Bị một kích của Bắc Vũ Thần Vương, hư ảnh Ngũ Hành Linh Châu trên đỉnh đầu Kiệt Sâm lập tức nổ tung ra, khí tức vừa vững chắc lại bị trùng kích trùng trùng điệp điệp, phảng phất như đầu hắn sắp bị nổ tung, Ngũ Hành Linh Châu điên cuồng chuyển động làm đầu Kiệt Sâm đau đớn như muốn nứt vỡ.

- Đáng giận, cho dù là Thần Vương ra tay, cũng không thể hủy diệt chiến lực của ta, Kiệt Sâm ta trọng sinh trên đời, nếu ngay cả người mình muốn thủ hộ cũng không bảo vệ được, còn trọng sinh làm gì vậy, ngăn trở cho ta!

Trong nội tâm Kiệt Sâm liên tục gào thét.

- Đương!

Mi tâm của hắn tách ra một đạo lam mang, lam mang lập lòe, bao phủ khắp toàn thân hắn, ngăn chặn một kích của Bắc Vũ Thần Vương, nhưng thần thể của Kiệt Sâm đã gần như vỡ nát, xuất hiện vô số vết rạn, cả người phảng phất như muốn hỏng mất.

- Phốc xuy…

Kiệt Sâm nặng nề phun ra một ngụm máu tươi, hắn cảm giác toàn bộ kinh mạch trong thân thể mình đã bị nát bấy, thần lực hỗn loạn, không còn một chỗ nào hoàn hảo.

- Cái gì?

Một kích toàn lực của Bắc Vũ Thần Vương lại còn chưa thể đánh chết được Kiệt Sâm, sắc mặt của hắn lập tức trầm xuống, trong nội tâm vô cùng phẫn nộ, lại tràn ngập nỗi khiếp sợ.

Bắc Vũ là ai? Hắn chính là một trong bảy đại Thần Vương của Thiên Thần Giới, là tồn tại chí cao vô thượng, trong nháy mắt là có thể làm cho Nhật Diệu thiên thần vô địch tan thành mây khói, nhưng năm lần bảy lượt không cách nào đánh chết một thiên thần, điều này làm cho hắn phải bỏ mặt mũi vào đâu?

- Xú tiểu tử, đi chết đi!

Giờ khắc này Bắc Vũ Thần Vương hoàn toàn nổi giận, mái tóc dài màu xám lăng không tung bay đầy trời, toàn bộ hư không Ngạc Mộng chiểu trạch đều tầng tầng nghiền nát, hết thảy chung quanh đều sụp đổ, không còn tồn tại, thậm chí toàn bộ Thiên Lưu Vực hư không đều run rẩy lên, một loại khí cơ tận thế tiến đến hiển hiện.

Oanh long!

Thân hình Bắc Vũ Thần Vương bạo lướt về phía trước, thời gian cùng không gian lập tức đông cứng lại, hướng Kiệt Sâm lại phát ra một kích mãnh liệt nhất.

- Bành!

Hết thảy vạn vật trên thế gian đều không còn tồn tại, chỉ còn lại lực lượng nước lũ Thần Vương bao la như ngân hà từ trên không rủ xuống, quét thẳng tới Kiệt Sâm đang lung lay sắp đổ.

- Khục khục…

Trong miệng Kiệt Sâm ho ra máu tươi, hiện tại khí tức của hắn còn chưa đầy một nửa, nhưng hào quang trong ánh mắt hắn càng ngày càng thịnh.

- Cho dù chết, ta cũng sẽ không lui ra phía sau một bước!

Một cỗ tín niệm chí cao vô thượng dâng tràn trong lòng hắn, thân hình hơi lảo đảo lại lần nữa thẳng tắp, hung hăng đón nhận công kích của Bắc Vũ Thần Vương.

- Mau nhanh, nhanh chuyển vận sinh mệnh tinh khí cho đại nhân, ngàn vạn lần không thể để cho đại nhân vẫn lạc!

Ở sau lưng Kiệt Sâm, tộc trưởng Thánh Tộc vẻ mặt kinh sợ, trong miệng quát lên chói tai, loại chiến đấu cấp độ này với thực lực của bọn họ căn bản không cách nào gia nhập, cho dù là Nhật Diệu thiên thần vô địch dưới một kích của Thần Vương cũng phải bị tan thành mây khói, nhưng thân là Thánh Tộc nhân, bọn họ có thể dùng một loại phương thức khác gia nhập vào cuộc chiến đấu.

- Hoa hoa hoa…

Theo tiếng thét của tộc trưởng Thánh Tộc, hơn ngàn Thánh Tộc nhân lập tức khoanh chân mà ngồi, ánh mắt bọn họ đều vô cùng thành kính, nhìn lên Kiệt Sâm đang liều mạng ngăn cản trên không trung, một cỗ lực lượng sinh mệnh tinh hoa nồng đậm từ trong thân thể bọn họ dâng lên, tiến vào bên trong thân thể Kiệt Sâm.

- Xuy xuy…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.