Dụ Dạ

Chương 5: Chương 5




Nam nhân giãy giụa đứng dậy bị Lãnh Dạ giẫm trở về.

Nam nhân phẫn nộ: “Buông!”

“Rốt cuộc ai mới là tiện nhân?” Lãnh Dạ lại hỏi.

“Cút ngay!” Nam nhân vươn tay muốn đẩy chân Lãnh Dạ ra.

Lãnh Dạ nâng chân lên, nhẹ nhàng dùng lực, nam nhân liền kêu thảm ngã xuống.

Chống lại ánh mắt nam nhân vừa sợ vừa giận, Lãnh Dạ nói: “Nhắc nhở ngươi một lần, người dám cùng ta đối nghịch đều không có kết cục tốt”

“Ngươi rốt cuộc muốn thế nào?” Nam nhân bắt đầu phát điên.

“Không được tốt lắm, tiếp tục chơi ngươi mà thôi.” Lãnh Dạ đem chân di vào khố hạ hắn, lại tiếp tục nghiền áp.

Nam nhân nhất thời cả người cứng nhắc.

“Đừng như vậy Hạo Kiệt, ta sai rồi còn không được sao?” Nam nhân thực sự không chịu nổi bắt đầu hạ thấp cái giá.

Lãnh dạ lại chỉ lạnh lùng mỉm cười.

Ở dưới sự tra tấn của Lãnh Dạ, nam nhân đầu tiên là phản kháng, nhưng mỗi lần lại bị Lãnh Dạ không chút tốn sức đạp về, sau đó bắt đầu cầu xin tha thứ, Lãnh Dạ lại chỉ cười lạnh không nói, thủy chung không có ý tứ bỏ qua cho hắn.

Cửa phòng mở ra, nửa thân thể của nam nhân ngã ra ngoài hành lang, Lãnh Dạ đứng ở cửa.

Không quá lâu có người đi qua.

Đối phương là một nam một nữ nhìn đến cảnh tượng đó lập tức hóa đá.

Chỉ thấy một thiếu niên tuyệt sắc toàn thân chỉ mặc một chiếc áo sơ mi, nửa che đậy lộ ra xương quai xanh cùng với một mảnh nhỏ l*ng ngực, đi chân trần đạp lên hạ thân của một nam tử dáng người khôi ngô, không ngừng nghiền áp, nam nhân bị giẫm lên thì sắc mặt đỏ bừng, miệng phát ra tiếng rên rỉ khó giữ.

Thấy có người đi qua nam nhân vội vàng im miệng, cố gắng không để chính mình phát ra âm thanh, sắc mặt bởi vì xấu hổ đỏ lên.

Lãnh Dạ đối với đôi nam nữ khẽ cười một cái.

Nụ cười này, khiến cho hai người kia xem phát ngốc.

“Như thế nào, xem diễn đủ chưa?” Lãnh Dạ như cười như không hỏi.

Lúc này hai người nới phục hồi lại tinh thần, vội vàng né tránh tầm mắt: “Xin lỗi, làm phiền hai người.” Nói xong liền chạy chối chết. Nhưng là đi đến góc khuất hai người lại vụng trộm quay đầu liếc nhìn Lãnh Dạ một cái.

Bản thân bị nhục nhã còn bị người khác nhìn thấy, nam nhân rốt cuộc tan vỡ, giọng nói mang theo nức nở hỏi Lãnh dạ:” Ngươi rốt cuộc muốn thế nào?”

Lãnh Dạ lạnh lùng hỏi: “Rốt cuộc ai là tiện nhân?”

” Là ta! Ta là tiện nhân được không, ta là thế giới đệ nhất tiện nhân!” Nam nhân mang theo khóc nức nở rít gào nói.

Lãnh Dạ thực vừa lòng câu trả lời này.

Ở dưới chân Lãnh Dạ nam nhân lại đạt tới cao trào, thoát lực thở phì phò, ánh mắt mê ly, không có khí lực để giãy giụa.

Lãnh Dạ thu chân lại, rốt cuộc lười liếc hắn một cái, trở lại phòng, ở tù quần áo tìm quần áo thích hợp để thay.

Đổi xong quần áo Lãnh Dạ rời đi. Bước qua nam nhân cũng không thèm liếc mắt một cái, dưới chân giống như chỉ là một đống rác rưởi hình người.

Nam nhân gian nan bò từ dưới đất lên nhìn bóng dáng Lãnh Dạ dần dần đi qua, trăm tư không thể giải, chỉ cách một ngày mà thôi, thiếu niên này dường như hoàn toàn thay đổi, tuyệt tình cao ngạo đến mức khiến trái tim người ta băng giá. Tuy rằng là cùng khuôn mặt, nhưng lúc này lại đột nhiên tỏa ra một loại hấp dẫn để người không thể bỏ qua, trước đó hắn cảm thấy thiếu niên này rất đẹp mà thôi, nhưng không có nội hàm, hoàn toàn là một cái gối thêu hoa, chơi không được bao lâu sẽ chán, hiện tại cá tính đột nhiên đại biến đã có một loại lực hấp dẫn không nhỏ.

Nam nhân nhắm mắt lại, trong lòng đột nhiên trở nên chống trơn.

Tuy rằng bị chỉnh thực thảm, nhưng hắn bắt đầu hối hận quyết định của mình, nhưng là đã chậm hết thảy, tất cả đã không thể cứu vãn.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.