[Đồng Nhân Hp] Phụ Nợ Tử Thừa

Chương 15: Chương 15: Quan tâm nhạt như nước trà




Có lẽ chuyện gặp được Black đã khiến Sissy dời suy nghĩ đi, sau khi trở về phòng Sissy cũng có chút buồn ngủ, nhưng thời gian cô ngủ vẫn rất muộn, cho nên ngày hôm sau khi cô ngủ đủ giấc mới dậy thì mặt trời đã sớm bò lên giữa trời rồi, mà lúc này chuyện Black xông vào Hogwarts cũng đã lan truyền ra khắp bốn nhà rồi.

Nghe nói là Sirius mượn gợi ý về mật khẩu của Neville mà vào được tòa tháp Gryffindor, sau đó cầm một con dao nghĩ muốn giết Ron Weasley của Gryffindor.

Học sinh Hogwarts quả nhiên rất lắm chuyện, số người đi tìm Ron để hỏi cho rõ sự tình nối liền không dứt, nhưng mà đương sự là Ron lại rất hưởng thụ tình huống như vậy, rõ ràng là cậu ta rất thích cái loại cảm giác được chú ý như thế này.

Đối với chuyện này, cậu nhóc Draco đánh giá là: “Gryffindor ngu xuẩn.”

Sissy không thể phủ nhận, chỉ hơi nhún vai, muốn nói người đầu tiên gặp Black là cô đấy, chỉ là cô cũng lười chõ mõm vào mà thôi, về phần chuyện này, cô cũng không có ý định sẽ nói cho Draco, bởi vì dù sao Draco cũng là một Slytherin, dù tỉnh táo hơn nhiều so với Gryffindor, nhưng cậu cũng chỉ là một đứa bé mà thôi, nói cho một đứa bé chuyện này chắc chắn nó sẽ bị dọa sợ cho mà xem.(Truyện đăng tại cungquanghang.com)

Nhưng ngay cả khi chuyện của Black vẫn chưa lắng xuống thì các học sinh vẫn rất phấn kích khi nhận được thông báo về thời gian đi chơi ở Hogsmeade, Sissy nhìn đống kẹo mà mình mua ở Hogsmeade lần trước cũng không còn nhiều nữa nên dứt khoát lại đi tìm Filch để nhận công việc này.

Filch nghe xong đề nghị của cô, nhìn cô đầy kỳ lạ một cái, cũng không hỏi nhiều, chỉ cảm thấy lần trước sau khi đi Hogsmeade về cảm xúc của Sissy hình như cũng không khá lắm, chẳng hiểu sao lần này lại tích cực như vậy...

Nhưng mà chuyện này rõ ràng không phải là chuyện mà ông nên hỏi, cho nên ông cũng chỉ có thể giao chuyện này cho Sissy phụ trách mà thôi.

Hành trình đi Hogsmeade lần này phải nói là thú vị hơn nhiều so với lần trước, bởi vì Sissy cùng Draco đã thân thiết với nhau rồi nên hôm nay hai người dẫn đầu đoàn người đi cùng với nhau.

Dọc theo đường đi Sissy nói rất nhiều với Draco nhưng cậu chỉ lẳng lặng nghe, thỉnh thoảng mới ngẩng đầu lên nói một câu “Người phụ nữ ngốc”, tuy nói như vậy nhưng giọng điệu không hề châm chọc như khi nói chuyện với Potter, mà ngược lại lại mang chút chiều chuộng.

Khung cảnh hài hòa như vậy rõ ràng là không thể duy trì quá lâu, sau khi tới Hogsmeade, các học sinh tách nhau ra để đi chơi, Sissy cũng lười để ý những học sinh chạy loạn xung quanh này chỉ yên lặng đi vào tiệm Công tước Mật chọn những cái kẹo mình thích, mà Draco không thích đồ ngọt, cũng không có thói quen chen chúc trong tiệm nên hai người đã hẹn gặp nhau ở Lều Hét vào buổi trưa, sau đó sẽ cùng nhau đi ăn trưa.

Lý do lựa chọn Lều Hét đơn giản là vì nơi đó là nơi ít người nhất, nhưng Sissy không ngờ tới, lúc cô chọn xong kẹo xong rồi đi tới đó lại nghe thấy những âm thanh ồn ào ở phía xa xa.

“Nó ở đây! Tới từ bên kia kìa...”

cô nhíu mày, âm thanh này là của thằng nhóc Draco, cậu đang nói cái gì vậy? Cái gì tới từ bên kia cơ?

Sau đó liền truyền đến một âm thanh thoải mái khác: “Chuyện ma quái này ồn ào thật đấy, có đúng hay không?”

Nếu như lúc nghe còn không biết được âm thanh đấy là của ai thì khi Sissy đến gần nhìn thấy được một cái đầu đỏ rực, cô đã khẳng định được thân phận người kia rồi.(Truyện đăng tại cungquanghang.com)

Ron Weasley, quả nhiên là cậu ta.

Ánh mắt của cô rơi vào trên người Draco, Crabbe cùng Goyle, phát hiện lúc này bọn họ đều rất nhếch nhác, so sánh ra thì Ron trông thoải mái hơn nhiều, điều này làm cho cô nhíu mày, cô không tin Ron có khả năng một địch ba với đám người Draco, chỉ sợ là cậu ta có người giúp đỡ ở một nơi bí mật nào đó rồi.

“Tiên sinh Potter, cậu muốn tự ra hay là để tôi kéo cái áo tàng hình trên người cậu xuống hả?” Sissy đột nhiên mở miệng nói.

Cũng chính những lời này, mới khiến cho mấy chàng trai đang ồn ào kia an tĩnh lại, còn Ron thì kinh ngạc nhìn cô không hiểu sao cô có thể nhận ra Harry, mà Draco thì ngậm miệng nhìn cô, vẫn là cô gái tóc bạc xinh đẹp, cũng vẫn là bộ dạng cười cười vô hại ấy.

không biết tại sao, khi đối mặt với nụ cười như vậy, cậu luôn cảm thấy bản thân vô dụng, lúc nào cậu cũng phải dựa vào cô mới thoát khỏi hoàn cảnh khó khăn...Thời điểm con bằng mã cũng thế này, tranh phòng học với Potter và Lupin cũng là như thế này, thậm chí khi đối mặt với đối thủ một mất một còn cũng cần sự hỗ trợ của cô...

“Người phụ nữ ngốc, cô đến đây làm gì?” Draco cúi đầu, theo góc độ của Sissy thì nhìn không thấy vẻ mặt của cậu, chỉ nghe thấy giọng nói của cậu hơi khàn khàn, cũng mang theo chút mâu thuẫn.

“rõ ràng là tới giúp cậu mà~” Cũng may đối với sự giận dỗi của thằng nhóc này Sissy cũng không quá để ý.

cô chậm rãi đi về phía trước, nhưng mỗi một bước đều tiến gần đến Harry đang đứng trong áo choàng tàng hình.

Ánh mắt Ron nhìn cô giống như đang nhìn thấy quái vật, mà Harry đang khoác áo tàng hình cũng không dễ chịu hơn Ron mấy, từ cái lần mà người phụ nữ này phi phấn cắm chặt vào bảng trước mặt cậu ta lần trước, cậu ta luôn có cảm giác sợ hãi khi đối mặt với cô, cậu ta luôn cảm thấy người phụ nữ này đáng sợ hơn với quái vật nhiều, sức mạnh và tốc độ thì giống như quái vật, trực giác...cũng chẳng khác gì quái vật cả.(Truyện đăng tại cungquanghang.com)

Tuy rằng cô đi rất chậm, nhưng lại không có một bước đi dư thừa nào cả, một đường đi thẳng đến chỗ của cậu ta.

“Tiên sinh Potter?” Đến khi khoảng cách giữa hai người chỉ dài bằng một cánh tay thì Sissy đứng lại, nghiêng đầu hỏi cậu: “Cậu xác định muốn tôi kéo áo choàng tàng hình của cậu hả? Tôi không có thói quen cởi quần áo của người khác đâu!”

“...” Orz...Đây đúng là một câu nói dễ khiến người khác hiểu lầm mà, lúc này đôi môi của Draco đã mím thành một đường thẳng tắp, những lời nói kiểu cô tới cởi quần áo của Potter khiến cậu cảm thấy rất khó chịu.

Tuy rằng Harry hoảng sợ, nhưng cũng không phải là hoàn toàn không có đầu óc, cậu biết Sissy không phải chỉ muốn phô trương thanh thế, vì vậy nên không thể làm gì khác hơn là cởi áo tàng hình ra, đứng ngốc tại chỗ, không dám nhìn cặp mắt sáng ngời như đá quý kia.

Ngày thường mắt của Sissy rất đẹp, màu đỏ nhạt, xinh đẹp vô cùng, mà giờ khắc này, đôi mắt này lại lộ ra những tia sát ý hết sức quen thuộc với Harry, khiến cậu không nhịn được mà run run rẩy rẩy.

“Như vậy nếu tôi đã phát hiện ra trò đùa này rồi thì các cậu có nên giải thích một chút tại sao phải lại đánh nhau ở chỗ này được không?”

âm thanh như chuông bạc quen thuộc cất lên, mà với Harry thì nó giống như là âm thanh của ác ma vậy.

Nhưng chút hoảng sợ này hiển nhiên không đủ để chàng trai này chịu thua, Harry hít vào một hơi, tức giận nói: “Là do Malfoy, là cậu ta khiêu khích trước nói Buckbeak chết chắc rồi, thậm chí cậu ta còn cười nhạo Hagrid nữa.”

“Đúng thế, ngay từ đầu chúng tôi chẳng hề làm gì cả, Malfoy còn sỉ nhục gia đình của tôi nữa...” Ron cũng không cam lòng nói.

Sissy bị hai tiếng rống giận của mấy con sư tử nhỏ này làm cho đau hết cả tai, cô xoa xoa hai lỗ tai, đồng ý nói: “Nếu đúng là như vậy thì bạn học Malfoy sai rồi, bạn học Malfoy, sỉ nhục giáo sư với bạn học phạt cấm túc hai ngày.”

“Cái gì?” Câu này không phải Malfoy nói mà là Harry cùng Ron hai người không thể giải thích nổi chuyện này nói...

không phải người phụ nữ này rất thân thiết với Malfoy hay sao? Sao lại không thiên vị chút nào....mà còn cấm túc Malfoy....Chuyện này...Dễ dàng vậy sao...

Thực ra lúc nãy bọn họ cũng sỉ nhục Malfoy...Mà người phụ nữ này lại có thể chẳng quan tâm gì, khó có thể tin nhất chính là Malfoy cũng không có ý muốn tố cáo, chỉ nhìn chằm chằm vào mặt của Sissy, khẽ hừ một tiếng.

Khác với đám người Potter, Draco rất quen thuộc với tính cách của Sissy, Sissy là một Slytherin thuần chủng, không thiên vị mới là lạ, chỉ có điều sự thiên vị của cô khác so với giáo sư Snape, nhìn bề ngoài thì cô vô cùng công bằng, điểm này rất giống với giáo sư McGonagall của nhà Gryffindor, nhưng Sissy dịu dàng hơn nhiều so với giáo sư McGonagall, giống như một con rắn độc đang dụ địch vào bẫy, dùng vẻ ngoài dễ gần vô hại của mình để lừa dối con mồi tranh thủ chút thiện cảm, sau đó chờ đợi con mồi rơi vào bẫy của cô, rồi đánh một cú trí mạng...

Nguyên nhân mà cô không truy cứu trách nhiệm vụ Potter đánh nhau, sợ là vì đã tìm được nhược điểm lớn hơn của bọn họ rồi...

Quả nhiên Sissy hơi dừng lại một chút, liền mở miệng nói tiếp: “Như vậy chuyện đánh nhau đã giải quyết xong, kế tiếp, tiên sinh Potter, giờ đến chuyện của cậu nhé, tôi không nghĩ là bây giờ cậu nên ở Hogsmeade này đâu...”(Truyện đăng tại cungquanghang.com)

cô gái híp mắt quan sát cậu, Harry cúi đầu, giải thích: “Xin lỗi, giáo sư Suyier, tôi chỉ là...”

Cậu nói còn chưa dứt lời, đã bị Sissy cắt đứt: “Còn có, áo tàng hình...Vật như thế này tôi nghĩ không nên nằm trong tay người suốt ngày làm trái nội quy như cậu đâu...”

Rắn độc đã lộ ra răng nanh, Harry còn không có thời gian để phục hồi lại tinh thần, áo tàng hình đã bị Sissy dùng thần chú bay vào trong tay của cô.

“Bạn học Malfoy, cầm lấy cái áo này, giao nó cho giáo sư Snape, làm tốt sẽ được giảm một ngày cấm túc, tôi chắc chắn ngài ấy sẽ cảm thấy hứng thú với việc giúp tôi giáo dục một chút những học sinh không tuân thủ nội quy này.”

Draco nhận cái áo này như chuyện đương nhiên, không để lại dấu vết mà cong cong khóe môi, quay sang dùng khẩu hình nói “người phụ nữ ngốc” với cô.

Sissy trừng mắt liếc cậu một cái, vì sao mà bất kể cô làm cái gì cũng bị cậu ta chê là ngốc vậy...

“Tôi không hề ngốc nhé, người ngốc là cậu ý, bị Gryffindor đánh đến mức không còn chút sức đánh trả nào.” cô không yếu thế chút nào mà nói kháy người đứng đối diện.

không ngoài dự liệu mà thấy ánh mắt sắc bén của Draco, nhưng cậu cũng không nói gì, chỉ xoay người nói hai câu với Crabbe cùng Goyle, sau đó đi vào con đường quay về Hogwarts.

Trừng trị hai con sư tử nhỏ nhà Gryffindor xong, Sissy mới phát hiện mình có thêm hai tay sai — chính là Crabbe cùng Goyle.

Hỏi bọn họ vì sao đi theo cô, thì họ cho ra đáp án trăm miệng một lời, nói là do lời nhắn nhủ của Malfoy, hình như là sợ cô bị hai tên sinh đôi nổi tiếng đùa dai nhà Gryffindor báo thù, dù sao thì quan hệ giữa hai tên đó với Harry cũng không tồi.

Nghe được đáp án này, Sissy rất bất đắc dĩ, cô...nhìn ngu ngốc đến mức sẽ bị hai con quỷ nhỏ đấy trêu chọc sao?

Hơn nữa cho dù cô có bị trêu thật thì...hình như Crabbe cùng Goyle cũng chẳng giúp được gì...

Lặng lẽ che trán thở dài, nhưng khóe miệng Sissy vẫn hơi cong lên, nói như thế nào thì đây cũng là một phương thức biểu thị sự quan tâm của Draco bé nhỏ mà...

Cái cảm giác được quan tâm này, hình như cũng không tồi...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.