Đông Bắc Tầm Bảo Chuột

Chương 31: Chương 31: Đi đi lại lại






Editor: Tuyền Uri

Khi mà tai nạn rớt xuống thì năng lực của con người hiển nhiên là trở lên vô lực, Thanh Mặc cuối cùng chết cũng không nhắm mắt, chỉ hi vọng có thể đợi được Khúc Diêm trở về, đây là loại cố chấp gì chứ? Thư Tầm đối với chuyện tình yêu không có hiểu nhiều lắm, chỉ là cảm thấy giống như phụ thân và mẫu thân vậy, cuộc sống ấm áp, vĩnh cửu, đây cũng là điều Thư Tầm tận mắt thấy, tình yêu hai chữ này, phức tạp khiến người ta không cách nào phán đoán chính xác được, mạnh đến nỗi có thể khiến người ta quên cả mạng sống của mình.

Trong phòng truyền trực tiếp.

“Nếu không phải là nền tảng thực, ta liền gần như hoài nghi đây là một câu chuyện dựng lên.”

“Ta bây giờ thà rằng thế giới này là ảo tưởng, nếu đây chỉ là một góc của đường cùng, vậy ở thế giới này còn ẩn chứa bao nhiêu nỗi buồn nữa?”

“Ta cũng muốn biết, Khúc Diêm đã đi đâu? Thông thường theo suy đoán, Khúc Diêm nhất định là đã tới Vi Thị, Dạ thần và Đoàn Tử theo đó cũng tới Vi Thị, hi vọng có thể tìm thấy Khúc Diêm, ngay cả khi chỉ còn là một thi thể.

“Khúc Diêm có thực sự tồn tại không? Trong biệt thự hoàn toàn không có dấu vết về sự tồn tại của anh ta, đây là Dạ thần và Đoàn Tử tìm thấy thi thể, làm thế nào để phán đoán đó có phải là Khúc Diêm hay không chứ?”

“Trong ghi chép, Thanh Mặc cùng với những người biến mất xung quanh đó, có giống với con thỏ mắt đỏ mà Đoàn Tử đã nói, đều một dạng biến mất, ta thậm chí còn có một dự đoán kinh khủng, con thỏ tấn công Đoàn Tử kia không biết có phải là xà bông mà Thanh Mặc đã nuôi?”

“Trên lầu não bị sao vậy, xà bông đã chết rồi mà, sao có thể vẫn còn sống, ta bây giờ chỉ mong Dạ thần và Đoàn Tử đến Vi Thị trước, xem có thể tìm thấy Khúc Diêm không?”

“Ta có một dự đoán càng kinh khủng hơn, xà bông và những người dân xung quanh liệu có phải đã bị Thanh Mặc ăn rồi, nếu không sao chỉ còn lại mỗi mình anh ta, hơn nữa ở trong cuốn sổ còn có câu ghi rằng không phải lỗi của mình sao? Tác dụng phụ của chất kích thích rất mạnh, thậm chí ngay cả Khúc Diêm có thể cũng chỉ là ảo giác tưởng tượng ra mà thôi.”

Trong phòng truyền trực tiếp, có người đang thở dài, có người đang đoán sự thật, một cuốn sổ ghi chép, khiến cho họ từng bước từng bước thấy được tận cùng thế giới, lại cũng không cho họ đáp án, thậm chí càng dẫn tới nhiều hoài nghi và phỏng đoán.

Trong ngôi biệt thự, Thư Tầm đã gấp cuốn sổ lại, quay đầu nhìn thế giới băng bên ngoài, quyết định đợi khi nhiệt độ ấm lên một chút, sẽ đem cuốn sổ đặt lại trên người Thanh Mặc, đồng thời cũng suy nghĩ về những hoài nghi và những đầu mối mà cuốn sổ này mang đến cho họ.

Thư Tầm lại vuốt vuốt tóc như vẫn quen, bắt đầu đi đi lại lại trên đùi Dạ Tiền, não nhỏ bắt đầu tăng tốc hoạt động, khi mà dường như nghĩ ra điều gì, lại nghiêm túc gật gật đầu nhỏ, đôi khi bối rối lại lắc lắc đầu, một bộ dạng rất thâm trầm.

Dạ Tiền vẫn ngồi im lặng, ánh mắt quan sát lặng lẽ di chuyển theo sự chuyển động của Thư Tầm, Thư Tầm không mở miệng nói, Dạ Tiền cũng không thúc giục, cứ để mặc cho Tiểu Đoàn Tử tản bộ trên đùi mình.

Cuối cùng, Thư Tầm khẽ a lên một tiếng, đôi mắt to đột nhiên sáng lên, hiển nhiên là đã nghĩ ra được điều gì đó, Dạ Tiền lặng lẽ quan sát, Thư Tầm đi tới đầu gối Dạ Tiền, ngồi bắt chéo chân, định làm một thế ngồi để nói chuyện lâu dài, Dạ Tiền vẫn tiếp tục một bộ mặt thản nhiên.

Thế là, trong ngôi biệt thự trống vắng, liền vang lên âm thanh non nớt nhưng vẫn cố gắng duy trì một bộ nghiêm túc phân tích.

“Đầu tiên, muốn xác định được Khúc Diêm người này có thực sự tồn tại hay không, bởi vì chỉ khi Khúc Diêm thực sự tồn tại thì những ghi chép trong cuốn sổ này mới có giá trị tham khảo, mà theo như phán đoán của ta, Khúc Diêm là có tồn tại, bởi vì thời điểm mà Khúc Diêm xuất hiện cách xa với thời điểm mà Thanh Mặc dùng thuốc, cho nên những ghi chép về cuộc sống ấm áp thường ngày và cuộc sống sau khi kết hôn đều là thật, nhưng cũng từ đó mà phát sinh ra một vấn đề: tại sao trong biệt thự không có dấu vết về sự tồn tại của Khúc Diêm?”

“Có hai đáp án, một là Khúc Diêm sớm đã chủ động rời xa Thanh Mặc, tất cả những cái sau đó đều là do Thanh Mặc trốn tránh thực tại mà tưởng tượng ra. Một đáp án khác là, giống như trong cuốn sổ đã viết, Khúc Diêm bị động rời đi, lại không thể trở về kịp, khi Khúc Diêm quay trở lại, thì Thanh Mặc đã chết


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.