Đơn Hướng Yêu Thầm Ngươi

Chương 3: Chương 3: Thế nhưng thật là ngươi




Tề An trầm mặc không lên tiếng ngồi ở ghế sau của xe, chiếc xe vững vàng tiến về phía trước chạy, vượt qua con đường náo nhiệt.

Trong đôi mắt cậu như trống rỗng, a, cứ như vậy đem chính mình bán.

Tới khách sạn sang trong 5 sao, tài xế truyền đạt lại, nói tiên sinh tối nay sẽ tới.

Tề An tiếp nhận ánh mắt sâu xa của người tài xế, sau đó gật gật đầu nói đã biết, tài xế cúi khom lưng, sau đó xoay người rời đi.

Tề An thẻ phòng, đi tới phòng tổng thống ở tầng cao nhất, sau đó mở cửa đi vào.

Tề An ngồi trên sô pha mềm mại, tâm hồi hộp, cả người cũng không biết muốn làm cái gì, hảo muốn chạy trốn, không nghĩ liền như vậy đem chính mình bán đứng.

Chính là loại này ý tưởng chỉ là xuất hiện ở trong đầu trong nháy mắt đã bị mất đi, không thể trốn, bởi vì chính mình thục sự cần số tiền này.

Tề An ngồi ở trên sô pha một hồi lâu, bình phục tâm tình của mình một chút sau lựa chọn đi tắm rửa.

Mà bên kia Từ Độ, Từ Độ chi trả năm trăm vạn sau liền đi dự tiệc, tuy rằng không phải một số tiền nhỏ, chính là Từ Độ phi thường cảm thấy hứng thú, nên kh đi dự iệc koes miệng vẫn nhấc lên cao tỏ vẻ rất thích thú với người này.

Mãi cho đến rạng sáng bốn giờ, Từ Độ mới hảo từ chối xong xuôi, hắn phóng xe về nhà, chính là Từ Độ đột nhiên nghĩ tới đêm nay chính mình ở Hỗn Độn bỏ ra năm trăm vạn chụp được vị khí chất quyến rũ nam tử kia, Từ Độ không biết xuất phát từ cái gì tâm trạng tốt hẳn đem xe phóng đi.

Mà trên tầng cao nhất ở phòng tổng thống Tề An đã nằm ở trên giường lớn mềm mại ngủ rồi, vốn dĩ Tề An tẩy hảo tắm qua đi an vị ở trên sô pha chờ vị kia tiên sinh đến, chính là chờ tới chờ lui, chờ luôn đến rạng sáng mà vị kia tiên sinh lại không có tới.

Một đêm thời gian dài như vậy, Tề An tưởng, có lẽ người kia đã đã quên còn có một người như chính mình ở đây đâu, kết quả là Tề An liền lên giường ngủ, trước khi ngủ trong lòng còn mừng thầm một phen.

Từ Độ đi ra khỏi thang máy, từng bước một hướng phòng tổng thống đi tới trước cửa, sau đó dùng thẻ mở cửa.

Từ Độ lông mày nhăn lại, bởi vì bên trong cánh cửa đen nhánh một mảnh, không có một tia ánh sáng, Từ Độ đi vào, duỗi tay sờ đến đèn mở ra, lập tức liền đem đèn cấp ấn sáng.

Ở trên giường đang ngủ say sưa Tề An cảm giác được ánh sáng cũng nhíu nhíu mày, chính là cậu cũng không có mở to mắt, ngược lại là tay duỗi ra đem chăn kéo lên, đem cả người đều cuộn trong chăn.

Từ Độ nhìn phản ứng Tề An có điểm muốn cười, như có quỷ thần sai khiến Từ Độ, hắn đưa tay điều chỉnh ánh sáng sang màu cam vàng. Sau đó Từ Độ bước từng bước đến gần giường xốc chăn lên lộ ra mặt Tề An.

Có lẽ là bởi vì tiếp xúc đến ánh sáng thích ứng, Tề An cũng không có tỉnh, ngược lại ngủ phi thường an ổn, truyền ra tiếng ngáy nho nhỏ.

Từ Độ nhìn kỹ khuôn mặt cậu, trên mặt cậu lớp trang điểm đã được rửa sạch, như vậy khuôn mặt cậu trở lại bình thường, chính là thoạt nhìn lại không có đường hoàng như vậy lúc ngủ trông cậu thoạt nhìn là vẻ mặt ngoan ngoãn, Từ Độ không biết như thế nào, luôn là đối với nam nhân này có một tia hảo cảm.

Trong không gian tối đen được ánh đèn sắc màu ấm áp xua tôin, bởi vì uống quá nhiều rượu khi xã giao mà đầu Từ Độ có chút choáng váng, mà trên giường cậu lại nhấp nhấp môi, phấn hồng trên môi phiếm thượng thủy sắc, hảo muốn cắn cắn xem.

Từ Độ chậm một giây như đang suy nghĩ, giây tiếp theo liền làm như vậy, lại không ngờ Tề An đang ngủ say thế nhưng tỉnh.

Tề An mơ mơ màng màng mở mắt, hỏi, “Ngươi là ai?”

Từ Độ thản nhiên, cũng không che dấu cái gì, xoay người trực tiếp áp trên người cậu, nhìn đôi mắt cậu nói, “Người mua thân thể ngươi.”

Mà Tề An đang xem khuôn mặt Từ Độ mở to hai mắt nhìn, thế nhưng là hắn..

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.