Đoạt Xá Thành Thê

Chương 62: Chương 62: Chương60




Cha Trương nghiêm túc đặt hai ngón tay lên cổ tay con gái, cẩn thận bắt mạch, ông xem xong tay trái lại đổi sang tay phải, ba người trong phòng đều rất khẩn trương, nhất là Tống Trường Lâm, anh còn không dám thở, chỉ sợ sẽ ảnh hưởng đến hai người.

“Ừ, cơ thể tam nha rất tốt, ba mẹ con đều bình thường.” Cha Trương vừa lòng gật đầu, đối với cơ thể của con gái ông cũng yên tâm không ít, tuy rằng đứa bé có chút lớn, nhưng mạch tượng này so với những phụ nữ có thai khác đều là tốt hơn.

“Cha, vậy lúc sinh sản sẽ không có vấn đề gì đúng không?” cuối cùng Tống Trường Lâm cũng dám thở ra, nhưng anh vẫn lo lắng hỏi, anh không muốn vợ anh và đứa nhỏ có chuyện xấu nào, vẫn nên hỏi rõ ràng hơn một chút thì tốt hơn.

“Bây giờ thì không có chuyện gì, nhưng không biết về sau thế nào, đúng rồi, không phải các con sinh đứa nhỏ ở thành phố A sao? Đến lúc đó hai vợ chồng đến bệnh viện lớn kiểm tra cẩn thận một chút, nhớ là phải nghe theo bác sĩ, nếu có thể sinh bình thường thì sinh bình thường, thật sự không được thì phải làm phẫu thuật, nhớ là không được gắng gượng, lúc đi nếu không đủ tiền thì bảo mẹ con đưa tiền cho, trong tay có tiền chúng ta cũng có sự chuẩn bị sẵn sàng.” Sự việc liên quan đến tính mạng của con gái, cha Trương cũng không dám tùy tiện kết luận, đây chính là con gái ruột của ông đó.

“Vâng, cha yên tâm, lúc đó nhất định bọn con sẽ nghe theo bác sĩ.” Tống Trường Lâm nghe có thể làm phẫu thuật, trong lòng anh cũng yên tâm hơn không ít, dù sao nhiều tiền hay ít tiền cũng không quan trọng, chỉ cần người không có chuyện gì là tốt rồi.

Cha Trương biết con gái không có chuyện gì, ông cười nói với con rể: “Cha vừa xem qua, trong bụng này của tam nha nhất định có thằng nhóc.”

“Thật sao?”Một câu hỏi nhưng hai người cùng hỏi một lúc, là mẹ Trương và Tống Trường Lâm, Trương Xảo Trân ở bên cạnh đã sớm lạnh nhạt với cháu trai, dù sao bây giờ cô cũng có đến hai người cháu trai, không có gì phải ngạc nhiên cả.

“Cái này tôi lừa mọi người làm gì? Dựa theo lí luận của trung y thì trung mạch nảy lên là bé trai, hạ mạch nảy lên là bé gái, hai cái đều nảy là song bào thai, mạch đập của tam nha rất mạnh mẽ, nhất định là bé trai không thể nghi ngờ rồi.” Cha Trương nói xong lời cuối cùng, ông rất có tư thế của thầy thuốc già, còn vuốt vuốt cái cằm trụi lủi.

“Không có bé gái sao? Chị cả và chị hai đều sinh bé trai, con muốn có một đứa cháu ngoại gái cơ.” Trương Xảo Trân khó chịu muốn sờ bụng chị ba lại bị mẹ tức giận mắng: “Con đi ra chỗ khác đi, trẻ con không hiểu chuyện nói bừa cái gì thế?” Tuy rằng bạn già nói không nhất định là chuẩn , nhưng bà vẫn hi vọng con gái sinh bé trai, nhà họ Tống đồng lứa còn chưa có cháu trai, nếu con gái bà có thể sinh được một đứa cháu trai thì cuộc sống sau này của con bà có thể kém được sao?

Trương Xảo Phương thấy em gái khó chịu bĩu môi, cô cười cười nói: “Em đi ra kia kìa, lqd, phía dưới cái bao màu đen chị có mua cho em một cái áo khoác đó, mùa xuân năm này có thể mặc, đây là mẫu lưu hành năm nay đó.”

Áo khoác? Còn là loại áo khoác đang lưu hành? Trương Xảo Trân nhanh chóng bỏ qua sự mong đợi cháu ngoại gái, xuống giường đi tìm áo khoác mới.

“A. Chị ba, em từng thấy kiểu áo này trong ti vi, đẹp quá, em rất thích, chị em, chị thật tốt.” Cô vui vẻ mặc áo lên người, soi gương một chút, nhìn thế nào cũng thấy tốt.

“Ha ha, đừng cảm ơn chị, cơ thể chị không tiện, anh rể em vì cái áo khoác này phải hỏi thăm mấy chỗ đấy, đến khi xác định rồi mới đưa chị đi mua, cho nên người bỏ sức lực không phải chị, là anh rể của em.” Trương Xảo Phương nhắc nhở em giá đừng cảm ơn sai người, chồng cô quả thực bỏ ra nhiều công sức, nếu nhận được khen ngợi thì lần sau càng tích cực hơn.

“Anh rể ba, cám ơn anh, trong ba anh rể, anh là ngườitốt nhất.” Trương Xảo Trân lấy được đồ tốt, liên tục nói ra những câu dễ nghe, khiến cho Tống Trường Lâm vui vẻ cười ha ha.

Cha mẹ Trương thấy hai chị em vui vẻ, ông cũng cười theo rồi kéo bạn già ra ngoài nấu cơm, nói bảo con gái ăn ít một chút, nhưng lâu lắm con mới về một lần, cho nên bữa cơm này cũng phải chuẩn bị thật cẩn thận.

“Trong bụng của tam nha thật sự là bé trai sao? Ông xem rõ ràng rồi chứ?” mẹ Trương thấy con rể không ra ngoài, bà nhỏ giọng hỏi bạn già. Hai vợ chồng sống với nhau nhiều năm như vậy, sao bà lại không biết ông ấy có bản lĩnh này cơ chứ? Nếu như thật sự có bản lĩnh này, sao lúc hai cô con gái trước mang thai không thấy ông nói ra vóc người ngọ mão dậu gì?

“Tôi cũng không nhìn rõ ràng, chỉ dựa vào bắt mạch thì sao mà biết được? Nhưng mà nghĩ lại cũng không kém bao nhiêu, đại nha, nhị nha đều sinh con trai, tại sao tam nha lại không sinh được con trai chứ? Lại nói trong bụng con bé còn có đến hai nhóc, thế nào cũng phải có một nhóc là trai chứ?” Dù sao ông cũng chỉ nói qua, để con rể vui vẻ trước một chút, đến lúc đó vợ chồng son cùng nhau về nhà, con rể ông cũng có thể chú ý chăm sóc con gái ông nhiều hơn, chờ đến khi sinh đứa nhỏ, nếu là không phải thì cũng vậy thôi, còn có thể thế nào nữa?

Ông cũng không có cách nào cả, con gái thứ ba không ở cạnh ông bà, muốn gặp cũng không được, bây giờ trong bụng con ông lại có đến hai đứa nhóc, ông cũng chỉ muốn để con rể quan tâm chăm sóc con gái ông hơn thôi.

Mẹ Trương hoàn toàn không biết phải nói gì với bạn già, bình thường nhìn qua cũng là người thành thật, không ngờ đến việc này ông lại nói dối, không biết nếu đứa nhỏ Trường Lâm kia biết cha vợ lừa dối nó thì trong lòng nó sẽ nghĩ thế nào đây?

Hai vợ chồng Trương Xảo Phương lâu lâu mới về một lần, vậy nên cô ở nhà mẹ đẻ chơi đến tối, ăn xong cơm chiều, nhân lúc trời chưa tối đen Tống Trường Lâm lái xe đưa vợ về nhà.

Đầu tiên Tống Trường Lâm để vợ anh vào nhà trước, anh đi đến bếp lò buồi sáng anh đã đóng chặt mở ra, sau đó mới vào nhà, lại thấy vợ anh đang ngồi nghiên cứu đài radio, nhà ở thành phố A có tivi, bây giờ cái gì cũng không có lại không thể thêu hoa, Trương Xảo Phương quả thật cảm thấy quá nhàm chán.

“Không biết làm gì hả? Chờ sang năm mới là chúng ta về nhà, em cố nhịn vài ngày, mấy hôm nữa chị cả về là tốt rồi, còn có người nói chuyện với em.” Tống Trường Lâm cởi áo khoác ra, anh ngồi dỗ vợ anh, độc môn độc viện chỉ có một cái radio, nghĩ lại cuộc sống của vợ anh hai năm nay, anh lại cảm thấy đau lòng.

“Trường Lâm, mẹ sẽ không bắt em ở nhà, để một mình anh đi chứ?” Ngày hôm qua tuy mẹ chồng cô không nói rõ, nhưng trong lời ngoài lời quả thật đều là muốn cô về quê ở cữ, cô cũng không muốn ở lại, quá nhàm chán rồi.

“Yên tâm, mẹ có suy nghĩ này anh nhất định sẽ nói với mẹ, nhất định không để em lại, anh cũng đã nói với Hải Sơn rồi, chờ khi em ở cữ để Ngọc Trân đến giúp em chăm sóc đứa nhỏ, anh cũng ở nhà chăm sóc em, nhất định không thành vấn đề.” Tống Trường Lâm cầm cái khăn ấm lau qua kháng, anh nói ra tính toán của mình.

“Ha ha, em chỉ ở trong tháng mà còn cần đến hai người chăm sóc sao? Nếu cô ấy không có việc gì thì nhờ cô ấy nấu cơm là được, lại nói cũng không nhất định phải nhờ, hôm nay nghe mẹ em nói, có lẽ mẹ sẽ đến chăm sóc em một thời gian, nếu như vậy thì anh cũng không cần ở nhà, đỡ mất công việc.” Cũng không biết khi đó trong đất có vấn đề gì không, nếu không có việc gì thì với tính tình đau lòng cho con gái của mẹ Trương nhất định sẽ đi thăm con gái.

“Vậy thì tốt, đến lúc đó nếu mẹ có thể đến, anh sẽ mua thật nhiều đồ ăn cho mẹ, chỉ cần mẹ chăm sóc tốt cho vợ anh là được.” Tống Trường Lâm mừng rỡ, nếu mẹ vợ anh có thể đi thì anh không cần phải lo lắng gì cả, còn tốt hơn nhiều so với việc mẹ anh đến.

“Ừ, anh nhớ đó, mấy ngày nay anh nhất định phải cố gắng lấy lòng mẹ vợ vào, đến lúc đó bà sẽ đi chăm con trai cho anh.” Trương Xảo Phương đứng trước gương vuốt vuốt cái bụng của cô, càng nhìn càng vừa lòng. Ai, con trai, đến bao giờ các con mới có thể ra ngoài chứ? Mẹ có chút chờ không kịp rồi.

Không chỉ một mình cô chờ không kịp, mà ngay cả mẹ Tống cũng có chút chờ không kịp, ngày thứ hai lúc hai vợ chồng sang nhà mẹ Tống ăn cơm, bà giữ chặt tay con trai ra ngoài nói chuyện: “Trường Lâm à, mẹ cũng không muốn tách hai vợ chồng con, nhưng nhìn cái bụng này của Xảo Phương, bây giờ muốn nấu cơm cũng không tiện, con ở nhà sao mà chăm sóc được nó được? Con để nó ở nhà đi, đến lúc đó sinh đứa nhỏ ra thì gọi chị cả con về, mẹ và chị con còn cả mẹ Xảo Phương nữa, mọi người cùng nhau chăm sóc con bé.” Nếu đi thành phố A, trong nhà lại còn biết bao nhiêu việc, lúc nào bà mới có thể gặp được cháu trai chứ?

“Mẹ, chắc là không được đâu.” Tống Trường Lâm bày ra vẻ mặt khó xử.

“Có gì mà không được? Ban đầu chẳng phải luôn là con ở bên ngoài một mình con bé ở nhà sao?” Bây giờ mới ra ngoài một chuyến mà đã không muốn trở về nữa hay sao?”

“Không phải ạ, là ngày hôm qua cha vợ con nói, bụng này của Xảo Phương quá lớn, nếu tiếp tục phát triển như vậy, lúc sinh sản có thể sẽ khó khăn, cha còn cố ý dặn dò bọn con, trước khi sinh phải đến bệnh viện lớn ở thành phố A kiểm tra qua, nếu có thể sinh tự nhiên thì sinh tự nhiên, nếu không được thì làm phẫu thuật, trăm ngàn lần không thể gắng gượng.” Vốn anh cũng nghĩ là vợ anh sẽ an toàn, vậy nên ai nói gì cô cũng không thể ở nhà được.

“Nguy hiểm như vậy sao?” nghĩ lại bụng con dâu bà đúng là lớn, hiện tại mới hơn năm tháng, nếu thật sự đến tháng thì sẽ thế nào? Nghĩ vậy, mẹ Tống cũng có chút lo lắng.

“Vâng, cha vợ con còn nói, nếu lúc đi không đủ tiền thì cứ nói, để bọn họ đưa thêm cho, dù sao trong tay cũng phải chuẩn bị tiền phẫu thuật để đề phòng, tùy thời đều chuẩn bị sẵn sàng.” Nhìn xem, hai vợ chồng già luôn duy trì, lqd, chưa bao giờ cản trở, đây thật sự không phải vấn đề về tiền, đây là vấn đề thái độ.

Tuy rằng mẹ Tống cũng không cảm thấy mình đang cản trở, nhưng trong lòng bà cũng có chút không thoải mái, bà chỉ mải nghĩ đến cháu trai nhưng lại quên mất chuyện này rồi? Trong lòng bà cũng muốn lấy tiền, nhưng thật sự trong nhà trống trơn, bà thấy vô cùng mất mặt, cuối cùng chỉ có thể nhìn con trai cười cười nói: “Vậy hai vợ chồng con vẫn nên về thì hơn, mẹ cũng chỉ lo ở bên đó không ai chăm sóc con bé lúc nó ở cữ thôi, mẹ cũng không có ý gì khác, lại nói tình huống trong nhà các con cũng biết, mẹ thật sự không thể đi được.”

“Mẹ yên tâm đi ạ, con hiểu được, mẹ cứ chăm sóc tốt cho cha con và Nữu Nữu là được, không cần lo lắng cho bọn con.” Tống Trường Lâm cười cười an ủi mẹ, trong lòng anh cũng không nghĩ gì, dù sao thì cho dù anh sinh được hai cô con gái, anh cũng không thể giống vợ chồng Trường Vinh được, để con ở nhà để mẹ chăm, cho nên mẹ anh hướng về phía ai cũng tốt, chăm sóc đứa nhỏ của ai cũng thế, anh cũng không yêu cầu cái gì, cuộc sống của anh hiện tại tốt hơn ai hết, có gì để chọn nữa đâu?

Cho nên cha Trương chỉ dặn dò hai câu, để Tống Trường Lâm thuận lợi qua cửa, lại không cần lo lắng vợ anh sẽ bị giữ lại.

Lúc cách ngày mừng năm mới còn khoảng ba bốn ngày nữa, Tống Trường Hà đưa con trai về nhà trước, vợ chồng Trường Vinh bây giờ một ngày cũng không muốn bỏ lỡ, Tống Trường Hà lại muốn về nhà giúp đỡ dọn dẹp phòng ở, để mẹ chị có thể nghỉ ngơi nhiều hơn một chút.

Chị về nhà đúng lúc thấy Trương Xảo Phương đang đi bộ loanh quanh, lập tức vui vẻ: “Xảo Phương, em về rồi à? Trời ạ, cái bụng này, chị ở bên ngoài thấy hai đứa trẻ sinh đôi giống nhau như đúc, khiến ai nhìn thấy cũng thích, kết quả là chị mới hâm mộ được mấy ngày thì mẹ lại nói em mang thai đôi, thật sự là khiến chị vui chết đi được.”

Trong lòng Tống Trường Hà, trừ bỏ cha mẹ và con trai thì người chị nhớ thương nhất là vợ của em trai Trương Xảo Phương, hôm nay gặp mặt thấy vẻ mặt em dâu hồng nhuận, khí sắc cũng tốt, cuối cùng chị cũng có thể yên tâm.

Trương Xảo Phương thấy cô cả còn sáng sủa hơn trước kia, trong lòng cô cũng vui vẻ, cô giống như thở nhẹ ra một cái, cười nói: “Chị cả, cuối cùng chị cũng trở về, mấy ngày nay chuyện gì em cũng không được làm, Nữu Nữu cũng không thể trông, chị về cuối cùng cũng có người nói chuyện với em, em buồn chết mất.” Mẹ chồng cô vừa ngồi xuống bên này, trừ bỏ đứa nhỏ thì cũng là Trường Vinh, cô làm chị dâu mà ngay cả chú em mấy tuổi đái dầm cô cũng biết, thật sự là quẫn muốn chết.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.