Đồ Ngốc ! Sao Không Tìm Tớ

Chương 3: Chương 3: Cái nhìn đầu tiên




...Đó là một chàng trai anh tú ,cao khoảng 1m7 nhưng mang khuôn mặt lạnh lùng đến kì lạ .

Anh chạy đến đứng ngay bên cạnh Diệp Anh.Sự xuất hiện đột ngột của anh khiến nó ngớ người ra ,xoe tròn mắt nhìn anh.Bất chợt anh quay sang,hai ánh mắt chạm nhau .

Thình thịch thình thịch.

Tim nó đập mạnh không ngừng ,cả người nó nóng ran,hai má đỏ ửng .

Cảm giác này là sao đây! Sao tim mình...

Nó đờ người nhìn anh chằm chằm,không hề chớp mắt.Còn anh ,khi anh bắt gặp ánh mắt ngơ ngác ấy đã giật mình quay lưng đi .

Mưa ngừng ,gió nhẹ dần .

6h50´,ôi không trễ mất thôi ! .

Nó hốt hoảng khi nhìn đồng hồ .Không chần chừ nó co cẳng chạy thật nhanh .Hồng hộc hồng hộc .Vừa hay kịp lúc ,bác bảo vệ đang chuẩn bị khóa cổng .Nó vội chạy vào và chạy tọt vào lớp.Phù

Reng reng reng

Trong tiết học nó ngồi nghĩ ngợi lung tung Ôi khuôn mặt ấy .Nó thẫn thờ vừa cắn bút vừa tủm tỉm một mình .

- Bà bị sao vậy Diệp Anh - Thanh Tiên nhí nhảnh hỏi .

- À ờ không ...không sao ! ( giật mình đáp )

- Không sao mà ngồi tủm tỉm một mình .

- Đâu có ( đỏ mặt)

- A a .Tui biết rồi ,có phải bà vừa gặp được một chàng bạch mã hoàng tử phải không ? Haha

Như đoán trúng tim đen ,mặt nó đỏ bừng ,hét lên: Không có

- Diệp Anh ,Thanh Tiên .Hai cô ra ngoài hành lang đứng cho tôi ,ai cho phép gây mất trật tự trong giờ học vậy hả ?

Hai đứa nhìn nhau ngơ ngác ,mặt trắng bệch trông thật tội nghiệp ,rồi cả hai lủi thủi ra ngoài .

Cả lớp được một phen cười ra hồn Diệp Anh ,Thanh Tiên hai cậu không có cái gì vậy ? Hahahaha

- Lớp trật tự cho tôi .Cô giáo gõ thước thật mạnh xuống bàn ( giận dữ )

Cả lớp im ắng hẳn .

Ngoài hành lang hai đứa nhìn nhau ngơ ngác rồi cười toe toét .

- Vui nhỉ ? Hai cô về viết bản kiểm điểm ngày mai đem nộp cho tôi ! Grừ

Thôi rồi ,là tiết cô Hạnh khó tính .

Reng reng reng

- Tạm biệt Diệp Anh nhé ,tớ về trước đây.

- Dạ chị 2 ( cười cười )

- ^ ^

Nói rồi nó cũng vội mang balô đi về .Cô thiên thần nhỏ vừa chạy tung tăng trên đường vừa hát líu lo như một chú chim non .Bao ánh mắt đổ dồn về phía cô Zễ thương quá !.Nó vẫn hồn nhiên tung tăng chạy ,mái tóc bồng bềnh óng ánh dưới kẽ nắng vàng lung linh ,huyền ảo.

CẬU LÀ AI? CẬU TỪ ĐÂU ĐẾN?

Đó là những câu hỏi mà thiên thần nhỏ của ta tự đặt ra.

***

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.