Định Mệnh Em Phải Yêu Anh

Chương 5: Chương 5




TRƯỚC NGÀY NÓ ĐI:{THỨ 5**

_Anh Phong.................anh...............Phong

_Ji` mà em chạy dữ vậy Nguyệt?-Minh hỏi nó

_Em có chuyện, phù - rồi nó quay sang Phong - em hỏi anh 1 câu, anh phải trả lời thật

_Câu ji`?

_ANH CÓ TÌNH CẢM VỚI YẾN HOK?

Nguyệt hét lên làm Phong đánh rơi mất mấy tài liệu xuống rồi nói:

_Liên wan ji` ở đây?

_Có đó, nó đang ở trên sân thượng á, ngày mai nó phải sang Mỹ, một năm sau mới trở về đó

Nghe xong, Phong chạy biến lên sân thượng với tốc độ ngang bằng tốc độ âm thanh đấy nhá, vừa thấy Phong lên, nó nói:

_Đừng nói là anh hẹn cô gái nào lên đây nha, nếu vậy thì tôi phải đi uống òy

Nó đang đi thì Phong nắm tay nó kéo lại rồi nói:

_Mai em đi Mỹ?

_Thì sao?

_Anh sẽ chờ em

_Là sao?

_Em chỉ cần bik vậy thôi

_.......................Em đi đây

_Ko xưng tôi, anh nữa sao?

_Ngày cuối mà, cư xử nhẹ nhàng 1 chút thì đỡ hơn

Nò vừa đi thì Minh và Nguyệt vừa lên, Minh nói:

_Sao mày ko nói thẳng ra lun?

_Tao ko xác định đc tình cảm của mình với cô ấy, tao chỉ bik tao quan tâm và lo lắng cho cô ấy nhưng tao ko bik đó có phải là tình yêu ko

Phong nói xong thì Nguyệt chạy theo Yến:

_Yến.....Yến.......

_Hả?

_Phong..........

_Sao?

_Tao lạy mày, mày đừng có thờ ơ vậy đc ko, sự thờ ơ của mày là thuốc độc giết chết mấy đứa con trai đó

_Thì mày nói đi

_Nếu...........Phong nói yêu mày thì sao?

_Mày đừng có điên người, lão ta mà yêu tao chắc sập đất mất, thôi tao đi đây

Nhìn Yến đi mà Nguyệt thầm nghĩ:"Quan tâm, lo lắng là 2 yếu tố có trong 1 tên đang yêu nhưng cái tên đó ko bao giờ bik, chỉ đến khi cái cảm giác nhớ nhung người đó xâm chiếm lấy mình thì tên đó mới ngộ ra đã đánh mất người mình yêu, Phong sẽ là tên ngốc đó. Tao ko hận mày đâu Yến àh, tao bik rõ ko phải lỗi của mày, 1 năm sau, mày trở về, tao sẽ thành tâm chúc phúc mày và Phong, tình cảm dành cho Phong sẽ đc tao chôn chặt trong lòng, nhất định như vậy"

TẠI PHI TRƯỜNG:

_Yến, mong rằng mày sẽ nhớ đến tao và................

_Ai?

_Ờ thì..........................

Câu nói của Nguyệt bị một giọng nói cắt ngang và đó là...........Phong, hok, là Minh

_Yến.......Yến

_Em hok mún chút nữa, em bị đám con gái khủng bố trên máy bay đâu à nha, anh nổi wa\'

_Nhìn lại đi, anh mới sợ bị đám con trai hỏi thăm vì 2 người nè, à, quên, Phong tặng em nè

_Tặng em? ji` vậy?

_Mở rùi bik

Nó mở ra thì thấy trong đó là 1 sợi dây chuyền thánh giá, tâm của cây thánh giá là hình một bông hoa tuyết rất đẹp, màu hồng phấn, đc làm rất tinh xảo. Nó đưa mắt nhìn Minh ngạc nhiên, Minh nói:

_Nó đã phải tra tấn thằng cha thợ kim hoàn để có đc chiếc dây chuyền này để kịp giờ em đi đó

_Sao anh ấy ko ra tiễn em?

_Nó mắc việc của hội hs đó mà nhưng cái chính là nó................

"Chuyến bay đi............."

_Yến, tới giờ rồi, đi [Anh nó cắt ngang]

_Dạ, tao đi, em đi đây

Đợi Yến đi xong, Nguyệt hỏi:

_Anh định nói Phong ngại đúng hem?

_Uhm, thôi, 1 năm hy vọng sẽ wa nhanh mà..........em đi ăn kem với anh hok, anh mời

_Uhm.....điTẠI PHI TRƯỜNG NEW YORK:

2 ngày ngồi máy bay khiến nó cảm thấy mệt, đã vậy anh nó lại còn tống nó lên cái taxi khiến nó mún điên lun, nó hỏi:

_Mình ở đâu?

_Nhà mình chứ đâu, trước khi wa, tao có lấy tiền mua một căn nhà 3 tầng bên đây nè

_Em sẽ học ở đâu?

_Trường Stuyvesant

_Là trường ji`?

_Stuyvesant là một trong ba trường chuyên đầu tiên của Thành phố New York. Nó được coi là trường công lập cạnh tranh nhất của Hoa Kỳ, nơi có nhiều học sinh được nhận vào học tại các trường đại học danh giá nhất của Hoa kỳ hơn bất cứ trường phổ thông công lập hay tư thục nào khác, trong đó có những người đã từng giành giải Nobel, đc chưa? Hiểu chưa?

_Rồi, lại thêm 1 cái trường chán ngấy

_Chút nữa, về nhà, thay đồ rồi lên trường để đăng kì nhập học, OK?

_Bik òy

{Nói lun nha, chữ viết hoa là tiếng nước ngoài dịch ra, chữ thường là tiếng Việt Nam nha**

TẠI TRƯỜNG STUYVESANT:

_EM MÚN VÀO TRƯỜNG PHẢI LÀM BÀI KT HỌC LỰC ĐỂ XẾP LỚP ĐÃ, ĐÂY

_Rõ dở hơi, vào có cái trường mà phải bắt làm bài tùm lum

_May cho mày là bả hok bik tiếng Việt đó -nói rồi anh nó quay sang bà cô - MONG CÔ GIÚP ĐỠ CHO NÓ

_UHM.........EM LẠI ĐÂY LÀM BÀI ĐI

Bài KT gồm có 10 bài toán thuộc dạng khá là khó, bà cô tưởng nó làm lâu nên ra uống trà với anh nó, ko dè, chỉ mới 5 minutes, nó đã chạy ra nộp bài, tưởng nó hok bik tiếng Anh nên bà cô hok thèm xem bài mà trổ ra nguyên một tràng:

_NỘP GIẤY TRẮNG CHỨ JI`, ĐÚNG HOK? MÚN VÀO TRƯỜNG NÀY THÌ EM CHƯA ĐỦ CHUẨN ĐÂU, TỐT

NHẤT LÀ TÌM MỘT TRƯỜNG VỪA SỨC MÌNH CHÚT ĐI

Câu nói đó đụng tự ái của nó nên khi anh nó chưa kịp trả lời nó đã đập bàn bà cô cái "RẦM" rồi nói:

_CÔ MÚN COI THỬ KO? TRƯỚC GIỜ EM GHÉT NHẤT LÀ NHỮNG NGƯỜI CHƯA COI THÀNH QUẢ MÀ ĐÃ

VỘI ĐÁNH GIÁ NGƯỜI KHÁC, CÁI NGƯỜI ĐÓ CŨNG HEM TỐT LÀNH JI` HẾT Á

Nghe câu đó, bà cô hơi sững sờ nên lấy bài của nó ra coi thì thấy toàn bộ 10 bài đã đc giải với cách hay và ngắn gọn nhất và dĩ nhiên đều đúng:

_GIỎI LẮM, CHO CÔ XIN LỖI, EM SẼ ĐC XẾP VÀO LỚP CHUYÊN, LỚP GIỎI NHẤT, DÀNH CHO CON NHÀ

GIÀU VÀ HỌC GIỎI, MAI EM SẼ BẮT ĐẦU ĐI HỌC

HÔM SAU, TẠI TRƯỜNG STUYVESANT, LỚP 10A:

_CÁC EM, HÔM NAY LỚP TA SẼ CÓ 1 BẠN HS MỚI TỪ VIỆT NAM CHUYỂN WA

Các tiếng xầm xì bắt đầu:

_NGƯỜI VIỆT NAM MÀ VÔ NỔI TRƯỜNG NÀY SAO?

_TAO CÓ NGHE LỘN HOK?

_CHẮC NÓ ĐÚT TIỀN WA\' MÀY

.......................

_THÔI NÀO, CÁC EM, BẠN ĐÓ ĐANG Ở DƯỚI PHÒNG HT NÊN CHÚNG TA CHƯA BIK MẶT, CHÚT SẼ BIK

THÔI

_THẦY, EM VÔ TRỄ

_ANH JACK KÌA TỤI BÂY[đám nữ thi nhau hét lên]

_JACK, KO SAO, VÀO ĐI, EM BIK MẶT HS MỚI CHƯA?

_DẠ CHƯA, CÓ HS MỚI SAO THẦY, EM ĐÂU BIK JI`

_THẦY HOK BIK, EM CŨNG HOK, PÓ TAY, THÔI, VÀO LỚP ĐI

Một tiết học đã trôi wa trong sự bàn tán của đám hs, bỗng:

_THẦY SMITH

_AH, CÔ HT

_TÔI ĐƯA HS MỚI VÀO ĐÂY

Nó vừa bước vào đã gây nên 2 luồng cảm giác trái chiều, đám con trai thì đứng ngẩn người, đám con gái thì đầy rẫy sát khí, nghiến răng mà ghen tức, thầy SMITH phá tan cái ko khí ghê sợ đó bằng một câu nói:

_VÀO ĐI, EM TÊN JI`?

_LINDA

_UHM, LINDA, ĐÂY LÀ LỚP TRƯỞNG CỦA LỚP

Ông thầy chỉa tay vào JACK nhưng JACK lại đang nhìn ra cửa sổ, phải gọi mấy lần thì anh ta mới chịu nghe, vừa quay lại nhìn cô hs mới thì JACK cũng ngẩn người như bao đứa con trai bình thường khác

bluegreenpink, 19-02-2010, 22:43

Trong mắt Jack thì đây là 1 cô gái Châu Á nhưng có vẻ đẹp cuốn hút với làn da trắng và 1 đôi mắt sắc sảo nhưng có ji` đó bùn bùn trong đôi mắt đó, sực nhớ vị trí của mình, Jack nói:

_CHÀO BẠN, LINDA

_CHÀO

Nó nở một nụ cười khiêu khích và khá là có chút ngạo mạn nhưng nhiu đó cũng đủ để hút hồn đám boys trong lớp òy

_EM NGỒI KẾ JACK NHÉ(ông thầy lên tiếng phá tan ko khí ghê sợ của mấy girls trong lớp)

_VÂNG

_JACK, HỌC XONG, EM XUỐNG PHÒNG HT CÓ VIỆC NHÉ

_DẠ

REENG...........................REENG............. ..............REENG............................... .........

Giờ ra chơi đến cũng là lúc đám con gái hỏi tội nó

TRONG PHÒNG HT:

_JACK, MONG EM SẼ GIÚP ĐỠ LINDA NHÉ

_VÂNG, NHƯNG CHỈ GIÚP THÔI THÌ ĐÂU ĐẾN MỨC CÔ PHẢI GỌI EM LÊN, PHẢI KO?

_UHM, ANH NÓ CÓ QUYÊN CHO TRƯỜNG 1 SỐ TIỀN KHÁ LỚN VỚI YÊU CẦU: NÓ MÀ NỔI NÓNG LÊN THÌ

NÓ CÓ QUYỀN RÚT LẠI SỐ TIỀN CHỨ HOK PHẢI ANH NÓ

_DZẬY YÊU CẦU LÀ....................

_ĐỪNG ĐỂ BẤT CỨ ĐỨA CON GÁI NÀO LÀM NÓ NỔI NÓNG HAY TỨC LÊN, EM LÀ ANH HAI CỦA TRƯỜNG,

MỌI VIỆC NGOÀI TRƯỜNG CỦA EM CÔ HOK QUAN TÂM NHƯNG EM PHẢI GIÚP CÔ VIỆC NÀY, OK?

_OK

Ra khỏi phòng HT, Jack chạy ngay đến lớp, chưa tới thì thấy một đứa con gái mình bầm dập chạy đến nói:

_ANH JACK, CON NHỎ MỚI VÔ, NÓ..........................

Nói đc tới đó, cô ta ngất đi, Jack chạy thẳng vào lớp thấy nó đang ngồi trên ghế, chân gác chéo và dưới đôi chân của nó là một đứa con gái đang bị đạp đầu xuống đất và ko thể tự mình đứng lên đc. Thấy Jack vào, nó vẫn làm ngơ và còn đạp con kia mạnh hơn, thấy vậy Jack nói:

_HỌ ĐÃ LÀM JI` ĐỂ BẠN PHẢI LÀM VẬY?

Nó nhìn Jack bằng một ánh mắt ko có cảm tình, rồi liếc xuống đám con gái đang đo ván nói:

_ANH HỎI TỤI NÓ ÁH

_TỤI EM LÀM JI` VẬY?

_TỤI EM.....................

_NÓI [Nó đạp mạnh hơn]

_TỤI EM LỠ CHƠI TRÒ MA CŨ BẮT NẠT MA MỚI ĐỂ BẮT NẠT CÔ TA

_TỤI NÓ CÓ LÀM JI` THÌ MONG BẠN BỎ WA CHO

Nó bỏ chân ra, đứng lên nói:

_CHỪA ĐI NHÁ, LẦN SAU MÀ CÒN NÓI CÁI GIỌNG ĐÓ VỚI TAO THÌ MỀM XƯƠNG NGHE CON

Nó vừa nói vừa cười, cái nụ cười khiến người khác cảm thấy lạnh sống lưng rồi bỏ đi

TRONG LÚC ĐÓ Ở VN:

_Má ơi, đo ván hết rồi, sao hôm nay mày đánh sung dzậy?

_Tâm trạng ko vui nên trút giận vô tụi nó

Phong nói xong rồi bước đi, chính anh ta cũng chả hiểu tại sao mình lại mạnh tay đến dzậy, chỉ bik là có 1 cảm giác bức bối, khó chịu xâm chiếm lấy mình. Đúng lúc đó, Nguyệt bước ra thấy Phong đang đi ngược hướng mình, Nguyệt nhìn theo bóng của Phong mãi mà ko bik rằng có 1 ánh mắt cũng đang dõi

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.