Định Mệnh Em Phải Yêu Anh

Chương 4: Chương 4




TẠI NHÀ NHI:

_Mẹ ơi!

Nó vừa gọi vừa khóc nức nở đúng lúc ba mẹ nó đang ngồi ăn trái cây:

_Trời ơi, con sao vậy con?

_C.....o.....n...........

Ba nó đặt tờ báo xuống bàn nói:

_Con lại gây sự với Yến àh?

_Đâu.....có

_Đừng nói dối ba, Yến là 1 đứa thông minh, nó ko bao giờ hành động vô lý cả

_Bây giờ ông bênh con mình hay bênh con nhỏ ******* đó?

_Ai đúng là tôi theo

_Ông ba phải wa\', ông coi nó đánh con mình nè, chảy máu rồi, còn ji` cái mặt con nhỏ nữa

_Nên cám ơn là tôi chưa rạch mặt nó đó

Giọng nói đó khiến cả nhà ông Thái quay mặt lại, hoá ra cô nàng và Nguyệt đang đứng ngay trong sân

_Yến, Nguyệt, vô đi con

_Khỏi, nó gọi đt wa cho mẹ con, bây giờ mẹ con gọi lại, bảo con phải wa xin lỗi nhưng mà nghe chú nói mới giống người, còn 2 con thú đứng kia ko hiểu bik lý lẽ thì con cũng chả buồn nói chuyện đâu

_Mày.......

_Ko phải sao, ít ra tôi cũng có dạy hơn 2 mẹ con bà, ở đây một hồi cũng có chuyện, xin lỗi chú, con về trước đây, còn mày thì ko đáng để tao xin lỗi

_Uh, con về, để chú tiễn con

Tiễn Yến và Nguyệt xong, ông Thái vào nói:

_2 mẹ con bà có hiểu hoàn cảnh của mình ko vậy? Nhờ có gia đình nó nhân nhượng, ta mới đc như vầy, 2 người cứ vậy có ngày nó tức lên là mình sạt nghiệp, còn nữa, nó là đứa con gái ngoan ngoãn, bà cứ chiều con Nhi nói nó như vậy......

_Ngoan hả? Cho ông nói lại đó

_BÀ IM MIỆNG ĐI

Ông Thái quát lên khiến mẹ Nhi im lại, ông nói:

_Nó giống như một con mèo hiền lành vậy, bà đối xử tốt, hiểu tốt về nó, nó sẽ tốt với bà còn bà nói chuyện như vậy thì dĩ nhiên mèo phải biến thành sư tử thôi

_Ông...........Tôi nhất quyết ko ưa nó đc, lên con, mẹ bôi thuốc cho

Nhìn 2 mẹ con Nhi lên mà ông Thái khẽ lắc đầu, thở dài một cái

HÔM SAU, TẠI NHÀ YẾN:

_Mẹ và anh hai mới nói cái ji`?

_2 tuần nữa mày phải qua Mỹ

_TẠI SAO CHỨ?

Nó hét lên làm mẹ nó giật mình nói:

_Con bình tĩnh đi, vốn là để con wa đó 3 năm nhưng sợ con..................

_Sợ con quậy chứ ji`?

_Thì cũng có chút chút nên anh hai sẽ wa đó với con và chỉ đi 1 năm thôi

Nó xách cặp chạy ra ngoài, mẹ nó thở dài vì dẫu sao đây cũng là lần đầu bà xa đứa con gái của mình nhưng nó đã thay đổi wa\' nhìu, đến ngay cả bà là mẹ nó nhưng bà cũng chẳng nhận ra chính đứa con gái của mình nữa, đối với bà và nó, đây là cách tốt nhất.

Nó đang đi bộ đến trường vì hôm nay nó hok có hứng đi xe, nó vừa đi vừa suy nghĩ về vụ du học, vừa thu hút mọi ánh mắt của đám con trai, bỗng 1 tên nào đó lên tiếng:

_Bộ em định giết chết mấy tên con trai độc thân ở trên đường sao?

Chắc pà kon cũng bik ai rồi ha, nó liếc xéo Phong 1 cái rồi vừa típ tục đi, vừa nói:

_Rảnh đi lo chuyện tôi thì đi mà lo cho cái con chuyên moi móc kia ấy

Nghe nó nói cái câu tàn nhẫn đó xong, Phong gục đầu vào cái xe rồi nói:

_Thứ nhất: Em đánh cô ta típ thì nhỡ đâu gây án mạng thì sao, thứ 2: sắp trễ rùi, lên xe anh chở cho

Nó quay người lại, đá vào cái xe lúc đó đang chẳng có tí thằng bằng nào và kết quả là

"RẦM"

_Ui da, em làm ji` vậy?

_Thứ nhất: việc tôi gây ra thì chả liên wan đến anh, thứ 2: Tôi đang có chuyện bực mình, tốt nhất là để tôi yên nhá thưa hội trưởng

Nói rồi, nó bỏ đi thẳng, để lại Phong với cái xe bị ngã, đau thấy thương lun

"Mún làm tim cô nàng này hết hoá đá chắc phải chờ đến thập kỉ sau quá"

Về phần nó, đang chạy trên đường thì:\'I never love you, but.............\', nhạc chuông đt reo lên, hoá ra là phụ thân của nó:

_A lô

_A lô, con hả? Hôm nay wa nhà cha chơi đc ko?

_Về vụ du học nữa chứ ji`

_Uhm, dù ji` con cũng sắp đi, cho cha gặp con đc ko?

Nó cười 1 cái rồi nói bằng giọng đay nghiến:

_Cha ơi, chiều nay con cũng wa lấy tiền cấp dưỡng àh, cha đừng có lo, con bik bà dì ghẻ đáng kính kia đang ngồi coi tạp chí và cũng đang nghe ngóng cuộc đt này chứ ji`, cho con gửi lời hỏi thăm nha, con mún bik chừng nào bả xuống SUỐI VÀNG

Nói xong, nó cúp máy. Một giọt nước mắt đã kịp rớt xuống đường, nó kịp chặn đứng lại những giọt nước mắt kia nhưng ko kịp chặn đứng cái bùn vô hạn trong lòng mình, ko kịp chặn lại cái vết thương tinh thần càng ngày càng lớn kia

TẠI CĂN TEEN TRƯỜNG:

_Mày nói ji`?

_2 tuần nữa tao phải sang Mỹ 1 năm

_Tại sao chứ?

_Mún cải tạo tao thôi

Nó nói xong thì vớ tay lấy lon nước ngọt uống mà trong miệng thì đắng ngét, nó ko nói ji` thêm nhưng Nguyệt thì lại rất hiểu tâm trạng nó bây giờ, nó ko hề mún thay đổi, đôi khi nó ước đc vô tư như hồi đó nhưng thời gian ko thể trả lại cái tâm hồn thơ ngây như 1 năm trước đc

_Yến.....................

_Ji`?

_Trong trường có 1 người rất wan tâm mày đó

_Mày nói nhảm, wa\' trời đứa mà đứa nào chẳng nói sống chết vì tao, sao tao bik ai, mà tao cũng chẳng hứng thú với cái đám nói trước quên sau, miệng nam mô bụng bồ dao găm đó, chán lắm

_Người đó đó đang ở Anh đúng hok?

_...............................

_Mày vẫn còn nhớ tên vô tình đó?

_.........................Chả bik nữa, mà tối nay tao đi quán anh Trường, mày đi hok?

_Ổng thix mày thì phải

_Ko phải thix mà là yêu, tao bik ổng rất yêu tao, ổng mới 18 tuổi chứ nhiu, tao ít ghé quán cũng vì lý do này

_...........................Típ

_Tao sợ ổng đột nhiên nói yêu tao nên tao mới ko ghé nhưng dầu ji` cũng phải nói với ổng việc tao du học thôi

_Mày ghét con trai mà

_Bây giờ vẫn vậy

Đôi khi ngay chính cả Nguyệt cũng hok hiểu rõ Yến đc, đúng, nó ghét con trai và bây giờ vẫn vậy nhưng nó chỉ ko mún Trường típ tục chờ đợi mình vì dù ji` thì nó đã từng nếm trải cái cảm giác yêu đơn phương, nếu có thể, nó mún hạn chế thấp nhất đám con trai đang yêu đơn phương nó mà bây giờ cố chắc có mà đến thập kỉ sau

_Mà con Nhi với con Linh đâu rồi ha?

_Mẹ 2 con đó cho tụi nó nghỉ một tuần đó mà, chắc sợ tụi mình gây chuyện

TẠI NHÀ YẾN:

_Yến.......Yến.........Xuống đây chút coi

_Ji` vậy?

_Có việc đột xuất ở đó, hôm nay thứ 7, thứ 6 tuần sau sẽ đi Mỹ, mày chuẩn bị đi

Nó thật sự ngỡ ngàng vì cái thông tin đáng nguyền rủa đó:

_Sao đi sớm vậy?

_Tao nói có việc đột xuất ở đó, cái khách sạn ở đó đang có chút vấn đề nên phải wa gấp giải quyết

_Em tự đi ko đc sao?

_Việc nào thì đc còn việc này thì KO, mà mày ko wa nhà cha sao? Mọi tháng mày vẫn wa lấy tiền cấp dưỡng dù nhà mình chả thiếu ji` mà

_Ko có hứng, gọi wa cho ổng nói em ko đi đc, em wa quán anh Trường đây

Nói rồi nó vớ ngay cái áo khoác bỏ chạy để mặc anh nó với khuôn mặt lo lắng nhưng chẳng biết làm gì hơn.

TẠI QUÁN CỦA TRƯỜNG:

_Em sắp phải đi Mỹ sao?

_Uhm

_Hai người nói chuyện, tao đi wa kia 1 chút

Nguyệt đi vì hiểu rõ Trường sắp nói ji` với Yến, đợi Nguyệt đi, Trường nói:

_Yến àh...........anh.......................

Yến ko ngắt lời mà chăm chú lắng nghe

_Anh..............Anh yêu em

Đợi Trường nói xong câu đó, nó im lặng nhìn anh, quả thật anh là một hotboy cực đỉnh: học giỏi, giỏi thể thao, rất là handsome, wen bik nhìu thằng con trai khiến nó có thể bik đc ai chân thành trong tình yêu và anh là người như thế, nó bik anh chân thành với mình nhưng..........:

_Em xin lỗi, em lun coi anh là người anh thứ 2 của em

_Quả thật, em tàn nhẫn thật nhưng..........cám ơn em đã nói ra

_Hj`, em tin anh sẽ tìm đc 1 nửa kia của mình trong số tất cả những đứa con gái vì si mê anh mà ngày nào cũng đến quán này mỗi ngày

_Em uống ji`, đích thân anh sẽ pha

_Một loại nước uống nói lên tâm trạng của em, làm đc ko?

_Đc

Trường nở một nụ cười hiền nhìn nó, nó bik anh đang rất bùn vì nó đã từ chối anh nhưng bik sao đc, tình cảm với nó là 1 thứ quá xa xỉ, ngoài tầm tay với của mình nên nó phải đau gấp bội lần khi từ chối những người mà mình quý mến

_Đây

_Màu nâu đen, có chút màu xanh lá nữa, sao anh làm ly nước này?

Nó hỏi bằng giọng rất bình thản, Trường nói:

_Màu nâu đen nói lên tâm trạng bùn, tuyệt vọng, chán nản mọi thứ của em nhưng em vẫn hy vọng về một phép màu nào đó và đó chính là lý do có màu xanh lá trong đó

_Ko ai hiểu em bằng anh thì phải

_Bởi vậy nên em mới coi anh là anh trai, đúng hok?

_Hj`

Nó nhìn kỹ thì thấy ly nước có chút màu tím nhẹ nữa, là cái màu tạo cho người khác sự nhung nhớ, luyến tiếc, nhìn màu đó, nó bik tâm trạng anh cũng đc anh hoà vào ly nước

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.