Đích Trưởng Nữ

Chương 261: Chương 261: Thiếu






Rất nhanh xe ngựa đi tới Vân vương phủ. Triệu Khả Nhiên xuống xe ngựa, nhìn Vân vương phủ, ngược lại rất cảm khái. Dường như cho tới nay, nàng cũng chỉ đến Vân vương phủ một lần, đó chính là đại hôn của Lâm Tú Tú, nàng đến dự tiệc. Vốn cho là, chỉ bằng quan hệ giữa nàng và Lâm Tú Tú, nàng sẽ không trở lại, nhưng không nghĩ rằng hôm nay vẫn phải tới.

“Khả Nhiên, là ngươi sao? Ngươi cũng tới rồi?”

Lúc Triệu Khả Nhiên vẫn đang xúc động, từ sau lưng truyền đến một giọng nói quen thuộc. Nàng quay đầu lại nhìn, nhìn thấy Vân Y Y đang cười đi tới.

Thấy được người quen, Triệu Khả Nhiên nâng lên cười sáng lạn, “Y Y, ngươi cũng tới rồi! Thật sự đã lâu không gặp.”

“Khả Nhiên, thật sự đã lâu cũng không thấy ngươi.” Vân Y Y đi lên phía trước, khoác tay Triệu Khả Nhiên, thoạt nhìn rất vui mừng, “Chúng ta thật sự đã lâu không gặp, sau khi ngươi mang thai, dường như cũng ít ra ngoài.”

Thấy động tác Vân Y Y, theo bản năng Thi Hương muốn mở miệng ngăn cản. Nhưng, nhìn thấy ánh mắt ra hiệu của Triệu Khả Nhiên, nàng không làm như vậy.

“Ngươi còn dám nói!” Triệu Khả Nhiên giả bộ tức giận mở miệng nói, “Ta ở trong vương phủ cũng buồn chết, ngươi cũng không tới thăm ta. Ngươi sao giống hảo tỷ muội gì chứ!”

“Thật xin lỗi, ta không phải cố ý.” Thấy Triệu Khả Nhiên hình như tức giận, Vân Y Y vội vàng mở miệng giải thích, “Thật ra thì ta cũng muốn đi thăm ngươi, chỉ là gần đây thật sự xảy ra quá nhiều chuyện, ta thật sự không rảnh. Ta thật sự là không cố ý, ngàn vạn lần không được tức giận!”

Thấy dáng vẻ Vân Y Y gấp gáp giải thích như vậy, Triệu Khả Nhiên không nhịn được hì hì một tiếng, cười, “Y Y, ngươi không cần khẩn trương như vậy, ta cũng chỉ nói giỡn mà thôi, ngươi đừng vội.”

“Khả Nhiên, ngươi lừa ta.” Thấy khuôn mặt Triệu Khả Nhiên tươi cười, Vân Y Y cũng biết mình bị đùa giỡn, “Sao ngươi có thể như vậy! Làm hại người ta còn tưởng rằng ngươi tức giận.”

“Được rồi được rồi, đều là ta không đúng.” Triệu Khả Nhiên vội vàng nói xin lỗi, “Chỉ là, cái người này thời gian dài cũng không đến thăm ta... ta thật sự có chút mất mác!”

“Ha ha, thật sao?” Nói đến điều này, Vân Y Y thật sự có chút ngượng ngùng.

“Đúng rồi, Y Y, ta có một chuyện cũng muốn hỏi ngươi.” Triệu Khả Nhiên nhìn chung quanh một chút, đến bên tai Vân Y Y, nhỏ giọng hỏi, “Chuyện của Hàn vương, có ảnh hưởng đến ngươi và Dật vương không?”

Vừa nhắc tới chuyện này, trên mặt Vân Y Y thoáng qua tia chán nản, nhưng, rất nhanh, nàng lại cười tươi như hoa, “Khả Nhiên, ngươi không cần lo lắng, mặc dù bình thường quan hệ giữa Dật ca ca và Hàn vương tốt hơn, nhưng lần này gây chuyện phiền toái cuối cùng là Hàn vương, phụ hoàng sẽ không trách tội Dật ca ca. Hơn nữa còn có phụ thân ta che chở, chúng ta không có việc gì, ngươi cứ yên tâm.”

“Vậy thì tốt!” Nhìn thấy dáng vẻ Vân Y Y hình như không muốn tán gẫu nhiều, Triệu Khả Nhiên cũng không miễn cưỡng, nhưng mà, “Nếu có gì cần giúp một tay, nhất định phải tới tìm ta, chỉ cần ta có khả năng, ta sẽ hết sức giúp một tay.”

“Khả Nhiên, cám ơn ngươi.” Vân Y Y thật lòng lên tiếng nói cám ơn. Nàng biết, hiện tại Khả Nhiên có thể cho mình một cam kết như vậy đã là rất không dễ dàng rồi, nàng không nhịn được thở dài một cái, “Ngươi đối với ta thật tốt. Nhưng còn, Tú Tú nàng lại…”

“Thì sao, gần đây các ngươi giận dỗi sao?” Triệu Khả Nhiên cau mày mở miệng hỏi. diiendaanleequyydoon

Lâm Tú Tú và Y Y cùng nhau lớn lên, tình cảm giữa hai người càng không phải nói. Nhưng tại sao Y Y dường như có chút khó xử? Vào lúc này, không phải Lâm Tú Tú nên ở bên cạnh nàng an ủi nàng mới đúng sao? Làm sao vừa nhắc đến lại có dáng vẻ này?

“Không có, gần đây chúng ta cũng không có gặp mặt, sao có cơ hội cãi nhau chứ!” Lúc Vân Y Y nói vẫn có chút đau lòng, “Mấy ngày nay, trong lòng ta rất phiền muộn, muốn tìm người tán gẫu, nhưng bây giờ ngươi mang thai, ta cũng ngại quấy rầy ngươi, cho nên muốn tìm Tú Tú, nhưng nàng luôn từ chối, chính là không gặp ta.”

Rốt cuộc Triệu Khả Nhiên cũng hiểu rõ sự việc. Lâm Tú Tú vốn là một người tâm cơ rất sâu, xem ra ban đầu nàng giao hảo với Y Y, cũng chỉ vì địa vị của Y Y, cho nên hiện tại mới không muốn gặp Y Y, không ngờ, hảo tỷ muội kết giao nhiều năm, Lâm Tú Tú cũng có thể làm đến mức này, thật đúng là đủ vô sỉ.

Nhưng mà, trong lòng mặc dù nghĩ như vậy, Triệu Khả Nhiên vẫn mở miệng khuyên, “Y Y, ngươi không cần nghĩ quá nhiều, không chừng Tú Tú thật có chuyện! Ngươi xem, nếu nàng muốn tránh ngươi, vậy hôm nay cũng sẽ không mời rồi.”

“Khả Nhiên, ngươi không phải cần an ủi ta.” Vân Y Y cười lắc đầu, “Trải qua nhiều việc như vậy, ta cũng không phải là tiểu cô nương không hiểu chuyện như trước kia nữa, ta biết rõ tại sao nàng không muốn gặp ta. Nhân tình lạnh ấm, từ xưa tới nay thêm gấm thêm hoa dễ dàng, đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi khó khăn, ta cũng vậy không trách nàng.”

“Được rồi, không cần nghĩ quá nhiều.” Triệu Khả Nhiên mở miệng cười nói, “Mặc kệ nói thế nào cũng được, hôm nay chúng ta đến ngắm hoa, không cần than thở ở đây, chúng ta vẫn vào nhanh thôi!”

“Được.”

Vì vậy hai người rất nhanh tiến vào Vân vương phủ, dưới sự dẫn dắt của nha hoàn, đi đến hoa viên. Đến hoa viên, Triệu Khả Nhiên mới phát hiện, hôm nay người tới thật sự không ít! Thái tử phi Tần Y Miểu, thứ phi Thái tử Triệu Khả Nhân, còn có những phu nhân khác, ngay cả người hiện tại không ổn Hàn vương phi cũng tới.

Triệu Khả Nhiên thật sự không biết rốt cuộc Lâm Tú Tú muốn làm gì, nếu không, tại sao lại mời nhiều người đến như vậy. Còn nữa, rốt cuộc hôm nay nàng muốn làm gì?

“Khả Nhiên, Y Y, các ngươi đã tới!”

Đang lúc Triệu Khả Nhiên còn đang suy tư, Lâm Tú Tú cũng đã tươi cười nghênh đón, rất nhiệt tình mở miệng, “Sao các ngươi tới trễ như thế! Tất cả mọi người đang đợi các ngươi đó!”

“Vậy sao?” Trường hợp như vậy, Triệu Khả Nhiên tự nhiên không có thể mang lên bộ mặt đen, nếu không, mọi người cũng chỉ cảm thấy ngươi ỷ sủng mà kiêu mà thôi, “Ta còn tưởng rằng ta tới quá sớm! Không ngờ tất cả mọi người đã đến đủ.”

Triệu Khả Nhiên và Vân Y Y đi theo Lâm Tú Tú đến lương đình, tất cả mọi người đã ngồi bên trong.

Cùng mọi người chào hỏi, Triệu Khả Nhiên ngồi vào bàn, cùng bàn với nàng ngồi còn có Vân Y Y, Lâm Tú Tú, Tần Y Miểu, Triệu Khả Nhân và vị có tình cảnh lúng túng Hàn vương phi.

Triệu Khả Nhiên nhìn Tần Y Miểu, mở miệng chúc mừng, “Biểu tỷ, không phải là gọi Thái tử phi, chúc mừng tỷ mang thai, vốn dĩ muốn tự mình đến phủ Thái tử chúc mừng tỷ, nhưng bởi vì thân thể không được tốt, hơn nữa hiện tại ta cũng mang thai, có chút kiêng kỵ, cho nên cũng không có đi.”

“Không sao.” Tần Y Miểu tâm tình rất tốt, “Ta cũng biết rõ trước đó muội ở trên phố, gặp tập kích tình, muội không có việc gì là tốt rồi. Mặc dù hai người chúng ta cũng mang thai, nhưng cũng không có cái gì kiêng kỵ. Nếu như nuội rảnh rỗi, vậy thì tới phủ Thái tử thăm ta đi! Hiện tại hai chúng ta cũng đã mang thai, vừa lúc có thể làm bạn, tán gẫu một chút.”

Thái độ Tần Y Miểu đối với Triệu Khả Nhiên rất tốt. Bởi vì cho tới nay, giữa hai người cũng không có xung đột lợi ích gì. Hơn nữa nói trắng ra là, trước kia, Triệu Khả Nhiên còn hữu ý vô ý đã giúp nàng nhiều lần. Nhất là lần này nàng mang thai, thật ra thì nói thật, cũng bởi vì Triệu Khả Nhiên. Cho nên, đối mặt với Triệu Khả Nhiên, nàng vẫn cười rất vui vẻ.

“Tốt!” Triệu Khả Nhiên cười trả lời, “Đến lúc đó, Thái tử phi tỷ không cần ghét bỏ ta phiền là được.”

“Được rồi, hai người


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.