Đêm Khuya Minh Hôn: Thú Cưng Của Diêm Vương

Chương 99: Chương 99: Các ngươi không nên tới đây




Chúng tôi tới đến phiến cửa sắt cũ nát kia Một đôi giày da nữ màu đen cũ kỹ được đặt trên giá giày rách. Đôi giày rất nhỏ, và một đôi giày vải màu xám được đặt trên đó.

Ở bên ngoài hành lang trên ban công, còn nuôi mấy bồn hoa, cành lá lục sắc khiến cái tử khí này nặng nề tại lầu ba nhiều hơn không ít.

Những người khác cũng đóng chặt của lớn như nhau, nhưng chỉ có gia đình này, có thể làm cho chúng tôi cảm giác ra có hơi thở hiện hữu của con người.

Tôi đứng tại cổng, vốn định đưa tay gõ cửa, tay lại cứng ngắc tại trong giữa không trung, trong lòng không biết nên như thế nào cho phải.

Bởi vì chúng tôi vội vàng mà đến, nếu như lão bà bà ở nhà, tôi nên nói làm sao về nguyên nhân chúng tôi tới đây.

Mình liền muốn nói lời cũng còn không ấp ủ tốt, lỗ mãng, có thể cho lão bà bà lưu lại ấn tượng xấu hay không.

An bình lại trước tôi một bước gõ gõ cánh cửa, cho tôi một ánh mắt.

Phảng phất nói cho: “Hết thảy giao cho mình tới nói. Cái này ngược lại khiến cho mình càng thêm lo lắng, vừa rồi tại sảnh tiếp tân nơi đó cô ấy cho tôi cái phản ứng khiến tôi rất không yên lòng đem chuyện này giao cho phó lại.

“Cộc cộc cộc.”

Cô ấy gõ gõ cánh cửa, chúng tôi đứng tại đó, nín hơi chờ đợi.

Thật lâu, đều không có người đến mở cửa cho chúng tôi, trong cửa cũng không có truyền đến thanh âm người nào.

Không ở nhà sao?

Tôi kỳ quái cùng An Bình liếc nhau một cái, không phải nói lão bà bà đi đứng không lưu loát a, hôm qua nghe lời nói dì hàng xóm kia miêu tả, bà lão này một mực chân không bước ra khỏi nhà, ở trong nhà lâu dài.

Chẳng lẽ còn đang ngủ sao?

An bình vẫn như cũ không từ bỏ, lại gõ cửa, mà con mắt của tôi, lại thấy được bên cạnh cửa một cái nút bấm chuông cửa rỉ sét, trong lòng mang theo may mắn, nhấn xuống cái nút kia.

Liền nghe được bên trong truyền ra tiếng chuông khàn khàn lại chói tai, tựa như là thanh âm chuông cửa nửa xấu nửa không xấu, mười phần khó nghe.

Tại cái tầng lầu an tĩnh này, lộ ra tiếng chói tai đặc biệt vang dội.

Tôi ôm thử ý nghĩ một lần, không nghĩ tới chuông cửa thật đúng là có tác dụng.

Hiện tại chung cư cùng khu dân cư, cơ hồ không có người tại trước cửa chỗ lắp chuông cửa, nếu là khách tới thăm, gõ cửa nhất định có thể nghe được, cũng liền không cần thiết lắp chuông.

Ngay tại tiếng chuông reo về sau, tôi lờ mờ có thể nghe được cửa một chỗ khác, có người lê lấy bước chân, hướng phía nơi cửa đi tới.

“Ai vậy”.

Một thanh âm khàn khàn già nua từ một bên cửa khác truyền đến, An Bình vội vàng nói: “Chúng cháu…… bà ơi, chúng cháu nghĩ đến tìm bà để hỏi rõ một ít chuyện”.

Ai ngờ, lão nhân này hoàn toàn không có ý nghĩ muốn mở cửa ra, lại là một tiếng già nua truyền đến: “Ta bên này không có thứ các ngươi muốn biết “.

Nghe được câu nói này, tôi lập tức lấy lại tinh thần, nghe được tiếng bước chân ở cửa muốn rời đi, tôi không khỏi nhào tới trên cửa, kích động nói: “ Bà ơi, chúng cháu thật sự có việc gấp, xin đến hỏi một chút”.

Tiếng bước chân không có dừng lại, càng ngày càng nhẹ, càng ngày càng xa, cuối cùng tôi nhịn không được, cất cao giọng nói: “Hôm qua có một đôi vợ chồng mới cưới ời tìm bà hay không “?

Đột nhiên, tiếng bước chân sắp rời đi ngừng lại, sau đó lão bà bà lại hướng phía cửa đi tới, bước chân rất chậm, mà tiết tấu lại rất kỳ quái, chỉ là bằng thính giác liền biết, chân của bà không tiện.

Bà mở cửa ra, bộ dáng xuất hiện ở trước mắt tôi cùng An Bình.

Áo Vải hoa mặc tại trên người bà lão, một đầu tơ bạc hoa râm, mặt mũi tràn đầy nếp nhăn, thời gian tại khóe mắt của bà lưu lại vết tích, trên tay khô gầy như củi, chỉ có một tầng vỏ khô bám vào trên mu bàn tay, gương mặt cùng cái trán bên cạnh có thể nhìn thấy rất rõ ràng vẻ già nua.

Mắt bà che kín tang thương cùng hỗn độn nhìn chúng tôi một chút, mở cửa ra, quay người hướng phía bên trong đi đến.

“Đi vào trước đã”.

Bà một cái tay chống quải trượng, kéo lấy bước chân đi vào phía trong, vượt quá dự kiến của tôi chính là, Thật ngạc nhiên, tôi nghĩ rằng nhà của người già sống một mình rất mờ, nhưng tôi không ngờ rằng phòng khách sáng sủa sau khi bước vào cửa khiến cảm u ám trong tôi đã bị xua tan rất nhiều.

Một cái bàn nhỏ trưng bày một đài radio tương đối cũ kỹ bên trên, bên trong truyền ra thanh âm kinh kịch, tôi nhìn thấy tại radio bên cạnh trưng bày một chồng báo chí, trong đó có một phần còn mở ra một nửa, một bộ kính lão đặt ở phía trên.

“Các ngươi không nên tới nơi này”.

Bà ấy giống như là biết chút ít cái gì, thở dài khẩu khí, một lần nữa ngồi trở lại trên ghế trúc mây, ánh mắt phức tạp nhìn chúng tôi một chút.

“Dép lê ở bên cạnh trong ngăn tủ, lấy ra mang “.

Chúng tôi ngay tại lúc sầu não, liền nghe được lão bà bà nói thêm câu, có chút câu nệ lấy ra dép lê, thay đổi giày.

An Bình nghe được bà bà thở dài câu nói này, trong lòng giống như là minh bạch cái gì, vội vàng chạy hướng bà: “Lão bà bà, chị họ cháu cùng chồng chị ấy thật tới tìm bà, có đúng không? Bọn họ hiện tại ở đâu? cháu từ tối hôm qua đã không liên lạc được bọn họ “!

Lão nhân gia tay nắm lấy quải trượng, sờ soạng hai lần, thần sắc rất u ám.

Tôi phát giác được An Bình khi nhìn đến vẻ mặt bà lão như vậy sau, bạo tính tình lại có phát tác, kịp thời cản cô ấy lại, trấn an một hồi lâu, nghiêm túc nhìn qua lão bà bà: “ Bà bà, chúng cháu cũng là sốt ruột tìm người, nhìn phản ứng của bà, không có phủ định, xem ra ngày hôm qua vợ chồng họ là tới tìm bà ạ”.

“cháu không biết phòng 402 xảy ra chuyện gì, chúng cháu cũng không có lòng đi điều tra, chỉ là hi vọng bà có thể nói cho chúng cháu biết, An Ngọc cùng Tư Đồ cảnh rời đi nơi này về sau, bọn họ đi nơi nào”?

Lão bà bà có chút bất đắc dĩ lại thở dài, cầm lấy kính lão, thanh âm cũng thay đổi.

“Bọn hắn đi 402”.

“Làm sao có thể!” An bình hoảng sợ kêu to, không phải nói phòng 402 một mực không người ở lại, chủ sở hữu cũng chưa từng có xuất hiện qua, nếu như bọn họ đi phòng 402, khẳng định không cách nào tiến vào, vậy bọn họ người đi chỗ nào chứ?

Lão bà bà cầm kính lão tay có chút run rẩy, nàng thanh âm khàn khàn nói:” Ta có chìa khoá 402”.

Tôi cùng An Bình lập tức bị bà ấy làm cho sợ ngây người! Không đợi tôi mở miệng, lão bà bà liền chỉ chỉ một bên ghế sô pha, đối chúng ta nói: “Ngồi xuống đi, các ngươi muốn nghe một chút chuyện xưa của ta không”?

Nói thật, hiện tại chúng tôi tìm người sốt ruột, cố sự cái gì, muốn nghe cũng không phải hiện tại.Bà hiện tại để chúng tôi tỉnh táo, nghe cố sự của bà, hơn phân nửa là cùng phòng 402 có quan hệ.

An Bình một bộ dáng vẻ lập tức muốn xoay người đi 402 Thất tìm người, tôi giữ chặt cô ấy lại, lắc đầu.

Đồng thời ra hiệu cô ấy ngồi xuống.

“Chuyện này, muốn trách, thì trách ta đi”.

Lão nhân dựa vào ghế trên lưng, vốn là già nua thần thái trở nên càng chán chường hơn, cảm giác tựa như gió xoáy nến tàn, lại cảm thấy giống một đoàn lá khô, bất cứ lúc nào cũng sẽ hủ hóa ở trong bùn đất, đi hướng kết thúc sinh mệnh.

“ Kỳ thật, cái phòng kia ở là con trau ta mua cho ta, lúc ấy, quê quán phá dỡ, trong nhà tất cả mọi thứ đều muốn dọn đi, thế nhưng là lại không biết đi đâu, nhi tử ta liền đem cái kia phòng ở mua lại, vốn để cất giữ một chút đồ dùng dư thừa trong nhà.

“Tổ tiên của ta kiếm sống bằng cách làm gương để mưu sinh. Ta nghe được từ bà tarằng tổ tiên đã làm gương cho các phi tần hoàng gia, nhưng ta chưa bao giờ nghĩ về những tấm gương do tổ tiên để lại. Có vấn đề.”

Tấm gương?

Tôi nghe được câu này sau, không khỏi há to miệng, giật mình không thôi.

Kỳ thật, tấm gương này, bên trong rất nhiều phim kinh dị, nổi lên đến tác dụng cùng địa vị, người bình thường đều biết

Mắt người không thể nhìn thấy linh hồn, nhưng nó có thể được chiếu vào mắt người qua cái gương làm phương tiện, để cho người ta nhìn thấy quỷ hồn.

Đương nhiên rồi, cô hồn là không cách nào thấy được, nếu như là oán linh, ác quỷ, liền có khả năng để người sống dương gian nhìn thấy.

Tấm gương, không đơn giản có thể soi sáng ra quỷ quái có đạo hạnh nhất định, nó còn có một cái công năng.

Truyền thuyết rằng, tấm gương có thể ghi chép lại lịch sử vết tích tất cả sự tình đã từng phát sinh ở nó trước mặt, tấm gương đều sẽ đưa chúng nó ghi chép lại, thời gian một khi lớn, nếu là tấm gương này vẫn một mực tồn tại, không có hư hao, tự nhiên sẽ lưu một chút đồ không sạch sẽ nhập thân vào trong.

“Lão bà bà! Người biết rõ những tấm gương kia có vấn đề, vậy tại sao còn muốn cho chị họ chúng cháu đi phòng 402! Vì cái gì vậy”!

An bình nghe đến đó, biết cái bà bà này có chìa khoá phòng 402, An Ngọc cùng Tư Đồ cảnh tới qua nơi này, kết quả kia còn cần đoán sao?

Bọn hắn bây giờ đang ở trên lầu Trong căn hộ402! Tuyệt đối! Khẳng định!

“An bình”!

Tôi khiển trách cô ấy một tiếng, bất luận như thế nào, trước hết nghe bà bà này nói xong, dạng cảm xúc hóa này, chẳng những ảnh hưởng cảm xúc, sẽ còn ảnh hưởng quan hệ cá nhân.

“Tiểu Hoa! Cậu đừng cản mình, mình nói không sai, nếu là đổi lại cậu, chị họ cậu mà chồng chị ấy hiện tại nguy cơ hãm sâu, sinh tử chưa biết, cái bà bà này biết rất rõ ràng trong cái căn hộ kia đặt vào tấm gương cổ lão tổ tiên lưu lại, cũng biết những cái tấm gương kia có vấn đề, tại sao muốn để cho bọn chị họ ta đi mạo hiểm”!

An bình càng nói càng kích động, quả là nhanh muốn khóc lên.

Lão bà bà liền càng thêm trầm thấp, thần thái lại cảm thấy giống như là già nua mấy chục tuổi, một bộ cúi xuống bộ dáng sắp chết, thanh âm lại nhẹ, lại hối hận: “thời điểm Bọn hắn tới gặp ta, liền nói cho ta, bọn hắn là hậu nhân thế gia trừ quỷ, trước kia ta chết sống không muốn cho bọn hắn chìa khoá, thế nhưng là bọn hắn cưỡng cầu muốn, ta nghĩ, bọn hắn tất nhiên sẽ khu quỷ, chắc chắn sẽ không có việc gì……”

“Bọn hắn lại sẽ trừ quỷ thế nào, cũng là người! Không phải thần!”

An bình giọng càng ngày càng vang, tôi cau mày, nhìn hai người, mặt mũi An Bình đã gấp tràn đầy nước mắt, nói nói liền khóc lớn lên, lão bà bà một mực xin lỗi, đang hối hận, nhưng giờ phút này, An Bình một câu đều nghe không vào.

“Chân của ta rất không tiện, không thể lên lầu, hôm qua ta đưa chìa khóa cho bọn hắn về sau, bọn hắn liền rời đi, ta cho là bọn họ xử lý tốt rồi về nhà, cũng không có suy nghĩ nhiều, nếu không phải là các ngươi hôm nay tới tìm ta……”

Bà dừng một chút, nhìn về phía An Bình, xin lỗi nói: “ cháu gai, ta để các ngươi ngồi xuống, chính là muốn nói cho sự tình tấm gương, các ngươi muốn đi, ta bên này còn có một phần chìa khoá dự bị, nhớ kỹ, nhất định đừng đi nhìn tấm gương, nếu như chị họ ngươi cùng chồng cô ấy thật vây ở nơi đó, tìm người tới liền tranh thủ thời gian mang ra.”

“Nhất định phải nhớ kỹ, không thể nhìn tấm gương! Tuyệt đối không thể”!

Bà tựa vào ghế mây trên lưng, hơi ngước đầu, lẩm bẩm nói: “Ta hôm qua chính là không có nhắc nhở bọn hắn chuyện này, chưa nói cho bọn hắn biết sự tình tấm gương, cho nên bọn hắn mới……”

Tôi sau khi nghe xong, lập tức từ trên chỗ ngồi đứng lên, lão bà bà chống quải trượng đứng dậy, hướng phía buồng trong đi đến, hẳn là đi cho chúng tôi cầm chìa khoá dự bị.

Tôi đột nhiên nghĩ đến Dương Ý! Hắn hiện tại hẳn là, dựa theo ngày đó mình ngồi xe buýt xe, nhìn thấy chỗ hắn xuống xe, đó chính là cách nhà tôi không xa một cái cư xá.

Hắn sẽ thiết lập kết giới, hẳn tới nói kế thừa một chút gia nghiệp Nhạc gia, tôi không có năng lực khu quỷ, An Bình tôi không rõ ràng lắm, cô ấy dù cho thuần thục học xong nội dung trong sách vở, thực hành khẳng định chưa từng có.

Hai chúng tôi nếu mạo hiểm đi vào, chẳng những cứu không được người, sẽ còn đem mình góp vào.

Tôi lập tức gọi điện thoại cho Dương Ý, để anh ta tới đây!

Nếu có hắn, phần thắng của chúng tôi có lẽ phải lớn một điểm!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.