Đế Tôn

Chương 2188: Chương 2188: Xấu Đến Hết Thuốc Chữa.




Giờ phút này, Giang Tuyết, Đạo Vương cùng Nam Quách tiên ông đã rời xa phiến Cấm khu tiền sử kia, ba người hướng tiên cảnh đường cũ phản hồi, Nam Quách tiên ông quay đầu lại nhìn thoáng qua, thở dài nói:

- Giáo chủ chỉ sợ dữ nhiều lành ít rồi. . . Đó là cái gì? Con cóc thật lớn!

Bóng mờ cực lớn từ trên đầu bọn hắn nhảy lên mà qua, về phía trước tung nhảy đi, Giang Tuyết cùng Đạo Vương vội vàng nhìn lại, chỉ thấy bóng ma này rơi xuống đất, rõ ràng là đầu tiền sử quái cáp đã từng truy giết bọn hắn kia, trên mông đít đầu quái cáp này máu tươi đầm đìa, không biết ăn hết thiệt thòi gì.

Mà càng làm cho bọn hắn kinh ngạc chính là, chỉ thấy trên lưng quái cáp còn đứng một thân ảnh nho nhỏ, vung vẩy cây roi, BA~ BA~ rút lấy bờ mông quái cáp.

- Hình như là Tử Xuyên sư đệ. . ."

Đạo Vương nháy mắt mấy cái, có chút nghi ngờ nói:

- Con cóc kia chạy trốn quá nhanh, ta chưa kịp thấy rõ. . .

Giang Tuyết cũng vừa mừng vừa sợ, cười nói:

- Giống như thật là Tử Xuyên! Tại sao hắn không có ở trong phiến Cấm khu kia, ngược lại chạy đến trên lưng con cóc này rồi hả?

Đột nhiên, con cóc lớn phía trước ngừng lại bước chân, oa oa quái gọi, hướng bên bọn hắn nhảy đến.

Đông…

Quái cáp chồm hỗm ở trước mặt ba người, bao quát ba tiểu bất điểm bọn hắn, đột nhiên mở cái miệng rộng, huyết lưỡi bay ra, hướng ba người bay tới!

BA~

Một đạo ngân roi rút ra, con cóc này bị đau, đầu lưỡi vội vàng lùi về, hậm hực ngồi xổm tại đó, vẫn không nhúc nhích.

- Tỷ tỷ, Đạo Vương, Tiên ông, chúng ta lại gặp mặt.

Giang Nam từ trên lưng cóc nhô đầu ra, cười nói:

- Muốn lên đây hóng mát không?

Ba người kinh hỉ liên tục, Nam Quách tiên ông cười ha ha, thả người nhảy lên, cười nói:

- Đang muốn hóng gió!

Giang Tuyết cùng Đạo Vương cũng bề bộn nhảy lên phần lưng quái cáp, quả nhiên thấy Giang Nam lông tóc ít bị tổn thương đứng ở trên lưng cóc, bốn người gặp nhau, hoan thanh tiếu ngữ không ngừng từ trên lưng cóc truyền đến, tự nhiên có nhiều chuyện muốn nói.

Giang Nam khống chế đầu tiền sử quái cáp này hướng biên giới Vô Nhân khu chạy đi, đem mình ở trong Cấm khu Thánh điện tao ngộ nói một lần, ba người chỉ cảm thấy kỳ quái, không thể tưởng tượng.

- Ở trên đồng trụ lưu chữ dĩ nhiên là Đế cùng Tôn?

Sắc mặt Nam Quách tiên ông quái dị, rùng mình một cái, thầm nói:

- Ta nói bọn hắn không có đạo đức công cộng, tồn tại giống như vậy nhất định sẽ không cùng tiểu nhân vật như ta tính toán chi li a. . . Hơn nữa, Đế cùng Tôn yêu thích cái gì, sao bốn phía loạn bôi loạn họa. . .

Giang Tuyết suy tư một lát nói:

- Đế cùng Tôn hiển nhiên sớm đã ngờ tới Thần Mẫu Đạo Quân sẽ phục sinh, cho nên lưu lại chữ của mình, ngược lại thực sự không phải là loạn khắc loạn họa, mà là lưu lại khí cơ cảm ứng của bọn hắn, thuận tiện tru sát Thần Mẫu. Nếu không có cái chén bể kia của Tử Xuyên, chỉ sợ cũng sẽ có Tiên Thiên pháp bảo khác oanh ra, diệt sát Thần Mẫu!

Đạo Vương gật đầu, Đế cùng Tôn lưu lại văn tự chính là có tác dụng định vị cùng quán thâu pháp lực, chút ít văn tự trên đồng trụ kia đủ để thúc dục Tiên Thiên pháp bảo một lần, đuổi giết Thần Mẫu rồi.

- Đế cùng Tôn đã sớm tính toán tốt hết thảy, chỉ chờ Thần Mẫu Đạo Quân đi ra hang ổ, Tử Xuyên chọc giận Thần Mẫu Đạo Quân, đem nàng dẫn xuất ra hang ổ, lúc này Tiên Đế mới có cơ hội tru sát Thần Mẫu.

Giang Nam cười nói:

- Nếu không có bọn hắn lưu lại chuẩn bị ở sau, chỉ sợ ta đã chết. Lần này Tiên Đế tặng ta một quả Tiên đạo linh châu, chất chứa tiên đạo ảo diệu cực kỳ thâm ảo, sau khi đến tiên cảnh, chúng ta cùng nhau nghiên cứu một chút! Đúng rồi, các ngươi có biết rõ hay không, trong Vô Nhân khu có Tiên nhân sinh tồn? Ta vừa rồi gặp được mấy người, đại đạo bên trong trong cơ thể, lấy tiền sử đại đạo làm chủ, tiên đạo làm phụ.

- Tiền sử đại đạo làm chủ, tiên đạo làm phụ?

Sắc mặt Nam Quách tiên ông ngưng trọng, vội vàng hỏi kỹ, Giang Nam đem diện mạo những người kia miêu tả một phen, sắc mặt Nam Quách tiên ông thay đổi, thấp giọng nói:

- Những thứ này rõ ràng chạy trốn đến nơi đây rồi, không ổn, cực kỳ không ổn. . .

Giang Nam vội vàng hỏi thăm, Nam Quách tiên ông trầm giọng nói:

- Ngươi chứng kiến những người này là đạo phỉ trong Vô Nhân khu, việc ác bất tận, cực kỳ khó chơi khó dây vào. Bảy người kia gọi là Truy Phong thất đạo, đều là nhân vật hung ác Tiên Vương cấp, trừ bọn họ ra, trong Vô Nhân khu còn có ác đồ ác ôn khác, thường xuyên đi ra cướp các châu Tiên Giới. Chỉ là Vô Nhân khu quá lớn, dĩ vãng người tiến vào trong Vô Nhân khu, rất ít cùng bọn họ chạm mặt. Những đạo phỉ này có thể ở trong Vô Nhân khu qua lại như gió, có người nói bọn hắn đầu phục tiền sử ma đầu, cũng có người nói là Hỗn Độn Cổ Thần thao túng cổ lực lượng này.

- Những người này đại đa số đều là tán tu, bởi vì đủ loại nguyên nhân trốn vào Vô Nhân khu, có người là bị sinh hoạt bức bách, có người thì là ở trong Tiên giới lăn lộn không nổi, có rất nhiều bị tồn tại cường đại truy nã, trong đó nổi danh nhất chính là một Tiên Vương của Cổ Tiên Giới Trang châu, Ma Thiên Tiên Vương!

Giang Nam ngạc nhiên, thất thanh nói:

- Tiên Vương cũng phản bội chạy trốn tiến nhập Vô Nhân khu? Tiên Vương có lãnh địa của mình, như thế nào sẽ vứt bỏ lãnh địa của mình tiến về Vô Nhân khu?

Đạo Vương cùng Giang Tuyết tuy đã đi tới Cổ Tiên Giới thật lâu, biết rõ rất nhiều điển cố, nhưng cũng không có nghe nói qua việc này, không khỏi nghiêng tai lắng nghe.

Nam Quách tiên ông biết được rất nhiều nói:

- Đó là sự tình thật lâu trước kia rồi, Trang châu Ma Thiên Tiên Vương cực kỳ cường đại, không thể thua kém bát Tiên Vương, chính là đại đệ tử của Long La Bồ Đề Tiên Quân, bởi vì huyết thống cực cao không kém hơn Long La Bồ Đề Tiên Quân, nên được phóng tới Trang châu làm chủ một châu. Người này tài trí vô song, hơn nữa dũng mãnh thiện chiến, bất quá lại yêu một Hỗn Độn Cổ Thần, vị nữ Cổ Thần này là tù binh hắn ở trong đại chiến bắt giữ. Sau khi Ma Thiên Tiên Vương bắt giữ nàng, Long La Bồ Đề Tiên Quân hạ lệnh để cho Ma Thiên Tiên Vương đem nữ Cổ Thần kia xử tử.

- Nhưng Ma Thiên Tiên Vương rơi vào bể tình, không có nghe lệnh, hắn hướng Long La Bồ Đề Tiên Quân thề nói, mình tuyệt sẽ không bởi vì người yêu mà phản bội Tiên Giới, phản bội Long La Bồ Đề Tiên Quân, nếu nổi lên lòng phản loạn, sẽ bị hình phạt khoét tâm, để cho Tiên Quân yên tâm. Kết quả, Long La Bồ Đề Tiên Quân trời sinh tính đa nghi, bởi vì Ma Thiên Tiên Vương huyết thống cực cao không kém hơn hắn, cho nên vì thăm dò hắn phải chăng trung tâm, vẫn là xử tử nữ Cổ Thần hắn yêu kia.

Nam Quách tiên ông thở dài nói:

- Long La Bồ Đề Tiên Quân biết rõ Ma Thiên Tiên Vương cực yêu nàng này, bởi vậy rơi xuống một mệnh lệnh, để cho hắn tiến đến phủ đệ Tiên Quân, tổ chức Long La thịnh hội.

- Trong Long La thịnh hội, chư tiên dưới trướng Long La Bồ Đề tề tụ một đường, nhân tài đông đúc, trong đó không ít người là sư đệ sư muội của Ma Thiên Tiên Vương, giao tình vô cùng tốt, để cho Ma Thiên Tiên Vương ở lâu mấy ngày. Trên thịnh hội, Long La Bồ Đề Tiên Quân tặng cho Ma Thiên một đóa Sắc Vi Hoa.

- Ma Thiên chứng kiến hoa này, không khỏi khóc lớn, hắn nhìn ra đóa Sắc Vi Hoa này là ái thê hắn bị xử tử luyện chế thành pháp bảo. Ái thê cảu hắn, nữ Cổ Thần kia là một đóa Tường Vi trong hỗn độn sinh ra. Trên buổi tiệc, Long La Bồ Đề Tiên Quân ở trước mặt rất nhiều sư đệ sư muội của Ma Thiên nói với hắn, muốn nhìn hắn có lòng phản loạn hay không.

- Ma Thiên tháo ra vạt áo của mình, đem nội tạng của mình rút ra, niết đến nát bấy, sau đó đem đóa Sắc Vi Hoa kia phóng ở trái tim của mình, giết ra Tiên Quân phủ đệ. Trận chiến ấy, đệ tử dưới trướng Long La Bồ Đề Tiên Quân chết vô số kể, khắp nơi đều là thi thể, Long La Bồ Đề Tiên Quân tự mình ra tay, cũng không có thể đem hắn cầm xuống, ngược lại bị hắn chạy trốn tới Vô Nhân khu.

- Sau trận chiến ấy, cường giả Tiên Giới mới biết được nguyên lai thực lực của Ma Thiên Tiên Vương khủng bố như thế, cách Tiên Quân cảnh giới chỉ sợ chỉ có nửa bước.

- Ma Thiên Tiên Vương đối với thuộc hạ vô cùng tốt, tin tức hắn phản loạn vừa truyền ra, chư tiên Trang châu liền từng người thu đạo quả của mình, cũng trốn vào Vô Nhân khu, biến thành trùm thổ phỉ lớn nhất Vô Nhân khu. Long La Bồ Đề Tiên Quân tự mình đem người tiến đến thảo phạt, cũng là hao binh tổn tướng, không có thể làm gì hắn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.