Đế Tôn

Chương 700: Chương 700: Nhổ ra chân lông so với eo còn thô. (1)




- Huyền Đô hoặc là Ngọc Kinh Thần Phủ sao?

Giang Nam mỉm cười nói:

- Ta rất nhanh cũng sẽ tu thành Thần Phủ cảnh giới, đến lúc đó, ngươi liền biết ta cùng hắn ai mạnh ai yếu. Đúng rồi, đệ tử Cổ Thần Các kia, thần minh chuyển thế thân Bàng Phi, hôm nay rơi vào nhà nào?

Phong Mãn Lâu cau mày nói:

- Cổ Thần Các nhập vào Thái Huyền Thánh Tông, bị Thái Huyền Thánh Tông thâu tóm, bất quá Bàng Phi thì không người nào biết tung tích của hắn, Thái Huyền Thánh Tông cũng đang tìm kiếm tung tích người này, nhưng Bàng Phi giống như là từ thế gian này biến mất, hơn ba năm qua không có ai gặp qua hắn, không biết sống hay chết.

- Mất tích?

Giang Nam hơi ngẩn ra, Bàng Phi là thần minh chuyển thế thân, tiềm lực khổng lồ, nhân vật giống như vậy khẳng định không cam lòng không có tiếng tăm gì, nếu như hắn chưa chết, khẳng định còn có thể tái xuất hiện.

- Thái Huyền Thánh Tông Quý Phong cũng là thần minh chuyển thế thân, hôm nay tu vi cảnh giới cùng Ấu Nương không sai biệt lắm, rất là chói mắt.

Phong Mãn Lâu nghiễm nhiên đem hắn trở thành chưởng giáo kế nhiệm, không ngừng hướng hắn nói đến một chút đại sự trong khoảng thời gian lúc Giang Nam không có ở đây phát sinh, để cho hắn nhanh chóng nắm giữ Huyền Minh Nguyên Giới các phái động tịnh, nói:

- Trừ lần đó ra, còn có động tịnh của Yêu Thần Tông cũng đáng được chú ý. Lần trước Yêu Hoàng ở Khốn Long Quan đại bại, rất là yên lặng một thời gian ngắn, nhưng gần đây lại sinh động, đoán chừng thực lực lại có tinh tiến. Còn có Vạn Long Sào Long Hoàng, nghe nói cùng Ứng Long Đại Thế Giới Long Tộc lấy được liên lạc, gần đây cũng rất hay nhảy nhót. Mà Nam Hải ngọc đài kia, trong khoảng thời gian ngươi không có ở đây, lại trầm xuống ngàn thước.

Giang Nam lẳng lặng nghe, nhưng tâm tình cực kỳ phức tạp, vị trí thánh tông kế nhiệm chưởng giáo này nguyên vốn nên thuộc về Phong Mãn Lâu, mà hôm nay lại không thể không rơi vào đầu vai hắn, Phong Mãn Lâu cũng không có chút ngăn cách nào, mà là toàn tâm toàn ý ở phía sau màn, trút xuống tâm huyết tới phụ tá hắn, thậm chí buông tha cho tiền trình thật tốt của mình.

Phong Mãn Lâu mới là người vì thánh tông bỏ qua nhiều nhất.

- Phong sư huynh vì thánh tông ta tình nguyện bỏ qua hết thảy, ta lại có cái gì phải tiếc?

Đang...

Giang Nam đi lên Tông Chủ Phong, giơ tay lên hướng trấn giáo chi bảo treo cao ở đỉnh núi kia, Thuần Dương Vô Cực Chung phách đi, tiếng chuông dằng dặc, truyền động vạn dặm, cả dãy núi đều nghe thấy.

Đây là tiếng chuông triệu tập các đệ tử trưởng lão thánh tông, cũng không lâu lắm, mấy ngàn đệ tử trưởng lão trong thánh tông liền rối rít bay tới, rơi vào trên Tông Chủ Phong, tụ tập dưới một mái nhà.

- Tử Xuyên, mới vừa rồi là ngươi gõ chuông?

Hàn Phương kinh ngạc nói.

Muốn gõ vang Thuần Dương Vô Cực Chung, chẳng những cần địa vị cực cao ở trong thánh tông, hơn nữa đối với tu vi yêu cầu cũng cực kỳ khủng bố, không nói đệ tử, dù là bọn hắn những trưởng lão này, có thể gõ vang Thuần Dương Vô Cực Chung chỉ sợ không đủ mười người!

Thế nhưng Giang Nam có thể gõ vang miệng Thuần Dương Vô Cực Chung này, này chẳng phải là nói thực lực của hắn có thể ở trong thế hệ trước cũng đưa thân vào Top 10?

Phải biết rằng, Huyền Thiên Thánh Tông một ngày so sánh với một ngày thịnh vượng, trong nhiều trưởng lão, tu thành Thiên Cung có khoảng tám người, cộng thêm Lạc Hoa Âm liền có khoảng chín người, bất quá thực lực của Lạc Hoa Âm thật sự biến thái, bọn họ đã sớm không đem nàng liệt vào trong trưởng lão, mà là nhận định thành Chưởng Giáo Chí Tôn cấp nhân vật.

Giang Nam phách vang Thuần Dương Vô Cực Chung, liền ý nghĩa hắn có thể cùng những Thiên Cung cường giả này ngang hàng, này há có thể không làm người sợ hãi?

Giang Nam gật đầu, cười nói:

- Ta mời chư vị sư huynh sư tỷ sư thúc sư bá tới, chủ yếu là tiến vào Tiểu Quang Minh Giới cùng Địa ngục đại quân chinh chiến thật sự nguy hiểm, chuyến này khó tránh khỏi sẽ có tử thương, cho nên muốn để cho các vị tới, ta cùng với các vị trọng luyện pháp bảo.

- Trọng luyện pháp bảo?

Sắc mặt đám người Hàn Phương, Lam Sơn cổ quái, cười nói:

- Sư điệt, ta biết ngươi có chút thủ đoạn, bất quá thánh tông ta có mấy ngàn đệ tử trưởng lão, pháp bảo đếm không hết, chủng loại bất đồng, tài liệu cần thiết khác nhau, tu luyện công pháp cũng không giống nhau, giúp chúng ta trọng luyện pháp bảo, cho dù là chưởng giáo cũng làm không được. Ngươi không khỏi có chút bày lớn sao?

Lời này tuyệt đối không có nói sai, thánh tông mấy ngàn đệ tử luyện pháp bảo bao hàm toàn diện, tích chứa đủ loại tâm pháp ảo diệu, cho dù là Tịch Ứng Tình kinh thái tuyệt diễm, cũng không dám nói những tâm pháp này đều tinh thông, trợ giúp bọn họ trọng luyện pháp bảo, lời như thế tự nhiên không dám nói ra khỏi miệng.

- Chuyện tình Chưởng giáo làm không được, ta chưa chắc làm không được.

Giang Nam khẽ mỉm cười nói:

- Hàn sư thúc, mời đem pháp bảo của ngươi tế ra, để cho đệ tử tham quan hoc tập.

Hàn Phương chần chờ một chút, tâm niệm hơi động, một khăn tay vuông bay lên trời, khăn tay này ngang trời, càng lúc càng lớn, cuối cùng bao phủ chu vi mấy ngàn trượng, trên khăn tay thêu hàng vạn hàng nghìn loại hoa, sắc màu rực rỡ, giống như hoa nước, trong hoa nước, còn có một sông lớn bôn lưu, hướng đông chạy đi.

Những năm gần đây tu vi của Hàn Phương cũng rất có tinh tiến, đã tu luyện tới Động Thiên cảnh, thực lực tiến bộ thần tốc. Nhiều loại hoa trong khăn tay chính là Đạo văn ngưng kết thành, nhưng con sông lớn này là một sông lớn chân chính, dài đến ngàn dặm, là lúc nàng lịch lãm thu một con sông lớn ở phàm trần luyện chế thành pháp bảo.

- Thì ra sư thúc tinh thông Xuân Giang Hoa Triều Kinh.

Giang Nam lộ ra vẻ kinh ngạc, Xuân Giang Hoa Triều Kinh nguyên vốn không phải tâm pháp thánh tông, mà là bọn người Giang Nam, Lạc Hoa Âm ở trong Huyền Đô Thất Bảo Lâm được đến một môn Thiên Cung kinh điển, trong Thất Bảo Lâm, thánh tông cao thủ lấy được số lượng kinh điển rất nhiều, những kinh điển này sau lại bổ túc đến trong Khổ Châu Các của thánh tông, có chút công lao là có thể đổi tu luyện.

Lúc ấy Hàn Phương không có tiến vào Huyền Đô Thất Bảo Lâm, hẳn là nàng tiến vào Khổ Châu Các đổi kinh điển này, lúc này mới có thể ở trong thời gian hơn mười năm tu thành Động Thiên Thần Phủ.

- Sư điệt có nắm chặc trọng luyện Xuân Giang Hoa Triều Bảo Bạc của ta hay không?

Hàn Phương cười hỏi.

- Hẳn không tính là khó khăn.

Giang Nam khoanh chân ngồi xuống, tâm niệm hơi động, trong Tử Phủ từng đạo quang hoa lóng lánh, từ mi tâm hắn bay ra, mọi người ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy mấy dặm đất phía trước Giang Nam có vô số Du Long Thải Phượng bay múa, lần lượt thay đổi đan vào, những Du Long Thải Phượng này rõ ràng là một sợi tơ, bất quá bởi vì trong sợi tơ tích chứa năng lượng quá mạnh mẻ, cho nên hiện ra dị tượng long phượng trình tường!

Trưởng lão trông coi Trân bảo đại điện kiến thức rộng rãi, thấy những sợi tơ này, ánh mắt nhất thời thẳng trừng, thất thanh nói:

- Thiên Long Ti, Phượng Hoàng Ti, những thứ này là thần liệu a!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.