Đế Tôn

Chương 693: Chương 693: Người hiền tự có thiên tướng. (1)




Nhưng vào lúc này, Giang Nam lập tức xoay người liền chạy như điên, chân không chạy vội, mấy hơi thở liền chạy ra hơn vạn dặm.

- Tiểu quỷ gian xảo, nếu không phải đây là Già Lam Tôn Giả tự mình luyện chế pháp bảo, đã cho ngươi bắt cóc Khổn Thần Tác chạy đi!

Mọi người vội vàng thúc dục Khổn Thần Tác, Giang Nam nhất thời thân bất do kỷ bay trở về.

- Không cần nói nhiều, tiểu tử này đem Thần Ma của Tam Dương Luyện Ngục ta đắc tội sạch sẽ, lập tức áp tải về Tam Dương Luyện Ngục, thượng bẩm Thiên Thính, mời Chư Thần hạ chỉ phát lạc!

Mọi người đem Giang Nam áp ở trên một chiếc chiến hạm, hạo hạo đãng đãng đi tới tinh môn của Diêm Ma địa ngục, trở về Tam Dương Luyện Ngục, nhưng vào lúc này, đột nhiên một cổ thần uy mênh mông cuồn cuộn truyền đến, chỉ thấy một đạo hỏa quang từ trên trời giáng xuống, tiếp theo chung quanh bầu trời dấy lên liệt hỏa hừng hực, Xích Viêm ngang trời.

Chỉ thấy trong mây lửa đứng một Ma Thần, trên cao nhìn xuống cao giọng nói:

- Phía dưới áp là đệ tử Xích Viêm Thần Tộc ta, Giang Nam Giang Tử Xuyên?

Chư cường giả bị cổ thần uy này ép tới trong lòng sợ hãi vạn phần, cơ hồ đề không nổi ý phản kháng, khó khăn ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy Ma Thần kia cao ở trên mây lửa, chỉ có thể nhìn đến một đỉnh đầu vô cùng khổng lồ, đỉnh đầu này cũng có mấy vạn trượng, hai mắt giống như hai mặt trời chói chan.

Trong đó một vị Đại Tế Tửu tu vi cao nhất, đánh bạo nói:

- Vị thượng thần này, nơi này áp giải đích xác là Giang Nam, người này không phục thiên luật, không phục quản giáo, nghịch loạn tạo phản, bọn ta phụng mệnh Ngũ Tuyệt Thiên Chư Thần bắt hắn, hôm nay còn muốn đưa đến Ngũ Tuyệt Thiên, do Chư Thần xử tử, trấn hưng Thiên Lý.

Ma Thần trong mây lửa kia chính là Cô Dương Tôn Giả, nghe vậy cười nói:

- Đây là một hiểu lầm, người này chính là đệ tử Xích Viêm Thần Tộc ta, cả gan làm loạn là có một chút, nhưng tội không đáng chết. Hắn là nhân vật Đại Xích Thiên Thần Chủ muốn, há có thể tùy ý các ngươi bắt? Các ngươi đưa cho ta, nếu phía trên hỏi tới, các ngươi liền để cho bọn họ đi về phía Đại Xích Thiên Thần Chủ đòi người là được.

Rất nhiều cường giả của Tam Dương Luyện Ngục không khỏi do dự, đối phương là Ma Thần, cao cao tại thượng, chiến lực mạnh, vượt qua xa bọn họ có thể ngăn cản, nếu như không giao Giang Nam ra, Ma Thần này tức giận, bọn họ chỉ sợ phải chết ở chỗ này.

Nhưng nếu như giao Giang Nam ra, đám người Già Lam Tôn Giả truy cứu, bọn họ cũng chịu trách nhiệm không nổi.

- Hay là trước giao ra người này thôi.

Một vị Đại Tế Tửu thấp giọng nói:

- Đại Xích Thiên Thần Chủ chúng ta không dậy nổi, nếu như chọc giận tôn Ma Thần trước mắt này, chỉ sợ chúng ta liền chết hết. Bỏ qua cho tiểu tử họ Giang, Chư Thần trách tội xuống còn không đến mức giết chúng ta.

Mọi người gật đầu không dứt, đang muốn giao ra Giang Nam, đột nhiên một cổ thần uy mênh mông cuồn cuộn từ trong hư không truyền đến, thần uy này tràn ngập, mạnh mẻ vô cùng, hơn nữa không chỉ một cổ, thậm chí có trên dưới một trăm cổ!

Trên dưới một trăm cổ thần uy, chính là trên dưới một trăm vị Thần Ma, những Thần Ma này từ trên trời giáng xuống, ép tới không gian Diêm Ma địa ngục cũng bắt đầu sụp đổ!

Vẻ mặt Cô Dương Tôn Giả khẽ nhúc nhích, thầm thở dài hỏng bét, ngẩng đầu nhìn lại.

Chỉ thấy từng tôn Ma Thần từ trong hư không đi ra. Những Ma Thần này mỗi một tôn so với hắn cũng không yếu. Thậm chí còn có mấy người thực lực vượt qua hắn!

- Cô Dương gặp qua chư vị đạo huynh.

Cô Dương Tôn Giả không dám chậm trễ, vội vàng làm lễ ra mắt.

- Gặp qua Cô Dương đạo huynh.

Già Lam Tôn Giả hoàn lễ, ánh mắt chớp động, ha hả cười nói:

- Cô Dương đạo huynh, ta và ngươi cũng coi như tình bạn cố tri, nếu ngươi tới là vì những chuyện khác, lấy giao tình giữa ta và ngươi, ta hạ thang cũng không chối từ. Bất quá hôm nay ngươi muốn mang người này đi, sợ rằng liền không thể nào. Giang Nam này to gan lớn mật, không chỉ cướp sạch mười hai Ma Thần Thần Điện, đem bảo vật cung phụng cho chúng ta cướp sạch không còn, còn một pháo bắn nổ Thái Dương của Tam Dương Luyện Ngục. Chỉ một cái tội nghiệt này, liền đủ để cho hắn chết một vạn lần!

- Tam Dương Luyện Ngục ta sở dĩ gọi Tam Dương Luyện Ngục, là bởi vì ba viên Thái Dương kia, hôm nay bị bắn nổ một viên, Tam Dương Luyện Ngục ta cũng trở thành Nhị Dương Luyện Ngục!

Thanh Ngưu tôn giả nổi giận đùng đùng, cao giọng quát lên:

- Chúng ta những Ma Thần này sau này ra cửa, nếu người khác hỏi tới lai lịch, chúng ta há mồm tới một câu ta xuất từ Nhị Dương Luyện Ngục. Đây cũng không phải là gọi uy phong, mà là nhục về đến nhà!

Cô Dương Tôn Giả cau mày, Giang Nam sở tác sở vi hắn đã điều tra rõ ràng, đã bẩm báo Đại Xích Thiên Thần Chủ, lúc ấy Đại Xích Thiên Thần Chủ chẳng qua là trả lời một câu "hồ nháo" liền không truy cứu nữa. Hắn đoán chừng ý tứ của Đại Xích Thiên Thần Chủ, chẳng những không có tức giận đối với Giang Nam, ngược lại rất là tán thưởng.

Lần này Đại Xích Thiên Thần Chủ nhất định phải giữ được Giang Nam, thực tại để cho hắn có chút làm khó.

- Chư vị đạo huynh, ta có lệnh bài của Đại Xích Thiên Thần Chủ ở chỗ này, mong rằng chư vị nể mặt, để cho ta mang người này về, đợi Đại Xích Thiên Thần Chủ răn dạy hắn xong, tất nhiên sẽ bắt hắn tự mình tới cửa, cho chư vị trách phạt.

Cô Dương Tôn Giả lấy ra lệnh bài của Đại Xích Thiên Thần Chủ nói.

Đám người Già Lam Tôn Giả Hoàng Dương Lão Tổ ngó chừng mặt lệnh bài này nhíu mày, trên lệnh bài có khắc một chữ "Xích", tràn ngập thần uy, hẳn là không giả.

Thần Chủ lệnh bài, giống như Thần Chủ đích thân tới, ở trong địa ngục thế giới có địa vị cực cao.

Đại Xích Thiên Thần Chủ lấy ra mặt lệnh bài này giao cho Cô Dương Tôn Giả, có thể thấy được trình độ coi trọng đối với Giang Nam.

Nhưng nếu như cứ như vậy bỏ qua cho Giang Nam, bọn họ thực không cam lòng. Giang Nam xông ra tai họa quá mức nghiêm trọng, đắc tội hơn một trăm Ma Thần, nếu như không xử trí, bọn họ những Ma Thần này thể diện liền không còn sót lại chút gì.

Thanh Ngưu tôn giả hừ lạnh một tiếng nói:

- Cô Dương đạo huynh, ngươi chỉ lo tiểu bối của Xích Dương Thần Tộc ngươi, lại không bận tâm mặt mũi Ma Thần của Tam Dương Luyện Ngục ta, muốn mang hắn đi, quả quyết không có khả năng này!

Sắc mặt Cô Dương Tôn Giả trầm xuống, Hoàng Dương Lão Tổ mị mị cười nói:

- Đại Xích Thiên Thần Chủ là người thống trị Đại Xích Thiên, chúng ta lại là Ma Thần dưới trướng Ngũ Tuyệt Thiên Thần Chủ, lệnh bài của ngươi, trông nom không tới chúng ta!

Già Lam Tôn Giả khẽ nhíu mày, đột nhiên mặt giản ra cười nói:

- Chư vị, không cần tức giận, không đáng bởi vì một tiểu bối mà hư hòa khí của Đại Xích Thiên cùng Ngũ Tuyệt Thiên. Cô Dương đạo huynh, tiểu tử này đắc tội chúng ta tội đáng chết vạn lần, nhưng ngươi đã lấy ra lệnh bài của Đại Xích Thiên Thần Chủ, chúng ta cũng không có thể không để cho mặt mũi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.