Đế Bá

Chương 124: Chương 124: Phất tay giết ngàn địch. (1)




- Tào Hùng, không nghĩ tới phản bội sư môn lại là ngươi!

Vừa lúc đó, một tiếng rống to vang lên, ở thời điểm này, bên ngoài vọt vào năm người, ngoại trừ bốn vị trưởng lão của Tẩy Nhan Cổ Phái ra, còn có Mạc hộ pháp!

Bọn người Tôn trưởng lão đột nhiên vọt vào, sắc mặt Tào Hùng kịch biến, lui về phía sau một bước, thoáng cái bắt được Lý Thất Dạ, thối lui đến một góc.

Mà lúc này, Tôn trưởng lão, Tiền trưởng lão, Chu trưởng lão, Ngô trưởng lão bốn vị trưởng lão thoáng cái đem Tào Hùng vây quanh.

- Tào Hùng, ngươi phản bội Tẩy Nhan Cổ Phái, bán đứng tông môn Đế thuật, ngươi xứng đáng với liệt tổ liệt tông sao?

Tiền trưởng lão quát lên.

Sắc mặt Tào Hùng lúc đỏ lúc trắng, cũng không dám tin tưởng, kinh hãi nói:

- Ngươi, các ngươi tại sao lại ở chỗ này? Các ngươi không phải ở bên ngoài sơn môn sao?

- Tào trưởng lão, ta một mực chú ý nhất cử nhất động của ngươi! Ngươi cùng Liệt Chiến Hầu diễn kịch diễn quá thật, ngay cả trưởng lão cũng bị lừa qua, nhưng mà, lại không có thể lừa gạt ta.

Mạc hộ pháp trầm giọng nói.

Sắc mặt Tào Hùng khó coi tới cực điểm, hắn vốn chính là thừa dịp bên trong Tẩy Nhan Cổ Phái hư không, không đề phòng đến bắt Lý Thất Dạ đi, hắn vốn định làm đến thần không biết quỷ không hay, không nghĩ tới lại bị Mạc hộ pháp theo dõi.

- Tào Hùng, hiện tại đầu hàng còn kịp.

Ngô trưởng lão quát lên.

- Được làm vua thua làm giặc, không có chuyện gì để nói , thức thời liền nhường ra một con đường cho ta, nếu không, ta bóp nát bảo bối quý giá của các ngươi, đã không có hắn, các ngươi vĩnh viễn tìm không được thiên mệnh bí thuật.

Tào Hùng quát lên.

Thấy năm ngón tay của Tào Hùng nắm lấy đầu Lý Thất Dạ, sắc mặt bọn người Tôn trưởng lão cũng không khỏi đại biến, không khỏi nhìn nhau.

- Nguyên lai hắn mới là mấu chốt của thiên mệnh bí thuật!

Vừa lúc đó, một âm thanh trầm ổn vang lên.

Ở thời điểm này, bên ngoài Quỷ Lâu đi đến một người, hắn vừa đi vào, liền phát tán đi ra khí tức Vương Hầu, để bọn người Tôn trưởng lão sắc mặt đại biến.

- Đổng Thánh Long…

Vừa thấy được người đi tới, Tôn trưởng lão nghẹn ngào kêu lên.

- Tào Hùng, ngươi cũng không nói với ta tiểu tử này mới là mấu chốt của thiên mệnh bí thuật!

Lúc này ánh mắt của Đổng Thánh Long rơi vào trên người Lý Thất Dạ, sau đó ánh mắt ngưng tụ, phì cười nói ra:

- Nói như vậy, đạt được tiểu tử này, liền có thể đạt được Đế thuật của Tẩy Nhan Cổ Phái!

- Đổng huynh, hiện tại không phải thời điểm chúng ta trách cứ lẫn nhau!

Tào Hùng trầm giọng nói ra:

- Hiện tại chúng ta hẳn là liên thủ, rời khỏi nơi này trước lại nói!

Đổng Thánh Long liếc mắt nhìn Tào Hùng, cười lạnh một tiếng, nói ra:

- Tào Hùng, chỉ bằng điểm ấy mưu lược của ngươi, cũng muốn chỉ huy ta? Hừ, lúc này đây nếu không phải ta nhìn chằm chằm vào ngươi, ngươi đã là một người chết!

- Tào Hùng, cấu kết ngoại nhân, phản bội tông môn, vạn tội khó chuộc!

Lúc này, Chu trưởng lão không khỏi quát lên, bốn vị trưởng lão cũng vì đó phẫn nộ!

Sắc mặt Tào Hùng lúc trắng lúc xanh, cuối cùng, hắn lạnh lùng khẽ hừ, cũng không miệng lười tranh cãi nữa, Đổng Thánh Long vừa xuất hiện, cái này liền thành kết cục đã định.

Mà Đổng Thánh Long nhìn bốn vị trưởng lão, cười một tiếng, nói ra:

- Lão Chu, mặc dù ngươi nói là sự thật, có điều, qua hôm nay, đây cũng không phải là sự thật. Hắc, Lý Thất Dạ cấu kết Cửu Thánh Yêu Môn, trộm cắp Đế thuật của Tẩy Nhan Cổ Phái, bị bốn vị trưởng lão các ngươi phát hiện, cùng phản đồ còn có truyền nhân Sương Nhan của Cửu Thánh Yêu Môn đại chiến! Cuối cùng song song chiến tử!

- Về phần Cổ Thiết Thủ a, Tào Hùng cùng ta liên thủ, sát nhập bên trong trận đồ, đánh bại Liệt Chiến Hầu, bức lui cường địch, mà Cổ Thiết Thủ ở trong trận bị thương nặng, bất trị mà chết. Tẩy Nhan Cổ Phái Tô Ung Hoàng mềm yếu vô năng, tai vạ đến nơi, co đầu rút cổ ở biên cương, không dám ra chiến, Tẩy Nhan Cổ Phái trên dưới hẳn là cách đi g chức chưởng môn của hắn, mà Tào trưởng lão hộ phái có công, chịu môn hạ đệ tử trên dưới ủng hộ, trở thành chưởng môn của Tẩy Nhan Cổ Phái.

Đổng Thánh Long chậm rãi nói.

Bốn trưởng lão nghe nói như thế sắc mặt khó coi tới cực điểm, một cái Tào Hùng, bốn người bọn họ còn không sợ, nhưng mà, Đổng Thánh Long vừa xuất hiện, vậy thì kết cục đã định, bốn người bọn họ liên thủ, cũng khó cùng Đổng Thánh Long tranh hùng!

- Cố sự này, có phải rất khá không, nói không chừng sẽ trở thành giai thoại để Tẩy Nhan Cổ Phái ca tụng.

Đổng Thánh Long đối với mưu kế của mình hết sức hài lòng, cười nói ra:

- Tào Hùng an tâm làm chưởng môn của hắn, còn ta nha, hẳn là từ nhiệm, làm khách khanh của Tẩy Nhan Cổ Phái các ngươi lâu như vậy, ta cũng tận trách nhiệm.

- Thời điểm từ nhiệm, có phải cũng mang đi Đế thuật của Tẩy Nhan Cổ Phái hay không.

Mà lúc này đây, một tiếng cười thong dong thích ý vang lên, lời này chính là của Lý Thất Dạ bị Tào Hùng cưỡng ép nói ra.

Lý Thất Dạ vẫn là ôm ấp cổ cầm, coi như là bị Tào Hùng cưỡng ép, hắn cũng y nguyên bình tĩnh, lúc này, hắn cười cười nhìn Đổng Thánh Long, khoan thai nói ra:

- Mưu kế không tệ, đáng tiếc, trong mắt của ta, cái kia bất quá là trên giấy không tưởng mà thôi. Còn có, ở trước khi chết các ngươi, hẳn là nhớ kỹ một câu, người ngăn đường ta, giết không tha!

Tranh… vừa dứt lời, năm ngón tay của Lý Thất Dạ đột nhiên rút động cổ cầm, trong một chớp mắt, cổ cầm trong lồng ngực hắn nháy mắt phát sáng lên, dâng trào ra vô tận quang hoa, đạo uy cuồn cuộn, thoáng cái chấn khai Tào Hùng cưỡng ép hắn.

Tranh… đàn vang minh hòa, cầm vận bên trong Quỷ Lâu thoáng cái sống lại, ở trong nháy mắt này, đường vân rậm rạp chằng chịt bên trong Quỷ Lâu phát sáng lên, dâng trào ra vô tận phù văn, theo một tiếng kiếm minh, hai đạo kiếm mang trong nháy mắt phun ra ngoài!

- Ách…

Một ánh kiếm chém xuống, Tào Hùng ngay cả kêu thảm thiết cũng không kịp, đầu bay lên, lúc đầu lâu bay đã cao lại càng cao, hắn mới nhìn đến máu tươi từ cổ của hắn phun ra ngoài, đến chết, hắn cũng không rõ đây là chuyện gì xảy ra.

- A…

Đổng Thánh Long kêu thảm một tiếng, một ánh kiếm thoáng cái đinh vào trong cơ thể của hắn, kiếm mang trong nháy mắt phá hủy đạo cơ của hắn, ở dưới một kiếm, đạo cơ của hắn yếu ớt không chịu nổi một kích, đạo cơ ở dưới kiếm mang, tồi khô lạp hủ, hắn cuồng phun một ngụm máu tươi, ngã rầm trên mặt đất!

- Không…

Đổng Thánh Long kêu thảm một tiếng, trên mặt đất lộn một vòng, kinh hãi thất sắc, hét rầm lên:

- Không, không, không có khả năng!

Ở thời điểm này, bốn trưởng lão cùng Mạc hộ pháp đã bị sợ ngây người, Tào Hùng thì cũng thôi đi, Đổng Thánh Long là Vương Hầu, nhưng mà, lại không chịu nổi một kích, mãi cho tới bây giờ, bốn trưởng lão cũng không biết đến tột cùng xảy ra chuyện gì.

- Ta, ta, ta ba ngàn năm đạo hạnh…

Cuối cùng, Đổng Thánh Long hét lên một tiếng, run rẩy bò lên, thoáng cái hắn là già mấy trăm tuổi, thân thể còng xuống, huyết khí khô héo.

- Tiểu súc sinh, ta liều mạng với ngươi…


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.